Xuyên Nhanh: Nữ Phối, Bình Tĩnh Một Chút

Chương 192: Thế Giới 3: Thứ Nữ Trọng Sinh (54)



Bạc Vân Tư nhiều năm rồi chưa vào hoàng cung, chắc phải nói là từ cái đêm tỷ tỷ của bà ta gả cho Dạ Hoàng, bà ta càng không đi lại trong hoàng cung.

Lần này tới thì cảm thấy trong lòng không thoải mái, có thể nghĩ tới chuyện mình không bằng tỷ tỷ.

Dựa vào gì mà tỷ tỷ có thể gả cho người đàn ông có địa vị cao nhất ở nước Tiên Bình, còn bà ta chỉ có thể gả cho Đường gia chủ.

Là mê muội nhất thời xúc động, vì lời ngon tiếng ngọt của Đường Hạo Huy mà kết hôn với đối phương.

Mấy năm nay, bà ta hối hận, hối hận không kịp nữa.

Mỗi lần thấy con gái mình, Đường Quả, bà ta lại nhớ tới sự lựa chọn nhục nhã của mình.

Nhưng mặt khác, bà ta lại hy vọng con gái mình có thể hoàn thành chuyện bà ta chưa hoàn thành.

Từ lúc Đường Hoan mới lộ sở trường, bà ta đã để ý, hận không thể làm cho con gái mình bỗng chốc vượt qua Đường Hoan.

Bà ta không so được với chị ruột của mình, con gái mình cũng không sánh ngang tầm với con gái do người dì sinh ra.

Sau này Đường Hoan ngày càng nổi tiếng, danh tiếng của Đường Quả cũng được nhiều người biết. nhưng một người có tiếng tốt, người kia là con gái trưởng nhà họ Đường hung hăng ngang ngược, không nói lý lẽ.



Liên quan tới Đường Hoan đều là tin đồn tốt, còn Đường Quả thì sao? Toàn là những lời khó nghe.

Bà ta hối hận sinh ra người con gái này, gả cho Đường Hạo Huy cũng là nỗi nhục nhã của bà ta, sinh ra đứa con gái này càng là điều sỉ nhục bà ta.

Từ lần trước gặp Đường Quả, bà ta không hề quan tâm tới đứa con gái này. Lần này ra ngoài bị Đường Hạo Huy tìm đến, nói là cần bà ta giúp.

Bà ta nghe xong mọi chuyện, trong lòng không thấy bất ngờ. Suy nghĩ đầu tiên là Đường Hoan thật sự là con gái của một người dì, người dì đó leo lên giường của công tử Hầu phủ, đúng là không biết xấu hổ.

Đường Hạo Huy thích ai, bà ta cũng không để tâm. Người này cũng đâu phải người bà ta thích.

Hầu phủ và nhà họ Đường có mâu thuẫn, Đường Hoan cắt đứt vận mệnh của công tử Hầu phủ, mọi người đều nói, người phụ nữ đó có thể giúp công tử Hầu phủ.

Bà ta tới đây.

Bà ta không phải là giúp công tử Hầu phủ, mà là con gái đã trở nên xuất sắc như vậy, rõ ràng đã vượt qua Đường Hoan. Đường Quả lần đầu tiên đồng ý, danh tiếng rõ ràng, đối với bà ta mà nói là một chuyện tốt.

Chỉ cần Đường Quả cứ xuất sắc như thế, bà ta không ngại đối phương có phải là nỗi sỉ nhục của bà ta hay không, đối phương càng nở mày nở mặt, càng khiến quá khứ của bà ta không bị để ý, mọi người sẽ chỉ ngưỡng mộ bà ta là một người mẹ của người luyện thuốc cao cấp xuất sắc.

“Người của Hầu phủ đã xin tới cửa, con giận của con cũng dần tiêu tan, con chữa trị cho người ta được không?” Bạc Vân Tư ra vẻ ta là tiền bối, lời nói ra lạnh lùng vô tình, ánh mắt của đám người Dạ Chu cũng lạnh lùng theo.



Bạc Vân Tư không chờ Đường Quả lên tiếng, gương mặt của bà ta lại hiện ra nụ cười: “Thật không ngờ con đã trưởng thành xuất sắc như vậy, còn giỏi hơn cả Đường Hoan.”

Đường Quả: “……”

“Hôm nay nương tới không có chuyện gì khác, qua vài ngày thì tiếp tục bế quan, con chọn thời gian rồi đi chữa trị cho người ta là được.”

Còn về chuyện giữa Đường Hạo Huy và Đường Quả có mâu thuẫn gì, bà ta không hề quan tâm.

“Con sẽ không đi đâu.”

Bạc Vân Tư nhíu mày: “Chuyện này đối với con mà nói là một chuyện tốt, chuyện dễ như trở bàn tay, còn nâng cao tên tuổi thì có gì không tốt? Từ nay về sau, cả Hầu phủ sẽ coi con là ân nhân.”

“Danh tiếng đối với con mà nói thì có ích gì chứ?” Đường Quả nửa cười nửa không: “Lúc trước con bị người ta đồn là cô hai hung hăng ngang ngược, sao nương không hỏi qua chút nào?”

“Đó là những tin đồn không tốt, nương hỏi con làm gì chứ?”

“Bên ngoài đồn không tốt, vậy chắc chắn do con là không đủ tốt. Nay con đã làm tốt, dĩ nhiên người ta sẽ truyền tin tốt.”

Lý luận của Bạc Vân Tưkhiến những người có mặt đều cạn lời, thấy đau lòng cho Đường Quả.