Võ Đạo Đan Tôn

Chương 655: Gặp lại Bát Quái Lô (1)



Mặt nạ quỷ hắc bạch đan xen, mái tóc dài hỗn độn rối bời, trường bào rách nát, nam tử vừa xuất hiện, ánh mắt sắc bén rơi xuống trên người Lâm Tiêu, không biết vì sao từ trong ánh mắt của hắn, Lâm Tiêu cảm nhận được một cảm giác ấm áp.

- Buông hắn ra!

Thanh âm khàn khàn băng sương vang lên, nam tử thu hồi ánh mắt, nhìn qua Huyết Thứu, bỗng nhiên nhiệt độ như giảm thấp mười độ, làm không ít võ giả cảm thấy rét lạnh.

Ánh mắt Huyết Thứu ngưng tụ, lộ vẻ dữ tợn cười lạnh nói:

- Các hạ, ta mặc kệ ngươi là ai, ít quản chuyện của Huyết Thứu này, lập tức cút đi, bằng không ta sợ nhàn sự ngươi không quản được còn đáp lên mạng của mình!

- Buông hắn ra!

Nam tử không chút diễn cảm, lại nói ra một câu.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!

Huyết Thứu nổi giận gầm lên một tiếng, huyết quang chợt lóe, bổ ra một trảo.

Oanh long…

Trong hư không, một đạo huyết sắc thủ trảo xuất hiện, chân nguyên ngưng tụ đáng sợ, dài hơn mười trượng, như bàn tay khổng lồ che trời ầm ầm chụp xuống chỗ nam tử, uy áp lan tràn khiến võ giả hóa phàm cảnh sắc mặt tái nhợt vội vã thối lui, một ít người thực lực yếu kém miệng rỉ máu tươi, hiển nhiên bị thương không nhẹ.

Huyết sắc thủ trảo đi tới, không gian như phát nổ, khí lưu xoay tròn không ngừng nổ vang.

- Trảm!

Nam tử bất động, trường bào rách nát bay lên phần phật, trong nháy mắt huyết trảo sắp đánh trúng hắn, vươn tay đánh ra một chưởng.

Phốc xuy…

Một hắc chưởng cực lớn xuất hiện, bên trên lưu chuyển phù văn cổ xưa huyền ảo tối nghĩa, chưởng ấn lớn chừng vài trượng, dài hơn mười trượng đối diện huyết trảo có vẻ cực kỳ nhỏ bé, nhưng chân khí khiến tim đập nhanh, hắc chưởng ầm ầm bay tới, nháy mắt chụp vỡ huyết trảo, ngay sau đó thế đi không giảm đánh thẳng về hướng Huyết Thứu đạo nhân.

- Đáng chết, Huyết Thứu Lăng Thiên, Quân Lâm Thiên Hạ!

Biểu tình trên mặt Huyết Thứu càng thêm dữ tợn khủng bố, huyết quang phát ra đầy trời, hóa thành một đầu huyết thứu thật lớn, duỗi đôi cánh, đem không khí xé rách tơi tả, nhắm ngay nam tử hung mãnh tấn công xuống.

Thân hình nam tử bất động, hắc chưởng tiếp tục bay về phía trước.

Oanh long…

Hắc chưởng cùng huyết thứu va chạm vào nhau, trong tiếng nổ vang, chưởng ấn nháy mắt đánh lên huyết thứu như đi vào chốn không người.

- Sao có thể?

Huyết Thứu kêu lên kinh hãi, trong mắt mang theo vẻ khó thể tin, dưới ánh mắt khiếp sợ của hắn, đầu huyết thứu kêu rên một tiếng, trong chớp mắt đã bị hắc chưởng vỗ thành nát vụn, hóa thành huyết quang đầy trời, đem dãy núi cùng đại thụ chung quanh đánh ra vô số lỗ thủng, nổ vang ầm ĩ.

Hắc chưởng chụp võ huyết trảo cùng huyết thứu, thế đi không giảm, nháy mắt đã tới trước người Huyết Thứu.

- Huyết Ma Chuyển Thân!

Huyết Thứu gầm lên giận dữ, khí huyết thiêu đốt, thân hình nháy mắt bị hắc chưởng oanh nát vụn, ngay sau đó thân hình hắn hiện ra ngoài mấy trăm thước, khóe miệng rỉ máu, chân khí uể oải, vô cùng chật vật.

- Tiểu tử, mặc kệ ngươi là ai, chờ ta tra được thân phận của ngươi, phải giết cả nhà ngươi!

- Huyết Thứu Độn Thiên!

Huyết Thứu điên cuồng hô to, biết không địch lại thân hình hóa thành huyết quang bay vào hư không biến mất, tốc độ cực nhanh.

Nam tử không nói lời nào, trong mắt tuôn ra tinh quang, bàn tay biến thành trảo, hướng hư không chộp tới.

Ông…

Một đạo huyết quang xuất hiện trước mặt mọi người, ngưng tụ thành thân hình Huyết Thứu, ánh mắt hắn hoảng sợ nhìn nam tử, trong mắt tràn đầy vẻ dữ tợn cùng sợ hãi.

- Chết!

Lực lượng vô hình ngưng tụ, hóa thành thủ chưởng thật lớn đem Huyết Thứu bao vây bên trong, sau đó siết mạnh.

Phốc xuy…

Ngay sau đó thân hình Huyết Thứu nổ tung, huyết quang vẩy ra đầy trời, oanh thành hư vô.

- Này…

Toàn bộ võ giả có mặt nhìn thấy, đôi mắt trợn to, kể cả vài cao thủ Quy nguyên cảnh cũng không khỏi thối lui hai bước, hít sâu một hơi lạnh.

Huyết Thứu đạo nhân là ai, là thái thượng trưởng lão Hắc Hỏa môn, cao thủ Quy nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, trong phạm vi quận Định An và Yêu Ma Lĩnh có uy danh hiển hách, thủ đoạn tàn nhẫn, đủ làm mọi người nghe tên mà biến sắc không muốn thành kẻ địch, nhưng đứng trước mặt nam tử thần bí kia chỉ nháy mắt liền bị đánh chết, một màn kinh người như thế làm bọn họ khiếp sợ tột đỉnh.

Phải biết rằng với thủ đoạn của Huyết Thứu dù gặp cao thủ Quy nguyên cảnh trung kỳ cũng chưa chắc có thể một chiêu đánh chết hắn, trừ phi Quy nguyên cảnh trung kỳ đại thành hoặc đỉnh phong mới có khả năng này, nhân vật như vậy dù đặt trong mỗi quận của đế quốc đều là cường giả đứng đầu.

Trong vẻ khiếp sợ của mọi người, nam tử vẫy tay thu lấy trữ vật giới chỉ của Huyết Thứu, đồng thời ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, kình khí vô hình bay tới xé rách huyết sắc chân nguyên trói buộc Lâm Tiêu, giải trừ giam cầm.

- Đa tạ ân cứu mạng của các hạ…

Lâm Tiêu cảm kích nói, còn chưa hết lời nam tử đột nhiên mở miệng.

- Không cần cảm tạ, ngươi nhanh chóng rời đi đi, yên tâm, nơi này nếu ai dám động tới ngươi, ta giết hết!

Thanh âm khàn khàn của hắn vừa rơi xuống, ánh mắt lướt qua nhóm cao thủ Quy nguyên cảnh còn lại, thanh âm không lớn nhưng dừng trong tai nhóm người Hỏa Linh thư sinh lại như kình thiên sét đánh, mọi người nuốt nuốt nước bọt, không dám dị động.

Cảm giác được đối phương không muốn nhiều lời, Lâm Tiêu đành gạt bỏ nghi hoặc, ôm lấy Lý Dật Phong bị trọng thương, thân hình chớp lên nháy mắt biến mất trong núi rừng.

Lâm Tiêu rời đi chưa bao lâu, nam tử đột nhiên phóng lên cao, nháy mắt biến mất trong hư không.

Hô…

Nhóm người Hỏa Linh thư sinh thở ra một hơi, liếc nhau, sau lưng đẫm mồ hôi, đồng dạng không còn tâm tình ở lại, đều tự rời đi.

Kế tiếp các võ giả hóa phàm cảnh cũng lần lượt rời khỏi, đối với trận chiến vừa rồi kinh hãi không thôi.

Các võ giả hóa phàm cảnh trở về, những chuyện phát sinh tại Cổ địa Thái Thần đều được truyền ra, dẫn phát oanh động cực lớn.

Tin tức về nam tử mang mặt nạ quỷ truyền khắp trong giới cao thủ Quy nguyên cảnh Thành Hắc Lĩnh, mà các võ giả hóa phàm cảnh thảo luận nhiều nhất là bảo sơn thần bí trong Cổ địa Thái Thần, mọi người phát hiện thực lực những người xâm nhập bảo sơn đều có tăng trưởng rõ ràng, ít nhất giảm bớt một năm khổ tu.

Theo tin tức truyền ra, tin tưởng khi Cổ địa Thái Thần mở ra lần nữa sẽ hội tụ càng nhiều cao thủ.

Hai ngày sau, trong ngọn núi hoang trong Yêu Ma Lĩnh.

Một tiếng ầm vang, vô số nham thạch bạo vỡ, dưới chân núi xuất hiện một sơn động, từ bên trong có hai võ giả trẻ tuổi đi ra, chính là Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong.

Ngày đó sau khi rời khỏi Cổ địa Thái Thần, hai người không quay về Thành Hắc Lĩnh mà đi vào tận sâu trong Yêu Ma Lĩnh tìm một sơn động vắng vẻ, hao tổn hai ngày thời gian điều trị thương thế, mà Lâm Tiêu sử dụng Ngưng Chân đan khôi phục lại tia chân nguyên trong cơ thể.

- Lâm Tiêu, hiện tại đã là tháng ba, khoảng cách trận thi đấu Phong Vân Bảng của đế quốc chỉ còn ba tháng thời gian, nếu quay về Quận Hiên Dật chỉ sợ không kịp, không bằng chúng ta trực tiếp tới đế đô đi.

Lý Dật Phong mở miệng đề nghị.