Yêu Không Thể Yêu

Chương 136



Châu Tư Dĩnh lại không hề quan tâm, “Tôi vốn dĩ không muốn sinh con, không có con thì càng tốt. Còn cô, cô không có tư cách sinh ra con của Dật Dương, nếu cô muốn gả vào nhà họ Trang, sao không lấy Trang Dật Thần, cậu ta sẽ lấy côi”

Trang Dật Thần chính xác đã từng đề nghị tôi cùng cậu ta chịu đựng, lẽ nào đều là vì Châu Tư Dĩnh, một người đàn ông vì một người phụ nữ mà làm đến mức này, quá thật quá biến thái.

Không đúng, hai bọn họ đều biến thái, đúng là trời sinh một cặp.

“Bộp” Tôi trực tiếp tát Châu Tư Dĩnh một cái, thật đáng hận, sức khỏe tôi vẫn chưa hồi phục, cái tát này không đủ mạnh. Nếu không tôi phải giết cô ta, con đàn bà rắn độc này.

Châu Tư Dĩnh không ngờ tôi sẽ đánh cô ta, liền giơ tay ta túm lấy tóc tôi.

Trang Dật Thần và Trang Dật Dương vội vàng tách chúng tôi ra, tôi trốn sau lưng Trang Dật Dương, nếu đã đánh lén thành công, tôi sẽ quả quyết trốn đi, nếu không làm con tôi bị thương thì phải làm sao?

Châu Tư Dĩnh không quan tâm đến con cô ta, nhưng tôi lại coi con mình như bảo bối, hơn nữa, có Trang Dật Dương ở bên cạnh, tôi không cần lo.

“Cô ta đánh tôi, cậu không thấy sao? Không phải cậu nói yêu tôi sao?

Bây giờ cho cậu một cơ hội, phá đi đứa con của Lâm Tĩnh Văn, tôi sẽ lấy cậu!”

Châu Tư Dĩnh che mặt, kéo cổ áo Trang Dật Thần, kêu gào om sòm.



Châu Diên Khánh kéo cô ta lại, Làm loạn đủ chưa? Tư Dĩnh, đời này bố đã dạy con như vậy sao? Đợi sau khi về nước, con phá bỏ đứa bé này, ra nước ngoài du học!”

Làm một người bố, Châu Diên Khánh thực sự thất bại rồi, đúng là bố nào con nấy.

Nhân quả luân hồi luôn luôn tồn tại, chỉ là chưa đến lúc thôi.

“Không, nếu tôi không có được, dứt khoát bất cứ ai cũng không được phép có được. Trang Dật Dương, anh không lấy tôi, tôi sẽ hủy hoại anh, tôi thê tôi sẽ hủy hoại anh!” Dáng vẻ điên cuồng của Châu Tư Dĩnh khiến tôi nghĩ đến bí mật lớn mà cô ta nói hôm đó, có liên quan đến chuyện này không? Tôi không ngừng lo lắng!

Bởi vì Châu Tư Dĩnh, Châu Diên Khánh, hai người bọn họ đều chắc chắc không muốn đứa bé, xét trường hợp của Châu Tư Dĩnh, y tá ở đây tiêm thuốc an thần cho cô ta. Giây phút đó, tôi nhìn thấy ánh mắt của Trang Dật Thần toàn bộ đều xám xịt, giây phút cậu ta giương mắt lên, giống như một hồn ma bò ra từ địa ngục, khiến trong lòng tôi lo lắng.

Là bố của đứa bé, tại thời điểm này lại không có bất cứ quyền lên tiếng nào, sự tức giận và đau lòng của Trang Dật Thần không ai có thể an ủi được. Tôi và Trang Dật Dương chỉ có thể lạnh lùng nhìn, mọi chuyện đến bước này, người cần phải kiểm điểm lại nhất chính là cậu ta.

Đồ ăn ở Nigeria, tôi căn bản ăn không quen, nhưng vì bảo bối trong bụng, tôi cố gắng ăn. Hy vọng con tôi có thể hiểu được lòng của người làm mẹ này mà sống tốt, dù có mắc dị tật, tôi cũng sẽ chăm sóc nó cả đời.

Con đàn bà rắn độc Châu Tư Dĩnh, từ đầu đã không muốn để tôi yên, nếu không sao có thể tiêm virus này vào người tôi chứ, dù Trang Dật Dương đồng ý với điều kiện của cô ta, đến lúc đó con của tôi sợ rằng không sống nổi nữa rồi.

Nếu không đến đây tiêm vắc xin Kasai, vậy thì đứa bé chỉ có thể chết, mà xác suất tôi tử vong cũng rất cao.

Cô ta như vậy là tương đương với cố ý giết người, vì vậy tôi không thể bỏ qua như thế. Trang Dật Dương đã báo cảnh sát và chuẩn bị khởi kiện, bây giờ tôi chỉ cần khởi tố cô ta là được.