Vợ Chưa Cưới Ngờ Nghệch

Chương 9



Phi Phichuẩn bị đi ra ngoài mua bánh ga tô mừng sinh nhật Tử Thánh.

Tuy làtặng bù, nhưng trước khi chưa có ai khác tổ chức sinh nhật cho hắn mà được ănbánh ngọt thì vẫn coi như là sinh nhật. Như thế là có thể giảm trừ cảm giác tộilỗi của cô.

Tuyrằng đêm qua hắn đã ăn cô như ăn bánh ngọt.

Khi côchuẩn bị xong, lại phát hiện hình như hắn vẫn chưa tỉnh lại.

Thật sựlà quá là lạ, trước kia hắn ngủ nông hơn cô rất nhiều, chỉ hơi có gió thổi cỏlay, là lập tức tỉnh dậy trừng mắt nhìn cô.

Chẳnglẽ hắn phát bệnh rồi?

Phi Phitừ từ tới gần, sau đó đứng bên cạnh giường, đôi mắt to tròn xinh đẹp nhìn ngườiđàn ông đang ngủ trên giường mà không thể tin.

Nhìnhắn ngủ ngon lành, giống như là đã lâu lắm rồi chưa bao giờ được ngủ ấy.

Nghĩđến mấy tiếng trước cô nằm ngủ trong ngực người đàn ông nàyPhi Phi thẹn thùng,ửng hồng cả đôi gò má.

Cô ngồixuống giường, đối diện với khuôn mặt ngủ say hồn nhiên của hắn. Rồi, cô vươnngón trỏ khẽ lướt qua khuôn mặt anh tuấn của hắn.

Lần đầutiên trong đời cô nghĩ rằng có thể mình đã yêu rồi.

Ý tưởngnày khiến cho cô vừa thấy ngọt ngào lại thấy hạnh phúc, cũng lại có một loạitâm trạng chờ mong nhưng cũng sợ bị người thương tổn.

Đây làyêu ư? Cô cũng không dám chắc, bởi vì cô còn chưa thực sự hiểu người đàn ôngnày, điều duy nhất cô có thể xác định đó là ------- bộ dạng hắn thật sự rất làđẹp trai.

Nhớ đôimôi nóng rực, đôi bàn tay tràn ngập ma lực của hắn không ngừng vuốt ve, khắcnhững dấu ấn của hắn lên trên người cô đêm qua, Phi Phi lại đỏ ửng mặt lên.

Cô biếtchính mình đã không chạy thoát được rồi. Cả đời này, cô cũng sẽ không có cáchđón nhận những nụ hôn và những cái vuốt ve của bất kì một người đàn ông nàokhác. Bởi thân thể cô đã nghiện người đàn ông trước mặt này rồi.

Đây làdục vọng, không phải yêu! Một giọng nói bé tí xíu trong lòng Phi Phi gào lên.Không chỉ là thân thể, chẳng lẽ cô không rung động trước anh ta một tí nào sao?

Mộtchàng bạch mã hoàng tử vừa có tiền lại thêm đẹp trai, lại còn là người chồngchưa cưới của mình, nói không động tâm thì thật là khó

Cô cũngkhông phải thánh nhân,

Thế rốtcuộc cô sợ điều gì?

Phi Philấy hai tay chống cằm, lẳng lặng nhìn chăm chú vào Tử Thánh. Trong lúc vô tình,lòng cô đã có tình yêu ngọt ngào say đắm với hắn.

Kẻ phảnbội! Lại cho hắn một cơ hội nữa vậy.

Cô đimua một cái bánh ngọt để chúc mừng sinh nhật cho hắn, có lẽ hai người có thểlại quen nhau lần nữa, lần nữa bắt đầu.

Đúng!Làm như thế đi.

Phi Phivui vẻ ra ngoài, chờ mong hai người có thể lại quen và hiểu biết lẫn nhau mộtlần nữa.

***

TửThánh đã sớm tỉnh từ lâu.

Lúc PhiPhi bò xuống giường, giây phút cô rời vòng tay ôm ấp của hắn, thì hắn đã tỉnhlại r

Tuyrằng cô nhón chân nhón tay, hệt như một con chuột, chuồn êm vào phòng tắm, rồilại chuồn êm đi ra, quay lưng về phía hắn mặc quần áo.

Cũngbởi vì tư thế quay lưng với hắn, thế nên hắn có thể thưởng thức thân thể mềmmại đáng yêu linh lung của cô mà không cần kiêng nể gì cả.

Ánh mắthắn dường như lại lần nữa cắn nuốt Phi Phi, lại muốn kéo cô lên giường ôn lạimột chút.

Hammuốn chiếm hữu!

Đêm quahắn mới phát hiện ra được, bản thân hắn đã sinh ra một loại ham muốn chiếm hữuchưa từng có.

Vốn TửThánh tưởng rằng hắn có thẻ khống chế lý trí và dục vọng của hắn, với hắn, đànbà không có sức ảnh hưởng nhiều, từ trước đến nay hắn vẫn luôn nghĩ thế.

Thếnhưng sau đêm qua, khi cả đêm mà cô không về, lòng hắn nóng như lửa thiêu. Tiếpđó nghe được giọng đàn ông tự xưng là bạn trai cô trong di động, hăn mới hiểuđược ham muốn giữ cô của hắn mãnh liệt nhường nào.

Mức độkhát cầu cô của hắn đã đủ để hắn vứt bỏ tất cả lý trí, thậm chí, suýt chút nữakhiến hắn lao đi giết người.

Thếnhưng, rốt cục hắn cũng nén xuống.

Hắn yêuPhi Phi.

Khicuối cùng hắn biết mình đã yêu cô rồi, cũng chẳng vui sướng là bao. Bởi vì hắncó tình địch, hơn nữa thanh thần cô đã ra ngoài, mà hôm nay lại là thứ bảykhông phải đi làm. Cô đi đâu? Còn ăn mặc xinh đẹp như thế. Hay là đi hẹn hòngười bạn trai trong di động hôm qua>

Hắn nằmtrên giường cô, vướng vít trong hơi thở còn có hương thơm của cô. Tử Thánh nhắmhai mắt lại. Tuy nhiên hắn không thể xua đi bất cứ một bóng hình nào của côtrong óc hắn. . .

Chếttiệt! Hắn muốn đi giết cái gã tranh vợ với hắn!

"AKỳ, cám ơn em, nhưng chị còn có việc. . ."

"Saocô ấy có thể đối xử với em như vậy? Em biết làm binh lính thì 99,9% sẽ bị thaylòng đổi dạ, nhưng tại sao có thể xảy ra với em. . . hu hu!"

Phi Phitrừng mắt nhìn A Kỳ. Đúng thế, người lính đang khóc hệt như một đứa trẻ nhỏtrước mặt cô đây chính là cậu trai hát với cô đêm qua. Chẳng qua khi vừa rakhỏi KTV thì hắn đã gặp một chyện còn đả kích nặng hơn cả chuyện gặp phải cướpđường hay xã hội đen ----- Thay lòng đổi dạ.

"Này.. . A Kỳ, lệ đàn ông không dễ rơi. . ." Càng khỏi phải nói trước nơi côngcộng

Tính raPhi Phi cũng bị Tiểu Linh bẫy. Vốn cô chỉ đi mua bánh ngọt rồi về, ai ngờ mớivừa ra khỏi cửa hàng thì đã nhận được cuộc gọi khẩn cấp của Tiểu Linh, muốn côđến an ủi cậu lính bị đá này.

Nếukhông phải nhìn mối quan hệ ngắn ngủi vì đã từng hát với nhau một đêm, hơn nữacũng nhờ hắn 'hăng hái làm việc nghĩa' đêm qua, tuy người bị dọa chạy cũngkhông phải là mấy tên cuồng quấy rầy điện thoại như bọn họ nghĩ.

Nhưngmà, cô cũng cảm thấy không đành lòng.

"AKỳ, thiên nhai đầy hoa cỏ. . ."

"Chịmuốn nói tiếp câu: Cậu cần gì phải yêu có một cây hoa chứ gì?"

Tốtlắm, ít nhất cậu ta cũng đọc mấy cuốn sách.

"Nếunhư người ấy không có lòng, cậu có cưỡng cầu cũng có gì tốt?" Cô luôn anủi người ta không khéo!

Rất sợcàng an ủi thì càng không xong.

Quáithật. . . chẳng phải Tiểu Linh nói cô ấy và bạn trai của cô ấy sắp đến rồi sao?Cô đã chống đỡ sắp 20 phút rồi, cái bánh ngọt mua cho Tử Thánh sắn cả rồi.

Độtnhiên, A Kỳ khóc rống lên như không thể tiếp thụ được vậy, hai tay nắm lấy vaicô, sau đó ôm cô thật chặt, "Phi Phi, chị làm bạn gái em được không?"

Mắt PhiPhi trợn to như chuông đồng.

"Cậu.. ."

"Đangnói đùa gì" còn chưa kịp nói xong câu này thì cả người A Kỳ đã bị túm mạnhkhỏi thân thể cô.

Trongnháy mắt, một cú đấm của Tử Thánh đấm ngay vào cằm A Kỳ, "Không được chạmvào người phụ nữ của tao!"

"Á!"Phi Phi thét chói tai.

A Kỳcũng nhanh chóng đứng dậy phản kích. Thân là người lính bảo vệ cho tổ quốc, cậuta đâu dễ dàng chịu đánh không như vậy.

Cuộcchiến tranh dã man giữa hai người đàn ông bắt đầu, hơn nữa ngay từ đầu, khôngcó một ai ngăn lại được.

"Dừngtay! Dừng tay!"

Nàobiết càng ngăn cản thì Tử Thánh lại nghĩ rằng cô đang nói đỡ cho bên hắn vốn đãbị lòng đố kị kích thích, nay lại càng giống một con dã thú bị chọc giận.

Ánh mắtgiết người của hắn quét về phía Phi Phi. Ánh mắt của những người khác cũng tậptrung lên trên người cô, nhưng cô chỉ để ý có một mình hắn,

"TửThánh. . ."

"Cô.. . lả lơi ong bướm!"

Hắn tứctối chỉ trích khiến cho mặt cô trắng bệch cả ra, loạng choạng vài bước,"Anh nói gì?"

"Tôinói. . ."

Hắnbước lại gần cô, A Kỳ lập tức dùng võ TaeKwonDo đang rất lưu hành đá hắn, khiếnhắn phải tập trung toàn bộ tinh thần đối phó tình địch.

Haingười bắt đầu ganh chiến như trong lễ vận hội Olympic, những người vây xem cũngồn ào lên, chia làm hai phe hô to cổ vũ, nhiệt tình chẳng kém gì đội cổ vũ củaOlympic.

Tronglúc mọi người đều rất cuồng nhiệt, chỉ có một người tái mặt hệt như tờ giấy.

Phi Philách qua đám người như một cái xác không hồn, sắc mặt tái nhợt, như là có thểté xỉu bất cứ lúc nà

Côkhông nghe thấy những tiếng cãi nhau bên tai nữa. Cô cũng bất chấp hai gã kiacó đánh chết đối phương hay không, cô không muốn quan tâm.

Lúc nàytrong mắt cô ngập tràn bi thương và tuyệt vọng, vừa phẫn nộ lại cảm thấy thẹn.

Long TửThánh - một người đàn ông mà cô nghĩ rằng mình có thể yêu - lại lăng nhục côtrước mặt bao người như thế.

Cô lạikhông làm chuyện gì có lỗi với hắn, hắn dựa vào đâu mà lăng nhục cô quá đángnhư vậy?

Phi Phimột mình cầm bánh ngọt đi, lệ tuôn không ngừng, lên chiếc xe của mình, đau lòngrời chốn thị phi.

"PhiPhi!"

TửThánh phát hiện ra cô rời đi, vội vã muốn gọi cô lại. Nhưng A Kỳ nhân cơ hộinày đấm một cú thật mạnh, hắn lại lảo đảo ngã xuống đất.

"Đứnglên! Đánh tiếp!" A Kỳ khiêu khích nói.

"Tôicảnh cáo cậu, Cổ Phi Phi là vợ chưa cưới của tôi, cậu đừng mơ cướp được côấy!" Tử Thánh dùng mu bàn tay lau vết máu trên khóe miệng, nó

"Chịấy có chồng chưa cưới? Sao không thấy chị ấy nói vậy?" A Kỳ ngẩn người

"Giờcậu đã nghe thấy rồi đấy!"

A Kỳnhìn người đàn ông ngập trong hờn ghen này mà lòng hiện lên một loại tâm trạngđồng bệnh tương liên.

Ngườiđàn ông trước mắt cũng khổ vì tình. Hắn đánh nhau với người lính đã được huấnluyện như mình là vì người yêu, cũng mặc kệ có bị mình đánh chết hay không.

"Saoanh lại làm thế? Nếu chị ấy thay lòng đổi dạ, anh nên buông chị ấy, chúc chị ấyhạnh phúc. . ."

"Rắmchó không kêu! Cô ấy là của tôi!"

"Anhquá bá đạo, chị ấy không phải đồ vật, cũng không phải tài sản của anh, anh. .."

"Tôiyêu cô ấy!"

TừThánh gầm lên, nói ra tình cảm chân thật đối với Phi Phi từ trong tâm khảm. Vừanói ra miệng, hắn lại cảm thấy khoái hoạt khôn tả.

"Đúngthế,yêu cô ấy. Đời này cô ấy là người phụ nữ duy nhất của tôi, người vợ củatôi, mẹ của con tôi. Tôi tuyệt đối không cho phép bất cứ một gã đàn ông nào đếnphá hoại."

A Kỳ bịbộ dáng nghiêm túc và kiên quyết của hắn dọa cho. Và đồng thời cũng nghĩ lạirằng, nếu mình có dũng khí như người đàn ông này, thì có lẽ Tiểu Phương sẽkhông bị một gã đàn ông lạ nửa đường xông ra bắt cóc.

Đúngthế! Hắn nên đi tìm Tiểu Phương, xem có thể cứu lại cuộc tình này không.

"Đượclắm, coi như anh có gan, dám nói ra lòng mình. Nhưng anh đã phạm phải một sailầm giống tôi. Anh nên tin Phi Phi như tin chính bản thân anh. Mệt cô ấy cònmua bánh ngọt cho anh, tổ chức sinh nhật cho anh, anh. . . này! Tôi còn chưanói xong đâu!"

A Kỳnói được một nửa thì Tử Thánh đã chạy đi như một cơn gió tìm Phi Phi.

"Khônglễ phép. . . A! Mình cũng phải đi nhanh tìm Tiểu Phương thôi!"

Hainhân vật chính của cuộc đánh nhau đều chạy mất, không còn trò hay để nhìn, quầnchúng tại hiện trường lập tức giải án, trong lòng ai cũng hy vọng hai gã đànông ngốc nghếch ia có thể lấy lại được tình yêu của họ.

PhiPhi. . .

Trời ạ!Rốt cuộc thì cô ấy đang ở đâu

TửThánh về nhà trong tình trạng chật vật. Cả căn phòng lớn trống rỗng, sao cóngười mà hắn muốn gặp.

"Quảngia!"

Quảngia nghe được tiếng hét của thiếu gia thì vội vàng mang chiếc bánh ngọt mà tiểuthư dặn dò mang đến, dùng giọng hát không được hay mấy cất lời ----------

"Chúcbạn sinh nhật vui vẻ, chúc. . . ."

"PhiPhi đâu?" Hắn trừng mắt dữ tợn nhìn quản gia.

Ghét!Muốn người ta hát cho nghe cũng không phải chuyện dễ dàng đâu! Đại thiếu gialại tuyệt đối không cảm động chút nào!

Suýtnữa thì quản gia đã khóc, tuy nhiên vẫn phải trả lời với ông chủ, cô ấy cũngkhông muốn về nhà.

"Tiểuthư. . . Cô ấy nói muốn đi ra ngoài, nói tôi đưa chiếc bánh ngọt này. . ."

"Điđâu?" Hắn lạnh lùng ngắt lời quản gia.

"Khôngnói rõ. . . Thiếu gia, cậu đi đâu vậy?"

Khôngđể ý tiếng gọi của quản gia, Tử Thánh lại lao đi tìm Phi Phi, ra sức nhấn phímdi động trong tay, nhưng trạng thái của đối phương vẫn luôn tắt máy.

"Chếttiệt!" Hắn chửi thề, lái xe tìm loạn khắp các ngã tư ở Đài Bắc tìm cô, nhưmột con ruồi bay loạn.

Chỉ cóđiều. . . Hắn tìm một ngày một đêm nhưng vẫn vô ích như cũ. . .