Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2109



Chương 2110

Cô thuần khiết như thế, thiện lượng như vậy, tín nhiệm anh ta như thế.

Nếu như đổi thành người phụ nữ khác, chỉ sợ đã sớm nghĩ anh ta bày trò, sửa đổi kết quả giám định ADN, để cô nghĩ đứa nhỏ là con anh ta.

Mà cô lại cảm thấy kết quả giám định xảy ra vấn đề.

“Hy Nguyệt.” Anh ta gỡ tay cô ra, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô, lau đi nước mắt cho cô.

“Lục Lãnh Phong biết chuyện này không?”

“Không biết.” Cô lắc đầu.

“Anh ấy chỉ biết tối hôm đó người phụ nữ kia là em, không biết Kiến Quân là đứa nhỏ trước đó không bị phá, thế nhưng gương mặt Kiến Quân có chút giống anh ấy, anh ấy cũng có chút nghi ngờ, vẫn muốn đưa đứa nhỏ đi làm giám định, chẳng qua bị em ngăn cản, em muốn nói cho anh trước.”

Trong lòng Hứa Nhã Thanh chấn động, cô làm như thế đã nói lên trong lòng cô vẫn quan tâm anh ta, anh ta vẫn là người quan trọng với cô.

“Hy Nguyệt, em đừng để anh ta làm giám định ADN, cũng đừng nói cho Kiến Quân nghe chân tướng, Kiến Quân là con trai anh, không phải con anh ta.”

Anh ta đổi thành giọng điệu cầu xin, tuy Hứa Kiến Quân không phải con ruột của anh ta, nhưng lúc thằng bé ở trong bụng mẹ, anh ta vẫn luôn ở bên cạnh làm dưỡng thai, lúc thằng bé ra đời, anh ta cũng ở bên cạnh, nhận lấy thằng bé từ trong tay y tá.

Anh ta dậy thằng bé bi bô tập nói, dạy thằng bé bước đi, dạy thằng bé đánh bóng chày…. Anh ta đã sớm coi thằng bé như con trai ruột của mình.

Hy Nguyệt cắn môi nói.

“Cho dù như thế nào thì sinh mệnh của thằng bé cũng là do anh cho, không có anh, thằng bé đã sớm bị Lục Lãnh Phong giết chết, thật ra em cũng không muốn để Kiến Quân biết rõ chân tướng, thằng bé còn nhỏ, đột ngột thay đổi như thế, nhất định sẽ khiến thằng bé bị tổn thương, chỉ là Lục Lãnh Phong…”

“Chỉ cần em không đồng ý thì anh ta sẽ không có cách nào, cho dù tối hôm đó người phụ nữ kia có phải là em hay không, cho dù Kiến Quân có phải con đẻ của anh không, trong lòng anh đã nhận định thằng bé chính là con của anh.”

Anh ta nắm tay cô. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Lục Lãnh Phong đã cướp em đi, đừng để anh ta cướp Kiến Quân khỏi anh.”

Hy Nguyệt chấn động, trong lòng không biết nên làm như thế nào cho phải, phản ứng của Hứa Nhã Thanh, cô không dự liệu được.

“Nhã Thanh, em biết anh thích trẻ con, sau này anh kết hôn sẽ có rất nhiều con.”

“Không giống nhau, anh chỉ cần Kiến Quân, chỉ có thằng bé mới là do em sinh.” Hứa Nhã Thanh gằn từng chữ một, ngón tay anh ta hơi siết chặt, dây thần kinh căng lên, anh ta đang cầu xin cô, trong mắt anh ta lóe lên đau đớn và kiên định khiến cô hoàn toàn bị đánh bại.

Dưới cái nhìn của cô, ở trong chuyện này, anh ta chính là người bị hại lớn nhất, cô không muốn nhìn thấy anh ta khổ sở, không muốn nhìn thấy anh ta thất vọng, chỉ hy vọng anh ta và Kiến Quân có thể thân thiết như trước.

“Em đồng ý với anh.”

Hứa Nhã Thanh nhẹ nhàng thở ra.

“Thật ra anh không cảm thấy Kiến Quân giống Lục Lãnh Phong, rõ ràng thằng bé giống anh, giọng nói, lúc cười rộ lên cũng rất giống anh.”

“Trước khi làm giám định một lần nữa, tất cả vẫn là ẩn số, anh thật sự không muốn biết chân tướng ư?” Cô trầm thấp hỏi.

Anh ta nhún vai.