Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 2236



Thời Dũng cũng không ngờ tới sự việc lại như vậy, anh ta nghiêm túc giải thích: “Tôi đi theo dõi thấy hắn tiến vào bên trong.”

Tư Mộ Hàn vẻ mặt u ám: “Theo dõi cũng có thể làm giả.”

Thời Dũng hơi biến sắc mặt.

Hắn nghĩ là Tư Gia Thành đang ở chỗ này, kết quả đúng là công dã tràng.

Đúng lúc này, Tư Mộ Hàn đột nhiên đi về phía người đang bị trói trên ghế kia.

Nguyễn Tri Hạ cảm thấy phản ứng của Tư Mộ Hàn có chút kỳ lạ, cũng lăn bánh xe đi qua.

Nguyễn Tri Hạ theo đi qua thì bị Tư Mộ Hàn ngăn lại.

Theo sau, anh phân phó cấp dưới: “Đem một chậu nước qua đây.”

Thời Dũng vội vàng thúc giục người bên cạnh: “Nhanh đi.”

Rất nhanh liền có người đem nước tới, Tư Mộ Hàn nhìn người phụ nữ vẫn đang hôn mê, nói: “Hắt tỉnh cô ta.”

Người phụ nữ vẫn trong trạng thái hôn mê, cho nên vẫn gục đầu vô lực.

Một chậu nước này hắt xuống, cũng không lập tức tỉnh, Tư Mộ Hàn lạnh lùng nói: “Hắt tiếp.”

Nguyễn Tri Hạ ngẩng đầu nhìn Tư Mộ Hàn, nói: “Em cảm thấy thân hình bà ấy trông rất quen mắt.”

“Là bà ta.” Tư Mộ Hàn vẫn nhìn chằm chằm người phụ nữ kia.

Là bà ta?

“Là ai?” hiện tại trí nhớ Nguyễn Tri Hạ không tốt lắm, không phải người thường xuất hiện trước mặt, cô sẽ khó nhớ người đó là ai.

Lại một chậu nước hắt xuống.

Lúc này, người phụ nữ rốt cuộc mới yếu ớt tỉnh lại.

Cô ta chậm rãi ngẩng đầu, hé ra khuôn mặt vừa yếu ớt vừa hoang mang.

Sau khi nhìn người thấy trước mặt, mờ mịt một lát bà ta liền lộ ra vẻ mặt kinh sợ: “Đình Kiên….”

“Mày sao lại ở đây? Là mày bắt tao tới đây, mày đã làm gì tiểu Thành?” người phụ nữ khẩn trương, trở nên điên khùng, cảm xúc khó khống chế mà rống to kêu loạn.

Tiểu Thành…

Nguyễn Tri Hạ nhận ra bà ấy, thì thào gọi ra cái tên: “Tư Liên.”

Mẹ của Tư Gia Thành, Tư Liên.

Đồng thời cũng là mẹ của Trần Tuấn Tú.

Mọi người đều nói Tư Mộ Hàn âm hiểm vô tình, nhưng khi anh đối mặt với hai hung thủ đã giết chết mẹ mình lại không đuổi cùng giết tận.

Cha của anh Tư Đình Phong bị bại liệt ngồi trên xe lăn, Tư Liên được gửi tới trại an dưỡng tâm thần.

Đây là nhượng bộ lớn nhất mà Tư Mộ Hàn có thể làm.

“Tiểu Thành đâu? Tiểu Thành đang ở đâu? Các người đem tiểu Thành trả lại cho tôi…” Tư Liên vẫn tiếp tục kêu gào.

Sau khi kêu gào xong, lại thì thào ra tiếng: “Còn có Tuấn Tú của ta đâu, quan hệ của Đình Kiên và Tuấn Tú rất tốt, cháu có biết Tuấn Tú đang ở đâu không? Cô đã rất lâu không gặp nó…..”