Vợ Nhỏ! Em Đừng Hòng Chạy

Chương 12: Tìm chìa khoá



Hải Lão biết cô định hỏi gì, anh nhỏ giọng nhắc nhở:

" Cô Trâm Anh đang ở đây!"

“ Ra vậy , cám ơn anh ”

Thư Nhiễm có một tâm trạng phức tạp , và cô vẫn nhớ về lần cuối cùng gặp gỡ Trâm Anh không lấy gì làm vui vẻ . Nhưng vì chuyện của tập đoàn buộc cô phải đến . Để có được quyền thừa kế , cô phải lấy được chìa khóa két sắt , và chiếc chìa khóa đã bị rơi ở biệt thự của Chí Thần vào “ đêm bán thân ” .

Đi theo Hải Lão vào biệt thự , Thư Nhiễm đã nghe thấy tiếng cười ngọt ngào của Trâm Anh ngay khi cô vừa đến phòng khách .

Sau đó , cô thấy Trâm Anh đang ngồi bên cạnh Chí Thần , ngậm một quả nho rồi mớm vào miệng anh . Cô biết anh mắc chứng nghiện sạch sẽ , vốn dĩ cô nghĩ anh không thể nào ăn được theo cách đó . Không ngờ , thực tế trước mặt lại như tát vào mặt cô .

Chí Thần chỉ hơi nhíu mày trước khi nuốt chửng quả nho . Thư Nhiễm lập tức tái mặt . Trâm Anh cũng cảm thấy khó tin .

Vừa rồi Trâm Anh mớm nho cho Chí Thần nhưng bị anh từ chối thẳng thừng . Vừa nhìn thấy Thư Nhiễm đi tới , Chí Thần đã lại nuốt chửng quả nho ngon lành . Chắc chắn rồi , cô lại bị lợi dụng để khiêu khích Thư Nhiễm . Trâm Anh tức giận nhìn Thư Nhiễm .

Người phụ nữ này giống như “ ma xó ” , luôn vô tình xuất hiện giữa cô và Chí Thần vào lúc quan trọng . Cô ta thấy Thư Nhiễm quá chướng mắt , có một ngày , cô ta muốn Thư Nhiễm mãi mãi biến mất trong cuộc đời 2 người .

“ Cậu chủ , cô Thư Nhiễm đến rồi . ”

Quản gia nhỏ giọng nhắc nhở .

Vĩnh Hải gập máy tính nhìn lên , ánh mắt sắc bén nhìn về phía Thư Nhiễm khiến cô rùng mình .

“ Hải Lão , anh dẫn Trâm Anh ra vườn đi , tôi muốn nói chuyện riêng với cô Thư Nhiễm ?

'3 chữ nói chuyện riêng ' được Chí Thần nhấn mạnh khiến cơ thể Thư Nhiễm khế run lên .

“ Chí Thần , em sẽ không ra vườn , em muốn ở đây với anh , được không ? ”

Trâm Anh nói bằng giọng nhõng nhẽo , người nghe có thể cảm thấy nổi da gà .

Kết quả , Chí Thần quay sang nhìn Trâm Anh bằng ánh mắt nghiêm khắc hừ lạnh một tiếng . Trâm Anh lúc này mới ngoan ngoãn đi theo quản gia ra ngoài .

Ngay khi họ rời đi , bầu không khí trong phòng lại trở nên vô cùng phiền muộn . Thư Nhiễm dành vài giây để điều chỉnh lại tâm lý của mình , và sau đó cô mới mở lời :

“ Chí Thần , em đến vì bỏ quên chìa khóa trong biệt thự của anh , em có thể... ”

“ Nó rơi ở đâu ? ” Anh liếc nhìn cô rồi lạnh lùng ngắt lời .

“ Có lẽ là ở dưới giường trong phòng ngủ ”

Cô ái ngại nói .

“ Vậy thì đi tìm . ” Chí Thần đứng dậy dẫn cô lên lầu .

Thư Nhiễm sửng sốt , không ngờ anh lại đồng ý nhanh như vậy , liền vội vàng đi theo . Đi theo Chí Thần vào phòng ngủ , cô bỗng thấy anh đóng sầm cửa lại , cô hoảng sợ nghĩ đến ký ức đau buồn đêm đó , cô có chút sợ hãi :

“ Anh có thể đừng … ”

Sau khi nhìn thấy khuôn mặt vô cảm của Chí Thần , cô không thể nói hết 2 chữ “ đóng cửa ” . Thư Nhiễm cố nén lại sự hoảng sợ trong lòng , cô quỳ trên mặt đất nhìn xuống gầm giường .

Chiếc giường rất to , muốn tìm chiếc chìa khóa nhỏ cũng phải nhìn kỹ một lúc. Chí Thần dựa vào cửa , châm một điếu thuốc rồi hít mạnh một hơi .

Anh nhìn cô quỳ trên mặt đất , ánh mắt tối sầm lại . Tư thế này làm anh nhớ lại đêm đó , anh để cô quỳ trên giường như thế này , tiến vào từ phía sau cô , cũng là tư thế anh tiến vào cơ thể cô sâu nhất , khiến anh nhớ mãi không quên .

Bây giờ anh lại muốn ném cô lên giường , và đòi hỏi cô vài lần ... Chí Thần nuốt nước miếng , chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc . Anh bước đến bàn cà phê dập tàn thuốc , cầm lên ly rượu đỏ đang uống dở nốc cạn .

“ Tìm xong chưa ? ”

Giọng Chí Thần lại trở nên mất kiên nhẫn . Thư Nhiễm nghe thấy lời thúc giục của anh . Cô thoáng chết lặng : Không tìm thấy chìa khóa ở dưới gầm giường .

“ Xin lỗi , em sẽ đi ngay ”

Cô đứng dậy , cúi đầu chỉnh lại quần áo . Cô đã làm mất chìa khóa ở đâu ?

Đúng rồi ! Thư Nhiễm hai mắt sáng bỗng lên , Khởi Trạch vẫn còn một cái .

“ Chí Thần , em có thể gặp Khởi Trạch không ? Em muốn nói vài lời . ”

Đang nói cô đột ngột dừng lại . Thư Nhiễm nhìn chằm chằm vào mảnh kim loại nhỏ mà anh đang quay quay trên đầu ngón tay . Đó là chiếc chìa khóa cô đang tìm . Anh cố tình làm vậy , cố tình không nói chìa khóa trong tay anh mà lại bảo cô tìm , rõ ràng là đang giở trò với cô .

Cho dù là Thư Nhiễm tính tình dịu dàng , lúc này cũng không tránh được có chút tức giận , nhưng cũng không dám trút ra trước mặt anh .

“ Chí Thần , anh có thể trả lại chiếc chìa khóa này cho em không … ”

Cô chỉ vào chiếc chìa khóa trong tay anh . Chí Thần giả vờ không nghe thấy :

“ Cô nói cô muốn gặp Khởi Trạch ? ”

“ Đúng ” Thư Nhiễm nhấn mạnh .

“ Tôi sẽ không để cô gặp cậu ta ” Anh lạnh lùng nói .

Thư Nhiễm mím môi :

“ Vậy nói cho em biết , Khởi Trạch bây giờ thế nào rồi ? ”

“ Cậu ta không chết được ” Khởi Trạch thoáng ngây người rồi nói .

Anh đi tới mép giường ngồi xuống , cầm chiếc chìa khóa trong tay đung đưa qua lại :

“ Muốn cái này sao ? ”

Thư Nhiễm gật đầu , đây là mục đích của cô đến đây .

“ Nếu muốn , chúng ta có thể trao đổi . ” Chí Thần nhìn cô , nói với giọng điệu hào hứng .

Cô cau mày : “ Ra vậy ”

Cô đưa tay đặt lên nút cài cúc váy . Chí Thần nhìn cảnh tượng này , ánh mắt lóe lên một tia giễu cợt :

“ Cô không có ý tưởng nào ngoài hiến thân sao? ”

“ Đây không phải là điều anh muốn sao? ” Thư Nhiễm cắn chặt môi .

“ Cô nói đúng , cô ở đây với tôi , cũng chỉ có giá trị này ?"

Sắc mặt Chí Thần ảm đạm , trong giọng nói có chút tức giận .

“ Em chưa bao giờ quên mình là ai ? ” Thư Nhiễm căng thẳng bấu nhẹ vào chiếc quần đang mặc .

“ Bây giờ anh có muốn tôi cởi ra không ? ”

Chí Thần nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô đang chờ đợi , đôi mắt anh nheo lại một cách nguy hiểm .

"Cởi ra ? Cô cho rằng thân thể nát bét của cô có thể khiến tôi hứng thú sao ? ”

Anh khinh bỉ nhìn cô . Khi anh nhìn cô bằng ánh mắt này ,cô rất khó chịu , nhưng cô đành phải chịu .

“ Vậy thì anh muốn thế nào ? ” Thư Nhiễm gằn giọng .

“ Rất đơn giản . Thân thể của cô không làm tôi hứng thú , cho nên cô có thể tìm cách làm cho tôi hứng thú , dù là dùng tay hay là .. ”

Chí Thần cố ý dừng lại trước khi nói tiếp .

“ ..bằng miệng , chỉ cần cô làm được , tôi sẽ trả lại chìa khóa cho cô . ”

Hóa ra là một yêu cầu vô lý như vậy ! Thư Nhiễm tức giận run người , nước mắt lưng tròng .

“ Cô không muốn ? Hay là không cần lấy chìa khóa ? ”

Thấy cô không nhúc nhích , Chí Thần thúc giục . Sự nguy hiểm trong mắt anh dường như dịu đi một chút .

“ Đừng nói nữa ! ”

Thư Nhiễm ngắt lời anh , nhắm mắt lại hít một hơi , rồi lại mở mắt ra . Ánh mắt bỗng trở nên kiên định:

“ Em làm , chỉ cần anh trả lại chìa khóa cho em là được ! ”

Vừa nói , cô vừa đi về phía anh . Chí Thần châm chọc :

“ Thư Nhiễm , cô thật là rẻ tiền ! ”

Thư Nhiễm trong lòng nhói đau , nhưng không cãi lại . Cô đi đến bên anh , dừng lại vài giây , cô ngồi lên đùi anh . Thư Nhiễm cả người nóng ran , không dám nhúc nhích .

Thấy cô vẫn chưa nhúc nhích , anh hơi nhướng mày , lạnh lùng nói :

“ Tiếp tục đi . ”

Tiếp tục như thế nào ? Cô không biết phải làm gì tiếp theo . Cô bối rối , không biết phải phản ứng lại sự khiêu khích của đàn ông này như thế nào , chỉ có thể theo bản năng đưa tay ôm cổ Chí Thần, ép chặt cơ thể rồi cúi người hôn anh .