Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 1060: Một cảnh tượng vô cùng bất ngờ



Hiện tại Tần Lạc rất bình tĩnh, không chút sợ hãi.

Tất cả mọi chuyện đều theo kế hoạch của hắn tiến hành, hết thảy đều nắm giữ trong tay.

Nếu như nói đây là một màn kịch, có thể nói đạo diễn là Tần Lạc, biên kịch là Tần Lạc, nam diễn viên chính cũng là Tần Lạc. Nếu có nam diễn viên phụ, đích thị là người thực vật Tiền Hoành Lượng.

Chuyện này Tần Lạc cũng không thể không khen ngợi đồng chí Tiền Hoành Lượng, y diễn vai người thực vật thật tốt. Rất chuyên nghiệp, không thể chuyên nghiệp hơn, có thể so được với diễn viên trên phim ảnh.

Khi máy quay hướng thẳng vào, y nằm ở đằng kia không nhúc nhích một chút nào. Giống như người bệnh thật sự phải sống đời sống thực vật…được rồi, quả thật rất giống.

Nếu như nói hiện giờ Tần Lạc còn có gì chưa hoàn thành, chính là hắn còn phải cứu tỉnh người trước mắt này…nam diễn viên phụ.

"Y giả phụ mẫu tâm", những lời này ý là muốn mỗi một người hành nghề y phải coi người bệnh như con của mình. Nhưng nếu những người con này lại không chịu nhận cha nhận mẹ mà còn đem ra mắng chửi, chẳng lẽ còn có thế tiếp tục coi họ như con sao?

Lúc trước, Tần Lạc ở chung với Tiền Hoành Lượng cũng không thoải mái, thậm chí có thể dùng xu thế nước lửa để hình dung cũng không quá đáng.

Đầu tiên là một hồi mâu thuẫn ngầm, rồi tại phi trường bộc phát mâu thuẫn, sau đó cả hai đều một bụng oán khí, chỉ tìm cơ hội đâm sau lưng đối thủ một nhát.

Không nghĩ tới y vận may tốt mà vận khí lại kém như vậy, lại thắng được ba triệu hai trăm ngàn đô, sau lại vì thế mà hôn mê bất tỉnh.

Vì vậy, Tần Lạc liền đề ra kế hoạch "khởi tử hồi sinh".

Y cũng coi như gia nhập vào kế hoạch, đóng một vai trò mấu chốt.

Nếu Tiền Hoành Lượng trước khi hắn ra tay mà đột nhiên nhảy dựng lên hô muốn "nghe nhạc", Tần Lạc có lẽ tức hộc máu mà chết.

"Đạo cụ, cứ coi y như đạo cụ của mình đi." Tần Lạc thầm nghĩ. "Không phải ai cũng có thế sắm vai người thực vật tốt như vậy."

Cứ nghĩ như vậy. Tần Lạc liền chuẩn bị ra tay.

Tần Lạc lấy từ trong hộp gỗ một cây kim châm, hướng về hướng huyệt Thần Khuyết (huyệt này nằm ngay dưới rốn, trung y quan niệm là nơi chứa thần khí của con người) của Tiền Hoành Lượng.

Trên "Thái y chú tập" có ghi lại. Huyệt Thần Khuyết là huyệt hoàng kim của con người. Kim châm vào huyệt Thần Khuyết có tác dụng điều chỉnh cơ thể người tốt nhất. Châm kim vào huyệt Thần Khuyết có thể dẫn ba sợi khí cảm truyền ra theo ba đường. Một là dẫn hướng tuần hoàn đả thông Đốc mạch. Hai là theo hai

hướng trái phải của huyệt Thần Khuyết hoàn thành một đường vòng. Ba là đi theo hai hướng nghiêng về phía ngực và bụng.

"Kinh mạch bế tắc, có thể đả thông được", đúng như vậy, huyệt Thần Khuyết có thể đả thông trăm mạch, từ Bách Hội (nằm trên đỉnh đầu) cho tới Dũng Tuyền (nằm dưới gan bàn chân). Cho nên, huyệt Thần Khuyết có thể tương thông cùng với kinh mạch toàn thân.

Tây y chú ý điều trị từng bộ phận, trung y chú ý điều hòa khí huyết kinh mạch toàn thân. Tiền Hoành Lượng mặc dù bị xuất huyết não, nhưng với trung y cũng không phải đầu ông ta xảy ra vấn đề, mà là do các khí quan toàn thân vận chuyển thất thường tạo thành.

Tìm ra được nguyên nhân, tìm ra được biện pháp để chữa trị, coi như đã thành công một nửa.

Một châm này của Tần Lạc chính là Ngũ Long Châm Pháp, không ẩn chứa nguyên khí.

Một châm đi xuống, Tần Lạc đợi năm sáu giây sau mới thu lại.

Sau đó, hắn hướng về phía người trợ thủ phía sau là Vương Phun nói: "Lật úp người hắn xuống."

"Có tháo ***g dưỡng khí ra không?" Vương Phun hỏi. Nếu lật người lại, hiển nhiên không thể mang cái ***g dưỡng khí kia được. Đương nhiên, nếu có người trợ giúp hắn nâng đầu lên thì lại khác.

"Tháo ra." Tần Lạc nói. Text được lấy tại http://thegioitruyen.com

"Trời ạ. Hắn tháo ***g dưỡng khí ra." Có người ở bên ngoài kinh hô.

Tiền Hoành Lượng mặc dù đã không còn nguy hiểm đến tính mạng nhưng vẫn cần dưỡng khí để duy trì.

Mọi người chỉ thấy Tần Lạc sau khi đâm ra một kim kia lại cho người rút ***g dưỡng khí ra, hiển nhiên cho rằng hắn đang làm bậy.

"Ông xem, ông bạn, ông thấy được không? Vị tiên sinh…đoàn trưởng tuổi còn trẻ này sau khi đâm ra một kim, lại cho người tháo ***g dưỡng khí ra. Điều này thật sự là…ồ xin lỗi, ta không phải bác sĩ, cũng không rõ tình huống này là như thế nào. Chúng ta qua phỏng vấn mấy vị thầy thuốc bên kia một chút…Chào

ông, ông xem anh ta làm chuyện này là có ý gì?" Reenes giơ mic, đi tới phía trước đám người Trung Quốc.

"Anh ta châm vào huyệt Thần Khuyết, chính là muốn thông qua huyệt Thần Khuyết tác dụng vào thần kinh, nội tiết, miễn dịch của người bệnh. Vì thế, có thể làm cho khí quan hoạt động trở lại, có thể khôi phục như bình thường. Mặc dù nói là khôi phục như bình thường cũng không đúng lắm nhưng có thể duy trì

cơ năng của hắn trong một đoạn thời gian cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa, một châm này còn có tác dụng làm chậm lại áp suất đè lên não, phòng ngừa não bị phù, cũng làm chậm lại sự tăng lên của huyết áp, không để xuất huyết tăng lên lần nữa." Cố Bách Hiền nói, nhìn vẻ mặt của ông rất bình tĩnh, nhưng lúc Tần Lạc

kêu người tháo ***g dưỡng khí, sự khẩn trương dâng lên trong lòng có lẽ chỉ mình ông biết. Nắm tay trong tay áo lúc nắm lại mở, dường như đang "rèn luyện thân thể".

"Trời ạ, mọi người nghe gì không? Chỉ một châm này lại có nhiều công hiệu thần kỳ như thế…anh ta là Thượng Đế sao? Vì chủ trì buổi truyền hình trực tiếp hôm nay, tối qua tôi đã tra những tư liệu có liên quan đến trung y. Châm cứu là một trong những cách cứu người của trung y. Đem rượu cồn để khử trùng cho kim châm rồi ấn vào một huyệt vị trong cơ thể, có thể xoay tròn hoặc cắm sâu vào cơ thể để điều trị bệnh tật. Mặc dù nghe thì rất có lý…nhưng tại sao tôi có cảm tưởng như đây là ma thuật thần kỳ vậy nhỉ?"

"Anh ta có thể hại chết bệnh nhân." Tiến sĩ Hoens, chuyên gia về bệnh xuất huyết não, đến trước mặt Reger nói: "Ông phải ngăn anh ta lại."

"Tiến sĩ Hoens, tôi không thể làm như vậy." Reger nói. "Đây là đoàn đại biểu Trung Quốc chủ động yêu cầu. Hơn nữa, họ còn được chính phủ Trung Quốc cùng với liên minh trung y quốc tế ủng hộ. Nếu như bây giờ tôi ngăn cản họ, sẽ làm cho bọn họ cảm thấy bị coi thường…bọn họ vì danh dự mà làm thế, tôi cũng không có lý do gì để ngăn cản."

"Vì tính mạng của một con người." Hoens tức giận nói. "Còn có chuyện gì có thể quý hơn tính mạng con người?"

"Nhưng làm sao ông biết được anh ta nhất định sẽ thất bại." Reger giả bộ hỏi. Hiển nhiên, hiện tại hắn vô cùng hài lòng thái độ này của Hoens. Ông ta càng nghi vấn, lại càng chứng minh lần phẫu thuật này xác suất thành công cực thấp. Như vậy mình cũng có thể báo cáo với người có thân phận rất cao kia.

"Sao hắn lại trêu vào một người như vậy nhỉ? Người này trẻ tuổi như vậy mà đã có không ít kẻ đối địch."

"Tôi có thể xác định, xác định một cách chắc chắn." Hoens nói. "Ngày hôm qua tôi còn mới kiểm tra qua tình trạng bệnh nhân. Hiện giờ ông ta đã mất đi khả năng hô hấp. Nếu tháo ***g dưỡng khí ra, cơ năng của ông ta sẽ nhanh chóng thoái hóa dẫn đến cái chết càng nhanh hơn…không thể tin vào thuyết huyệt vị này được, đều là gạt người. Đây không phải là khoa học."

Reenes vẫn đứng gần đấy nhìn quanh bốn phía, thấy Reger cùng với Hoens nói chuyện liền lập tức giơ mic tiến lại.

"Tiến sĩ Hoens, ông hoài nghi thuyết pháp y học của bọn họ?" Reenes hỏi.

"Không phải hoài nghi, mà là không chút tin tưởng." Hoens nói. "Tôi chỉ tin tưởng vào khoa học. Tôi biết một người không thể hô hấp đại biểu cho cái gì, như vậy bệnh nhân tất sẽ chết…việc này rất không có tính người. Bọn họ lại dám dùng tính mạng đồng bạn của mình để thử nghiệm, lấy lại danh dự đã mất."

Hoens chỉ vào Tần Lạc qua cánh cửa sổ bằng thủy tinh, tức giận đến sắc mặt trắng bệch.

"Anh ta không có y đức, không xứng là một người thầy thuốc. Nếu có thể, tôi muốn tố cáo hành vi phạm tội này đến đại hội truyền thống y học, thỉnh cầu họ khai trừ tư cách đại biểu của anh ta."

Xôn xao…

Bởi vì những lời của Hoens, mọi người đang đứng xung quanh đều kích động.

Tại nước Mỹ, Hoens có danh tiếng cực cao, là chuyên gia về bệnh xuất huyết não, cũng là một trong những người phụ trách tổ ủy. Ông ta đột nhiên nói lần giải phẫu này không có tính nhân đạo, hơn nữa còn tuyên bố muốn khai trừ Tần Lạc ra khỏi đại hội y học truyền thống. Ông ta nói như vậy, hiển nhiên cho rằng phẫu thuật lần này chắc chắn sẽ thất bại.

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng Reenes cũng lập tức lên tiếng hỏi: "Tiến sĩ Hoens, vậy ông cho rằng lần phẫu thuật này chắc chắn sẽ thất bại?"

"Không, không phải thất bại. Đây là chết, một người bệnh nhân sẽ chết." Hoens nói với vẻ chắc chắn. "Tôi cũng đã tiếp xúc qua trung y, cũng đã hiểu rõ. Cho dù là thầy thuốc ưu tú nhất của bọn họ cũng không thể có được kỹ thuật như vậy, hoàn toàn đi ngược lại với nguyên lý khoa học."

"Nếu như…"

"Không có "nếu như"." Hoens rất không thoải mái cắt đứt câu hỏi của Reenes. "Các ông hãy chờ xem. Rất nhanh sẽ thấy được một khối xác chết. Anh ta phạm tội trước mắt các ông mà không có ai ngăn cản… tất cả các ông đều là tội nhân."

Như là đối ứng với lời nói của Hoens, bên trong phòng bệnh, Tần Lạc đâm chéo cây châm vào đỉnh đầu của Tiền Hoành Lượng, sau ót cùng với sống lưng cũng đã đâm hơn mười châm, mỗi một châm đều đâm sát tới chuôi rồi lập tức thu lại, không một chút chậm trễ.

Sau đó, kỳ tích xuất hiện.

Khí quan trên mặt của Tiền Hoành Lượng bắt đầu chảy máu, hai tròng mắt, lỗ mũi, lỗ tai cùng với miệng đều có máu chảy ra, thoạt nhìn mà giật mình, giống như dã quỷ.

" Khụ…"

Tiền Hoành Lượng đang hôn mê bất tỉnh đột nhiên ho khan kịch liệt, càng lúc ho càng nhiều, một bên đầu nghiêng xuống thành giường mà nôn mửa.

Xung quanh lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều há miệng khiếp sợ nhìn cảnh tượng này, một cảnh tượng vô cùng bất ngờ.