Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Tới Rồi

Chương 109: Khi Mạt Thế Đến (22)



“Cẩn thận…”

Tả Hạo Lâm đẩy mạnh Lê Viện.

Phía sau hắn xuất hiện một con zombie.

Phụt! Zombie cào trúng Tả Hạo Lâm. Người kia chỉ tránh được đòn công kích thứ nhất, lần thứ hai không kịp né tránh, bả vai bị cào đỏ một vết.

“A…”

Lê Viện vung roi qua, vụt nổ đầu zombie.

“Lão đại…”

Đầu To và Hầu Từ tiếp được Tả Hạo Lâm.

Lê Viện quay đầu lại, nhìn về phía Tả Hạo Lâm: “Mau dẫn hắn đi.”

“Cô thì sao?” Đầu To chần chờ.

“Tôi theo sau. Đừng dài dòng, hắn bị thương, chúng ta đến tìm nơi an toàn chữa trị cho hắn.” Lê Viện vừa đối phó zombie vừa trả lời.

Tống Văn và những người khác thấy Tả Hạo Lâm bị thương, bất chấp mọi thứ, tập thể cùng che chở Tả Hạo Lâm.

Mọi người đã ở bên nhau lâu như vậy, điểm ăn ý này đã sớm hình thành.

Không lâu sau, bọn họ rốt cuộc lên lầu, hơn nữa tìm được một căn phòng đã được sửa sang lại.

Gian phòng có cửa chống trộm chất lượng cao, zombie sẽ không dễ dàng phá vỡ. Hầu Tử là dân mở khóa chuyên nghiệp, mất một chút thời gian đã phá xong.



Cạch! Cửa khép lại.

Mọi người nghiêng ngả lảo đảo vào phòng. Mà zombie bên ngoài còn đang phẫn nộ rít gào, đang dùng móng vuốt nhòn nhọn bắt lấy cửa chống trộm.

“Tịch mỹ nữ, cô mau đến xem lão đại đi. Mặt anh ấy biến sắc rồi.” Đầu To kêu to.

Lê Viện chỉ căn phòng cách đó không xa: “Các anh kiểm tra xem bên trong có zombie hay không, không có thì đỡ hắn vào.”

Mọi người biết thời điểm Lê Viện trị liệu không cho phép có người làm phiền. Bọn họ lau sạch toàn bộ gian phòng trước, xác định không có dấu vết của zombie, lúc này mới an tâm đặt Tả Hạo Lâm xuống.

Trong phòng, Lê Viện nhìn sắc mặt Tả Hạo Lâm, chân mày cau lại.

“Không thích hợp.”

Với kinh nghiệm trước đây, cho dù bị zombie cắn cũng sẽ không phát tác nhanh như vậy.

Trong tiểu đội cũng từng có người bị zombie cắn, nhưng cũng không nguy hiểm giống vậy.

“Tả đội trưởng, anh có nghe thấy tôi nói không?”

Tả Hạo Lâm chậm rãi mở to mắt.

Tròng mắt màu xám.

Đó là dấu hiệu của zombie.

Nhanh như vậy đã biến thành zombie?

“Hệ thống, khu mua sắm có thuốc nào thích hợp với hắn không?”



Hệ thống do dự một chút, đáp: “Những thứ đó đa số là giải độc, hoặc là thức tỉnh dị năng. Còn kiểu của hắn đã biến thành zombie, không có thuốc nào cứu được.”

“Dị năng hệ quang của ta cũng không được?” Lê Viện nhíu mày.

“Không được. Hệ quang chỉ có thể trị liệu những vết thương nhỏ.”

“Grừ!” Trong miệng Tả Hạo Lâm phát ra tiếng kêu của zombie.

Bên ngoài Đầu To gõ cửa: “Cô Tịch, Tịch mỹ nữ, chị Hiểu Vũ, chị nhất định phải cứu lão đại của chúng ta đó!”

Lê Viện đang vò đầu bứt tóc, nghe thấy giọng nói của Đầu To chỉ cảm thấy phiền chán.

“Anh đừng làm phiền.”

Lúc này, hệ thống lại mở miệng: “Kỳ thật… Cũng không phải không có cách nào.”

Lê Viện tức giận nói: “Có cách nào thì nói nhanh lên. Không nhìn thấy ta đang vội muốn chết sao?”

“Thân thể của cô là khí tinh lọc lớn nhất.” Hệ thống nói: “Nếu hắn ta là đàn ông của cô, về độc tính của zombie không tính là gì.”

“…” Khóe miệng Lê Viện giật giật.

Cô cho rằng ở thế giới này sẽ đi nước đi trong sạch.

Không thấy cô và các đàn ông khác đều là tình anh em sao?

Có thể đừng tục tằng như vậy không?

“Có cứu hắn hay không phụ thuộc vào cô đó. Nhân tiện nói cho cô biết, về sau sẽ xuất hiện càng nhiều zombie lợi hại cấp cao, khả năng bị cắn rất lớn. Một khi bị zombie cấp cao cắn, thuốc của hệ thống cũng vô dụng. Chỉ có cô… Dâm dịch của cô mới có thể cứu người.”