Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2145



Chương 2151

“Được rồi, đừng suốt ngày thiên kim nhà họ Đỗ, thiên kim nhà họ Đỗ mãi. Ngay từ đầu người nhà họ Lục đã không coi trọng cô, ở trước mặt bọn họ, cô chỉ là một người không biết liêm sỉ, kẻ thứ ba làm nhiều việc ác. Hy Nguyệt mới là thần cao cao tại thượng, nhìn xuống cô.” Hoa Vô Song nói với giọng điệu mỉa mai.

Đỗ Di Nhiên vuốt ve bụng mình: “Đợi đứa bé của tôi được sinh ra, tình thế sẽ nghịch chuyển. Đứa bé nhất định sẽ trở thành người nắm quyền nhà họ Lục trong tương lai, Hy Nguyệt và tất cả con của cô ta đều phải đứng sang một bên.”

Hoa Vô Song thở dài, quay đầu nhìn cô nhỏ Đỗ: “Ngày mai dẫn cô ta trở về, tìm bác sĩ khám cho cô ta, bệnh có chút không nhẹ đâu.”

“Bà mới bị bệnh, cả nhà bà đều bị bệnh.” Đỗ Di Nhiên hung ác nói: “Tôi sẽ không trở về, tôi muốn sinh con ở thành phố Long Minh, ôm con đến nhà họ Lục.”

Cô nhỏ Đỗ vỗ bả vai cô ta: “Cháu không quay về cũng phải về, đây là yêu cầu của Lục Lãnh Phong, cậu ta muốn cháu rời khỏi thành phố Long Minh, vĩnh viễn không được phép bước vào thành phố Long Minh một bước.”

Đỗ Di Nhiên giống như bị sét đánh trúng, trong đầu ong ong: “Sao anh ấy có thể làm như vậy, một ngày vợ chồng trăm ngày ân ái, chẳng lẽ anh ấy đã quên lời thề với cháu rồi sao?”

Cô nhỏ Đỗ nhún vai: “Đã nói với cháu rồi đó là giả mạo, không phải Lục Lãnh Phong, là chính cháu không chấp nhận sự thật, một bên tình nguyện cho rằng là cậu ta, có thể có biện pháp gì?”

“Chính là anh ấy, cháu nhìn thấy rất rõ ràng, sao có thể không phải là anh ấy. Anh ấy làm như vậy, hẳn là bị Hy Nguyệt uy hiếp, mới không dám thừa nhận mọi chuyện với cháu.” Đỗ Di Nhiên nói.

Cô nhỏ Đỗ vuốt ve đầu cô ta: “Di Nhiên, cháu đừng suy nghĩ linh tinh nữa, về thành phố Tinh Không trước rồi nói sau. Cô thấy Hy Nguyệt chưa chắc đã là người phụ nữ rộng lượng, thành phố Long Minh là địa bàn của cô ta, cô ta muốn trả thù cháu vô cùng dễ dàng, cháu ở đây sẽ vô cùng nguy hiểm.”

Đỗ Di Nhiên trợn to mắt nhìn, trong mắt lóe lên biến hóa kỳ lạ: “Trở về cũng được, nhưng cháu không đi cùng Hoa Vô Song, cháu và cô ngồi máy bay riêng.”

“Được.” Cô nhỏ Đỗ gật đầu.

Đỗ Di Nhiên nở nụ cười.

Thực ra cô ta có dự tính khác, cô ta muốn tới chỗ Lâm Tư Nhã trốn một thời gian, Lâm Tư Nhã ở Thành Đô, bàn tay của Hy Nguyệt không dài như vậy.

Muốn thuyết phục cô nhỏ Đỗ phối hợp với cô ta, không phải là chuyện khó.

Trong Lục Lam, Hy Nguyệt ngồi trên ghế dài ở vườn hoa, nhìn Lục Lãnh Phong chơi đùa với bọn trẻ.

“Bố, đây là quần áo con thiết kế cho barbie, bố xem có đẹp không?” Kiến Dao đưa bức tranh của mình cho Lục Lãnh Phong xem.

“Giỏi quá, quả nhiên là kế thừa thiên phú thiết kế của mẹ.” Lục Lãnh Phong vuốt ve đầu con gái đầy cưng chiều.

Kiến Diệp ở bên cạnh chơi người máy của mình.

Người máy này là dưới sự chỉ đạo của Lục Lãnh Phong, cậu bé tự mình làm.

Kiến Dao nâng cằm nhỏ thở dài: “Kiến Diệp có anh trai chơi người máy với em ấy, căn bản là không cần một người em trai, con mới cần một người em gái.”

Hy Nguyệt nghe cô bé nói như vậy, ngổn ngang trong gió, cô bé này vẫn còn đang quanh quẩn nghĩ tới chuyện em trai em gái.