Võ Thánh Diệp Hi Hòa

Chương 142: Tôi không cúi đầu trước kẻ yếu



Năm võ sĩ Nhật Bản còn lại do Hiroki Uchi đứng đầu đều giận dữ nhìn Mikami Yua: "Đồ ngốc, kỹ nữ đê tiện bán nước cầu vinh nhà cô, đợi lát nữa chúng tôi chém chết chó Đại Hạ này, chắc chắn sẽ trói cô vào dây xích chó và hành hạ đến chết."

Ei Hatano cũng nhíu mày, lạnh lùng nhìn em gái ngày xưa này.

"Giết!!" Hiroki Uchi hét lớn một tiếng, cùng bốn tên Đại Thái Đấu 9 sao còn lại trực tiếp cầm đao xông thẳng về phía Diệp Hi Hòa chém giết.

Nhưng mà chưa đợi vọt tới gần Diệp Hi Hòa thì đã bị Diệp Hi Hòa chưởng một phát bay ra ngoài, chết một cách thê thảm, toàn bộ nổ thành vũng máu giữa không trung.

Xong đời!

Sau khi Tsuyoshi Domoto thấy cảnh này thì càng cảm thấy không thể cứu vãn, thậm chí còn sợ hãi đến mức mắt trợn trắng.

Ei Hatano nhận ra rằng mình có thể đã gặp phải một trong những kẻ thù mạnh nhất trong đời mình, vì vậy cô ả nhấc phi tiêu lên, trực tiếp bày ra tư thế thấy chết không sờn, muốn liều mạng với Diệp Hi Hòa.

"Đợi đã."

Bỗng nhiên Mikami Yua chạy tới, cầu xin Diệp Hi Hòa: "Chủ nhân, trước tiên ngài đừng ra tay, để tôi khuyên chị Hata đầu hàng đã, chị ấy cũng là người cơ khổ, hơn nữa tôi biết chị ấy cũng không muốn trở thành nô lệ của những tên cẩu tặc Nhật Bản, chỉ là thân bất do kỷ."

Diệp Hi Hòa lạnh lùng nhìn về phía Mikami Yua: "Mikami Yua, cô không hiểu rõ thân phận của mình à? Biết phạm thượng ở chỗ tôi có ý nghĩa thế nào không?"

"Thuộc hạ không dám." Mikami Yua cuống quít sợ hãi quỳ xuống: "Chỉ là trên người chị Hata cũng có huyết chú ràng buộc với lãnh đạo Nhật Bản, ngài đã thu phục. được chị Hata thì có thể trăm phần trăm tìm được lãnh đạo cao cấp Nhật Bản ra tay với ngài. Thuộc hạ tự cảm thấy Tsuyoshi Domoto không thể biết vị trí bộ viễn chỉnh Nhật Bản, hắn ta chỉ là chấp sư hạ cấp, không chạm tới mặt cao như vậy."

Diệp Hi Hòa nghe vậy thì quay đầu nhìn Tsuyoshi Domoto hồn bay phách lạc: "Là như vậy?"

"Không, các hạ Diệp Hi Hòa, ngài đừng nghe kỹ nữ đê tiện này nói bậy, tôi... đương nhiên tôi biết vị trí bộ viễn chỉnh, giá trị lợi dụng của tôi rất lớn, ngài không thể giết tôi." Tsuyoshi Domoto cuống quít run rẩy nói.



Nhưng mà Diệp Hi Hòa lại nghe được sự gian xảo và lừa gạt của hắn ta từ trong lời nói.

Lúc trước khi ở trên xe, bản thân đã hỏi hắn ta vị trí bộ viễn chinh Nhật Bản, hắn ta luôn ấp úng, còn nói một nơi rất mơ hồ.

Thì ra hắn ta vốn cũng không biết chỗ đó ở đâu, hoàn toàn là đang bịa chuyện, chỉ vì bảo vệ một mạng của mình?

"Hắn ta quả thật không biết vị trí bộ viễn chinh Nhật Bản."

Bỗng nhiên Ei Hatano mở miệng nói chuyện: "Hắn ta chẳng qua là một con chó dưới trướng.Junichi Okada, có thể tiếp xúc được quan trên chỉ có.Junichi Okada."

Ei Hatano, ả điếm thúi nhà cô, cô vậy mà cũng muốn bán chủ cầu vinh, mẹ nó tôi muốn hiếp cô quá..."

Ầm.

Lời còn chưa dứt, Diệp Hi Hòa đã giãm một phát xuống biến hắn ta thành vũng máu.

"Chị Hata, em biết trong lòng chị luôn hận Nhật Bản, bọn họ giết cả nhà chị, ép chị trở thành một cỗ máy giết chóc, bây giờ đã có cơ hội bỏ gian tà theo chính nghĩa, lẽ nào chị không muốn trân quý nó sao?"

Mikami Yua lớn tiếng nói với Ei Hatano: "Đại nhân Diệp Hi Hòa rất tốt, đáng giá cho chúng ta bỏ gian tà theo chính nghĩa, lấy thân báo đáp, Huống chi hắn còn có thể giải trừ huyết chú trên người chúng ta, chị biết điều này có nghĩa gì không? Chúng ta cuối cùng có thể tự do."

Ei Hatano nghe nói như thế, trên mặt nhất thời cũng đầy vẻ phức tạp, nhưng vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Hi Hòa nói.

"Hắn có thể giải trừ huyết chú, tôi không tin, nếu thật sự như thế, tôi đương nhiên cũng có thể quy hàng, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn còn có thể bày ra thực lực khiến tôi thần phục, Ei Hatano tôi không cúi đầu trước kẻ yếu."