Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 400: Tiểu Quân Hậu (5)



Edit: Kim

Vẻ mặt Nam Chi đầy bi thương, oán giận nói: “Mai Ngọc tỷ tỷ, sao ngươi lại không nghe lời ta nói vậy, ta không muốn trở thành nữ nhân kia.”

Mai Ngọc thống khổ, “Không được, các trưởng lão đã nói, ngươi phải trở thành nữ tử quân thượng thích.”

Nam Chi: “Nhưng sau này quân thượng không thích nữ tử như vậy nữa thì sao?”

“Không thể nào, tình cảm giữa quân thượng và khổng tước yêu là sâu đậm nhất, bọn họ đồng sinh cộng tử, nâng đỡ nhau vượt qua hoạn nạn, bọn họ đã trải qua rất nhiều chuyện, khổng tước yêu nuôi nấng quân thượng lớn lên, một tay nâng hắn lên vị trí Yêu Vương, tình cảm giữa bọn họ ai ai cũng biết.”

Nam Chi:???

Tiêu rồi, sao ta lại thấy quen tai như vậy, có phải ta đã từng nghe cốt truyện này ở đâu rồi không.

Nam Chi không nhịn được mà xác nhận với hệ thống: “Ca ca, có phải có chút quen tai không?”

Hệ thống: “…… Tiểu hổ.”

“Ồ……” Nam Chi bừng tỉnh, cô đã thay đổi thế giới, rời khỏi thế giới của tiểu hổ.

Nam Chi có chút thất vọng buồn bã, tại sao tình cảm chân thành tha thiết lại luôn bị phụ bạc như vậy.

Nam Chi nói với Mai Ngọc: “Người có tình cảm sâu đậm với Yêu Vương là khổng tước yêu, không phải ta.”

Trông giống nhau là được sao, sao có thể.

Ngay cả trẻ con cũng biết, mấy người lớn làm sao vậy.

Mai Ngọc nói lời thấm thía với Nam Chi: “Yên Phi tiểu thư, ta thật lòng quan tâm đến ngươi, tuy rằng ta có nghiêm khắc một chút.”

“Quân thượng rất đau lòng trước cái chết của khổng tước yêu, rất thống khổ, cho dù ngươi có không phải nàng, nhưng có một gương mặt giống khổng tước yêu, cũng có thể an ủi quân thượng một chút, ngươi trở thành dáng vẻ của khổng tước yêu cũng đáng giá.”

Nam Chi:????

Ta không hiểu, nhưng cũng bị sốc rồi!

Ngươi đang nói cái gì nha!

Nam Chi mặt không cảm xúc nói với Mai Ngọc: “Ta muốn dì Nhụy trừng phạt ngươi.”

Mai Ngọc kinh hãi, không phải đang nói chuyện êm đẹp sao, sao lại tức giận rồi, nàng lập tức nói: “Đừng, Yên Phi tiểu thư, đừng nói cho trưởng lão biết.”

Nam Chi lập tức nở nụ cười ngây thơ đáng yêu, hàm răng đều như gạo kê trắng tinh, cô nói: “Ta có thể không nói với dì Nhụy, nhưng ngươi phải nghe lời ta.”

Mai Ngọc ngơ ngác nhìn Nam Chi, giống như đang nhìn một con quái vật, một tiểu ác ma, càng giống một con ma trơi với ánh sáng lạnh lẽo ẩn mình trong bóng tối, hoa u lan quả thực là danh xứng với thực.

Bây giờ đứa trẻ này dường như đã thức tỉnh rồi, tính tình trở nên kỳ quái, trở nên đáng sợ.

Nói với trưởng lão, kết cục của nàng sẽ không thể tốt được, sẽ bị tách khỏi Yên Phi, hơn nữa vì bảo mật, nói không chừng nàng sẽ chết.

Nhưng nếu nghe lời đứa trẻ, tới lúc trưởng lão kiểm tra, sẽ bị vạch trần, cũng không thể có kết cục tốt.

Trái phải đều là đường chết.



Ngọc Mai rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, không biết nên làm cái gì bây giờ.

Nàng lẩm bẩm nói: “Nhưng mà, nếu ngươi không học tập, trưởng lão kiểm tra một chút sẽ lòi ra.”

Nam Chi nói: “Ta có thể học nha, ta có thể cười dịu dàng trước mặt trưởng lão, làm một người dịu dàng hiền thục, những lúc khác, ngươi không cần quản ta.”

Mai Ngọc:……

Đứa nhỏ này muốn bằng mặt không bằng lòng sao?

Lá gan quá lớn.

Nam Chi hỏi: “Mai Ngọc tỷ tỷ, ngươi còn muốn phơi nắng sao?”

Mai Ngọc cắn môi, phân vân, Nam Chi còn nói thêm, “Ta có thể cầu tình với dì Nhụy.”

Mai Ngọc hỏi: “Yên Phi tiểu thư, ngươi có thể làm được thật sao?”

Nam Chi lập tức vỗ ngực, tràn đầy tự tin nói: “Ta làm được, ngươi có thể tin tưởng ta.” Giả vờ làm đứa trẻ ngoan, ta làm được!

Mai Ngọc bị ép đồng ý rồi, nàng căn bản không có quyền từ chối.

Yên Phi này chỉ cần tới trước mặt trưởng lão, tùy ý nói một câu, vận mệnh của nàng sẽ thay đổi.

Nam Chi cười hì hì nói với Mai Ngọc: “Mai Ngọc tỷ tỷ, ngươi mau đi ngâm nước đi, tóc ngươi khô rồi.”

Mai Ngọc nhìn đứa trẻ nhảy nhót đi rồi, nhưng nàng vẫn không dám nói gì.

Mai Ngọc hút đủ nước, một lần nữa trở về bên cạnh Nam Chi, tư thế khiêm tốn, rất ra dáng một thị nữ.

Nhìn vẻ mặt không tập trung của Nam Chi, Mai Ngọc há miệng muốn nhắc nhở, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

Nam Chi hỏi Mai Ngọc: “Mai Ngọc tỷ tỷ, ta phải làm thế nào mới có thể gặp được quân thượng, quân thượng có ở Yêu giới không?”

Mai Ngọc nói: “Yêu Vương đang tu luyện trong cung, muốn gặp hắn không dễ.”

Nam Chi chống cằm, “Ta là Yêu Hậu tương lai của hắn, ta không thể gặp hắn sao?”

Tại sao cô lại không thể gặp hắn?

Trong lòng Mai Ngọc không nhịn được mà phun tào, ngoài mặt lại dịu dàng nói: “Chờ đến khi ngươi biến thành dáng vẻ quân thượng thích, là có thể gặp được quân thượng.”

Nam Chi:…… Cái đó phải mất mấy trăm năm.

Nam Chi lại hỏi: “Nếu ta biểu hiện tốt, dì Nhụy có thể cho ta đi gặp quân thượng không?’

Mai Ngọc:…… Ta không biết, ngươi đừng hỏi ta.

“Tại sao ngươi lại muốn gặp quân thượng?” Mai Ngọc hỏi.

“Ta là Yêu Hậu tương lai của hắn, không nên gặp hắn sao?” Nam Chi đúng tình hợp lý hỏi lại.

Sau này còn phải kết hôn, bây giờ không thể gặp sao?

Tuy rằng chuyện kết hôn có không thành!



Trong lòng Nam Chi cảm thấy rất vi diệu, có loại cảm giác đang chơi trò chơi gia đình, cô nói với hệ thống: “Ca ca, ca ca, ta sắp kết hôn đấy (^-^)V.”

Hệ thống: “Đó là chuyện sau khi trưởng thành, còn mấy trăm năm nữa.”

Nam Chi hỏi: “Bây giờ ta không thể gả cho hắn sao?”

Hệ thống rơi vào trầm mặc, một lát sau, hắn hỏi: “Tại sao ngươi lại muốn gả cho Yêu Vương, tâm nguyện của nguyên chủ cũng không phải là gả cho Yêu Vương.”

Nam Chi cười hì hì nói: “Ta muốn gả cho hắn, về sau hắn có kết hôn cũng là lần thứ hai.”

Hệ thống:???!!!

Đây là cái ý tưởng táo bạo gì!

Hệ thống nói: “Ngươi có bá chiếm vị trí Yêu Hậu, cũng sẽ bị gạt ra.”

Nam Chi phản bác, “Đó là chuyện của mấy trăm năm sau, hơn nữa, hắn phải bồi thường cho ta.”

Hệ thống: “Ngươi gả cho Yêu Vương là có dụng ý gì đặc biệt sao?’

Nam Chi lắc đầu, “Không có, ta chỉ đột nhiên muốn gả đi, ca ca, ca ca, ta còn chưa từng được gả cho ai đâu, ta muốn gả đi.”

Hệ thống:……

Ta đã tê rần!

Thật sự coi đây là trò chơi đồ hàng của trẻ con sao?

Hệ thống chỉ nói: “Ngươi muốn gả thì cứ gả đi, Yên Phi chịu tra tấn mấy trăm năm, chính là vì trở thành Yêu Hậu, kết quả lại không đạt được, nếu trở thành Yêu Hậu, có lẽ nàng sẽ rất vui mừng.”

Nam Chi được hệ thống ca ca tán thành, vô cùng vui vẻ, “Ta sắp gả đi, ta sắp làm tân nương.”

Hệ thống: “Gả cho một người không thích mình thật ra cũng không phải chuyện đáng vui mừng gì.”

Nam Chi: “Vậy làm Yêu Vương gả cho ta.”

Hệ thống thở dài: Vẫn là trẻ con!

Nam Chi nói với Mai Ngọc: “Mai Ngọc tỷ tỷ, ngươi đi nói với dì Nhụy, ta đã học tập rất tốt, nhờ dì ấy đưa ta tới cung Yêu Vương, ta muốn gặp Yêu Vương.”

A, cái này!

Sự tự tin quá mức này của ngươi tới từ đâu, đã học tập tốt?

Còn muốn đi gặp Yêu Vương?

Bây giờ trong lòng Yêu Vương chỉ có khổng tước yêu, một nha đầu như ngươi, có gặp Yêu Vương cũng có ích lợi gì đâu?

Nam Chi nghiêng đầu nhìn Mai Ngọc, “Mai Ngọc tỷ tỷ, ngươi muốn phơi nắng sao?”

Phơi nắng là cảnh cáo!

Mai Ngọc khuất nhục, nuốt cục tức xuống, “Ta biết rồi, ta sẽ đi nói với trưởng lão, nhưng trưởng lão có đưa ngươi đi gặp Yêu Vương hay không, ta cũng không biết đâu.”