Anh À! Em Ích Kỉ Yêu Anh Có Được Không?

Chương 25: Dù em như vậy anh cũng yêu em ư?



Tối hôm đó anh ở trong phòng sách làmviệc để cô ở phòng ngủ một mình trằn trọc suy nghĩ về tình cảm của mình. côkhông biết nên dành lấy anh cho riêng mình hay sẽ buông tay anh vì không muốnlàm anh phải ở với một người lúc nào cũng mang lại rắc rối cho anh nữa. khôngcó anh cô không biết mình còn có thể sống tốt không bởi những ngày qua cô đãquen thuộc với việc dựa dẫm vào anh, quen với việc nhìn thấy anh rồi. chỉ làđêm qua không ở cùng anh nhưng sao cô thấy đêm dài vậy cơ chứ, cô trằn trọc đợitrời nhanh sáng để được gặp anh nhưng đến sáng hôm sau anh cũng đi làm sớm đểtránh mặt cô khiến cô cảm thấy buồn vô hạn, cô thật sự đã không thể sống thiếuanh được nữa rồi. cô quyết định trưa này sẽ đến gặp anh để dứt khoát tình cảmcủa mình.

Buổi trưa cô đến trụ sở của tập đoànđể gặp anh

-chịơi cho em hỏi phòng của tổng giám đốc ở đâu ạ?- cô lễ phép hỏi cô lễ tân

-côcó hẹn với giám đốc trước không?- cô ta nhìn cô trẻ con nên hất hàm hỏi

-dạkhông ạ- cô vẫn lễ phép

-vậythì không được đâu. Tổng giám đốc sao có thể tiếp một con nhỏ như cô

-chịcứ báo là có tiểu uyển cần gặp tổng giám đốc sẽ biết ngay ạ- cô vẫn kiên trìnhẹ nhàng nói với cô ta

-tiểuuyển hay đại uyển thì giám đốc cũng không gặp đâu. Sao tổng giám đốc có thể gặpmột con nhỏ như cô chư- cô ta kênh kiệu

-chịcứ báo giùm em đi ạ- cô hơi nài nỉ

-côvề đi đừng làm mất thời gian của tôi- cô ta nói rồi quay ra nói chuyện vớingười khác không thèm đoái hoài đến cô

cô đang định quay về thì

-phunhân, cô đến gặp tổng giám đốc ạ- thư kí của anh vui vẻ chào hỏi

-vângạ -cô nhẹ đáp- nhưng chắc anh ấy bận nên em không gặp được- cô không nói chuyệxảy ra vừa nãy

-tổnggiám đốc hôm nay hơi mệt nên hủy hết lịch hẹn đang ở trên phòng mà. Chẳng lẽ--anh thư kí ngập ngừng

-côkhông báo cho tổng giám đốc- anh thư kí tiến về phía cô nhân viên vừa rồi lạnhlùng

-tạitôi không biết cô ấy là phu nhân- cô ta tái mặt

-côchuẩn bị hành lí đi- anh thư kí định đuổi việc cô ta

-làlỗi của em nên đừng làm vậy- cô không nhẫn tâm làm người khác đau lòng

-cònkhông mau cảm ơn phu nhân- anh thư kí nói với nhân viên kia

-cảmơn phu nhân, cảm ơn phu nhân- cô ta rối rít. Thật may phu nhân không tính toánvới mình- cô ta thở phù vì không bị đuổi việc

-đểtôi đưa phu nhân lên gặp tổng giám đốc- anh thư kí lịch sự

-dạ.phiền anh rồi- cô lễ phép

-đâylà phòng ngài ấy. hai người cứ thoải mái nói chuyện- thư kí nói xong quay lưngđi

-cảmơn ạ- cô cúi chào anh thư kí.

Lấy hết bình tĩnh cô đẩy cánh cửphòng anh bước vào.

-emđến đây làm gì- anh ngạc nhiên khi cô bước vào

-xinlỗi vì đã làm phiền anh- cô nói- nhưng em có chuyện cần nói rõ với anh

-emsuy nghĩ kĩ chưa?- có lẽ anh biết cô định nói về chuyện gì

-dạ.em đã suy nghĩ kĩ lắm rồi- cô nhẹ nhàng

-vậyem nói đi- anh nói vậy nhưng rất hồi hộp về quyết định của cô

-anhcó biết em là một con bé luôn mang lại rắc rối cho người khác?- cô nhìn vào mắtanh hỏi

-anhbiết, nhưng đó là vì em quá tốt bụng thôi nên luôn nhận những lỗi lầm về mình-anh nhìn cô dịu dàng

-anhcó biết em rất hay khóc ?

-anhbiết, nhưng đó là vì em luôn bị người khác lợi dụng rồi làm em tổn thương

-anhcó biết em rất hay làm người bên cạnh mất ngủ?

-anhbiết nhưng em mới là người chịu đựng những nỗi đau ấy

-anhcó biết em là người rất vô vị?

-anhbiết nhưng đó là vì em luôn là người lắng nghe và thấu hiểu mọi người nhất, lànơi bình yên nhất trong cuộc đời này- anh đáp

-anhcó biết em nhiều lúc cũng rất ích kỉ?

-anhbiết nhưng so với sự bao dung và sự ích kỉ của người khác thì sự ích kỉ của emchưa bao giờ tồn tại

-emcó nhiều điểm xấu như vậy nhưng anh vẫn yêu em?- cô nhìn anh thật lâu

-đúngvậy. anh yêu em chính vì những điều đó. Những gì em bị tổn thương khiến anhmuốn che chở em, những lúc em gặp rắc rối anh muốn bảo vệ em. Những đêm em khócanh muốn vỗ về em. Những lúc em không ngủ được anh muốn ôm em vào lòng. Nhữnglúc em vẫn lo cho người khác anh mong mình sẽ ở cạnh lo cho em. … chính vì emlà em nên anh yêu em- anh nói một tràng khiến cô không khỏi xúc động