Ác Nhân Thành Đôi

Chương 196: Nhận được thật tâm



Kỳ quái là, nhân gian đã đồn đến như thế, như trong triều lại không có nửa điểm gợn sóng.

Sau khi nghị sự xong, Lâm Tri đi ở cuối cùng.

Trang Thư Tình ngẩng đầu, “Lâm đại nhân còn có việc?”

Lâm Tri nhìn về phía Trang Thư Tình, nàng vẫn trầm tĩnh thong dong như trước, trong lòng hắn khôngkhỏi bội phục không thôi, nếu muốn nói nàng phản quốc, đừng nói là hắn, cho dù là vị đại thần trong triều không ưa nàng nhất cũng sẽ không tin.

Nếu người muốn phản quốc cũng có thể làm việc liều mạng như vậy, phí tâm tư như vậy, hắn cũng mong có thêm nhiều người nữa giống như vậy xuất hiện.

“Trang tiểu thư xin bảo trọng thân thể, lão thần và mọi người đều tin ngài, Chu Quốc không thể thiếu Trang tiểu thư, cho dù một số người không đáng giá ngài mang đến che trở cho bọn họ, nhưng mong Trang tiểu thư tin tưởng, có một si16 người dù họ trầm mặc nhưng cũng không phải họ thật sự tin tưởng ngài phản quốc, có thể là bọn họ đều… đau lòng cho ngài, ngài không thể lựa chọn phụ mẫu cho mình,không phải tội của ngài, nhưng ngài cũng chỉ có thể thừa nhận, hơn nữa cũng vô lực biện giãi, bọn họ chỉ là không muốn khiến cho bầu không khí trở nên càng thêm trầm trọng, khiến ngài càng thêm khó chịu.”

Là như vậy sao? Trong mắt Trang Thư Tình lộ vẻ mê hoặc.

Nàng càng ngày càng ít lộ diện ra bên ngoài, lời đồn cũng càng truyền càng thật, sau này nàng cũng tận lực bớt chút thời gian ở lại trong cung, kí hiệu trên xe ngựa cũng thay đổi, tránh cho có người vây xem nàng.

Nàng cho rằng, bọn họ trầm mặc chính là tin tưởng lời đồn.

Nhưng lúc này có người nói cho nàng không phải như thế, nàng… có thể tin sao?

Trang Thư Tình khó có khi lộ ra cảm xúc không bình tĩnh trước mặt người khác, lúc này Lâm Tri hắn cũng mới giật mình nhận ra, cô nương này, nàng cũng chỉ mới mười sáu tuổi thôi, những cô nương khác, vào tuổi này họ đang làm gì? Hẳn là đã sớm định ra chung thân, chuẩn bị lập gia đình, hoặc là đã gả ra ngoài rồi.

Mà nàng thì sao?

Nàng còn có rất nhiều tấu chương chưa kịp phê, trong mắt Lâm Tri có chút xót xa, sau đó lại đột nhiên sinh ra hận ý mãnh liệt với Trang Trang Lương, hận ý xảy ra bất ngờ đến nỗi hắn có chút không kịp phòng ngự.

Làm người sao có thể đẩy nữ nhi của mình vào hố lửa, uổng hắn làm cha!

Lâm Tri khom người xuống thật sâu, “Mong Trang tiểu thư bảo trọng.”

Tình huống của Trang Thư Tình hiện nay tuyệt đối không thể nói là tốt, thậm chí nàng còn đang sinh ra ý nghĩ muốn bỏ chạy lấy người.

Lòng nhiệt tình của mình lại bị người ta hắt cho một gáo nước lạnh, đây chính là cảm giác của nàng mấy ngày nay.

Mà lúc này, bới vì mấy câu nói của Lâm Tri, nàng cảm thấy giống như nguyên khí đang chậm rãi khôi phục.

“Đa tạ Lâm đại nhân.”

Lâm Tri đi ra ngoài chưa được mấy bước, liền nhìn thấy mấy vị đại nhân xuất hiện trước mắt hắn. Lúc bọn họ thấy hắn nán lại, nhất thời mọi người cũng ào ào dừng bước chờ hắn.

Trương Hải là người đầu tiên đè nặng âm thanh mở miệng, “Như thế nào?”

Lâm Tri liếc mắt nhìn hắn hỏi lại, “Cái gì mà như thế nào?”

Trương Hải cắn răng, “không phải ngài đi hỏi nàng hay sao? Trang tiểu thư tính ứng phó với tình huống trước mắt như thế nào?”

“Trương đại nhân vì sao phải hỏi lời này? Họ thích đồn thì họ đồn, mình không tin thì không tin, chuyện có thể thế nào được? Hay là nói, ngài tin chuyện này? Tính mang theo nói quan của ngài về quê sao?”

“Ngươi coi ta là đồ ngốc sao!?” Trương Hải tức giận đến vểnh râu trừng mắt nhìn hắn, cho dù phụ thân của Trang Thư tình thật sự phản quốc, nhưng việc này cũng không ảnh hưởng đến nàng, muốn nói nàng phản quốc, trừ những người có dụng tâm kín đáo ra, ai tin?”

Lại nói, Trang Thư Tình và Trang Trạch Lương sớm đã cắt đứt quan hệ, ở kinh đô phàm là người có chút quan hệ thì ai mà chẳng biết? Nếu nói là thân thích, đặt ở người khác thì đó là tội chu di, nhưng Trang Thư Tình không phải những người khác.

Nàng không chỉ là vị hôn thê mà Bạch công tử đích thân đứng ra nhận định. Nàng còn có được toàn bộsự tín nhiệm của hoàng thượng, từ cưa đến nay, chưa từng một ai có thể lấy thân phận một nữ tử chấp quyền giám quốc, thái tử cũng do nàng tự thân chỉ bảo. Từ lúc phát sinh lời đồn đến nay, thái độ của hoàng thượng cũng không hề có một chút biến hóa nào, chỉ bằng như vậy đã đủ nói lên, nàng khôngphải người thường.

Cũng chỉ có đám tuồng ngoài kia, nghĩ rằng chỉ cần nhảy lên nhảy xuống là bọn họ có thể thành công.

Lâm Tri chắp hai tay đi về phía trước, chậm rì nói: “không tin thì cứ làm tốt công việc của mỗi người là được, cần gì phải để ý chuyện này.”

Trang Hải lại không phản bác được.

Những người khác thấy thế đều ào ào trách ra nhường đường cho hắn, âm thầm cảm thấy may mắn lúc này bản thân không xúc động mở miệng trước.

Miệng của Lâm đại nhân trước giờ luôn bôi toàn độc.

Sao hôm nay Trương đại nhân lại quên mất chuyện này rồi? Chậc!

Hai hàm răng của Trương Hải nghiến lại với nhai, âm thầm nhớ lấy lần này, sớm muộn gì hắn cũng phải khiến tên độc mồm này ngậm miệng.

Nhưng mà xem bộ dáng này của Lâm Tri, Trang tiểu thư hắn là không sao rồi.

Nếu trong nhà của hắn có một nữ nhi như vậy, bắt hắn đổi mười đứa con trai hắn cũng chịu, ngoài ra còn phải đi thắp thêm ba nén nhang cho tổ tiên. Làm sao dám nỡ bức nàng vào chỗ chết.

"Trang tỷ tỷ."

Vừa lúc Trang Thư Tình phê xong bản tấu chương cuối cùng, buông bút xuống xoa xoa cổ tay rồi nói: “Hôm nay có vẻ sớm hơn mọi ngày.”

“Vâng. Thái phó lưu Thư Hàn lại nói rằng muốn khảo hắn một chút, vì vậy đệ liền đến đây trước.”

Trang Thư Tình bật cười, Tô tiên sinh đúng là không chịu lãng phí thời gian, cũng không sợ có người làm khó hắn.

Nhìn Chu Tri Tiếu bắt đầu tự giác lật xem tấu chương, trong lòng Trang Thư Tình đột nhiên dâng lên xúc động, không nghĩ nhiều mà lập tức thốt ra: “Thái tử, ngày mai đệ lên triều nghị sự đi.”

Chu Tri Tiếu hết hồn, tấu chương trong tay đều rơi xuống đất, “Trang tỷ tỷ, đệ vẫn chưa được…”

“Có được hay không, phải thử mới biết được, tỷ sẽ ở một bên nhìn, nếu có chỗ nào không ổn, tỷ sẽ giúp đệ.”

"Trang tỷ tỷ..."

“Lúc trước khi nghĩ phải đứng trước mặt triều thần trong lòng tỷ cũng cảm thấy hoang mang, trước đó tỷ chưa từng tiếp xúc với quốc gia địa sự, lúc đó tỷ có lý do để từ chối, nhưng ta không làm như vậy, chăng phải bây giờ Trang tỷ tỷ vẫn làm được đó sao, hơn nữa còn được mọi người tán thành, nếu lúc trước tỷkhông đi bước này, tỷ cũng sẽ cảm thấy rằng bản thân mình không thể làm được, nhưng sự thật đãchứng minh lực chọn của tỷ là đúng, còn đệ thì sao? Có dám tiến lên một bước này hay không?”

Im Ch ri iê đập rất nhanh, hắn cảm thấy bãn thân không làm được, hắn biết rõ hắn không chỉ kém mộtchút, mà là rất nhiều, nhưng hắn biết bản thân không thể cự tuyệt.

Trang tỷ tỷ rất mệt mỏi, loại mệt mỏi này không chỉ hôm nay nàng bận rộn nên mệt mỏi, mà là do tháng ngày tích lũy, trong lúc vô tình sẽ lộ ra vẻ mỏi mệt.

hắn không biết có bao nhiêu người đã nhìn ra, nhưng hắn biết, chỉ cần hắn có thể giúp nàng một tay, có thể khiến nàng không quá mệt mỏi, bức bản thân phải bước ra ngoài đối mặt thì có làm sao!

Chu Tri Tiếu đứng dậy tiến đến gần nàng, trang Thư Tình lúc này mới phát hiện, vị thiếu niên này, trong khoảng hời gian gần đây hắn đã cao hơn tất nhiều, đã cao hơn nàng gần nửa cái đầu.

Ánh mắt nàng chuyện đến tay phải của hắn, trên ngón tay cái có một vết sẹo mới, thịt non màu hồng nhạt mới kéo ra, người biết chuyện đều hiểu được hắn đã xảy ra những gì, nhưng lúc này tay của hắnkhông cần phải giấu đi, bàn tay hắn bằng phẳng bình thường, khiến những người có thành kiến về hắnđều phải câm miệng.

Đây chính là tiến bộ dễ dàng thấy được từ hắn nhất.

Địch nhân lớn nhất, trước đến giờ đều là bản thân.

“Trang tỷ tỷ, đệ có thể làm được.”

“Tỷ tỷ biết, đệ nhất định sẽ đồng ý.” Trang Thư Tình cười, khi nàng mở miệng hỏi hắn câu kia, nàng đãbiết nhất định hắn sẽ trả lời như vậy, đó là một trong những nguyên nhân cho thấy bản thân hắn tự tin vào chính mình, lúc nhỏ cuộc sống của hắn trôi qua không tốt, cho nên khi nàng đối tốt với hắn như vậy,hắn liền hồi báo nàng rất nhiều.

Khi đã có quyết định, Trang Thư Tình lập tức đi tới chỗ của haon2g thượng.

không nghĩ tới lúc này người lại không gặp.

Ôn Đức khom người nói: “Hoàng thượng nói rằng, tất cả mọi chuyện Trang tiểu thư cứ ra quyết định là được.”

Trang Thư Tình có chút ngoài ý muốn, hoàng thượng lại không gặp nàng? Bởi vì lời đồn ảnh hưởng nênkhông muốn gặp nàng?

Nhưng nhìn không giống như vậy nha, nếu thật bị ảnh hưởng, không phải trước tiên là thu hồi quyền lực sao?

Ôn Đức như là biết được suy nghĩ trong lòng nàng, cười nói: “Hoàng thượng nói, công tử không dễ chọc.”

“...” Cho nên ý của hoàng thượng là sợ khi Chỉ Cố trở về sẽ tìm hắn gây chuyện?

Mặc kệ như thế nào cũng không sao, chỉ cần kết quả như nàng muốn là được.

Ngày kế, Trang Thư Tình mang theo Chu Tri Tiếu cùng lâm triều.

Nàng đã sớm nói Giang Hải đặt thêm một cái ghế dựa bên cạnh.

Trước cái nhìn chòng chọc của triều thần, Chu Tri Tiếu tự động đem ghế dựa chuyển ra sau một chút, biểu đạt thái độ rõ ràng, hắn không cùng ngồi vị trí ngang bằng với Trang Thư Tình.

Trang Thư Tình cảm thấy ấm áp trong lòng, ho nhẹ một tiếng nói: “Từ hôm nay, thái tử sẽ làm chủ các buổi thượng triều, có việc gì thì lập tức tấu đi.”

một đám đại thần hai mặt nhìn nhau, ý của Trang tiểu thư là gì… muốn trao quyền?

Đây là ý của nàng hay là ý của hoàng thượng?

Đổng Minh Dương nghĩ rằng hoàng thượng bởi vì lời đồn lần này mà có cái nhìn không tốt đối với nàng,hắn gấp đến độ hận không thể bỏ lại hết thảy mọi việc, phóng ngựa qua Chu Quốc làm thịt tên họ Trang chết tiệt kia,nhưng vừa nhấc đầu, hắn liền chống lại tầm mắt nhàn nhạt của Trang Thư Tình, nàng hơi lắc đầu.

Lòng hắn liền cảm thấy an tâm một chút.

“Chư vị hôm nay không có chuyện gì để nghị sự sao?” Ánh mắt Trang Thư Tình đảo qua, trong lòng cũng có chút an ủi, cũng may, không có người nào mong nàng rớt xuống đài, “Thái tử sớm hay muộn cũng phải ham gia việc triều chính, hiện tại ta còn có thể để cho thái tử từ từ thích ứng, tìm ra những thiếu sót của thái tử, dù sao cũng tốt hơn đột nhiên ném tất cả cho thái tử, các ngươi nên biết, Bạch công tử tuyệt đối chính là người như vậy.”

Bằng cái tính không kiêng nể gì của Bạch công tử, sau khi hắn biết còn có người có thể thay vị trí này chohắn, hắn tuyệt đối sẽ ném hết lại mọi chuyện cho người kia, nghĩ như vậy, bọn họ cũng có chút hiểu được vì sao Trang tiểu thư phải phòng ngừa chu đáo.

Nhưng mà…

Rất nhiều người đều bị Trang Thư Tình nhắc đến chuyện này mà lập tức nghĩ tới, cho dù là chuyện động đất lúc trước lớn như vậy, hay là lời đồn hiện tại đang nổi lên bốn phía, Trang tiểu thư đang đứng ở cục diện bất lợi như vậy nhưng bạch công tử lại vẫn chưa xuất hiện, hay là… Bạch công tử đã sớm rời khỏi kinh đô?

Nhưng tại sao hắn lại phải rời đi>!

Từ lời đồn cũng có thể nhận ra được Bạch công tử có bao nhiêu ái mộ thương tiếc Trang tiểu thư, nhưng sao lại giao trọng trách nặng như vậy cho nàng, mà hắn lại mất tích không thấy bóng người?

Là Bạch công tử vì cứu hoàng thượng mà xảy ra chuyện gì hay có có biến có gì khác?

Ý niệm trong lòng không ngừng xoay vòng, nhưng cũng không có người nào dám quét thể diện của thái tử, tất cả đều làm như bình thường bắt đầu nghị sự.

Gần đây không có chuyện gì lớn xảy ra, Trang Thư Tình nguyên buổi chiều vẫn không nói câu nào.

Cho dù có lúc thái tử đột nhiên không biết phải trả lời làm sao nhìn về phía nàng, nàng cũng luôn trầm mặc.

một hồi cứ như vậy, Chu Tri Tiếu đã sớm ướt hết cả lưng.

Nhưng tinh thần lại rất phấn khởi.

Cho đến khi không còn chuyện để bàn, trang Thư tình mới nói, “Cứ làm theo lời thái tử.”

Lâm Tri chau mày, thái tử xử xự dù sao cũng vẫn còn non nớt, nếu như từ Trang toeu36 thư ra qyuet61 đình, chuyện sẽ không an bày như vậy.

"Thái tử."

Chu Tri Tiếu đứng dậy, "Vâng."

“Vừa nãy mọi chuyện đều làm theo lời đệ, kết quả như thế nào cũng không quan trọng, cho dù là tệ nhất cũng sẽ không thể hỏng được đến cốt lõi, nhưng đệ cứ về suy nghĩ lại quá trình, sau đó đến nói cho tỷ biết, chỉ định của đệ có phải thích hợp nhất hay không, nếu có thể ra quyết định một lần nữa, đệ sẽ làm như thế nào, chắc chắn thái phó đã sớm nói cho đệ biết, một lời nói của đệ sẽ có ảnh hưởng lớn như thế nào, tỷ sẽ tận mắt cho đệ thấy hậu quả, hoàng thượng miệng vàng lời ngọc, một khi đã xuất khẩu thìkhông thể đổi lại được, có một số việc cho dù sai lầm thì cũng không ảnh hưởng đến đại cục, nhưng cómột số chuyện, một khi đã sai thì không bao giờ có thể sửa lại được.”

"Vâng."

Lâm Tri suy nghĩ lại những chuyện vừa rồi nghị sự, cho dù làm theo quyết định của thái tử cũng khôngảnh hưởng đến quốc gia đại sự, hắn cũng liền nuốt vào lời phản đối của mình.

Nhưng mà vị Trang tiên sinh này, đúng là kiểu người làm việc không chịu bám vào khuôn mẫu.