Vô Thượng Sát Thần

Chương 263: Ta Là Một Bác Sĩ



Cũng khó trách Tần Mặc kinh ngạc như vậy, Tiêu Phàm một người vậy mà liền khống chế được Dược Đỉnh muốn bạo tạc, cho dù hắn là Thất Phẩm Luyện Dược Sư cũng làm không được.

Khả năng lớn là Tiêu Phàm đã tấn thăng Thất Phẩm Luyện Dược Sư.

- Tần lão thái, ta tối đa cũng chỉ là Lục Phẩm Luyện Dược Sư mà thôi.

Tiêu Phàm cười khổ một tiếng, Tần Mặc thi triển Bạo Linh Thuật đối với Hồn Lực khống chế không phải thập phần đúng chỗ.

Tiêu Phàm mặc dù chỉ là Chiến Vương, nhưng Hồn Lực sớm đã điều khiển rất hoàn mỹ, rất nhiều Thất Phẩm Luyện Dược Sư thế hệ trước đều không thể so. Tần Mặc tự nhiên có chút không bằng.

Lấy năng lực Tiêu Phàm không có khả năng một mình hoàn thành quá trình luyện chế Thất Phẩm Đan Dược. Đây chính là nguyên nhân Tiêu Phàm không thể nào là Thất Phẩm Luyện Dược Sư.

Nghe được Tiêu Phàm nói, Tần Mặc buông lỏng một hơi, nếu như Tiêu Phàm thực sự là Thất Phẩm Luyện Dược Sư vậy thì quá dọa người rồi.

Thất Phẩm Luyện Dược Sư không đến mười bảy tuổi, phóng nhãn Chiến Hồn Đại Lục cũng tuyệt đối là thiên tài luyện dược.

Bất quá, Tần Mặc rất nhanh lấy lại tinh thần, kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm nói:

- Ngươi, ngươi đột phá Lục Phẩm?

- Ta cũng không biết, bất quá luyện chế Tẩy Tủy Đan vẫn là không có bất cứ vấn đề gì.

Tiêu Phàm cũng là vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

Tần Mặc không khỏi trợn mắt một cái, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm cũng thay đổi. Cái tên gia hỏa này không lâu trước đó mới chỉ là Ngũ Phẩm Sơ Giai Luyện Dược Sư đi, làm sao đột nhiên trở thành Lục Phẩm?

Bất quá, Tần Mặc rất nhanh liền lấy lại tinh thần. Nghĩ tới lúc trước, những Dược Tài khảo hạch quá thấp, bằng không Tiêu Phàm không chỉ có thể luyện chế ra dược dịch Ngũ Phẩm Sơ Giai.

Tần Mặc thu liễm tâm thần, chỉ có thể thầm than trò giỏi hơn thầy. Tiêu Phàm siêu việt chỉ là sớm muộn mà thôi. Dược Vương không đến mười bảy tuổi, đây chính là cực kỳ yêu nghiệt.

Hắn cảm giác cùng Tiêu Phàm đứng ở một chỗ có chút tự ti mặc cảm, dứt khoát đi đến bên người Vân Thiên Trì, dò xét thương thế.

Không nhìn còn tốt, vừa xem xét lại làm hắn dọa cho phát sợ.

- Làm sao có thể!

Tần Mặc bỗng nhiên từ trên ghế bên giường nhảy dựng lên:

- Kinh mạch, đan điền vậy mà khôi phục như lúc ban đầu, đây thực sự là con người làm sao?

Khó trách Tần Mặc kinh ngạc như thế, trước đó hắn rõ ràng nhìn thấy Vân Thiên Trì đan điền phá toái, kinh mạch đứt gãy, nhưng mà bây giờ lại hoàn toàn khôi phục. Chỉ có Chiến Hồn phá toái quá triệt để hóa thành một đoàn Hồn Lực như có như không.

- Thần hồ kỳ kỹ! Thực sự là thần hồ kỳ kỹ!

Nghĩ thật lâu, Tần Mặc lúc này mới biệt xuất một câu, hắn không biết dùng cái gì để hình dung ra Tiêu Phàm.

- Oanh!

Đột nhiên, một tiếng nổ rung trời truyền đến, khí thế bàng bạc phóng tới bốn phương tám hướng. Tiêu Phàm hai tay niệm pháp hướng về Dược Đỉnh đánh tới, nóc xốc lên, từng đạo lưu quang từ trong đỉnh bay ra.

Tiêu Phàm đã sớm chuẩn bị phóng xuất ra Hồn Lực. Dưới sự dẫn đường của Hồn Lực, những lưu quang kia tất cả đều bay vào bên trong bình ngọc.

- Mười khỏa Lục Phẩm Cao Giai, ba khỏa Lục Phẩm Đỉnh Giai, vượt qua dự kiến rồi.

Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, hết sức hài lòng lần luyện dược này.

- Thành công?

Tần lão vội vàng đi đến, vô cùng kích động, hắn rất muốn có một cái Lục Phẩm Tẩy Tủy Đan.

- Thành công.

Tiêu Phàm khoát khoát cho tay vào bên trong bình ngọc, bất quá, trong này chỉ có bốn Cao Giai Tẩy Hồn Đan, Hồn Đan khác đều bị hắn âm thầm thu hồi.

- Quả nhiên là Lục Phẩm Đan Dược!

Tần Mặc tiếp nhận bình ngọc trong tay Tiêu Phàm, một trận thổn thức:

- Vậy mà một lần luyện chế ra bốn viên, thực sự là vui mừng ngoài ý muốn.

- Đúng vậy.

Tiêu Phàm ho khan mấy tiếng, trong lòng một trận oán thầm. Bốn viên ngươi đã vui mừng cho là ngoài ý muốn? Nếu như cho ngươi biết là mười ba viên, hơn nữa còn có ba viên Đan Dược đỉnh phong, ngươi há không phải khoa tay múa chân?

- Đúng rồi, Tiêu Phàm, Tẩy Tủy Đan có lợi gì?

Tần Mặc đột nhiên hỏi. Đan phương hắn đã nhớ kỹ, chỉ là không biết Tẩy Hồn Đan có tác dụng gì mà thôi.

- Tác dụng tự nhiên là tẩy hồn.

Tiêu Phàm buồn bực, bất quá vẫn là cặn kẽ giải thích một lần.

Tẩy Hồn Đan tên như ý nghĩa, dùng để tẩy Chiến Hồn, Hồn Lực làm Chiến Hồn hoàn toàn phá toái. Hơn nữa Hồn Lực còn tùy theo tình huống. Tẩy Hồn Đan có thể cho Hồn Lực Chiến Hồn lần nữa ngưng kết thành Chiến Hồn mới. Về phần cuối cùng ngưng kết thành Chiến Hồn gì, không phải Tiêu Phàm có thể khống chế.

- Sinh ra Chiến Hồn mới?

Tần Mặc ngốc như cọc gỗ:

- Đây thực chỉ là Lục Phẩm Đan Dược? Một người Chiến Hồn bị thương nuốt vào Tẩy Hồn Đan, há không phải có thể một lần nữa sinh ra Chiến Hồn, nói cách khác, Chiến Hồn thụ thương cũng có thể cấp tốc tu bổ?

- Không, cái ngươi nói là Cửu Phẩm Đan Dược: Bổ Hồn Đan.

Tiêu Phàm lắc đầu.

Lần trước thời điểm nhìn thấy Mạc Thiên Nhai, Tiêu Phàm liền biết rõ Tẩy Hồn Đan và Bổ Hồn Đan khác biệt. Bổ Hồn Đan có thể tu bổ bất luận Chiến Hồn gì, khiến Chiến Hồn tụ hợp vào như lúc ban đầu, đây cũng là chỗ Bổ Hồn Đan nghịch thiên.

Trong thiên hạ, người có thể luyện chế Bổ Hồn Đan tuyệt đối chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Mà Tẩy Hồn Đan lại khác biệt. Trước đó Chiến Hồn bị đánh tan thành Hồn Lực, Tẩy Hồn Đan mới có thể để cho Hồn Lực ngưng kết Chiến Hồn mới. Quá trình bên trong, Chiến Hồn có khả năng biến thành Thực Vật Chiến Hồn, Thất Phẩm Chiến Hồn khả năng biến thành Lục Phẩm Chiến Hồn.

Đương nhiên, cũng có khả năng Lục Phẩm Chiến Hồn biến thành Thất Phẩm Chiến Hồn, chỉ là khả năng cực kỳ bé nhỏ.

Hơn nữa, tại quá trình bên trong, thực lực tu sĩ sử dụng Tẩy Hồn Đan sẽ giảm bớt đi nhiều, thậm chí khả năng tu vi biến mất.

Đây là thứ Tẩy Hồn Đan thiếu hụt, cũng là nguyên nhân vì sao Tẩy Hồn Đan chỉ là Lục Phẩm Đan Dược.

Nếu như Tẩy Hồn Đan có thể tu bổ Chiến Hồn mà nói, Tiêu Phàm sớm đã nghĩ biện pháp luyện chế Tẩy Hồn Đan cho Mạc Thiên Nhai ăn. Dù sao Mạc Thiên Nhai đã từng là Chiến Đế nắm giữ Bát Phẩm Chiến Hồn Cửu U Bạch Hổ.

Sở dĩ không dám cho Mạc Thiên Nhai dùng Tẩy Hồn Đan là bởi vì Bát Phẩm Chiến Hồn rất có thể biến thành Thất Phẩm, Lục Phẩm, thậm chí thấp hơn. Đừng nói Tiêu Phàm không đáp ứng, Mạc Thiên Nhai sẽ càng không đáp ứng.

Nghe Tiêu Phàm nói, Tần Mặc tựa như đang nghe chuyện thần thoại xưa, thập phần nhập thần. Hồi lâu mới nói:

- Cho dù Tẩy Hồn Đan không bằng Bổ Hồn Đan, nhưng Tẩy Hồn Đan cũng là hi vọng của rất nhiều tu sĩ.

Tiêu Phàm gật đầu, điểm này không thể phủ nhận, rất nhiều người tình nguyện tu luyện một lần nữa cũng không muốn Chiến Hồn bị thương, tu vi vĩnh viễn ngừng bước.

- Tần lão, qua một lúc Vân Thiên Trì có thể sẽ giãy dụa, làm phiền ngươi thay ta áp chế hắn!

Tiêu Phàm đi đến bên giường, đỡ Vân Thiên Trì dậy, lấy ra một Lục Phẩm Cao Giai Tẩy Hồn Đan nhét vào trong miệng Vân Thiên Trì.

Ngay sau đó lại đem mấy cây kim châm đâm vào bên trong Vân Thiên Trì, phong bế đan điền tứ phương.

Bang!

Một tiếng vang giòn, một cái kim châm đứt đoạn. Tiêu Phàm không khỏi thở dài:

- Đáng tiếc, phẩm giai quá thấp, nếu có một bộ kim châm phẩm giai Lục Phẩm vậy liền dễ dàng hơn nhiều.

Người nói vô ý, nghe hữu tâm, Tần Mặc nói ra:

- Tiêu Phàm, nếu như ta thay ngươi gom góp một hộp Lục Phẩm kim châm, ngươi dạy ta phương pháp sử dụng kim châm như thế nào?

- Tần lão, ngươi cũng đừng lấy ta làm trò cười a.

Tiêu Phàm ngạc nhiên nhìn Tần Mặc, khổ sở nói.

- Ta không phải lấy ngươi làm trò cười, thủ pháp kim châm của ngươi nếu như phổ cập ra, tuyệt đối có thể chăm sóc người bị thương, khai sáng một thời đại. Thân làm Luyện Dược Sư, thủ pháp nghịch thiên như này ai mà không muốn học?

Tần Mặc nghiêm mặt nói.

Tiêu Phàm lấy kim châm khôi phục kinh mạch và đan điền, Tần Mặc luôn ghi nhớ trong lòng, đoán chừng cả một đời cũng sẽ không quên, đây quả thực là thần hồ kỳ kỹ.

Nhìn thấy bộ dáng Tần Mặc kích động, Tiêu Phàm thập phần bất đắc dĩ nói:

- Tần lão, nói thật cho ngươi biết, kỳ thật ta không phải là Luyện Dược Sư.

- Không phải Luyện Dược Sư?

Tần Mặc hận không thể một bàn tay chụp chết Tiêu Phàm, ngươi ngay cả Lục Phẩm Đan Dược đều có thể luyện chế, không phải Luyện Dược Sư thì là cái gì?

Nhưng mà Tiêu Phàm lại hết sức trịnh trọng nói: