Xuyên Không Ta Trở Thành Toàn Năng Phụ Thân

Chương 102: Yêu Tộc đến Hoá Yêu Cốc



Biên Giới Trung Châu.

Đại quân Yêu Tộc vô cùng phấn chấn, sau khi chia tay đám Yêu Tộc kì một đường không trở ngại cuối cùng cũng tới Hoá Yêu Cốc.

Nhìn sơn cốc bị mây đen bao phủ vô cùng u ám này bọn họ cũng không sợ hãi trái lại còn càng hưng phấn hơn.

Phải biết trước đây Hóa Yêu Cốc tuy cũng được xưng là Nhân Tộc cấm địa nhưng nhìn qua vẫn vô cùng bình thường, non xanh nước biếc sơn thủy hữu tình, bên trong trăm loài cùng chung sống sinh cơ ngập tràn.

Thế nhưng hiện tại Hoá Yêu Cốc đã trọc lốc, đất cát bay mù mịt, xác cây khô, tàn thi dã thừa nằm rải rác khắp nơi, bao trùm trong đó chỉ có chết chóc và chết chóc!

Hai khung cảnh trái ngược hoàn toàn cách biệt một trời một vực, cho dù là thằng ngốc cũng nhận ra nơi này đã xảy ra dị biến vô cùng lớn.

Mà có thể làm Hoá Yêu Cốc xảy ra biến đổi lớn đến vậy khả năng lớn nhất chính là giao giới thông đạo đã mở ra, hai phương thiên địa tiếp nối nên xúc tiến vùng đất này xảy ra biến đổi.

Bảy đại yêu đứng bên ngoài Sơn cốc quan sát hết mọi ngóc ngách bên trong, không bỏ xót bất kì chi tiết nào.

Mặc dù mây đen dày đặc che phủ tầm nhìn rất lớn nhưng với nhãn lực cùng thần thức sánh ngang Bán Bộ Thượng Cảnh thì những Hắc Vân cùng Lôi Quang này bọn họ vẫn có thể tiếp nhận và yên tâm dò xét.

Rất nhanh, một hắc động rộng lớn hiện ra trước mắt bảy yêu, ai nấy đều vui mừng ra mặt, thậm chí có yêu còn mừng tới rưng rưng rơi lệ.

Tâm niệm của bao đời Yêu Tộc cuối cùng được hoàn thành trong tay bọn hắn, vinh dự biết bao!

"Toàn thể Yêu Tộc nghe lệnh: chuẩn bị xuất phát, đăng lâm... Tổ Yêu Giới!"

Bảy đại yêu đồng thanh hô to, trong giọng nói chất chứa xúc động cùng cuồng hỉ.

Hoá Yêu Cốc lúc này nhìn qua vô cùng nguy hiểm nhưng dù là vậy thì có sao? Bọn họ một khắc cũng không muốn chờ đợi, chỉ cần cố gắng vượt qua cửa ải này tân thế giới tươi đẹp sẽ hiện ra trước mắt, nên dù thế nào cũng phải liều!

"Hô hô hô, cuối cùng cũng tới rồi!"

"Tới Tổ Giới ta lập tức có thể đột phá, chúng Nhân Tộc bỉ ổi vô sỉ hãy đợi ta quay về trả thù đi!"

"Hừ, sau này đương nhiên phải quay về đánh cho bọn chúng không kịp trở tay!"

"Mà không biết Tổ Giới bên kia nhìn thế nào nhỉ?"

"Có thế ngươi cũng phải hỏi, chắc chắn là linh khí ngập tràn có thể thỏa thoả tu luyện rồi!"

"Đúng vậy đúng vậy!"

"Các huynh đệ, chuẩn bị theo chư vị Đại Yêu xuất phát thôi!"

Tiếng hò reo hưng phấn không ngừng phát ra từ trong đại quân Yêu Tộc, không ai có thể diễn giải tâm tình của bọn họ lúc này.

Ở Thiên Việt đại lục bị Nhân Tộc chèn ép không ngóc đầu lên được bị ép phải từ bỏ cố thổ, bây giờ quay lại còn được tới một nơi còn tốt hơn bảo sao bọn chúng lại không kích động?

"Được rồi được rồi đều im lặng hết cho ta, mau đề cao tinh thần chuẩn bị xuất phát!" Một vị đại yêu thấy bọn chúng quá mức ồn ào liền bày ra khí thế nhắc nhở một câu.

"Tuân lệnh!"

Đợi đại quân tu chỉnh hoàn tất, bảy vị đại yêu đi trước mở đường về để đề phòng bất trắc vừa để bảo vệ đám yêu tộc phía sau, còn chúng yêu tu đều nâng cao cảnh giác, chỉ cần có bất kì động tĩnh hay nguy hiểm nhỏ bé nào đều sẵn sàng ngăn cản.

Yêu lực bao quanh thân thể, bảy vị đại yêu bước vào Hoá Yêu Cốc đầu tiên, ngay lập tức một cảm giác cực độ đè nén chén ép lên thân thể cùng thần hồn bọn họ.

Mới đầu khi dùng thần niệm dò xét đều không có cảm giác gì, bây giờ vừa đặt chân vào lại bị như vậy.

Thật kì quái!

Nhưng tạm thời cũng không thấy có nguy hiểm gì, bảy Đại Yêu cũng thở phào một hơi tiếp tục tiến lên, đại quân cũng tiếp bước theo sau.

Vừa bước vào Hoá Yêu Cốc bọn họ cũng có cảm giác tương tự, không ít yêu cũng hơi lo sợ nhưng rất nhanh liền bình ổn lại.

Bảy vị đại yêu cùng những yêu tu mạnh mẽ cũng thay những yêu nhỏ bé ngăn cản một chút áp lực nên đoạn đường đi cũng dễ dàng hơn nhiều, không ai bị bỏ lại phía sau.

Yêu Tộc Thiên Việt đại lục không giống nhân tộc, bọn chúng tuy khác loại nhưng vô cùng bao dung nhau, trong lúc Hồ Yêu Vương cai trị cũng rất đề cao tinh thần hợp tác nên các vấn đề như xích mích hận thù tuy có nhưng cũng rất ít xảy ra, cũng nhờ đó nên mới có thể chống trọi vượt qua được nhiều năm càn quét săn giết của Nhân Tộc.

Ầm!

Đúng lúc này, một tia chớp lóe qua doạ chúng yêu đang căng thẳng một phen hoảng hốt.

Hô!

Tia chớp qua đi, mọi chuyện bình ổn ai nấy đều thở phào một hơi.

Ai có thể nghĩ tới Yêu Tộc luôn đồn rằng bản tính ngang ngược hung ác cũng có lúc bị doạ sợ? Nhưng quả thực Hóa Yêu Cốc lúc này vô cùng khủng bố, nếu tu giả tâm thần yếu kém đi lạc vào đây có khi bị Thiên uy đè nén đến phát điên!

Từ ngoài rìa đến trung tâm nếu là ngày trước cũng chỉ mất một khắc đồng hồ nhưng lúc này chúng yêu lại đi mất hơn một canh giờ.

Từng bộ xương dã thú đã hủ nát nằm dải rác khắp nơi, cổ thụ bật gốc khô héo, thác nước hùng vĩ ngày nào giờ đã khô cạn....khung cảnh vừa quen thuộc với vừa xa lạ khiến bọn chúng không dám có một chút sơ sẩy, bảy vị đại yêu cũng không dám tự phụ, tất cả đều thành thành thật thật từng bước tiến lên.

Nhưng cũng may ngoài áp lực từ thiên không cùng hoàn cảnh khủng bố thì cũng không có nguy hiểm trực tiếp nào.

Bảy vị đại yêu cũng không hiểu tại sao Hoá Yêu Cốc lại tàn tạ tới vậy, nếu nói là do giao giới thông đạo mở ra gây nên dị biến cũng có thể hiểu, nhưng những sinh linh kia là chuyện gì xảy ra? Tại sao bọn chúng lại đồng loạt chết hết? Từ khí tức đến xem cũng chỉ là dã thú cùng với yêu thú vừa khai linh trí nhưng cũng không nên kì quái như vậy a!

Nghi hoặc thì nghi hoặc nhưng cũng không còn cách nào, bọn họ chỉ có thể đề cao cảnh giác rồi tiếp tục tiến lên.

Trải qua quãng đường bị dày vò cực độ cuối cùng chúng yêu cũng đến nơi.

Nhìn hư không hắc động rộng lớn trước mắt hơn vạn yêu đều thở phào một hơi.

Cuối cùng cũng tới!

Tuy nóng lòng nhưng không có yêu tu nào lộn xộn muốn đi trước, Yêu Vương không ở đây bọn chúng đều lấy bảy đại yêu cầm đầu, đại yêu chưa ra lệnh không ai dám hành động trước.

Mấy đại yêu lại cẩn thận dò xét một phen, xác định không có nguy hiểm gì nên đứng chung một chỗ cùng thương thảo.

"Linh Miêu, linh giác ngươi nhạy bén nhất, có cảm giác gì không?" Một vị đại yêu trung niên nam tử khẽ vuốt chòm râu dê ngưng trọng hỏi.

"Ta cũng không cảm nhận được có uy hiếp!" Nữ tử tùy hành bên cạnh Hồ Cửu Nhi chậm rãi nói.

"Vậy đồng loạt tiến vào sao?" Một vị đại yêu khác hỏi.

"Nhưng bên trong không biết tình hình thế nào, ngộ nhỡ có nguy hiểm tiềm ẩn thì sao?"

"Nếu không...một vị đi trước dò đường đi?" Linh Miêu ngập ngừng đề xuất ý kiến.

Nghe vậy sáu yêu còn lại đồng loạt nhìn về phía nàng thầm cảm thấy chủ ya này không tệ, nhưng vấn đề là ai đi mới được a!

Lại thảo luận một phen cuối cùng đồng ý phái một vị đại yêu đi vào trước, sau đó vài yêu tu Hóa Thần Cảnh tùy hành đi theo, những yêu khác đứng nguyên tại chỗ chờ đợi.