Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 125: Tiếu Tam Tiếu chết



Đại Ma Thần gương mặt đầy sát ý, khí thế Thần Ma Cảnh Sơ kỳ đỉnh phong trên thân cuồn cuộn bốc lên, thân thể hắn phút chốc trở nên cao lớn vạm vỡ như người khổng lồ, cánh tay to lớn gân guốc vung chưởng đánh ra.

“ Hỗn Thiên Tứ Tuyệt – Bá Vương Kinh Lôi”

“ Vạn Đạo Sâm La” Đại Đương Gia cũng không chút chậm trễ, vận mười thành công lực Thần Ma cảnh sơ kỳ đỉnh phong đánh ra chiêu mạnh nhất của Vạn Đạo Sâm La – Kỳ Ngụy Chi Đạo. 

“ Diệt Thiên Tuyệt Địa Kiếm 23, Xích Hỏa Huyền Âm Kiếm, đồng xuất”

Một luồng lực lượng thần bí lấy Hắc Phong làm trung tâm bao phủ phạm vi trăm dặm xung quanh, thời không trong vùng này dường như bị đóng băng lại, tất cả mọi sinh vật đều bất động, ngay cả Đại Đương Gia và Đại Ma Thần cũng không ngoại lệ. 

Tròng mắt hai người Đại Đương Gia và Đại Ma Thần xoay chuyển dữ dội, biểu hiện tột cùng sợ hãi.

Ba tia kiếm ý vàng, đỏ, xanh từ kiếm chỉ của Hắc Phong xuất ra, nhanh như tia chớp nhập lại thành một thanh kiếm quang màu đen, lần lượt đâm xuyên qua mi tâm của Đại Ma Thần và Đại Đương Gia.

Thân thể hai người run lên một cái rồi tan rã thành tro bụi, chỉ còn để lại trên mặt đất 8 viên Chân nguyên to bằng đầu ngón tay, đây là do Xích Hỏa luyện hóa thể nội tinh hoa công lực cả đời của hai người mà thành.

Hắc Phong ý niệm vừa động, tám viên chân nguyên lập tức bay lên bàn tay của hắn. Với sự trợ giúp của Nghịch Đạo Châu, tám viên chân nguyên từ từ bị hắn hấp thu sạch sẽ.

“ Ùng... Ùng...”

Khí thế trên thân Hắc Phong phút chốc bốc lên tận trời xanh, hắn đã phá vỡ được bình cảnh, đạt đến Thần Ma Cảnh Trung Kỳ.

“ Sư phụ thần công cái thế, Ẩn Kiếm Lưu đã bị người tiêu diệt sạch sẽ” Liên Thành Chí cùng với ba tên thuộc hạ từ trong rừng cây gần đó đi ra cung kính nói.

“ Ừm... từ nay vùng đất Đông Doanh này sẽ do Thiên Môn ta chưởng quản. Thành Chí, con đi lo việc kế vị đi, mấy tên Phiên Vương đó ta nghĩ con tự lo liệu được” Hắc Phong nhàn nhạt nói.

“ Dạ, sư phụ cứ tin tưởng ở con” Liên Thành Chí cúi đầu nói.

“ Tốt, ta đi đây” Hắc Phong phất tay tạo ra cánh cổng không gian, nhanh chóng đi vào rồi biến mất.

Mười ngày sau, tại một động thiên phúc địa, không nhuốm bụi trần gian. Một vị lão giả râu tóc bạc phơ, thân thể mập lùn đang ngồi trên cái ghế bằng đá, bàn tay lão đang mân mê một tấm kính hình tròn cỡ lòng bàn tay, chốc chốc lại đưa lên trán.

“ Chiếu Tâm Kính lại không thể dò được chút gì cả, thiên địa pháp tắc mấy chục năm nay vì sao lại hỗn loạn như vậy chứ?” lão giả gương mặt trầm tư, để tấm kính xuống bàn, thở dài nói.

Vị lão giả này chính là Tiếu Tam Tiếu, tuyệt thế kỳ nhân của Phong Vân thế giới. Từ trăm năm trước, Tiếu Tam Tiếu được Tăng Hoàng trao tặng cho Chiếu Tâm Kính có thể dò được tương lai. Tuy nhiên, từ khi Hắc Phong đến thế giới này, Thiên Địa pháp tắc đã hoàn toàn náo loạn làm cho ông ta không thể nào thôi toán được chính xác.

Tiếu Tam Tiếu đang suy tư bỗng nhiên nhíu mày, bởi vì ông ta nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc từ đằng xa đi tới.

“ Vãn bối Nhiếp Phong bái kiến tiền bối” Nhiếp Phong dìu Bộ Kinh Vân đi đến trước mặt Tiếu Tam Tiếu, chắp tay nói.

“ Bái kiến tiền bối” Bộ Kinh Vân cũng cung kính cúi đầu chào, hắn đã mất đi cánh tay kỳ lân, vết thương đến nay vẫn chưa lành.

“ Hai người các ngươi...” Tiếu Tam Tiếu chưa nói hết câu thì từ trong không gian một thân ảnh mặc áo bào đen bỗng dưng xuất hiện, người đó chính là Hắc Phong.

“ Hắc Phong, sao hắn có thể đến được đây?” Nhiếp Phong kinh ngạc thốt lên.

“ Nghịch Đạo Châu, lập tức cướp đoạt hết thảy ba người trước mặt cho ta” Hắc Phong không suy nghĩ nhiều, ra lệnh cho Nghịch Đạo Châu hành động ngay.

“ Tuân lệnh chủ nhân, Nghịch Đạo Thần Thông, mở” Nghịch Đạo Châu nhanh chóng đáp lời.

Một cánh tay Ma thần vô cùng to lớn chụp thẳng xuống ba người Tiếu Tam Tiếu và Phong Vân nhưng ba người bọn họ vẫn không hay biết điều gì.

“ Chúc mừng chủ nhân thu được Thọ nguyên châu 300 viên”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được Chân nguyên châu 600 viên”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được Tinh huyết Thần Quy 8 giọt”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ cảnh giới Địa tiên bí tịch Vạn Đạo Sâm La”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ cảnh giới Địa tiên bí tịch Hỗn Thiên Tứ Tuyệt”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Tam Bá Chưởng”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Tam Bá Kiếm”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản Phác quy chân bí tịch Vô Cầu Dịch Quyết”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Bài Vân Chưởng”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Mạc Danh Kiếm Pháp”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Thánh Linh Kiếm Pháp”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Hoắc Gia Kiếm Pháp”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Phong Thần Nộ”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Thập Phương Vô Địch”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Huyền Vũ Chân Công”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Vô Tình đao pháp”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Ngạo Hàn Lục quyết”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Băng Tâm quyết”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được cảm ngộ Phản phác quy chân bí tịch Phong Thần Thoái”

“ Chúc mừng chủ nhân thu được...”

“ Chuyện gì xảy ra, lực lượng của ta làm sao mất đi... ah... là ngươi giở trò” Tiếu Tam Tiếu cấp tốc trở nên vô cùng già yếu, da dẻ nhăn nheo, kinh nghi bất định chỉ tay vào Hắc Phong nói.

“ Ah... nội lực của ta... Hắc Phong là ngươi đã ra tay... ah”

“ Hắc Phong, ta phải giết ngươi... ah...” 

Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân gào thét nhưng đã quá muộn, trong phút chốc, cả hai người trở nên vô cùng già nua, da dẻ rớt ra từng mảng sau đó toàn thân tan thành cát bụi.

“ Không ngờ Tiếu Tam Tiếu ta lại chết như thế này, ngươi có thần thông nghịch thiên như vậy sợ rằng thế giới này đã không có đối thủ, hy vọng ngươi biết trân trọng mà không phá hủy thế giới này...” Tiếu Tam Tiếu nói xong thì thân thể hóa thành cát bụi, tùy gió bay đi.

“ Phá hủy thế giới này? Ta vì sao muốn phá hủy thế giới này chứ... ha ha ha” Hắc Phong cười lên đầy bá khí.