Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2184



Chương 2190

Đợi bọn họ nằm xuống xong, Lục Lãnh Phong ở một bên, kể chuyện cổ tích cho bọn chúng nghe trước khi ngủ.

“Bố ma vương, hôm nay kể về chuyện người ngoài hành tinh đi ạ?” Hứa Kiến Quân nói.

“Con muốn nghe chuyện công chúa người cá.” Kiến Dao xen miệng nói.

Lục Lãnh Phong mỉm cười: “Vậy thì kể từ chuyện người ngoài hành tinh tới công chúa người cá.”

Con gái và con trai thích nghe chuyện không giống nhau, chỉ có thể như vậy, mới có thể khiến bọn họ đều cảm thấy có hứng thú.

Ngày hôm sau, Lục Sênh Hạ đi theo Tư Mã Ngọc Thanh cùng về biệt thự.

Nhìn thấy con gái tới, Lục Vinh Hàn vô cùng vui vẻ.

“Bố, có phải bố tách ra với mẹ nhỏ hay không?” Lục Sênh Hạ hỏi.

“Bà ấy bị bệnh rất nghiêm trọng, cần chữa bệnh.” Lục Vinh Hàn nói.

Tư Mã Ngọc Như càng ngày càng bệnh tâm thần, nếu tách ra, có lẽ sẽ có lợi đối với cô ta.

“Bà ta vẫn ôm ấp nhớ nhung có thể giết bằng được. Con đã nói với bố rồi, bà ta không phải thực sự yêu bố, bà ta chỉ yêu nhà họ Lục sau lưng bố mà thôi. Nhưng mà bố luôn không chịu tin tưởng. Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, người ngoài cuộc tỉnh táo người trong cuộc thì u mê, tất cả chúng con đều nhìn thấu bà ta, mà bố thì chẳng hay biết gì.” Lục Sênh Hạ mang theo vài phần bi ai nói.

Trên gương mặt Lục Vinh Hàn chậm rãi có chút ý cười giễu cợt.

“Bố chỉ là quá xem nhẹ lực lượng của tiền tài và quyền lực.”

“Bố là đánh giá cao nhân tính quá.” Lục Sênh Hạ nói.

Lục Vinh Hàn vươn tay ra, vỗ bả vai con gái: “Hiếm khi con tới đây, chúng ta đừng nói mấy chuyện không thoải mái nữa, nói một số chuyện vui vẻ đi.”

Lục Sênh Hạ ôm lấy ông ấy: “Bố, con lắng cho bố nha, sau này bố định làm thế nào, vẫn ở bên ngoài sao?”

Lục Vinh Hàn thở dài một hơi: “Bố đã không thể trở về được, cứ như vậy đi.” Con trai sẽ không tha thứ cho ông ấy, anh không nói với ông ấy một câu, thậm chí ngay cả nhìn cũng không nhìn nhiều một cái.

“Bố, bố và bác gái tái hôn đi, chỉ cần bác ấy tha thứ cho bố, anh cả sẽ tiếp nhận bố một lần nữa.” Lục Sênh Hạ nói lời thấm thía. Trong chuyện này quan trọng nhất chính là bác gái.

Nếu bố trở về, cô ấy sẽ rơi vào vị trí vô cùng xấu hổ. Chỉ cần bọn họ có thể tái hôn, cái nhà này có thể hoàn chỉnh một lần nữa.

Toàn thân Lục Vinh Hàn run rẩy.

Y Hạo Phong hận ông ấy, chắc chắn còn sâu hơn con trai, bà ấy không có khả năng tha thứ cho ông ấy.

“Sênh Hạ, bố và bác gái sẽ không có khả năng tái hôn, không có bố, bà ấy sẽ càng tốt hơn.”

Tất cả bất hạnh của Y Hạo Phong đều vì ông ấy.

Đã không có ông ấy, đối với bà ấy mà nói là một loại giải thoát.

“Bác gái nói, bác ấy sẽ không gả cho người khác, vẫn ở nhà họ Lục. Con nghĩ bác ấy vẫn còn yêu bố. Bố đã hủy hoại hơn nửa nhân sinh của bác ấy, không nên bù đắp lại chút gì sao?” Lục Sênh Hạ nói.