Xuyên Nhanh: Nữ Phối, Bình Tĩnh Một Chút

Chương 96: Thế Giới 2: Cục Cưng Của Anh Trai Quỷ (15)



[Kí chủ, xin lỗi, tôi dường như thật sự gây trở ngại cho cô rồi.] Hệ thống là thật lòng xin lỗi.

Nếu như nó thông minh chút nữa, có lẽ kí chủ sẽ không hư.

Nó không biết qua lại thế giới không ngớt tiếp nữa, thì lúc nào là đầu, lúc nó được thiết lập, chính là đồng hành cùng Đường Quả diễn cuộc đời của vai diễn vật hi sinh. Dường như người tạo ra nó, cũng không cho nó nhiệm vụ chỉ định đặc biệt nào.

Nó phát hiện, nó với kí chủ thật sự là tương lai mù mịt, nên nói kết quả tốt nhất, chính là có thể vẫn luôn qua lại không ngớt trong những thế giới này, vĩnh viễn không biến mất.

“Đừng nản lòng, nếu như ta có thể ra ngoài, dựa trên tình cảm ngày trước, sẽ không quên ngươi.”

Hệ thống rất muốn nặn ra hai giọt nước mắt, biểu thị mình rất cảm động.

Đáng tiếc nó chỉ là một chương trình, không có cơ thể, cũng không có thứ nước mắt này, thật xấu hổ cho nó làm sao hahaha.

[Kí chủ, sau này cô cảm thấy tôi có thể giúp được cô, thì không cần khách khí.]

Đường Quả im lặng trong chốc lát, “Ngươi khẳng định?”

Hệ thống: [Ahahahahaha.....hẳn là.....có thể đi!] Tại sao nó cũng không khẳng định được chứ?

Có thể là kí chủ nhà nó quá hư rồi đây?

Đường Quả sau khi ăn uống no đủ, cũng chưa từng ra khỏi phòng, cho dù là thời gian cơm tối, cũng không chủ động ra ngoài.

Một mình Đường Tranh dừng cơm ở phòng ăn, đưa mắt nhìn vị trí Đường Quả ngồi trước đây, nhất thời cảm thấy đồ ăn hôm nay thật đúng là khó có thể nuốt trôi.

“Sao tiểu thư không xuống ăn cơm?”

“Tiểu thư nói cô ấy không đói.”



Đường Tranh nhíu mày, cười khẩy một tiếng, “Còn học cách nổi khùng của đại tiểu thư.”

Người hầu: Bản thân chính là tiểu thư mà? Nổi khùng cũng không phải thói xấu đâu, thiếu gia.

“Đi gọi em ấy xuống ăn cơm.”

Đường Tranh đặt bát đũa xuống, nhìn ý tứ như là muốn đợi Đường Quả xuống ăn cơm.

Người hầu không dám chậm trễ, vội vàng lên lầu gõ cửa phòng Đường Quả, “Tiểu thư, nên dùng bữa tối rồi.”

“Không đói, không muốn ăn, cô đi đi.”

Mặt người hầu lộ vẻ khó xử, cô ấy cũng không dám trêu chọc cô công chúa nhỏ này, vừa muốn xoay người xuống lầu báo cáo tình hình, Đường Tranh đã đi tới cửa.

“Ra ngoài ăn cơm.”

Nghe thấy là giọng nói của Đường Tranh, Đường Quả nheo mắt lại, bò dậy từ trên giường, mở cửa một cách nhanh nhẹn. Trong khoảnh khắc cửa mở ra, biểu cảm sâu hiểm khó dò của cô trong nháy mắt biến thành dáng vẻ cô gái ngoan ngoãn.

Hệ thống: Nói về kỹ năng diễn xuất, nó cũng không bằng kí chủ.

“Anh.”

Giọng nói ngọt ngào của cô gái dường như ngọt ngào đến say lòng người, ngay cả Đường Tranh cũng không phát hiện, tâm trạng anh đã bị cô gái trước mặt nắm trong tay.

“Đóng cửa giận ai? Hay là bởi vì bị anh vạch trần, giận anh?”

Thực tế trong lòng Đường Tranh rất khó chịu, chỉ một Lâm Dật Trì, lại khiến cô để ý như vậy? Cho dù điều này vốn rất hợp với tâm ý anh, dĩ nhiên anh là không thể nói với Đường Quả.



“Em thích Lâm Dật Trì, nếu như sợ cha mẹ trách móc, anh sẽ cầu xin tha thứ giúp em, đến lúc đó, em chỉ cần quan tâm tới việc kết hôn với Lâm Dật Trì là được rồi.”

Đôi mắt cô gái vốn trong veo, sáng như sao, lúc nghe thấy lời của Đường Tranh liền trầm mặc xuống.

Cô cúi đầu xuống, chỉ ờ một tiếng, không nói nhiều.

Đường Tranh lại không thoải mái, mái nhiên là bởi vì một Lâm Dật Trì sao?

Sớm biết như vậy, anh không cần tốn nhiều tâm tư dẫn cô đi tới bữa tiệc như thế. Tới lúc đó nhà họ Lâm dẫn Lâm Dật Trì qua đây làm quen, cô giống như sẽ nhìn trúng đối phương.

Vừa nghĩ muốn như thế, trong lòng Đường Tranh liền khó chịu.

“Được rồi, xuống ăn cơm.”

Cảm nhận được cô gái vẫn nghe lời đi theo phía sau, tâm trạng Đường Tranh tốt lên không ít.

Kế tiếp, chính là thời gian dùng cơm trầm mặc.

Đường Quả không ăn hai miếng, liền lên lầu.

Câu đầu tiên sau khi khóa kỹ phòng chính là, “Sớm biết đồ ăn tối nay ngon như vậy, ta nên bớt ăn đồ ăn vặt một chút.”

Hệ thống: “.....”

mmP, cô gái vận đen nói hay đấy?