Vô Lại Quần Phương Phổ

Quyển 5 - Chương 17: Mĩ nữ tống tiến phòng



"Diệp công tử, cũng vì nguyên nhân đó cho đến khi đó chúng ta có thểkhông thể đến đây, mà họ cũng sắp đến rồi". Phu nhân ngữ khí vẫn nhẹnhàng. "Vẫn hi vọng Diệp công tử phá lệ một lần, thiếp thân cảm kíchkhông thôi."

"Cảm kích không thôi?" Diệp Vô Ưu nghĩ thầm, dùngnhãn thần quái dị nhìn chằm chằm vào mĩ nhân: "Dùng phương pháp nào đểbiểu thị sự cảm kích? Dĩ thân tương hứa à?"

Tâm nghĩ vậy nhưng ykhông dám nói ra. Trên mặt chỉ lộ ra vẻ khó xử, nhưng chỉ thoáng qua, mở miệng nói: "Phu nhân, thường thì ngươi phải đợi đến khi mọi người đôngđủ để tham gia bình giám. Bất quá từ khi người đến đây ta đã không muốnngười phải tốn công trở về, vì người ta phá lệ một lần vậy."

"Đa tạ Diệp công tử." Trên mặt Giang phu nhân lộ vẻ cảm kích.

"Cũng tốt, bắt đầu được rồi." Diệp Vô Ưu duỗi tay "Giang phu nhân, làm sao bà có thể tiên đoán được sự việc?"

"Diệp công tử, người hiểu lầm rồi. Không phải ta tiên đoán mà là chính congái Thiên Thiên của ta." Giang phu nhân hơi ngượng, vội vàng đính chính.

"A?" Diệp Vô Ưu khẽ kêu, không tưởng được lại chính là tiểu nữ hài đó tiếnhành thuật tiên tri, không nhịn được nhìn Giang Thiên Thiên, lại hoàinghi hỏi Giang phu nhân: "Giang phu nhân, con gái người có tu luyện tiên thuật à?"

"Tỷ tỷ, ta đúng là có tu luyện!" Giang phu nhân chưa nói, một âm thanh đã vang lên.

"Đã bảo đừng gọi ta là tỷ tỷ, mà là ca ca!" Diệp Vô Ưu hét lên một tiếng, tiểu nha đầu này, có phải cố tình làm khó ta không?

"Ai cũng gọi người là tỷ tỷ mà!" Thiên Thiên trên mặt lộ ra vẻ ủy khuất,"lại nói, người chính là tỷ tỷ, tại sao cứ muốn ta gọi là ca ca? Ngườikhông thấy khi phụ Thiên Thiên là không tốt à, vậy đừng lừa ThiênThiên!"

"Ngươi dám gọi ta là tỷ tỷ nữa, ta sẽ không quan tâm đếnviệc ngươi tiên đoán nữa!" Diệp Vô Ưu tức giận nói. Nguyên lai hắn nhìnngắm hai mỹ nhân một lớn một nhỏ và cảm giác tán thành lộ ra ngoài. Chỉlà bây giờ lại bị tiểu mỹ nhân này làm cho tức giận.

"Sao hẹp hòi quá làm chi vậy"!Thiên Thiên bĩu môi chu mỏ rồi sau đó làm ra vẻ mặtđáng thương chầm chậm xoay người nhìn về phía mẫu thân "Mẹ à, tỷ tỷ tứcgiận rồi, chúng ta không nên tiên đoán nữa có được không. Tốt nhất làhàng ngày không được tu luyện tiên thuật!"

"Thiên Thiên, đây là ca ca, không phải là tỷ tỷ. Nghe mẹ nói rõ nhé, là ca ca." Giang phu nhân thiếu điều hét lên với con gái.

"Mẹ à, bộ thật sự không phải là tỷ tỷ hả?" Thiên Thiên vẻ mặt lại vẫn hoài nghi như cũ nhìn Diệp Vô Ưu.

"Tiểu nha đầu, một ngày nào đó ta muốn cho ngươi tự mình thử nghiệm một chútxem ta cuối cùng là ca ca hay tỷ tỷ" Diệp Vô Ưu tức giận nghiến răngtrong lòng thầm nghĩ.

Nếu không thấy tiểu nha đầu thoạt nhìn cònquá nhỏ, hắn thật sự muốn đè nàng ngay xuống đất, sau đó lập tức chứngminh rằng hắn là một nam nhân đích thực

Thật vất vả để tiểu nhađầu cuối cùng cũng tin tưởng Diệp Vô Ưu đích thực là một nam nhân, đểrồi sau đó rất không tình nguyện kêu hắn một tiếng "ca ca".

"PhỉPhỉ tỉ, phu nhân đường xa mới đến, ngươi an bài cho họ nghỉ ngơi mộtchút, ta có việc đi trước!" Diệp Vô Ưu căm phẩn nói, lúc này hắn mộtđiểm tâm tình cũng không có, làm sao mà có tâm tư để cho tiểu nha đầutiên đoán? Nói xong những lời này hắn liền xoay người bỏ đi.

"Diệp công tử..." Giang phu nhân hoảng hốt kêu một tiếng, chỉ là Diệp Vô Ưucăn bản không để ý đến nàng, trong nháy mắt đã biến mất trước mắt nàng.

"Giang phu nhân, người đừng gấp như vậy nữa, ta còn phải an bài trước cho cácngươi một gian phòng. Các ngươi có thể nghỉ ngơi một chút, cho nênchuyện tiên đoán hãy để khi nào tâm tình Vô Ưu đệ tốt lên một chút, tasẽ an bài cho các người" Lăng Phí Phí mỉm cười đáp

"Cũng chỉ cóthể như vậy thôi". Giang phu nhân nhè nhẹ thở dài, hiện ra có chút bấtlực. Sau đó, bà nhìn Giang Thiên Thiên trong ánh mắt đầy vẻ yêu thương.

Diệp Vô Ưu lửa giận đầy bụng, trở về phòng mình, mồm tức giận mắng: “Tử nhađầu, đợi ngươi lớn thêm một chút, ta trước đem ngươi từ nữ hài biếnthành nữ nhân, lại đem biến thành nữ nhân trong nữ nhân, để ngươi gọi ta tỷ tỷ!“

"Hà tất phải tức giận? Ngươi không cao hứng có thể lấymẹ nàng trút giận mà!" Một tiếng cười nhẹ truyền đến, thanh âm có chútquen thuộc.

"Ngươi nói cái gì?" Diệp Vô Ưu khẽ chấn động, nhìn về phía cửa, Lăng Nguyệt Nguyệt chính đang cười nhìn hắn.

"Ngươi biết Giang phu nhân này vì cái gì mà sớm đã tới tìm ngươi không". LăngNguyệt Nguyệt cười nhẹ, "Còn nữa, ngươi đối với Giang phu nhân, chẵngnhẽ không có một chút động tâm ư?"

"Ngươi biết gì thì nói đi, đừng làm ta hồi hộp nữa." Diệp Vô Ưu có chút bất mãn nói.

"Giang phu nhân này tên gọi Trương Tú Nhã, trong Vân Mộng thập tiên tử lầntrước cũng có tên của nàng, có thể nói là nhân vật có danh tiếng bayxa." Lăng Nguyệt Nguyệt cười ngọt ngào, “Trượng phu nàng lại là tông chủ Li Hận tông hiện giờ Giang Vân Bình, Giang Thiên Thiên cũng là con gáicủa nàng cùng Giang Vân Bình."

"A? Giang Vân Bình? Khi Tiêu Vấn Thiên phi thăng, lão cũng tới Tán Tiên môn ư?"

Diệp Vô Ưu nhíu mày hỏi.

"Không sai, bất quá căn cứ tin tức chúng ta có được, Giang Vân Bình sau khitrở về căn cứ vào trí nhớ ghi lại một bản tiên thuật thủ trác. Nhưngthật ngu ngốc hắn tu luyện tựa hồ không có hiệu quả gì, mà con gái hắnGiang Thiên Thiên lại tiến triển nhanh chóng". Lăng Nguyệt Nguyệt cườinhẹ, "Bất quá, Giang Vân Bình không có thích gì đứa con gái này, cũngkhông muốn con gái mình tu luyện tiên thuật, cứ như vậy cùng Trương TúNhã có xung đột."

"Trương Tú Nhã này mang theo Giang Thiên Thiên tới nơi này có quan hệ gì vậy?" Diệp Vô Ưu lại vẫn còn có một chút mơ hồ.

"Có người nói Giang Thiên Thiên là trời sanh tiên thể, việc tu tiên tươnghội sẽ tăng cường nhiều. Đương nhiên, lời này cũng không phải rất đángtin. Nhưng mà Trương Tú Nhã lại tin tưởng chính điều quan trọng đó mànàng để cho Thiên Thiên tu luyện. Bất quá, nàng cũng tương đối thậntrọng, nàng sở dĩ tới nơi này chính là muốn nghiệm chứng một chút GiangThiên Thiên có phải là thật sự rất thích hợp tu tiên." Lăng NguyệtNguyệt tiếp tục nói: "Nếu Giang Thiên Thiên quả thật là tu tiên kỳ tài,vậy, nàng rất có thể sẽ không tiếc cùng Giang Vân Bình quyết liệt. Cũngvì Giang Thiên Thiên tìm một sư phó tốt để cho nàng tiếp tục tu luyện."

"Kỳ quái, Giang Vân Bình vì cái gì không thích nữ nhân của hắn vậy? Tiểunha đầu này mặc dù rất đáng giận, lại thực sự rất khả ái." Diệp Vô Ưu có chút buồn bực nói.

"Căn cứ tin tức không đáng tin, thì phải làGiang Thiên Thiên cũng không phải nữ nhân của Giang Vân Bình, có lời đồn đại Trương Tú Nhã có tình nhân khác. Cũng tại nàng sau khi gả cho Giang Vân Bình vẫn cùng tình nhân bảo trì liên lạc. Cho nên có thể là nàngcùng tình nhân kia có hài tử." Lăng Nguyệt Nguyệt bộ dạng uể oải nói,"bất quá, căn cứ điều tra của chúng ta tin tức này nên là giả. GiangThiên Thiên phải quả thật là nữ nhân của Giang Vân Bình. Chỉ là... đángbuồn chính là bản thân Giang Vân Bình lại không tin."

"Trước đấycũng như vậy a!". Diệp Vô Ưu cuối cùng minh bạch việc trước đây: "Nguyệt Nguyệt tỷ tỷ, tỷ biết thực tình không phải vậy mà"

"Đương nhiênrồi, tại Thiên Nhai thư viện phải nói tình hình bây giờ ngoại trừ sưphụ, ta tin tưởng rằng không ai có thể hơn ta, Lăng Phỉ Phỉ cũng cònđứng sau ta." Lăng Nguyệt Nguyệt tự tin nói về mình.

"NguyệtNguyệt tỷ tỷ, vậy sau này chỉ cần tìm hiểu bất cứ sự tình gì, chỉ cầntìm đến tỷ tỷ là được phải không?" Diệp Vô Ưu ra vẻ tuỳ tiện hỏi.

“Chỉ cần ngươi nguyện ý giúp ta, sau này Thiên Nhai thư viện sẽ thuộc vềchúng ta". Lăng Nguyệt Nguyệt lả lướt đi tới bên Diệp Vô Ưu, thân thểhơi nghiêng, thiếu chút nữa thì dựa lên người hắn.

"Nguyệt Nguyệt tỷ, tỷ cũng không nên suy nghĩ nhiều?" Diệp Vô Ưu cười nhẹ nói: "Nhưquả những thứ đó là của tỷ, thư viện là của tỷ, đệ tự nhiên sẽ ủng hộtỷ? Sau này, tự nhiên tỷ chính là viện chủ."

"Diệp Công Tử, đầutiên ta xin cảm ơn ngươi, ta có món quà lớn dành cho ngươi". Lăng Nguyệt Nguyệt nhẹ nhàng nói: "Ngươi chắc muốn rằng tối nay, để Trương Tú Nhãxuất hiện trên chiếc giường của ngươi chứ?"

Nghe Lăng NguyệtNguyệt nói, Diệp Vô Ưu bất giác nghĩ tới Trương Tú Nhã nàng tuy bệnh màkhông kém phần hấp dẫn, thêm vẻ đẹp tế nhị của thiếu nữ, như ở cạnh nàng sẽ kích thích dục hỏa của chàng, không biết biểu hiện ở trên giường của nàng sẽ thế nào nhỉ?

Bất quá, Diệp Vô Ưu cũng có chút cố kị, dùsao đó cũng là nữ nhân của người khác. Mặc dù hắn trời không sợ đấtkhông sợ, nhưng nữ nhân của người khác, hắn còn nghĩ được là không nênđộng vào thì tốt hơn.

"Nguyệt Nguyệt tỷ tỷ, ta nghĩ hay là ngươimang chính mình đưa cho ta làm đại lễ đi." Diệp Vô Ưu đảo mắt một cái,cười hi hi nói: "Cho nên vị Giang phu nhân kia, truyền ra ngoài rất làkhông tốt."

"Nói như vậy, Diệp công tử, kỳ thật ngươi cũng cóhứng thú với Giang phu nhân?" Lăng Nguyệt Nguyệt cố ý không hiểu yêu cầu của Diệp Vô Ưu, thản nhiên cười "Ngươi yên tâm, ta sẽ an bài ổn thỏa,người khác sẽ không biết sự tình của các ngươi."

"Này, để ta nghĩ lại đã. Nguyệt Nguyệt tỷ tỷ, ta hôm nay thức dậy hơi sớm, giờ có chútmệt, ta nghĩ cần nghỉ ngơi một chút." Diệp Vô Ưu mặc dù có chút độngtâm, nhưng vẫn còn cố kị, cho nên tạm thời hắn cũng hiểu được là khôngnên động đến Trương Tú Nhã thì tốt hơn, cho nên tương lai, vậy để tươnglai nói sau.

Lăng Nguyệt Nguyệt cười quỷ quái, xoay người rời đi.

Chỉ là Lăng Nguyệt Nguyệt rời đi không bao lâu, lại có một ngườinhắm Diệp Vô Ưu mà đi tới. Tuy chit một người, nhưng Diệp Vô Ưu có cảm giác ngoài ý muốn, bởi vì mỹ nhân đó chính là Giang phunhân, Trương Tú Nhã.

"Diệp công tử, thiếp thân có một sốchuyện muốn nói với ngài" Trương Tú Nhã hướng tới Diệp Vô Ưutrang nhã nói.

"Giang phu nhân đã có chuyện muốn nói, tacũng muốn làm một người nghe tốt" Diệp Vô Ưu vừa nói vừa không nhịn được mà nhìn khắp cơ thể Trương Tú Nhã.

"Diệp côngtử, Thiên Thiên còn nhỏ, không biết phân nặng nhẹ, đắc tội chỗnào, hy vọng Diệp công tử tha thứ" Trương Tú Nhã nhẹ nhàng mànói.

Không thấy Diệp Vô Ưu nói, Trương Tú Nhã thong thảhít một hơi, rồi hướng tới Diệp Vô Ưu nói: "Diệp công tử, hyvong mỗi ngày người chăm chỉ tu luyện, như quả công tử có yêucầu gì chỉ cần ta có thể làm được thì sẽ tận lực mà chiếucố"