Bậc Thầy Thẻ Sao

Chương 23: Bái sư?



“Nhận anh làm sư phụ hả?” Tạ Minh Triết hoàn toàn không ngờ tới người xa lạ trước mắt lại đưa ra yêu cầu “bái sư” với mình. Cậu vẫn cứ tưởng đối phương mở clone là để mua thẻ bài hoặc bản quyền của mình như Nhiếp thần.

“Đúng thế.” Người đàn ông nói xong liền trực tiếp lấy ra 19 tấm thẻ Lâm Đại Ngọc, bày thẳng tắp trên bàn.

Nhìn một hàng thẻ Lâm Đại Ngọc được bày chỉnh tề, Tạ Minh Triết vô cùng kinh ngạc —— đây là những thẻ bài Lâm muội muội mà cậu vẽ hồi đầu khi chưa hiểu gì!

Ngoại trừ nhân vật Lâm Đại Ngọc thì thẻ bài còn có những trang trí phụ như cây cối, hoa lá, dòng sông, xác suất chết tức thì cũng chỉ có 10%. Lúc trước cậu không hiểu chuyện, đem bán thẻ Đại Ngọc với giá rất thấp ở chợ đen, đúng là đã bán 19 tấm, nhưng lúc đó cậu chia ra bán cho bốn người thu mua khác nhau, chẳng lẽ tất cả đều được người này mua lại?!

“Anh mua toàn bộ thẻ Lâm Đại Ngọc tui bán ra ở chợ đen?” Tạ Minh Triết không thể tin nổi nhìn đối phương.

“Ừm, tôi vẫn luôn chú ý tới chú.” Đường Mục Châu mỉm cười, giọng nói tràn đầy tán thưởng, “chú là người đầu tiên chế tạo được thẻ bài chết tức thì.”

Về chuyện này, Tạ Minh Triết đã từng nghe chính miệng Lam thần nói. Kỹ năng chết tức thì chỉ mới được thêm vào kho dữ liệu gần đây, cậu cũng chỉ đơn giản tưởng tượng, mèo mù vớ cá rán, tình cờ thiết kế được Đại Ngọc và Võ Tòng phù hợp với quy tắc cực cao của kho dữ liệu, vậy nên mới có thể có kỹ năng “chỉ định chết tức thì”. Nhưng cậu không ngờ lại có người đã sớm chú ý tới mình, đồng thời mua hết toàn bộ thẻ Đại Ngọc lưu lạc ở chợ đen!

Đường Mục Châu nói tiếp: “Thẻ thực vật dựa theo hình tượng được chia làm các loại cây, dây leo, hoa lá. Những loại thẻ như sen đá, hoa hồng, bách hợp, dạ lai hương đều được cho vào loại thẻ hoa. Số lượng thẻ hoa trong set thẻ thực vật chiếm khoảng 20% trở lên, một khi trong tay có tấm thẻ Lâm Đại Ngọc này, đối thủ dùng thẻ hoa đều có thể bị cô gái này giết chết lập tức bất kỳ lúc nào.”

“Anh dùng set thẻ hoa, sợ sẽ gây bất lợi cho mình nên mới mua hết toàn bộ sao?” Tạ Minh Triết hoài nghi hỏi.

“Tấm thẻ này đúng là khắc tinh của thẻ hoa, nhưng cũng không phải là khắc hoàn toàn.” Đường Mục Châu bình tĩnh đáp, “tôi cũng chưa từng sợ nó sẽ khắc chế mình.”

“Nếu đã không sợ thì anh mua hết thẻ Đại Ngọc ở chợ đen về làm gì? Hôm nay còn trả giá cao 660 ngàn để mua tấm thẻ Đại Ngọc đã được tui sửa chữa, bộ cần thiết lắm sao?” Tạ Minh Triết thật sự không thể hiểu nổi tư duy của mấy tên đại gia này.

“Đương nhiên là cần thiết.” Đường Mục Châu mỉm cười, giọng nói rất ôn hòa, “bởi vì tôi muốn làm quen với chú.”

“Làm quen với tui?” Tạ Minh Triết chẳng thể hiểu nổi.

“Ừm. Đây mới là mục đích thật sự của tôi.” Đường Mục Châu nói, “với thiên phú của chú, đã có thể làm tấm thẻ nhân vật đầu tiên có kỹ năng chết tức thì, thì chắc chắn có thể tạo thêm những thẻ nhân vật khác, có lẽ, chính chú sẽ là người sáng tạo ra một trường phái sử dụng thẻ nhân vật hoàn toàn mới. Đã lâu lắm rồi chưa từng xuất hiện một người thiết kế thẻ bài sáng tạo xuất sắc như chú.”

“Khụ khụ khụ, anh thật biết nói chuyện.” Tạ Minh Triết bị hắn tâng bốc tới phổng mũi, cảm giác như sắp bay lên trời luôn. Đối diện với ánh mắt vương ý cười của người đàn ông, Tạ Minh Triết vội vàng sờ mũi, bình tĩnh lại nói: “Đại thần, anh tìm tới tui không phải chỉ để khen đúng không?”

“Đương nhiên không phải. Tôi muốn chỉ chú biết một chút kỹ xảo thiết kế thẻ bài, để chú tránh đi đường vòng, nhanh chóng làm ra nhiều thẻ bài càng lợi hại hơn.” Hắn lấy thẻ Đại Ngọc mới mua được từ phòng đấu giá ra, so sánh với những tấm thẻ Đại Ngọc cũ, “chú thấy khác nhau chỗ nào không?”

“Ừm, thẻ cũ vẽ quá nhiều vật trang trí, số liệu rất kém. Khi vẽ bản mới tui chỉ vẽ nhân vật và cánh hoa, xác suất cơ bản liền tăng lên tới 30%, đây là tỉ lệ cao nhất của thẻ cấp một sao?”

“Đúng thế. Xác suất của kỹ năng chỉ định khi thăng một cấp sẽ tăng một điểm, xác suất của thẻ sơ cấp là 30%, khi tăng lên max cấp 70 rồi tiến hóa thành thẻ đen, xác suất sẽ lập tức đạt tới 100%.”

“Thì ra là vậy.” Tạ Minh Triết sờ sờ cằm suy nghĩ, “100% xác suất phát động chết tức thì, nói cách khác, cho dù thẻ hoa có mạnh thế nào chăng nữa, chỉ cần gặp phải tấm thẻ Đại Ngọc này thì liền bị giết chết sao?”

“Cũng không nhất định.” Đường Mục Châu kiên nhẫn nói, “chú chưa từng đánh đấu trường, vẫn chưa thể hiểu được kỹ xảo chiến đấu. Thế này đi, tôi sẽ đích thân làm mẫu một chút. Chú kết bạn với tôi, theo tôi tới không gian cá nhân.”

Đường Mục Châu gửi lời mời kết bạn, Tạ Minh Triết lập tức chấp nhận. Tiếp theo đó, trước mặt liền xuất hiện cổng dịch chuyển tới không gian cá nhân mà người đối diện vừa triệu hồi ra.

Ở trong game, Tạ Minh Triết vẫn chưa đi tới nhà người khác, đây là lần đầu tiên cậu bước vào làm khách trong nhà của một người chơi. Cả người tràn đầy tò mò dịch chuyển đến nhà của người đối diện —— là một căn hộ được bố trí vô cùng gọn gàng, giống y chang nhà của mình. Đây rõ ràng là căn nhà mặc định mà hệ thống cấp cho, đồ dùng lẫn trang trí trong nhà đều chưa từng thay đổi, hiển nhiên là vị đại gia này chẳng quan tâm gì tới nhà của mình trong game.

Người đàn ông trực tiếp dẫn cậu tới thư phòng.

Tất cả các ô nhỏ thuộc tủ trưng bày chiếm cả ba mặt tường trong thư phòng gần như đã được lắp đầy. Chiếc tủ trưng bày bên trái chứa đầy nguyên liệu như đá chữa trị, đá kinh nghiệm, mảnh sao tiến hóa đủ loại từ một sao tới bảy sao; chiếc tủ ở giữa là hàng chồng những thẻ trắng như “thẻ cường hóa hiệu quả trúng đích”, “thẻ cường hóa tỉ lệ bạo kích”, “thẻ cường hóa sát thương cơ bản”; còn chiếc tủ ngoài cùng bên phải thì chứa những tấm thẻ thành phẩm, trong đó không hề thiếu những thẻ đen có số liệu vô cùng tốt.

—— thì ra vị đại gia này là một tên điên nghiện thí nghiệm!

Tạ Minh Triết thật sự rất muốn bưng toàn bộ tủ trưng bày này về nhà mình.

Thấy Chú Béo đứng ngay cửa tò mò quan sát tủ trưng bày, Đường Mục Châu khẽ cười cười: “Vào đi.”

Tạ Minh Triết đi vào, Đường Mục Châu lấy mấy bộ đá kinh nghiệm, mảnh tiến hóa từ tủ trưng bày, sau đó đặt thẻ Lâm Đại Ngọc vừa mới mua ở hội đấu giá lên bàn điều khiển, ném nguyên liệu cho thẻ bài ăn.

Trong nháy mắt liền ăn mấy triệu điểm kinh nghiệm, mấy trăm tấm mảnh tiến hóa, khi lên tới sáu sao lại ép với ba tấm thẻ sáu sao khác để tiến hóa.

Mặt sau của thẻ Đại Ngọc nhanh chóng có sự thay đổi, cuối cùng biến thành màu đen tuyền ánh kim loại, một biểu tượng “Hệ mộc” mang hoa văn màu xanh sẫm như những sợi tơ lan ra khắp mặt sau tấm thẻ, ngay cả logo “Nguyệt Bán” cũng phát ra ánh sáng xanh nhè nhẹ.

Đây là lần đầu tiên Tạ Minh Triết nhìn thấy tấm thẻ đen Lâm Đại Ngọc.

Chỉ là mặt sau của thẻ bài thôi mà nhìn đã vô cùng đẹp. Thẻ Lâm Đại Ngọc max cấp sẽ có sức chiến đấu thế nào? Cậu thật sự rất tò mò.

Đường Mục Châu lật thẻ bài lên, đưa cho Tạ Minh Triết nói: “Chú nhìn thử số liệu của thẻ bảy sao đi.”

Lâm Đại Ngọc (Hệ mộc) Cấp độ: 70 Cấp sao: ★★★★★★★ Số lần có thể dùng: 7/7 Thuộc tính cơ bản: – Máu: 640 – Công: 0 – Thủ: 1000 – Tốc: 85 – Tỉ lệ bạo kích: 0% Kỹ năng kèm theo: Đại Ngọc chôn hoa (gây trọng thương cho các loại thẻ hoa, có 100% xác suất phát động hiệu quả chết tức thì).

Cơ thể của Lâm muội muội quá yếu ớt, điểm thủ cũng thấp tới đáng sợ, nhưng kỹ năng lại đủ biến thái —— 100% xác suất chỉ định thẻ hoa chết tức thì.

Đường Mục Châu nói: “Chúng ta ra đấu trường thực chiến, nhìn thử hiệu quả tấm thẻ này.”

Tạ Minh Triết gật gật đầu, hăng hái đuổi theo bước chân đối phương, từ bản đồ sao phòng bên cạnh trực tiếp dịch chuyển tới khu vực sao Phượng Hoàng.

Từ sau khi quen biết vị đại thần này, Tạ Minh Triết lần đầu tiên tới nhà hàng trong khu giải trí sao Khổng Tước, lần đầu tiên bước vào không gian của người khác, cũng là lần đầu tiên đặt chân tới sao Phượng Hoàng —— thật làm cậu mở rộng tầm mắt!

Sao Phượng Hoàng là sao thi đấu, Đường Mục Châu trực tiếp mở ra lôi đài đối chiến cá nhân.

Tạ Minh Triết cầm thẻ Đại Ngọc, còn trong tay Đường Mục Châu lại là… Dạ Lai Hương bảy sao???

Nhìn thấy tấm thẻ quen thuộc này, Tạ Minh Triết ngẩn người, nhịn không được nói: “Thì ra anh là người mua thẻ Dạ Lai Hương của Đường thần! Hôm đó tui cũng có tham gia hội đấu giá kia, nhớ là tấm thẻ này cũng được đấu tới giá 660 ngàn.”

Đường Mục Châu cười cười không giải thích —— tấm thẻ Dạ Lai Hương này đương nhiên không phải là tấm thẻ bán ở hội đấu giá kia. Hắn là tác giả thẻ bài, có thể làm ra vô số thẻ Dạ Lai Hương, đây là thẻ hắn sao chép ra để ở tài khoản clone này.

Đường Mục Châu nói: “Chú thử dùng Lâm Đại Ngọc giết tấm thẻ Dạ Lai Hương này đi.”

Trận đấu bắt đầu, trước mắt liền xuất hiện số đếm ngược, Tạ Minh Triết ngừng thở, ngay trong nháy mắt con số biến thành số 0, cậu lập tức gọi Lâm Đại Ngọc ra, nghĩ ném kỹ năng “Đại Ngọc chôn hoa” ra giết chết thẻ đối phương.

Song, Lâm Đại Ngọc hoàn toàn không nghe cậu sai khiến chứ đừng nói là đi đánh thẻ đối diện, lại còn chạy tán loạn khắp nơi.

Tạ Minh Triết trừng mắt: “Chuyện gì vậy? Tại sao kỹ năng ‘Đại Ngọc chôn hoa’ lại không có tác dụng?”

Đường Mục Châu đưa ra một vấn đề: “Nếu cậu cầm súng tiểu liên còn tôi cầm súng lục, chúng ta mặt đối mặt đấu súng, cậu nghĩ ai sẽ thắng?”

Tạ Minh Triết phỏng đoán: “Là súng tiểu liên sao? Do uy lực mạnh hơn?”

Đường Mục Châu cười khẽ: “Ai nổ súng trước người đó thắng.”

Tạ Minh Triết: “…”

Đúng vậy, người nổ súng trước có thể dùng một phát giết chết đối thủ, mặc cho vũ khí đối phương mạnh bao nhiêu, nếu đã mặt đối mặt, ra tay trước sẽ chiến thắng!

Đường Mục Châu nói: “Như vừa rồi tôi đã nói, Đại Ngọc chôn hoa mang tính nhằm vào thẻ hoa cực mạnh, nhưng cũng không phải là hoàn toàn khắc chế được. Tại sao cô ấy không giết được Dạ Lai Hương? Là do tốc —— tốc của Đại Ngọc thấp hơn Dạ Lai Hương, vậy nên tốc độ thả kỹ năng cũng chậm hơn Dạ Lai Hương, trước khi thả được kỹ năng thì Dạ Lai Hương đã khống chế được cô ấy. Nếu như trong tay tôi có một tấm thẻ tấn công khác, kỹ năng của Lâm Đại Ngọc còn chưa kịp thả đã bị tôi giết ngược lại rồi, hiểu chưa?”

Tạ Minh Triết như được khai thông.

—— tốc, cậu hoàn toàn không hề để ý tới thuộc tính này của thẻ bài!

Nhìn kỹ lại, tốc của Đại Ngọc là 85, Dạ Lai Hương là 100, hèn gì khi hai bên đối đầu nhau, Đại Ngọc liền bị khống chế. Đây chính là tiên hạ thủ vi cường vô cùng quan trọng khi quyết đấu chính thức! Mặc cho thẻ của bạn có uy lực mạnh cỡ nào, nếu không giành được tiên cơ, không thả được kỹ năng, thì bất quá cũng chỉ là một cái bia ngắm mà thôi.

Đường Mục Châu nói: “Chúng ta quay về cường hóa thẻ Đại Ngọc lên 100 tốc xem thử đi.”

Tạ Minh Triết phát hiện vị đại thần này có tâm chỉ đạo mình, lập tức nhanh chóng đuổi theo đối phương.