Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2078



Chương 2079

“Những lời này của cô nếu như để Lục Lãnh Phong nghe được, nhất định anh ấy sẽ nổi giận.” Kiều An nhún vai.

Gương mặt Đỗ Di Nhiên vặn vẹo.

Cô ta đã bị vả mặt trước Lục Lãnh Phong rồi.

“Tôi thật sự không nghĩ đến Lãnh Phong sẽ bảo vệ cô ta như thế, ngay cả chuyện cô ta làm nhiều việc ác, anh ấy cũng mặc kệ.”

Kiều An bĩu môi.

“Hình như tôi đã sớm nói cho cô nghe chuyện ở làng du lịch lần trước rồi nhỉ, lúc đó Tư Mã Ngọc Như muốn hại con tôi, lại vu oan cho Hy Nguyệt, cho nên muốn hại đứa nhỏ của cô cũng không chỉ có một mình Hy Nguyệt, cô nên mở to mắt ra phân biệt.”

Đỗ Di Nhiên lắc đầu.

“Tôi không tin Tư Mã Ngọc Như sẽ hại tôi, nếu như đứa nhỏ của tôi không còn, đối với cô ta mà nói sẽ không có lợi gì.”

“Nếu như đứa nhỏ thật sự mất, cô sẽ liều mạng với Hy Nguyệt, thậm chí sẽ nghĩ cách giết chết cô ta, mượn tay cô loại bỏ Hy Nguyệt, giúp cô ta loại bỏ chướng ngại lớn nhất, còn không làm bẩn tay mình, chẳng phải là một mũi tên trúng hai đích.” Kiều An chậm rãi nói, lại bổ sung

“Chẳng qua đây cũng chỉ là suy đoán của tôi mà thôi, cũng không thể loại bỏ hiềm nghi của Hy Nguyệt.”

Đáy mắt Đỗ Di Nhiên lóe lên sự hung ác nham hiểm, cho dù chuyện này không phải do Hy Nguyệt làm thì cô ta cũng phải đổ toàn bộ tội danh này lên đầu Hy Nguyệt.

Sau khi Kiều An rời đi, Đỗ Di Nhiên gọi một cú điện thoại cho cấp dưới, dặn dò anh ta ra ngoài giúp mình làm một chuyện.

Ngày hôm sau Lục Lãnh Phong dẫn theo người nhà đến hồ chèo thuyền, bọn nhỏ chơi rất vui.

Hy Nguyệt uống một ngụm nước trái cây, vô cùng thỏa mãn.

“Ma vương tu la, nếu không có việc của Đỗ Di Nhiên xen vào, chuyến nghỉ phép này rất vui vẻ.”

“Lần sau anh nhất định sẽ bảo mật tin tức cẩn thận.” Lục Lãnh Phong nghiêm túc trả lời.

Hy Nguyệt nhếch miệng cười mỉa.

“Xem ra Tư Mã Ngọc Như này còn chưa đủ điên, cô ta vẫn còn gây sóng gió được.”

“Em sai rồi, cô ta đã hoàn toàn điên, nếu không cô ta cũng đâu phát rồ như thế.” Lục Lãnh Phong nghiến răng nghiến lợi nói.

Hy Nguyệt khuấy cốc nước trái cây, vẻ mặt thâm trầm.

Ở bên cạnh họ, kẻ gây sóng gió cũng không chỉ có một mình Tư Mã Ngọc Như.

Hứa Kiến Quân ngồi ở mũi thuyền gọi điện thoại cho Hứa Nhã Thanh, ngoại trừ cuối tuần, trong khoảng thời gian này cậu bé đều ở bên chỗ Hứa Nhã Thanh.

Lục Lãnh Phong nghe cậu bé nói chuyện một lúc, quay sang hỏi Hy Nguyệt.

“Nếu như thằng bé là con của chúng ta, có phải sẽ không thân thiết với Hứa Nhã Thanh như thế?”

Hy Nguyệt sặc nước.

“Anh chưa nghe câu, ơn sinh không bằng ơn dưỡng à, cho dù thằng bé là con của anh cũng không thể thay đổi địa vị của Hứa Nhã Thanh trong lòng thằng bé.”