Ác Nữ Trùng Sinh: Vương Phi Đáng Yêu Của Lãnh Khốc Vương Gia

Chương 147: Trời sinh thiên tài.



Mặc Nguyệt triệt để im lặng, Mặc Kinh Phong mặt mũi âm trầm cơ hồ có thể tích ra nước. Lòng hai người cảm thấy nguội lạnh, nếu phải là người chết mới có thể lấy được, Mặc Nguyệt nếu là kiếp trước sẽ nguyện đi, không một chút do dự, nhưng kiếp này nàng lại không muốn chết, nàng đối với một người vẫn còn lưu luyến, rất lưu luyến, cho nên cho dù đứng giữa ranh giới sinh tử, nàng vẫn chọn sinh, vì hắn mà sống !

-" Các ngươi còn giấu ta cái gì ?"

Nhưng bỗng nhiên như phát hiện ánh mắt của Kỷ Nhất Xuyên và Ngọc Thanh Nhã như đang trốn tránh nàng, ánh mắt đó chứa đầy tội lỗi và áy náy.

Mặc Nguyệt đáy lòng dâng lên một mạt nghi ngờ, nếu là Thượng Cổ Thần Tháp, ngoại trừ hai cách trên không lý nào không biết cách khác giải Âm Linh Tuyệt Vọng độc. Mà ánh mắt của hai người giống như đang giấu diếm nàng một chuyện gì đó.

Kỷ Nhất Xuyên mím môi, nhất quyết không mở một lời nào, đầu càng cúi thấp né tránh ánh mắt mang theo tia hung tàn của nàng.

-" Còn một cách nữa."

-" Cách gì ?"

Mặc Nguyệt hỏi, trong lòng nhen nhóm chút hi vọng. Nàng bây giờ không thể luyện ra đan dược Cửu cấp nhưng nếu cho nàng thời gian, nàng có thể thành công, nhưng Phượng Thiên Tử Mạc không thể chờ, nàng càng không thể chết, hi vọng cách này sẽ có thể thực hiện được.

-" Dương Linh Châu."

-" Dương Linh Châu ?"

Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong bốn mắt nhìn nhau, trong lòng dấy lên một tia nghi ngờ.

Mặc Nguyệt nhíu chặt mi, Dương Linh Châu là gì, sao nàng chưa từng nghe nói đến ?

-" Âm Linh Hoa và Dương Linh Châu đều là do linh khí thiên địa tụ hợp mà thành. Nếu Âm Linh Hoa đại diện cho cõi chết, thì Dương Linh Châu chính là đưa người từ cõi chết trở về, nói đúng hơn, những người nào trúng phải Âm Linh Tuyệt Vọng độc thì Dương Linh Châu chính là trân bảo có thể bức độc ra ngoài, đưa người đó thoát khỏi tuyệt vọng !"

Long Vấn Uyên vân đạm phong kinh nói.

Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong không khỏi vui mừng, nhưng lại lập tức bị Long Vấn Uyên tạt một thau nước lạnh :

-" Nhưng Dương Linh Châu chỉ có thể đẩy độc ra ngoài khi có một vật chứa khác. Mà Dương Linh Châu không có khả năng thanh trừ Âm Linh Tuyệt Vọng độc, cho nên giống như dẫn cổ trùng ra ngoài, Âm Linh Tuyệt Vọng độc cần phải có một kẻ khác làm vật chứa, mà kẻ đó, phải có cùng huyết thống và thân cận nhất với người trúng độc, huống chi kẻ làm vật chứa sẽ lập tức suy yếu và bị Âm Linh Tuyệt Vọng độc ăn mòn cho đến khi hồn phi phách tán !"

Long Vấn Uyên sâu kín liếc nhìn Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong, giọng nói như chứa đựng chút ý cười. Nếu nói hai người có huyết thống thân cận nhất với Phượng Thiên Tử Mạc, ngoài hai người ra thì còn ai ?

-" Không được ! Như thế chẳng khác nào mạng đổi mạng ! Cho dù là chủ nhân hay Kinh Phong công tử đều không thể chết !"

Ngọc Thanh Nhã gấp gáp hô lớn.

Nếu Mặc Nguyệt trúng độc, nàng sẽ chết ! Là hồn phi phách tán !

Nếu Mặc Kinh Phong chết sẽ tạo nên đả kích cực lớn với Mặc Nguyệt, tinh thần nàng sẽ lập tức sụp đổ và rất có thể sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ sau này của nàng ! Bất kể ai trong hai người cũng không thể chết !

-" Đây là quy luật của tự nhiên, Âm Linh Hoa để luyện chế Âm Linh Tuyệt Vọng độc và Dương Linh Châu đều là tồn tại do tự nhiên tạo thành, kẻ hạ Âm Linh Tuyệt Vọng độc phải dâng lên mạng sống của mình để đổi lấy Âm Linh Hoa chỉ mọc ở cõi chết này, và muốn cứu người trúng độc phải trả một cái giá tương xứng, là mạng của người có huyết thống thân cận nhất. Nói dễ hiểu thì chính là kẻ hạ độc phải đổi mạng mình và muốn giải độc phải lấy mạng ra đổi, thiên địa rất công bằng, một cuộc trao đổi với cái giá tương xứng."

Thiên địa không thiên vị bất kỳ ai, muốn có thứ do tự nhiên tạo ra phải lấy một giá đắt để đổi, mà muốn hoá giải thứ đó, phải lấy một cái giá tương xứng để đổi.

Là ai ?

Rốt cuộc phải có thâm cừu đại hận thế nào mới bất chấp lấy mạng mình để đổi lấy Âm Linh Hoa luyện chế Âm Linh Tuyệt Vọng độc chỉ để hạ độc Phượng Thiên Tử Mạc ?

Tốt ! Tốt lắm !

Mặc Nguyệt cắn chặt môi đến trắng bệch, kẻ hạ độc, tốt nhất đừng để nàng biết là kẻ nào nếu không nàng cho dù băm hắn thành trăm mảnh cũng sẽ không đủ cho nàng hả giận  !

Sâu trong mắt nàng tràn đầy thị huyết hung tàn, bàn tay trắng nõn siết chặt lại.

-" Không những phải tìm được Dương Linh Châu, các ngươi còn phải tìm một kẻ vừa sở hữu Quang linh căn mà thực lực phải cường đại mới được. Chỉ có người có Quang linh căn trời sinh mới đủ sức đem độc tố đẩy hết ra ngoài."

Quang linh căn ?

Ba từ này vừa từ miệng Long Vấn Uyên thốt ra, Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong liền theo bản năng hô lên :

-" Thiên Xích Viêm ?!"

-" Viêm ca ?!"

Nếu nói ai hiểu rõ về Thiên Xích Viêm nhất thì chỉ có thể là Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong, không những là trời sinh Hoả Linh căn mà còn là song hệ Quang linh căn. Không những thế Quang linh căn của Thiên Xích Viêm vô cùng thuần khiết, lại có thiên phú trời ban, thực lực tăng mạnh.

Cho dù là kiếp trước hay kiếp này, Mặc Nguyệt đã tăng cấp Kim Đan Trung kỳ nhưng chưa chắc đã nhìn thấu được thực lực của hắn !

Thiên Xích Viêm hắn chính là thiên tài trời sinh khiến bao nhiêu kẻ ghen tị đến đỏ mắt !!!