Vô Sỉ Đạo Tặc

Quyển 13 - Chương 7: Bào tử phong bạo



Cổ Diêu kêu lên một tiếng đau đớn, lực đạo của nguyên tử bạo liệt quyền khiến hắn muốn thổ huyết, lần đâu tiên hắn nếm được mùi vị của một tuyệt kỹ trong thiên ma quyết.

Tuyệt kỹ này của Thuần Vu Tuyền Cổ Diêu đã từng chứng kiến, nàng đã từng dùng tuyệt kỹ này để chặn một kích của Clark và chạy trốn, không thể ngờ rằng nó còn có tác dụng phản đạn.

Khó có thể tưởng tượng được, không ai có thể bắn ngược công kích của nguyên tử bạo liệt quyền được, Linh Huyễn Cửu Chuyển quả thật là thần kỳ!

Cũng may là nguyên tử bạo liệt quyền thực sự là rất mạnh, nên quả cầu lực kia chỉ có thể phản lại được phân nửa mà thôi, còn một nửa thì Thuần Vu Tuyền đành phải hứng lấy.

Sau khi giao kích, thân thể song phương cũng có chút cứng lại, nhưng mà Thuần Vu Tuyền sẽ không vì thế mà bỏ qua, nàng khẽ hé hai cánh môi của mình, hướng về phía Cổ Diêu thở dài một hơi.

Trong mắt của người khác, tình cảnh này giống như là cảnh một thiếu nữ đa tình, đang hôn gió chào tạm biệt tình lang.

Hương thơm thoang thoảng bay vào mặt, nhưng làn hơi này không hề đơn giản, bởi vì nó có một cái tên rất là quỷ dị --- Nụ Hôn Tử Vong.

Hôn là một hành động dzất là lãng mạn là tuyệt vời, nhưng mà nó và tử vong hợp lại thì không thể nào tuyệt vời được nữa.

Mặt là một trong những vị trí yếu ớt nhất, huống hồ lúc này Cổ Diêu đang phải chống lại lực phản chấn của nguyên tử bạo liệt quyền, khó có thể giữ vẹn toàn, trong làn hơi này có ẩn chứa chất độc, nói không chừng sẽ biến hắn thành một người mù, hoặc là xâm nhập vào não, kết quả không thể nào tưởng tượng nổi.

Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc Cổ Diêu lập tức hoán đổi tâm pháp, chuyển thiên ma quyết thành tiêu dao vô ảnh, " Tục " Trong Tiêu Dao Vo Ảnh có thể giúp cho sức lực sau khi bị tiêu hao sẽ lập tức được bổ sung, hắn vận dụng tật phong bộ nhanh chóng lùi về phía sau, mặc dù thế hắn vẫn trúng phải một ít làn hơi đó. Một cảm giác vừa ngứa vừa tê dại, giống như là có hàng ngàn hàng vạn con kiến đang di chuyển trong đầu hắn vậy.

Mỗi loại độc của Thuần Vu Tuyền đều có tác dụng khác nhau nhưng đều là cực độc. Nếu như lúc nãy mà chậm một chút thì chắc chắn là sẽ bị biến thành ngu ngốc rồi.

Sau khi dùng đấu khí bức chất độc ra thì phần eo lại có cảm giác tê như bị ong đốt. Vận dụng đấu khí để bức độc khiến cho tốc độ của hắn bị chậm lại.

Vô ảnh độc, lại là vô ảnh độc! Thật đúng là đi đâu cũng gặp nó, dai như đĩa!

Loại độc này của Thuần Vu Tuyền có được gọi là Phong Vương Chập, tuy không phải là độc kỹ có khả năng hủ thực nhưng lại vô cùng âm hiểm, kỹ năng có thể phá vỡ phòng bị của người khác.

Chỉ trong chốc lát mà thôi. Nhưng đối vói cao thủ mà nói thì nhiêu đó cũng đủ phân thắng bại rồi.

Trước mắt chợt hoa lên, một tia bích lục trong suốt. Có thể nhìn xuyên qua nó mà thấy được một ngón tay ngọc ngà đã tiến gần đến trán.

Thuần Vu Tuyền sử dụng Phong Chuyển trong Linh Huyễn Cửu Chuyển để thúc dục khinh công, mặc dù so ra thì kém hơn tật phong bộ nhưng cũng rất là nhanh, lại phối hợp với vô ảnh độc, nên tạo ra được một cơ hội rất tốt.

Cổ Diêu đã từng chứng kiến Bích Ngọc Chỉ của nàng, năm năm trước lúc nàng thân mang trọng thương, vẫn có thể dễ dàng sử dụng đó xuyên qua một bức tường, thực lực của Thuần Vu Tuyền bây giờ so với năm năm trước đương nhiên là không thể so sánh được, hơn nữa lúc này nàng cũng không có bị thương, nếu bị trúng chiêu này của nàng thì chắc chắn là sẽ tan nát đầu lâu.

Bị ảnh hưởng của Phong Vương Chập, hành động của Cổ Diêu có chút khó khăn. Quỷ bộ không thể vận dụng linh hoạt được. Xem ra không thể nào tránh được Bích Ngọc Chỉ của Thuần Vu Tuyền.

Cổ Diêu hừ lạnh một tiếng, không tránh thì không tránh. Hắn xuất một quyền ra hướng về phía mặt của Thuần Vu Tuyền.

Không sai, Bích Ngọc Chỉ của Thuần Vu Tuyền quả nhiền là chiếm được tiên cơ, nhưng nếu như nàng có thể giết được mình thì cũng lãnh một kích chí mạng và chôn cùng mình, nếu không thì cũng phải bị trọng thương.

Thuần Vu Tuyền hiển nhiên là hiểu rõ tuyệt kỹ của Cổ Diêu, nhưng nào không còn cách nào khác, cái mạng nhỏ của Cổ Diêu không thể nào so sánh với nàng, ít nhất Thuần Vu Tuyền cho là thế.

Trên thực tế nếu như lưỡng bại câu thương thì Cổ Diêu chết chắc rồi, còn nàng thì có cơ hội sống sót. Nhưng chỉ là có thể, Thuần Vu Tuyền không muốn mạn hiểm, dưới tình huống bất đắc dĩ nàng không thể làm gì hơn là thu lại Bích Ngọc Chỉ, phi thân lùi lại một khoảng.

Toàn bộ quá trình giao phong lúc nãy diễn ra nhanh như sao băng, toàn bộ quá trình tính ra vẫn chưa đến 30 giây <@Ta dịch là cả tiếng đồng hồ đấy nhé -.-'>, nhưng lại có thể nói là kinh tâm động phách, hai người đấu trí đấu dũng, ngươi gian ta trá, đem khả năng của mình kết hợp với trí tuệ vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn. Khán giả thấy thế thì cũng hô to kinh hãi, nếu như đổi lại là chính mình thì chỉ cần đối mặt với bất kỳ một người nào trong song phương thì chưa chắc sống sót được sau thời gian đó.

Trống ngực của Đông Phương Lộ lại nhanh chónh đình chỉ, cũng may là nàng không có mắc bệnh tim, nếu không thì chắc chắn nàng không chịu được kích thích cao độ như thế.

Trong sương phòng của khách quý, hai thân thể nóng bỏng đang quấn lấy nhau cũng tạm dừng lại không nhúc nhích.

"Bối lạp, nam hài kia thế nào?" Khuôn mặt xinh đẹp của địch lệ nhã nữ tước trong lúc đang kích tình thì lại càng diễm lệ không gì có thể sánh được. Phó quan bối lạp thở ra từng làn hơi mang theo mùi hương của hoa lan, bộ ngực cao vút không ngừng phập phồng:" Nữ tước, ngài coi trọng tiểu tử kia rồi sao?"

" Hị hị, bối lạp, cô không cảm thấy hắn rất thú vị sao? Nhân loại mà còn trẻ như hắn thì không có nhiều người có thực lực như thế, hơn nữa hắn lại có một loại khí chất hấp dẫn ta, tiểu bảo bối, mau biểu lộ sự cường tráng của mi, ta sẽ càng thích ngươi hơn."

Bối Lạp cũng không có lo lắng:" Nữ hài dụng độc Diệp Lâm kia tựa hồ là mạnh hơn, hơn nữa lại có lòng dạ độc ác, lỡ như nàng biến Diêu Cổ thành một con cá khô thì sao?"

" Giết chết được hắn thì cũng tốt" Địch lệ nhã làm như không có gì xảy ra:" Ta đối với những bại tướng không có hứng thú."

Trong mắt của ác ma nữ tước, tất cả nam nhân đều chỉ là một món đồ chơi, ngàn vạn lần đừng để từ " Thích " Xuất phát từ miệng của nàng đánh lừa, từ thích này chứng tỏ nàng xem nam nhân đó như là một món đồ chơi được nàng chú ý đến mà thôi, cho dù nó có bị hủy thì cũng không có gì, dù sao thì đồ chơi loại này vẫn còn nhiều.

Ngay lúc hai người đang nói chuyện với nhau thì ở giữa lôi đài lại có biến hóa.

Kim sắc đấu khí từ từ xuất ra ngoài thân thể của Cổ Diêu, tạo thành một quầng có bao quanh có thể Cổ Diêu có hình một cái trứng -- Đấu Khí Hộ Thể.

Bởi vì vô ảnh độc của Thuần Vu Tuyền có uy hiếp quá lớn, Cổ Diêu không thể nào không sử dụng đến hộ thể đấu khí được, mặc dù như thế sẽ tiêu hao nhiều đấu khí hơn nhưng ít ra vẫn có thề phòng ngừa tình huống như lúc nãy tái diễn, một người không thể nào có thể may mắn như thế hai lần liên tiếp.

Triển khai Thiên Ma Thủ Hộ, Cổ Diêu liền lập tức hướng đến Thuần Vu Tuyền, lần này thì Phong Vương Chập đã mất đi tác dụng, bởi vì cần phải đảm bảo tính bí ẩn cho nên không thể hạ độc quá nặng, do đó nó không thể nào xuyên qua được Thiên Ma Thủ Hộ.

Cổ Diêu bay trên không trung và thân mình xoay theo hình xoắn ốc, càng chuyển càng nhanh, thân thể của hắn không thể nhận ra được nữa, chỉ thấy được một long quyển phong có hình mũi khoan.

Kim toản mang theo liệt phong và thanh âm rít gào bay đến chỗ Thuần Vu Tuyền, đây chính là kỹ năng là lần trước ở Ác Ma Đảo Cổ Diêu đã dùng để chui ra khỏi bụng của Độc Hi Ác Cáp - Độc Long Toản.

La y của Thuần Vu Tuyền không gió tự bay, một mùi tinh hôi bay đi, lan đến chỗ của khán giả khiến cho người ta có cảm giác buồn nôn.

Hiển nhiwwn là chất độc này cũng khác với Phong Vương Chập vô sắc vô vị, Nụ Hôn Tử Vong thơm mát, Thải Hồng Chi Mộng xinh đẹp, độc thuật vừa rồi vũng rất đẹp, ít nhất là không khiến cho người có có ác cảm với nó.

Đây chính là lần đầu tiên Thuần Vu Tuyền thi triển độc kỹ có tác dụng kinh tởm như thế, và điều này cũng chứng tỏ độc dược cũng vô cùng lợi hại.

Một thủy tiển đen đặc từ ngón trỏ của Thuần Vu Tuyền bắn ra, bay đến Kim Toản.

" Xuy!" Một thanh âm nhẹ nhàng vang lên, Kim Toản cùng với Thủy Tiễn tiếp xúc xuất hiện một làn khói xanh, kim quang nhất thời mờ đi.

Thủy tiễn này cũng có tính chất ăn mòn đấu khí như dịch vị trong dạ dày của Độc Hi Ác Cáp!

Quả thật, hắc sắc thủy tiễn của Thuần Vu Tuyền là chất độc có tên là Hi Dịch, là chất độc được đấu khí áp súc để kết lại thành tinh hoa tựa như là dịch vị của Độc Hi Ác Cáp, là một trong các đòn sát thủ của gia tộc.

Đáng tiếc Thuần Vu Tuyền hoàn toàn không biết thiên ma khí chính là khắc tinh của dịch vị của Độc Hi Ác Cáp, đừng nói chi chỉ là mô phỏng của nó, hiệu quả của độc hi dịch so với dịch vị của Độc Hi Ác Cáp càng yếu hơn.

Ngay lúc nàng còn đnag kinh ngạc thì kim tỏa đã tiến đến, trong lúc hoảng hốt nàng chỉ có thể tạo ra một cây 'kẹo bông gòn' để che chắn trước mặt.

"Không xong!" Đang xem cuộc chiến hắc lão lão phụ đột nhiên hô lên.

Kim toản va chạm với quả cầu lực thì bị hãm lại, tiếp đó là bị phản ngược lại.

Nhưng tính chất của long quyển phong và nguyên tử bạo liệt quyền hoàn toàn khác nhau, tính chất 'Phá' của nó là duy trì liên tục, kim toản triệt tiêu đi năng lượng bị phản hồi, tiếp tục đẩy về phía Thuần Vu Tuyền.

Quả bỏng lực càng ngày càng to lên, cuối cùng thì một tiếng nổ vang lên, hai người văng ra cách nhau hơn mười thước.

Kim toản biến mất, Cổ Diêu khôi phục lại nguyên hình, mà Thuần Vu Tuyền thì có vẻ chật vật hơn, trâm cài tóc của nàng rối loạn, khuôn mặt xinh xắn trắng bệch.

Độc hi dịch mà nàng vô cùng tin tưởng đã mất đi hiệu lực, nàng đã quá tự tin khi chống lại chiêu vừa rồi của Cổ Diêu, nên không kịp sử dụng linh huyễn cửu chuyển để ngăn cản lại, chấp nhận yếu thế hơn.

Cổ Diêu thấy thế thì lại hóa thành kim toản, tiếp tục đánh về phía Thuần Vu Tuyền, trước mặt ma nữ này hắn không thể nào thương hương tiếc ngọc được, nếu không thì nhất định sẽ chết thảm.

Gió nổi lên, thân hình của Thuần Vu Tuyền lóe lên rồi biến mất, khi kim toản đánh tới chỗ lúc nãy của nàng thì mặt đất xuất hiện thêm một cái hố sâu, có thể thấy được lực 'phá' của Độc Long Toản.

Còn có một mảnh la y nhỏ, lúc Thuần Vu Tuyền né tránh rớt lại, nhanh chóng bị tan nát.

Khi xuất hiện lại thì Thuần Vu Tuyền đã ở cách đó hơn mười thước, đây là lần đầu tiên nàng yếu thế trước đòn công kích của Cổ Diêu, không có tiến lên nghênh địch mà lợi dụng Phong Chuyển để né tránh.

" Đã bao lâu rồi mình không có bị thương nhỉ, cũng rất lâu rồi thì phải?" Thuần vu tuyền trầm ngâm, nàng nhặt một miếng thịt còn sót lại trên lôi đài do tam đầu khuyển bỏ sót:" Diêu Cổ, ngươi chọc giận ta rồi!"

Nàng hợp hai bàn tay lại, rồi mở ra, bên ngoài của miếng thịt giống như là bị nổi mốc, đều là một màu xanh biếc giống như lông mao.

Nàng há miệng thổi một hơi lên miếng thịt, lớp lông màu xanh trên thịt, bay lên tựa như hoa bồ công anh tung bay đầy trời, càng ngày càng nhiều, cuối cùng miếng thịt cũng không còn chỉ còn lại bầu trời đầy lục sắc mao cầu.

Thuần Vu Tuyền lạnh lùng nói:"Bắt đầu đi, Bào Tử Phong Bạo!"