Ánh Trăng Ở Trong Ngực

Chương 29: Muốn Gả!



Buổi sáng hôm sau

Kỳ Nguyệt cả đêm đều không thể ngủ ngon, buổi sáng vì thế liền ngáp liên tục.

Tống Thu Thu nhìn bộ dạng cô tiều tụy, tức giận đến ngứa răng: " Nguyệt bảo bối! Cậu xem quầng thâm dưới mắt cậu kìa, có phải cả đêm cậu nghĩ tới Sở Mộ Phàm không?"

Tuy rằng Kỳ Nguyệt không có thêm Sở Mộ Phàm, nhưng cô vẫn lo lắng Kỳ Nguyệt bị ảnh hưởng.

Tối hôm qua cô tức giận đến nỗi, viết một bài đăng nói xéo Sở Mộ Phàm:

[ Nào người đó, tôi thiệt tình khuyên cậu sau khi về nước, liền đi tiếp thu một chút chín năm giáo dục bắt buộc, đừng tùy tiện quấy rầy người khác, phép lịch sự cơ bản cũng không hiểu sao? Nói đi liền đi, nói về liền về, đây là xem chính mình là ai? Thật là mặt lớn, không biết trải được mấy ngàn dặm!]

Phía dưới liền có người dùng Một Con Sông Lãng bình luận: [ Haha, bạn học năm điểm, ai chọc tới cậu thật đúng là quá xui xẻo!]

Giờ phút này, Kỳ Nguyệt đỉnh đầu lộn xộn, ngốc ngốc nhìn về phía Tống Thu Thu đang kích động: " A? Tớ nghĩ về cậu ta làm cái gì?"

Tống Thu Thu cũng bị cô hỏi mà ngốc: " A? Cậu không nghĩ về hắn........... Vậy cậu như thế nào lại có quầng thâm mắt....."

Kỳ Nguyệt duỗi người: " Tớ nghĩ về Cố Hoài........"

" Excuse me.....?? Cậu nói cái gì?" Tống Thu Thu còn tưởng rằng chính mình nghe nhầm.

Kỳ Nguyệt thở ngắn than dài nói: " Tớ không phải hôm trước đem tư liệu cho Cố Hoài sao? Đang chờ kết quả, cũng không biết có được tham quan không, có điểm lo lắng........"

Tống Thu Thu hít một hơi sâu làm chính mình bình tĩnh lại, xoa xoa đầu Kỳ Nguyệt, mỉm cười mở miệng: " Ha ha, thực xin lỗi bảo bối, tớ lo thừa rồi!!!"

" Thu Thu, cậu nói xem cậu ấy bận như vậy, vạn nhất đã quên thì làm sao bây giờ?" Kỳ Nguyệt sầu đến độ sắp rụng tóc.



" Đại lão xác thực rất bận, bất quá, với nhân phẩm của đại lão mà nói, nếu đã đáp ứng, hẳn sẽ không lật lọng......."

" Vạn nhất a! Vạn nhất thì sao?!" Kỳ Nguyệt mắt trông mong nhìn Tống Thu Thu: " Cậu nói xem tớ có nên đi xoát cảm giác tồn tại không? Không được! Vạn nhất chọc Cố Hoài phản cảm thì không tốt! Nhưng lỡ Cố Hoài quên thì sao......."

Tống Thu Thu đầu như muốn hỏng lấy chăn che đầu, tránh tầm mắt của Kỳ Nguyệt: " Cậu hiện tại quả thực giống đang chờ điểm thi! Không đúng! Là đang lâm vào bể tình cầu mà không được của thiếu nữ!"

Thời điểm Sở Mộ Phàm lại lần nữa tìm đến, cô dự đoán một nghìn lẻ một tình huống, sợ Kỳ Nguyệt mềm lòng quay đầu lại, vì tình khổ sở, nhưng trăm triệu không nghĩ tới lại có tình huống này..........

Cô hiện tại trong đầu đều toàn khoai tây!!

Thời điểm Kỳ Nguyệt còn trong trạng thái " Vì yêu nhận hết tra tấn", Wechat đột nhiên nhận cuộc gọi.

Là Cố Hoài gọi tới........

" Là Thổ....... Đại thần!!!"

Kỳ Nguyệt thấy rõ màn hình, liền lăn lóc bò lên, không chút nghĩ ngợi, nhanh chóng click vào!

Cố Hoài không nghĩ tới cô sẽ bắt máy nhanh như vậy, hơi sửng sốt một lát.

Theo sau, di động truyền đến âm thanh thanh lãnh nhu hòa: " Chào buổi sáng, đánh thức cậu sao?"

" Không có không có! Không có đánh thức tớ! Tớ tỉnh rồi!"

" Có tin tức muốn nói cho cậu biết, tớ nghĩ, cậu hẳn hi vọng được biết đầu tiên."

Cố Hoài có tin tức muốn nói cho cô?



Nên không phải là...........

" Là tin gì?" Kỳ Nguyệt áp lực chờ mong, thật cẩn thận hỏi.

Cố Hoài cũng không úp úp mở mở, trực tiếp mở miệng: " Kết quả tham quan đã có, cậu được thông qua."

Trong nháy mắt, trong đầu Kỳ Nguyệt, Cố Hoài phảng phất có hào quang chiếu, cả người đều sáng lấp lánh.

" Thật sự? Thật sự tớ có thể đi?" Kỳ Nguyệt không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy, rốt cuộc thì 3000 mẫu khoai tây vẫn còn ở giai đoạn thực nghiệm, khả năng người ngoài được tới tham quan không dễ dàng như vậy.

" Ân, giáo sư Thẩm đối với một số quan điểm của cậu rất tán thưởng, cũng rất hi vọng sẽ có nhiều nhân viên nghiên cứu tham dự, đến lúc đó nếu thầy ấy không vội, có lẽ có thể gặp mặt." Cố Hoài mở miệng nói.

Ôi trời!!!

Giáo sư Thẩm trước mặt Cố Hoài nhắc đến cô!!

Giáo sư Thẩm còn khen cô?

Đi không chỉ có thể tham quan, còn có khả năng gặp được giáo sư Thẩm?

Kỳ Nguyệt quả thực không có cách nào hình dung chính mình hiện giờ đối với Cố Hoài có bao nhiêu sùng bái, trong đầu không khỏi hiện lên hai chữ-----

" Muốn gả!!!!"

"..........."

Di động đầu Cố Hoài rõ ràng hoảng hốt một chút, theo sau đó, khàn khàn tiếng nói mang theo ý cười, gằn từng chữ một mà chậm rãi thuật lại lời Kỳ Nguyệt nói: " Muốn gả?"