Bác Sĩ Bảo Cưới

Chương 91: Hoa nở giữa mùa xuân



Chưa đến mùa xuân đâu em, mùa đông còn dìa lắm. Em chờ thêm một tí nữa thôi, kho mà cái lúc em không thể sống nếu thiếu anh, mùa xuân tự khắc sẽ về, bên anh, bên em.

Em là loài hoa nở rực rỡ khi mùa xuân sang cũng được, là mây trời xanh gợi ngây thơ cũng được. Anh chỉ cần là mặt trời, dù muốn hay không, em vẫn sẽ phải ở bên anh.

Anh của em á. Chồng của em á đang có một kế hoạch cực chất nha! Chất lừ!

Bây giờ, kể cả lời đòi chia tay của em, lúc bị phát hiện vụ bé Tiểu Lâm, anh cũng chấp hết, vì anh là chồng em, vợ thì không nên giận chồng những điều nhỏ, nhỏ như con kiến.

Nhưng bây giờ, có một trở ngại nhỏ nhoi.

Nhà chính, căn nhà to đùng mà em chưa đến bao giờ ấy, anh cũng chẳng để ý nó nằm ở vùng đất nào, nước nào nữa.

Thằng đàn em chạy vào, nói luôn cho em hay nó tên là Đản, họ tên đầy đủ thì anh quên rồi. Chốc sau, có khi anh quên luôn mặt nó, còn em thì mãi mãi anh không quên nha, yêu trọn kiếp luôn!

-Đại ca, tên Max King lại dở trò!!!

Anh không hề hút thuốc, anh chỉ cầm thôi, thật!

-Nó làm gì rồi?

-Nó dở trò cuống mất của chúng ta tập đoàn MG!

Anh nhíu mày, cái MG này cũng không lớn lắm, kế thì anh thừa nhưng anh đang bận nghĩ đến em.

-Điều tra về thằng đó, rồi xử đẹp đi!

-Nhưng… - Đản lắm điều, thực là nên sa thải mà.

-Sa thải nhé! – Anh lạnh lùng nói.

Chẳng cần nói thêm chi, thằng ôn con chạy thục ra cửa. Nó còn khôn vì trước khi đi còn biết hành lễ với anh.