Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2143



Chương 2149

Hy Nguyệt nhìn ông ta với hàm ý sâu xa: “Trời làm bậy còn có thể tha thứ, tự tạo nghiệt không thể sống. Nếu chú không muốn bị liên lụy, thì đừng quản chuyện của Liễu Giai Tuệ nữa. Vợ cả có đạo của vợ cả, thiếp có đạo của thiếp, ở nhà họ Lục, chỉ cần là nhân tình đều không có kết cục tốt.”

Chú năm nghe thấy thế, sau lưng lạnh lẽo.

Đây rõ ràng là không định thả Liễu Giai Tuệ ra ngoài.

Nếu Liễu Giai Tuệ chỉ động vào mụ vợ già nhà mình, có lẽ sẽ không nghiêm trọng như vậy. Quan trọng là cô ta động tâm tư tới đầu Hy Nguyệt, đây là ra tay trên đầu thái tuế, không chết cũng bị lột da.

Hy Nguyệt có thể tha thứ cho cô ta mới lạ.

“Vậy nhốt cô ấy một năm lại thả cô ấy ra có được không?”

Hy Nguyệt nâng chén trà lên uống một ngụm.

“Năm nay em họ cũng đã trưởng thành, chú chuyển danh ngạch ở quỹ hội người giàu tới danh nghĩa em ấy đi, cháu và thím đã bàn bạc rồi, dù sao em ấy cũng là con gái duy nhất của chú, sau này giữ em ấy ở nhà chọn rể, không gả ra ngoài.”

Cô cố gắng nhấn mạnh hai chữ duy nhất với ông ta.

Rất rõ ràng, hai đứa con trai do Liễu Giai Tuệ sinh ra, muốn tiến vào nhà họ Lục là chuyện không có khả năng.

Thủ đoạn của nhà họ Lục vẫn luôn tàn nhẫn, một người đi tìm đường chết, cả nhà sẽ gặp tai ương.

Chỉ cần là người đắc tội nhà họ Lục, hậu thế đều không có cơ hội xoay mình.

Liễu Giai Tuệ là người ngoài, cho nên ném vào nhà giam, nếu là vợ bé, thì phải nhốt trong ngôi nhà yên tĩnh, giam cầm vĩnh viễn.

Ông ta đang định rời đi, bỗng nhiên lại nghĩ tới chuyện gì đó, nói: “Nhất định là cô ấy bị người ta mê hoặc, với năng lực của cô ấy, cho cô ấy một trăm lá gan cũng không dám giết người. Gần đây cô ấy rất thân thiết với Tư Mã Ngọc Như và Đỗ Di Nhiên, hai người kia cũng không phải hạng người tốt đẹp gì, mình không dám ra tay, thì mê hoặc cô ấy, muốn mượn đao giết người.”

“Chuyện này cháu sẽ điều tra rõ ràng.” Hy Nguyệt nói. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Liễu Giai Tuệ không thể thành công, Tư Mã Ngọc Như và Đỗ Di Nhiên đều vô cùng thất vọng.

Bọn họ thực sự không ngờ tới chính là, Hy Nguyệt đã điều tra tới chỗ này.

Trong tay Tư Mã Minh Thịnh có bao nhiêu sản nghiệp, Lục Lãnh Phong đã sớm điều tra rõ ràng.

Sáng ngày hôm sau, người nhà họ Đỗ vây quanh nơi này.

Bà cụ Đỗ vừa tới đã hét to với Đỗ Di Nhiên.

“Còn không mau trói con bé lại.”

Đỗ Di Nhiên khóc nói: “Bà nội, cháu đường đường là thiên kim độc nhất vô nhị, dựa vào cái gì phải cúi đầu với một đứa hạ đẳng, cho dù Hy Nguyệt là bà chủ của nhà họ Lục, cũng không thay đổi được mạng tiện của cô ta, giống y như Hoa Vô Song.”

Hoa Vô Song hừ lạnh một tiếng: “Nếu cô cho rằng mình rất tôn quý, vì sao còn làm kẻ thứ ba thấp hèn, đây không phải là tự mình vả mặt mình sao? Người nhà họ Lục đã sớm định nghĩa cô là người phụ nữ không biết xấu hổ, chúng tôi đều phải gặp tai ương theo, cô còn không biết xấu hổ tự xưng là cao quý?”

“Tôi đang theo đuổi tình yêu của mình, tôi không phải là kẻ thứ ba, tôi không sai.” Đỗ Di Nhiên bày ra bộ dạng lợn chết không sợ phỏng nước sôi.