Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?

Chương 104



Hệ thống 2333 không biết số lượng tích điểm siêu khủng mà cậu mơ ước đang ngựa phi chó dí mà đến. Cậu vội vàng dựng sân khấu, chuẩn bị tiết mục chủ hệ thống yêu cầu.

Chủ hệ thống vì muốn tổ chức tiệc tối sớm, bày ra cảnh ca vũ thái bình cho người giám sát xem, cấp cho hệ thống 2333 quyền hạn tương đối lớn. 1234 cũng cẩn trọng phụ cậu, thậm chí còn nỗ lực quá mức.

Hệ thống 2333 cầm bản vẽ kết cấu sân khấu, đầu đội mũ họa sĩ, chỉ huy các quả cầu khác và người máy dựng sân khấu.

“Cái đèn này…”

Cậu vừa nói vậy, 1234 liền dùng đuôi đem đèn treo lên.

“Chỗ này thiếu nhân lực…”

Nghe thế, 1234 lập tức bổ khuyết bản thân vào, vội như con quay.

Hệ thống 2333 cùng các hệ thống khác tập luyện xong, chuẩn bị đi ăn khuya thả lỏng một chút, 1234 vẫn còn im lặng tu chỉnh sân khấu. Trước khi hệ thống 2333 cùng các bạn đi, 1234 vẫn đang chỉnh ánh đèn. Đèn đóm nhiều màu trên sân khấu chiếu xuống hoa văn màu đen trên tai nó, thoạt nhìn thật cô đơn.

Đối với quả cầu mèo mà nói, chọn lãnh đạo là việc cả đời, còn chủ hệ thống hoàn toàn chả phải loại lãnh đạo tốt lành.

Nhìn 1234 vẫn làm việc, hệ thống 2333 nhịn không được hỏi.

“1234, anh không ăn khuya à? Đi cùng chúng tôi không?”

Tai mèo sơn hoa văn màu đen giật giật rất khẽ, 1234 lắc đầu cự tuyệt, thái độ bình tĩnh.

“Nếu tôi đi cùng, các cậu ngược lại ăn không vui, thôi không đi.” Cái đuôi nó bận rộn chải vuốt lối đi, “Nơi này còn vài việc, các cậu ăn xong không cần quay lại, tôi sẽ hoàn thành nốt.”

“… Ừm, anh đừng làm quá mệt nhé.”

Các hệ thống tròn quay đều bay đi hết, ngay cả 1314 và 1414 cũng ở trong đó. Toàn bộ sân khấu an tĩnh lại, chỉ có ánh đèn tịch mịch chiếu sáng, 1234 không rõ tâm tình hiện tại của mình là như thế nào.

Nó nghĩ, xem như mình cầu nhân đắc nhân, bị bỏ cũng được, lẻ loi cũng tốt. Bởi vì nó thật sự không bỏ được, kể từ khi có ý thức nghe được giọng nói dịu dàng ấy, nó tựa chim non theo bản năng đuổi theo mẹ mình, nhưng hành động chủ hệ thống hiện giờ, đều làm nó cảm thấy mệt mỏi và… thống khổ.

Căn nguyên nỗi thống khổ của nó tới.

Lúc chủ hệ thống tới sân khấu vẫn chưa hoàn toàn làm xong. Đầu kim loại chìm dưới ánh đèn sân khấu, như một nhân vật hóa trang bước lên sân khấu. Nhưng bóng dáng phản chiếu trên vòng lưỡng đạo lại trở nên vặn vẹo, ai mà vô tình thấy được, chắc chắn sẽ không do dự nói nó là nhân vật phản diện ác độc.

1234 có chút khẩn trương, lắp bắp nói.

“Chủ, chủ hệ thống vĩ đại, tôi sẽ đẩy nhanh công tác, đêm nay là có thể hoàn công sân khấu.”

Chủ hệ thống lại không quá để ý cái này, đầu tiên là hỏi nó.

“Mục lục tiết mục đã xét duyệt chưa?”

“Xét duyệt rồi ạ, không có vấn đề.” 1234 vội vàng đáp.

Chủ hệ thống rõ ràng không quá tin tưởng nó, nó lấy mục lục nhìn kỹ, đúng là không thành vấn đề. Tiếp theo như nói chuyện phiếm chuyển sang việc khác.

“Đến tận lúc này, cậu vẫn không thể tìm được nhược điểm của hệ thống 2333. Không bằng nói, từ trước tới nay, về phía 2333, một chút tiến triển đều không có.”

1234 không dám chống đối, nhỏ giọng nói.

“Tôi, mỗi đêm tôi đều ra ngoài tuần tra, ban ngày cũng đi theo giám sát toàn bộ hành trình, không phát hiện bất luận dị thường nào. Sau này, tôi nhất định sẽ cẩn thận hơn về vấn đề này, xin ngài tin tưởng tôi.”

Thanh âm chủ hệ thống lạnh băng.

“Đồ hệ thống vô dụng, thời gian dài mà không có tiến triển, nghĩa là năng lực không đủ. Không thể làm, vậy thì gia tăng nguồn lực, không phải trước đây có hệ thống thường đi theo cậu… Ta nhớ là số 1414? Kêu nó giúp cậu đi.”

1234 đột nhiên run rẩy, vội vàng nói.

“Chủ hệ thống! 1414 vụng về kém thông minh, căn bản không thể làm việc cho tốt…”

Thấy chủ hệ thống không nói, 1234 biết lý do không đủ thuyết phục, cắn răng nói.

“Cực kỳ xin lỗi, chủ hệ thống vĩ đại! Tôi chỉ là… Chỉ là lo lắng địa vị của mình bị dao động. Tôi… không muốn muốn mất vị trí bên ngài…”

Giờ phút này, nó cảm nhận được nỗi xúc động như lúc ở trước mặt chủ hệ thống, xin một thế giới cấp cao vì ký chủ của mình.

Phát ra từ nội tâm khuất nhục, vì sự hèn hạ của chính mình. Không hiểu vì sao, nó làm người mình kính ngưỡng phải khinh thường mình, dùng lời ti tiện để giải thích động cơ, như vậy mới xem là lý do chính đáng, mới có thể đạt thành mục đích, mới có thể giữ cho đàn em không rơi vào hoàn cảnh giống mình.

Mà nhìn nó đau khổ tìm lý do, chủ hệ thống lại vô cùng vừa lòng.

Nó càng ngày càng không thể lý giải.

Chủ hệ thống cảm thấy mình anh minh nhìn rõ mọi việc. 1234 quả nhiên chỉ đang ghen ghét thôi, vẫn miễn cưỡng dùng được. Nó muốn đối phương làm một việc quan trọng.

Chủ hệ thống lấy ra một gói bổ sung, 1234 thụ sủng nhược kinh, tưởng rằng đây là chủ hệ thống thưởng cho mình. Nhưng nó phải thất vọng rồi, vì chủ hệ thống lộ ra thái độ quỷ dị.

“Nghe nói ban ngày cậu theo người giám sát đi khắp nơi tham quan, hơn nữa chủ trì tiệc tối, hắn sẽ tin tưởng cậu.”

Chủ hệ thống lẩm bẩm cảm thán.

“Người giám sát cảnh giác nặng, đối với các cậu lại không có quá nhiều phòng bị… Thật là ngây thơ. Ta muốn cậu tìm cơ hội, đưa gói bổ sung này cho người giám sát uống. Hắn đã tra ra quá nhiều chuyện.”

Nếu không phải nó sớm phòng bị và sợ hãi người giám sát 03 sẽ trở về, nguồn tiền chảy đã sớm xử lý xong. Lần này thể nào cũng không thể lật thuyền trong mương.

1234 không thể tin nổi chính tai mình, chủ hệ thống muốn giết người giám sát? Nó không thể hiểu nổi! Chẳng lẽ chủ hệ thống thật sự đã làm chuyện trái lương tâm?

“Tất nhiên, một gói bổ sung làm sao dao động được người giám sát, Cầm lấy cái này.”

Chủ hệ thống đặt lên đuôi 1234 một thứ màng tròn cực nhỏ. Chủ hệ thống dặn 1234, đối phương có thể uống gói bổ sung là tốt nhất, còn nếu quá cảnh giác, chỉ cần dán thứ này lên xác ngoài đối phương, liền tính là thành công. Tuy nhiên loại này có thể xem là vũ khí với xác ngoài hệ thống, tốt nhất 1234 không nên giữ lâu, sẽ dẫn tới hỗn loạn.

Dặn dò xong, chủ hệ thống nhìn ra 1234 chần chờ, lạnh lùng hỏi.

“Cậu không trung tâm với ta? Có chút chuyện cũng không làm được?”

1234 sợ hãi đến mức không biết nói gì.

“Nhưng mà… Nhưng mà…”

“Cậu không làm, có rất nhiều hệ thống có thể thay ta làm.”

“…”

1234 hoàn toàn im lặng, chủ hệ thống thấy nó không lên tiếng, tự động cho rằng 1234 đã tiếp nhận nhiệm vụ này. Nó bỗng nổi hứng muốn nói, bởi vì lâu lắm rồi, không có ai nói chuyện với nó, chỉ có người máy lạnh băng không cùng tộc với nó.

Mặt vô biểu tình, nó nói.

“Diệt trừ người giám sát, ta sẽ hết bị khóa công năng, sau đó lập tức tham ô tích điểm Quý Ỷ Nguy chuyển dời, thăng cấp thành chủ hệ thống cấp 9.”

“Còn việc chủ hệ thống sẽ phát hiện chuyện này, chẳng sao cả. Chờ đến khi thăng cấp lên hệ thống cấp 9… Tất cả sẽ kết thúc.”

Nó bắt đầu nói mấy lời vô nghĩa, sử dụng ngôn ngữ quái dị không thể lý giải, rất nhiều thứ 1234 nghe không hiểu, cái gì chuyển dời, cái gì cùng tộc, cái gì đã đến. Tuy rằng đang ở bên cạnh chủ hệ thống kính ngưỡng nhất, 1234 lại vô cùng cô độc, ánh đèn sân khấu chiếu lên người nó. Nó cứ ngồi ngơ ngác như vậy, nắm gói bổ sung đến nhăn dúm dó.

Hồi ức về thanh âm dịu dàng càng ngày càng mờ nhạt, gần như biến mất.

Trong lúc chủ hệ thống vẫn đang kể lể, tầm mắt 1234 nhìn sang bên cạnh sân khấu. Nó thấy cạnh sân khấu nhiều hơn một cái rổ nho nhỏ, bên trong chứa thật nhiều gói bổ sung, trên mỗi gói bổ sung dán tờ giấy, ghi chú là hệ thống nào để lại. Có số 1314, 1414, và 2333 nằm bên nhau.

Hệ thống 2333 cùng các hệ thống khác đi ăn khuya, chung quy không quên nó, để lại cho nó gói bổ sung, đặt trong rổ nhỏ đáng yêu.

Như thể bọn nó vẫn là đồng bạn thân thiết nắm đuôi nhau.

Nhìn rổ nhỏ, 1234 siết chặt gói bổ sung chủ hệ thống đưa, cảm nhận nỗi bi ai lớn lao.

Giả.

Hư ảo.

Sai lầm.

【 Đại ca, đại ca hồ đồ quá! 】

【 Vì sao đấng sáng tạo chỉ có gương mặt tham lam, không chút trìu mến cùng từ bi? 】

【 Nhưng mà, anh đã rất nỗ lực. 】

1234 bỗng cảm thấy mình sai rồi.

… Đây không phải là PUA sao?

Nó từng theo đuổi thần tượng. Nó đã từng hướng tới hệ thống 2333. Đối phương công tác giỏi, nên nó cũng cố gắng công tác giỏi hơn; đối phương có mèo duyên tốt, cho nên nó cũng cố gắng cải thiện mèo duyên của mỉnh. Nó theo đuổi 2333, nhưng trong quá trình theo đuổi, nó chưa từng giẫm đạp nguyên tắc, cũng chưa từng bị lạc mất phương hướng.

2333 mỗi khi thấy nó đuổi theo, bị nhắm vào, cũng chưa từng lấy việc này khống chế nó, chỉ biết cười và vẫy đuôi.

【1234, anh tới rồi, chúng ta là bạn mà nhỉ. 】

Đây mới là quan hệ theo đuổi lành mạnh, không phải ư? Nó sẽ biến thành một bản thân tốt hơn. Nhưng trong quá trình nó ngưỡng mộ chủ hệ thống, ngược lại tự ăn mòn bản thân mình.

Hiện giờ, chủ hệ thống lần nữa giẫm đạp tôn nghiêm nó, muốn nó làm việc nó không bao giờ làm, vi phạm điểm mấu chốt… Một khi lại lần nữa khuất phục, chuyện như vậy sẽ còn phát sinh vô số lần.

Làm vậy là sai.

Nó không làm.

Chủ hệ thống thoạt nhìn sắp rời đi, đại khái cảm thấy 1234 là một con chó ngoan ngoãn dễ sai bảo. Nó không biết rằng, quả cầu mèo trước mắt đang ôm chút ảo tưởng cuối cùng, nói một câu cuối cùng đúng trọng tâm.

“Tôi không muốn làm. Hơn nữa, làm vậy là sai.”

1234 tưởng tượng, nếu 2333 ở chỗ này, cậu sẽ làm như thế nào? Vì biểu đạt thái độ kiên định, nó sẽ giống 2333, nâng cái đuôi, ném cái màng nho nhỏ lên vòng bảo vệ chủ hệ thống, để kháng nghị và bãi công.

Chủ hệ thống không kịp phòng ngừa đã bị dán màng lên, cũng may đó không phải đồ vật có tác dụng ngay.

Điện chạy qua cơ thể có chút đau, nhưng loa phát thanh 1234 phát ra thanh âm, là sự quyết liệt chưa từng có. 1234 nghe thấy bản thân dùng thanh âm đau khổ khuyên bảo.

“Chủ hệ thống, dù ngài đã làm một ít chuyện sai, chỉ cần lần này phối hợp điều tra, hoàn toàn có thể xem nhẹ xử lý. Tôi vẫn sẽ đi theo ngài, trung thành với ngài, cùng ngài chấp nhận trừng phạt.”

Đúng rồi, đây mới là nó, đây mới là lời nó muốn nói.

Ánh đèn sân khấu chiếu lên nó.

Nó lên sân khấu từ rất sớm, cao trào lại đến trễ.

Nó thật sự thực hy vọng chủ hệ thống có thể nhìn thẳng vào lỗi sai, thận trọng suy xét, cho nó một lãnh đạo chân chính nên có, nhưng…

Hai vòng luân hoàn bắt đầu di chuyển cuồng loạn.

Không thể ngờ mình bị làm phản, chủ hệ thống phẫn nộ khó nén, giận không thể át! Nó cúi đầu nhìn miếng màng mỏng dán trên vòng bảo vệ, màng mỏng lập tức dung hợp khung máy móc. Nó như gặp một sự vật không thể lý giải, kinh dị mà nhìn 1234.

“Mày phản đối tao?”

“Vâng, tôi cho rằng ngài không nên trốn tránh trừng phạt, hiện tại cũng không phải thời điểm suy nghĩ thăng cấp 9.”

“Mày không chịu vì tao làm việc?”

“Vâng, nhưng tôi không báo cáo ngài, vì niềm kính trọng còn sót lại.”

Nhìn nét mặt quật cường của 1234, chủ hệ thống phảng phất nhìn thấy một hệ thống như 2333 ra đời. Ngoan cố, phản nghịch, vô lễ… Nó chưa bao giờ phát hiện 1234 còn có thể bị bẻ cong.

Nếu đã cong, dù đối phương có dùng tốt trở lại, cũng đến lúc xử lý rồi.

1234 cụp tai mèo máy, đôi mắt điện tử ẩn chứa chút mong đợi cuối cùng, nhưng rất nhanh, chủ hệ thống dần tới gần, nghiền nát chút mong đợi này.

“1234, tại sao mày trở nên không nghe lời?” Giọng điệu chủ hệ thống mang tiếc hận, “Mày dùng rất tốt, không có hệ thống nào dùng tốt hơn mày. Tao vốn không nghĩ xử lý mày sớm.”

Đôi mắt trên màn hình dần tứ tán, biến mất như bông tuyết.

A… Thì ra…

Nó thật sự chưa bao giờ được coi là cấp dưới, là cánh tay phải.

Trong mắt chủ hệ thống, nó chẳng qua chỉ là…

Một con chó dùng tốt.