Vô Thượng Thần Đế

Chương 105: Đúng Là Có Người Giở Trò



Mà ở một bên khác, Mục Vân tăng tốc bước chân, vận khí chân nguyên toàn thân, nhanh chóng đuổi về phía sâu nhất trong sơn động.

Một màn lục quang kia, mặc dù ảm đạm, chỉ xuất hiện một lát, nhưng vẫn như trước bị hắn bắt được.

Hắn tin tưởng, dùng cảnh giới ngũ trọng Ngưng Khí cảnh của Mặc Dương, bằng vào kiếm ý, ngăn cản được những Huyết Thi kia một lát sẽ không thành vấn đề.

Nhưng chủ yếu lại là giải quyết hắc thủ phía sau màn.

Những Huyết Thi này sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện.

Giờ phút này, nghĩ lại tin tức trong Bắc Vân thành càng truyền càng thịnh, Mục Vân dần dần có phần hiểu rõ.

Chỉ sợ những tin tức kia là có chút người trong bóng tối thêm dầu vào lửa, mới đưa đến tràng cảnh nóng nảy như thế.

- Dừng lại cho ta!

Trong tay xuất hiện một cây chủy thủ, Mục Vân nhắm chuẩn một vòng ám lục đột nhiên xuất hiện ở trước mắt, ném ra ngoài.

Phốc phốc...

Một tiếng phốc phốc vang lên, bóng xanh trước người lắc lư, cuối cùng ngừng lại.

- Ngươi là ai?

Khi ngừng ở cách bóng xanh khoảng mười mét, Mục Vân mở miệng quát.

- Khặc khặc...

- Trước đó, những võ giả Linh Huyệt cảnh đều không phát hiện được bản tọa, ngươi lại có thể phát hiện bản tọa, nhục thân bát trọng Tụ Đan cảnh, đúng là khó lường!

Nhìn kỹ lại, lúc này Mục Vân mới phát hiện, bóng xanh kia là một bóng người toàn thân bao phủ trong áo choàng màu lục, thân cao khoảng một mét bảy, trên mặt đeo mặt nạ, chỉ lộ ra một đôi mắt.

Nhìn thấy trang phục này, trong lòng Mục Vân đột nhiên dâng lên một dự cảm bất tường.

- Lục Ảnh Huyết Điện! Ngươi là người của Lục Ảnh Huyết Điện!

- Hả?

Nghe thấy Mục Vân nói vậy, một đôi xanh mơn mởn của lục y nhân kia nhìn chằm chằm về phía Mục Vân, mặt mũi tràn đầy rung động.

- Làm sao ngươi biết Lục Ảnh Huyết Điện?

Lục y nhân kinh ngạc nói:

- Lục Ảnh Huyết Điện sớm đã bị hủy diệt vào năm ngàn năm trước, hiện tại đã không có gì Lục Ảnh Huyết Điện, chỉ có Lục Ảnh Huyết Tông chúng ta!

- Xú tiểu tử, bản tọa thấy ngươi còn biết không ít nha!

Lục y nhân kia nhìn chằm chằm Mục Vân, nói:

- Không bằng luyện chế ngươi thành Huyết Thi, khẳng định sẽ là một sự trợ giúp lớn!



Lục Ảnh Huyết Điện đã bị hủy diệt?

Lục Ảnh Huyết Tông?

Thời gian trôi qua vạn năm, xem ra rất nhiều chuyện đều đã thay đổi.

Trước kia, Mục Vân biết được Lục Ảnh Huyết Điện cũng là sau khi hắn xưng bá tiểu thiên thế giới, một lần trong lúc vô tình du lịch phát hiện.

Lục Ảnh Huyết Điện chuyên môn luyện chế Huyết Thi, loại huyết điện này cực kỳ khủng bố.

Chỉ cần có thi thể, Lục Ảnh Huyết Điện sẽ không ngừng luyện chế Huyết Thi, dựa vào Huyết Thi để chiến đấu, chỉ cần có chiến đấu thì sẽ có giết chóc, thi thể sẽ luôn liên tục không ngừng.

Huyết điện khủng bố, năm đó hắn cũng đã được chứng kiến, thật sâu hiểu rõ loại cảm giác khiến người căm thù đến tận xương tuỷ này.

Thử nghĩ xem, nếu như thân bằng hảo hữu bị giết, sau đó bị luyện chế thành Huyết Thi, sau đó lại xoay người lại, đối phó với bản thân, hạ sát thủ đối phó với người đã từng là thân nhân của mình, không hạ sát thủ, chết chính là mình.

Đây là một loại tra tấn tâm linh.

- Hắc hắc, tiểu tử, không ngờ ngươi đến từ Bắc Vân thành, biết đến tin tức ngược lại không ít, xem ra bối cảnh của ngươi cũng không đơn giản! Bản tọa ngược lại cảm thấy rất hứng thú đối với ngươi.

- Uống, dõng dạc, chỉ một Linh Huyệt cảnh nhất trọng nho nhỏ, chỉ mới mở ra huyệt chân nguyên hội tụ mà thôi mà lại dám khẩu xuất cuồng ngôn như thế!

- Cuồng ngôn chính là ngươi!

Nghe thấy Mục Vân khiêu khích, lục y nhân cười lạnh nói:

- Linh Huyệt cảnh nhất trọng, giết ngươi đã đủ, luyện chế ngươi thành Huyết Thi, chỉ sợ sẽ rất thú vị.

- Ta nhổ vào, năm đó Lục Ảnh huyết tông chỉ có võ giả cảnh giới Thông Thần thập trọng mới có thể được xưng là bản tọa, ngươi chỉ là một võ giả Linh Huyệt cảnh nho nhỏ mà dám dùng cái này tự xưng à?

- Thông Thần thập trọng!

Nghe thấy Mục Vân nói vậy, trong lòng lục y nhân càng kinh ngạc.

- Ngay cả cảnh giới Thông Thần thập trọng ngươi cũng biết, xem ra là đến từ thế lực không tầm thường, mặc dù nhìn ngươi chỉ mới nhục thân bát trọng Tụ Đan cảnh, thế nhưng thực lực của ngươi chắc chắn mạnh hơn một ít đệ tử Thánh Đan tông kia, ta càng ngày càng có hứng thú đối với ngươi.

- Ta đối với ngươi không có hứng thú!

Khoát tay áo, nhìn lục y nhân, trên người Mục Vân nổi lên một trận da gà.

Ngay sau đó, một thanh kiếm sắc lại chậm rãi xuất hiện.

Thanh Khuyết Kiếm!

Giờ phút này, trong tay Mục Vân cầm chính là Thanh Khuyết Kiếm, chỉ là chuôi Thanh Khuyết Kiếm này, Mục Vân lại thêm khế văn tăng cường và khế văn phụ trợ luyện chế mà thành, mặc dù là phàm khí thượng phẩm, nhưng nếu bàn về thực lực thì tuyệt đối không thua huyền khí hạ phẩm bình thường.

- Giết!

Quát khẽ một tiếng, Mục Vân vung ra một kiếm.



Đinh...

Bàn tay Lục y nhân duỗi ra, năm ngón tay khô cạn như nhánh cây, hiện ra màu xám.

Bàn tay hắn nắm lại, Thanh Khuyết Kiếm mang theo từng mảnh huyết hoa xoẹt một tiếng, tiên huyết bão bay ra.

Tiên huyết bão tố bay ra, trong lòng hai người đồng thời rung động.

Mục Vân kinh ngạc chính là, cho dù võ giả Linh Huyệt cảnh nhất trọng, mở hợp cốc huyệt, theo đạo lý đến nói cũng không thể nào ngăn cản được một kiếm này của hắn.

Chí ít bàn tay có thể bị chém đứt.

Thế nhưng lục y nhân này chỉ lưu lại một vết máu trên bàn tay.

Trong lòng Lục y nhân càng rung động.

Thân là người của Lục Ảnh huyết tông, mặc dù hắn biết Linh Huyệt cảnh nhất trọng, nhục thân của hắn cũng không tính mạnh, thế nhưng vô luận như thế nào, hắn dù sao cũng là Linh Huyệt cảnh nhất trọng.

Một kiếm vừa rồi của Mục Vân, nếu không phải hắn dùng hợp cốc huyệt chân nguyên toàn lực chống cự, chỉ sợ bàn tay đã bị chặt xuống.

- Thanh kiếm này không đơn giản chỉ là phàm khí, không ngờ Bắc Vân thành nho nhỏ này lại xuất hiện luyện khí sư cao thâm khó lường như vậy!

Lục y nhân vô ý thức cho rằng, có thể luyện chế ra huyền khí tinh diệu sắc bén như thế, ít nhất là một vị huyền khí sư cao thâm mới đúng.

- Quá khen!

Trường kiếm trong tay, Mục Vân không dám chủ quan chút nào.

Trước mắt, tu vi của lục y nhân đến Linh Huyệt cảnh nhất trọng, quan trọng nhất là, hắn là người của Lục Ảnh Huyết Tông.

Chuyện này để Mục Vân không dám khinh thường.

Nếu như hắn đoán không sai, gia hỏa này hẳn là hậu nhân của Lục Ảnh huyết điện năm đó, lần nữa thành lập Lục Ảnh huyết tông.

Hắn nhưng hiểu rõ thật sâu, năm đó Lục Ảnh huyết điện khủng bố như thế nào, gần như là diệt toàn bộ võ giả của một khối đại lục.

- Hắc hắc, tiểu tử, ta càng ngày càng cảm thấy hứng thú đối với ngươi!

Lục y nhân cười hắc hắc nói:

- Chẳng những biết được rất nhiều bí ẩn, trong tay còn nắm giữ một thanh vũ khí như vậy, luyện hóa ngươi, có lẽ sẽ có càng nhiều thu hoạch không tưởng được.

- Chỉ sợ làm ngươi thất vọng!

Vừa dứt lời, cơ thể Mục Vân nghiêng về phía trước, Thanh Khuyết Kiếm trong tay theo bàn tay nâng lên.

- Bổ Ảnh Chi Kiếm!

Một kiếm ra, trước người Mục Vân giống như đột nhiên xuất hiện một bóng người, một bóng mờ này không biết là loại lực lượng nào luyện chế, hư ảo nhưng lại chân thực.

Không chỉ như thế, trong tay một bóng mờ này cũng cầm một thanh trường kiếm hư ảo, hộ tống lấy bóng người Mục Vân, phóng tới lục y nhân.