Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 321: Sủng Thú (60)



Edit: Kim

“Oanh……”

“Rắc……”

Hắc giao trên bầu trời bị một đạo sấm sét đánh vào người, thân thể vặn vẹo, nặng nề nện xuống mặt đất, làm gãy cây đại thụ cao chọc trời.

Hắc giao vặn vẹo cuộn tròn trên mặt đất giống như một con rắn, thật sự rất đau.

Tuy rằng mặc pháp khí phòng thủ có thể giảm bớt một chút, nhưng đối với lôi kiếp cỡ này, cũng hầu như không có mấy tác dụng.

“Ầm vang……”

Sấm sét kinh thiên động địa vang dội khắp trời đất, toàn bộ thiên địa đều rung lên nhè nhẹ.

Thu hút sự chú ý của tất cả các tu sĩ, hai đùi không kìm được mà run rẩy, không thể không sợ hãi được.

Mọi người sôi nổi bàn luận, đây là lão đại nào độ kiếp vậy, động tĩnh lớn như vậy.

Lôi kiếp hủy thiên diệt địa cỡ này, người có thể vượt qua được lôi kiếp này, phải khủng bố cỡ nào.

Là ai dẫn tới lôi kiếp này!

“Là lão đại nào độ kiếp vậy, có phải là vị tiên nhân Bùi gia kia không?”

“Cũng chưa chắc, nói không chừng là nhóm tu sĩ ở thư viện Kỳ Thái.”

“Cũng có thể là thiên hạ đệ nhất phái Thanh Sơn.”

Các tu sĩ thì thầm bàn luận, suy đoán xem là ai.

Mà mấy lão đạo được bọn họ nhắc tới đó, lúc này đều nghiêm nghị nhìn về hướng độ kiếp.

Đã rất lâu rồi không có người phi thăng, mọi người đều hoài nghi có khi nào không thể phi thăng không.

Bây giờ có một người độ kiếp, để xem hắn có thể độ kiếp được hay không, cũng coi như là có tiền bối dẫn đường.

Nếu ngã xuống, vậy xác định là không thể phi thăng được.

Sở dĩ tu sĩ khổ công tu luyện, đều là vì muốn phi thăng thành tiên, thọ ngang trời đất, chân chính trường sinh bất lão.

Du Hồng ở Du gia bối rối nhìn lên không trung, toàn bộ trời đất dưới lôi kiếp này, đều tối sầm lại, giống như sắp tận thế.

Du Hạo thấy cha như vậy, hỏi: “Liệu có thể độ kiếp thành công hay không?”

Du Hồng lắc đầu, “Không biết, ta hoàn toàn không nhìn thấy, rất loạn, tất cả đều rất loạn.”

Dưới lôi kiếp như vậy, ngay cả Du Hồng cũng bị câu ra tâm ma, cảm thấy mình đã bị lừa, có rất nhiều chuyện không giống như hắn đã từng nhìn thấy.

Về phần Du Chiêu, người đã hấp thu ma khí của trời đất, cuộc sống lúc này cũng không dễ dàng gì, đủ loại tà khí ma chướng tràn vào trong cơ thể của Du Chiêu.

Lôi kiếp đạt tới đỉnh điểm, tất cả mọi người đều sợ hãi.



Cho dù có ăn bao nhiêu Thanh Tâm đan cũng không có tác dụng.

Du Chiêu bây giờ bị Du Tĩnh trói lại, dây thừng gần như cứa vào thịt hắn, cọ xát chảy máu.

Nhưng Du Chiêu lại giống như không thấy đau, đôi mắt hắn đỏ bừng, trong miệng phát ra tiếng gào rống gầm gừ, hoàn toàn không giống con người.

Nước biển gào rít nhấn chìm không ít nơi, con người và động vật gào thét, từng sợi khí đen trên người bọn họ trôi dạt bay về phía hắc giao.

Những luồng khí đen này giống như những sợi dây vô hình, gắn chặt vào cơ thể của hắc giao.

Nam Chi sống sót sau lôi kiếp, nhưng bây giờ nhìn thấy lôi kiếp vẫn không kiềm chế được mà run lên, lôi kiếp kia giống như là nhất định phải đánh chết Nhị gầy, khiến Nam Chi rất sợ hãi.

Trong lòng Nam Chi thầm cầu nguyện, Nhị gầy nhất định phải thành công vượt qua lôi kiếp nha.

Nghĩ đến việc mình có miệng quạ đen, Nam Chi lại thầm cầu nguyện, còn có rất nhiều người đang chờ Nhị gầy hành vân bố vũ.

“Ầm vang……”

“Rắc……”

Lôi điện đánh vào người hắc giao, hắc giao vặn vẹo giãy giụa, nó như bị thứ gì đó áp chế, không còn chút sức lực nào để vùng vẫy.

Nam Chi run rẩy hỏi gấu đen: “Đại béo, Nhị gầy có thể vượt qua được có đúng không?”

Cô dựa sát vào người Đại béo tìm cảm giác an toàn, không tự tin mà hỏi Đại béo.

Đại béo lắc đầu, đứng yên dưới lôi kiếp và cuồng phong, “Đây mới chỉ là bắt đầu, sẽ còn tiếp tục muốn giết chết nó.”

Nam Chi:?!!

Lôi kiếp khủng bố như vậy mà mới chỉ là bắt đầu?

Trong lòng Nam Chi cảm thấy thương tâm, Nhị gầy thật sự không thể sống sót được sao?

Nam Chi hỏi hệ thống: “Ca ca, ca ca, có cách nào không?”

Hệ thống: “Đây là thế giới nhỏ thử nghiệm, không có đường tắt.”

Nam Chi thở dài, khuôn mặt bánh bao nhăn lại, bạn của cô nhất định phải bị đánh chết.

Trơ mắt nhìn nó bị đánh chết, là một chuyện rất tàn nhẫn.

Nam Chi vùi mặt vào bộ lông đen tuyền của gấu đen, bộ lông thô ráp đâm vào da, cô uể oải không vui nói: “Ta không muốn Nhị gầy chết.”

Loại chuyện như độ kiếp không thể giúp được, nếu lôi kiếp phát hiện có hai người, lôi kiếp sẽ càng mạnh.

Muốn giúp đúng không, vậy thì mạnh gấp đôi.

Thật sự không công bằng.

Gấu đen nhẹ nhàng nói: “Một con rắn biến thành rồng, vốn đã là đi theo hướng nghịch thiên, không thể nghịch ý trời được, thiên địa nhất định sẽ tiêu diệt, ngay cả thần cũng không thể ngăn cản được.”

Gấu đen vỗ vỗ đầu Nam Chi, lực rất nhẹ, nhưng vẫn khiến chân Nam Chi lún xuống đất.



“Rắc, rắc……”

Những tia sét đánh liên tục vào cơ thể hắc giao, hết cái này tới cái khác, sáng như ban ngày, khiến tất cả mọi người hoa cả mắt.

Mọi người chỉ có một suy nghĩ, không độ được, không thể sống sót được!

Không ai có thể sống sót dưới trận lôi kiếp dày đặc khủng bố như vậy được.

Trận lôi kiếp này phá nát lòng tin của rất nhiều người.

Những lão đại đó muốn phi thăng, chính là phải đối mặt với lôi kiếp như vậy, căn bản không thể chống cự được, nhất thời lòng người giao động, giống như người phàm, vừa sợ hãi vừa bất lực.

Cho dù bọn họ có năng lực dời non lấp biển, nhưng dưới thiên kiếp kia, bọn họ chỉ nhỏ yếu, bất lực lại đáng thương.

Không thể độ được, căn bản không thể độ được.

Dưới lôi kiếp, có biết bao nhiêu người rơi vào hỗn loạn.

“Thần long đại nhân, phù hộ……”

“Thần long đại nhân, đã hai tháng rồi trời không mưa, khẩn cầu thần long đại nhân ban mưa xuống…..”

Đủ loại thanh âm vang lên trong miếu Thần Long, hương khói trong tế điện khổng lồ lượn lờ, có một ít hương khói bay lên, từng sợi từng sợi bay về phương xa, bay vào trong cơ thể hắc giao.

Hắc giao trải qua độ kiếp cảm thấy choáng váng vì đau đớn, tinh thần và thể chất đều tê liệt, nó cảm thấy bản thân mình giống như một con heo bị trói lại chờ làm thịt, không hề có sức phản kháng.

Từng đạo sấm sét bổ xuống người, tựa như những con dao sắc chặt xuống, chém nó thành hai nửa, sau đó lại có vô số lưỡi dao chặt nát thịt nó ra, hết lần này tới lần khác.

Chu kỳ cứ lặp đi lặp lại, hắc giao đã muốn tự kết liễu mình.

Lúc này, nó lại cảm nhận thấy một luồng hơi ấm chạy khắp cơ thể, tạo cơ hội cho cơ thể đã bị lôi kiếp tàn phá có thể thở dốc.

Nó ngơ ngác nghe thấy rất nhiều âm thanh, nghe thấy lời khẩn cầu xin nó tạo mưa, hắc giao thầm cười khổ, ta đang bận độ kiếp nha, ngươi bảo ta đi hành vân bố vũ sao, ta còn không thể động đậy được đây!

Nghe tiếng người phàm niệm ‘mưa, mưa’ bên tai, hắc giao thật sự cảm thấy cạn lời, cơ thể nó co rút, đau đến chết lặng.

Nó nhìn thoáng qua hổ con, cô đang dùng đôi mắt ngấn lệ nhìn nó, trong ánh mắt tràn ngập sự lo lắng.

Cô một hai tìm cho nó công việc tạo mưa, bây giờ mấy con kiến người phàm đó đều cho rằng nó nên tạo mưa, ngày nào cũng cầu xin nó tạo mưa, thật là hết chỗ nói rồi.

Ngay cả độ kiếp cũng không được nhàn rỗi.

Ta nói, ta sắp chết rồi, các ngươi lại chỉ chờ ta tạo mưa.

Mưa, mưa, mưa...

Ta nỗ lực tu luyện là vì tạo mưa sao?

Ta là vì trở thành một con rồng thật sự, trở thành một con rồng lợi hại, chứ không phải là vì tạo trời mưa.

Thật quá đáng!

Trong lòng hắc giao thở dài một hơi, đột nhiên bay lên, ngay cả lôi kiếp cũng sửng sốt trong giây lát, đuổi theo.