Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất

Chương 156: Tha cho cô



Thời gian chầm chậm từng phút một trôi qua trong tĩnh lặng. Tám tiếng sau cửa phòng phẫu thuật được đẩy ra, Minh Kha kéo nhẹ khẩu trang xuống đảo ánh mắt nhìn tất cả mọi người đang có mặt.

"Cô ấy tạm thời đã qua cơn nguy kịch nhưng tỉnh lại hay không thì còn phải dựa vào ý chí của cô ấy."

Màn đêm tĩnh mịch buông xuống, Lê Gia Hào ngồi bên giường bệnh nhìn cô gái vẫn còn mê man nằm đó với chằng chịt là dây dợ xung quanh. Trái tim của anh như bị ai bóp chặt không thể thở nổi. Anh nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn nhưng trắng bệch của cô đưa lên môi đặt vào đó một nụ hôn nhẹ, khẽ thì thầm.

"Vợ à... em tỉnh lại đi, anh biết là em nghe thấy những gì mà anh nói. Anh đây trăm nghìn vất vả mới có thể cưa đổ được em, cũng lôi hết tim trao cho em rồi, em phải chịu trách nhiệm với anh chứ, sao em lại nỡ nằm im ở đây như vậy.

Vợ ơi em tỉnh lại đi, chúng ta còn đám cưới chưa làm, anh cũng chưa có cầu hôn em mà.

Vợ ơi... em tỉnh lại... anh xin thề một đời này sẽ tuyệt đối chung thủy một lòng, với em hoàn toàn nghe lệnh. Hằng ngày sẽ vì em mà nấu cơm, rửa bát...

Vợ ơi chỉ cần em tỉnh lại sau này anh xin thề chỉ cần em nói anh đi hướng Đông anh sẽ tuyệt đối không bước lệch quỹ đạo sang Tây, Nam, Bắc...

Vợ ơi... em tỉnh lại đi mà... anh xin em đó vợ ơi... nếu em không tỉnh anh nhất định sẽ vì em thủ tiết, như vậy em sẽ đau lòng uổng phí lắm em biết không. Em mau tỉnh lại chúng ta cùng nhau hẹn hò, cùng nhau vun đắp tương lại có được không?"

Nhìn người trên giường bệnh vẫn lặng im một phản ứng nhỏ cũng không có, Lê Gia Hào lặng lẽ nhắm mắt lại, trước mắt anh từng hình ảnh về Trần Thanh Trúc như một thước phim tua chậm từ từ hiện lên trong đầu anh.

Cạch... Cửa phòng từ từ được mở ra, hai bóng hình từ từ tiếm đến gần giường bệnh, cả hai liếc đến cho nhau anh mắt, một tên giơ lên một ống tiêm tiến đến muốn đâm xuống phần dây chuyền của Trần Thanh Trúc.

Ầm... Khi kim tiêm kia chuẩn bị bị đâm xuống thì đúng lúc này có một cánh tay đánh bay cái kim tiêm ra ngoài, đồng thời cũng có ngay một bóng người lao đến. Rất nhanh chóng hai người kia đã bị khống chế lại.



Trong một căn phòng nhỏ của bệnh viện, hai kẻ lạ mặt vừa bị bắt đến kia bị trói lại, bịt mặt được tháo xuống chẳng ai khác chính là Mạc Vân Anh và Lê Gia Tuệ.

Lê Gia Tuệ căm tức nhìn Lê Gia Hào đang đứng đó, nghiến răng lại.

"Lê Gia Hào... mày là đồ khốn, mày sẽ không được sống yên ổn đâu..."

Mạc Vân Anh bị chói lại ở bên cạnh Lê Gia Tuệ thì trái ngược lại với hắn, cô ta tỏ vẻ vô tội, đáng thương, hai hàng nước mắt lăn dài trên má.

"Anh Hào... em thực sự không có muốn làm như vậy đâu, em là bị ép. Anh bỏ qua cho em một lẫn này thôi..."

Lê Gia Hào ánh mắt như tóe lửa dồn nén tức giận, căm phẫn ngồi xuống đưa tay nắm lấy cằm của Mạc Vân Anh, lạnh giọng.

"Tha cho cô? Tôi tha cho cô còn ít lần sao? Hừ... nếu cô đã không học được cách biết điều thì lần này tôi cũng không còn bất cứ sự nhẫn lại nào với cô nữa, cô lần này không thoát được đâu..."

Lê Gia Tuệ nhìn Lê Gia Hào bỗng nhiên cười lên ha hả. Hắn vào mấy ngày trước may mắn chạy thoát khỏi cái đợt càn quét đáng chết kia, vốn là muốn trốn sang nước ngoài nhưng ai ngờ lệnh truy nã được ban ra, hắn hoàn toàn không còn đường lui. Trong tối ngoài sáng đều không thể chạy được. Đến lúc này nhìn lại một màn ồ ạt nhanh gọn kia thì hắn mới hiểu được, ngay từ khi Trần Thanh Trúc cùng thằng nhóc kia quay lại đất nước này, lại chọn Khánh Điển là nơi dừng chân, mọi chuyện đã bị cô thao túng rồi. Tất cả, đều nằm trong một kế hoạch của Trần Thanh Trúc, nhưng hắn lại chưa một lần nghĩ đến một đứa nhóc hỉ mũi chưa sạch may mắn trốn thoát năm đó lại là người đã phá hư kế hoạch dày công sắp xếp của bọn hắn.

Không thể không nói Trần Thanh Trúc quá xảo quyệt, bày ra một cái bẫy cho tất cả bọn hắn nhảy vào, ngay cả một đôi cha con nhà cáo thành tinh như cha con Lão Long Đầu cũng là bị cô tính kế, nằm gọn ở trong lòng bàn tay của cô.

Hai cha con Lão Long Đầu bị tóm gọn một mẻ, những việc làm, mối hàng buôn bán phi pháp đều là bị tóm không thoát một tên. Bọn hắn bị thia triệt để trên tay đôi nam nữ này. Chỉ duy nhất có một điều khiến cho tâm tình hắn được an ủi một chút đó chính là phát đạn kia. Nhưng khi nghe tin Trần Thanh Trúc đã qua cơn nghuy kịch thì hắn lại không cam lòng, vậy là hắn liền cùng Mạc Vân Anh muốn hôm nay tiễn Trần Thanh Trúc rời khỏi hồng trần. Chỉ cần Trần Thanh Trúc vĩnh viễn chết đi thì Lê Gia Hào tuyệt đối sống cũng không ra hình người.