Vì Có Em Bên Anh

Chương 10: Lời chào đón chân thành của Hội phó Hội học sinh



Mặt nàng nóng bừng lên, bờ môi vô thức cắn nhẹ nhìn đôi mắt của người yêu, Trọng Tuấn và Phương Uyên đang chết sững. Ánh mắt Tuấn - Uyên đang dõi theo bàn tay bóng nhẫy nước của Hội trưởng mơn trớn quanh hai mép môi âm hộ nhẵn thín trơn nhẫy, hai ngón tay anh vờn quanh âm hạch đỏ mọng. Bất ngờ day day thật nhanh.
"Ưmmm…" Caroline vít chặt lấy cổ anh, tay bưng kín miệng nhưng không ngăn được tiếng rên rỉ thật lớn. Bàn tay anh thật ấm áp, thật mềm mại, trùm kín âm hộ nàng day day thật nhanh. Nhanh đến mức cơ thể Caroline chỉ biết co rút lại, há hốc thở không thốt nổi một lời. Cặp đùi thon dài trắng muốt nửa khép, nửa mở, lay động liên tục theo bàn tay anh.
"Ưmmmm… ôi…" Khi ánh mắt nàng dại đi, thì anh đột ngột ngừng lại. Caroline thở hổn hển, cặp đùi thon dài tròn lẳng rã rời xoải rộng sang hai bên. Hai ngón tay anh tiếp tục chơi đùa, vạch hai mép thịt đỏ mọng ra, ngón giữa day day nhẹ nhẹ lên âm hạch, cảm nhận cơ thể Caroline giật nảy lên từng hồi. Đột nhiên anh dùng bàn tay khác với một ngón tay to lớn chui vào trong lỗ âm đạo nức nở của Caroline. Ngoáy sâu vào.
"Ahh… ưmmm…" Caroline rên siết mãnh liệt, nàng há hốc giữ chặt cổ Hội trưởng, nhìn bàn tay anh không ngừng ra vào thật nhanh. Nàng nhắm chặt hai mắt, mặt đỏ bừng rịn ướt mồ hôi, cặp đùi thon dài mở rộng nhấp nhỏm liên tục, bàn chân co quắp chịu đựng. Cặp mắt Tuấn – Uyên đều đổ dồn vào giữa hai chân thon dài mở rộng của Caroline.
Lỗ thịt của nàng nhoè nhoẹt óc ách nức nở bắn ra những tia nước li ti theo nhịp bàn tay móc ngoáy của Gia Bảo… thật nhanh… thật nhanh… Khuôn mặt đỏ bừng xinh đẹp của Caroline nhăn nhúm lại, mồ hôi nhỏ giọt loan khắp hai bầu vú căng tròn bóng loáng, đôi môi nàng há hốc run rẩy… Đột nhiên, anh rút phăng ngón tay ra ngoài…
"Ahhh… ôi…" Caroline rít lên khôn xiết. Hạ thể vô thức ưỡn lên. Ngay trước ánh mắt vừa sững sờ của Tuấn - Uyên, lỗ thịt của nàng tuôn trào một dòng nước tràn ra ướt sũng cả một khoảng sân.
Những ngón tay Hội trưởng cứ vờn qua lại, vẽ tròn tròn quanh núm vú đỏ hồng làm cả cơ thể Caroline ray rứt hừng hực. Trước sự khiêu khích của một người đàn ông từng trải, ánh mắt theo dõi của hai người kia, Caroline không thể kiểm soát cơ thể mình bắt đầu phản ứng lại. Giữa hai chân nàng hừng hực nóng, đã ướt đẫm một lần lại đẫm ướt thêm.
Hội trưởng đứng lên, cởi bỏ quần áo, côn thịt của anh cương cứng đỏ bầm như ứ máu đung đưa trước mặt Caroline. Rồi Hội trưởng cởi bỏ chiếc quần lót mỏng manh, ướt sũng khỏi người nàng. Cặp mông căng tròn mơn mởn và hai mép thịt khít khao ẩm ướt của nàng phơi bày trước ánh mắt của Gia Bảo. Caroline nín lặng, đôi môi run run cảm nhận một vật to lớn nóng hừng hực từng chút từng chút len lỏi vào trong lỗ thịt của mình, nàng rên lên từng tiếng nhỏ khi côn thịt Hội trưởng đi vào lỗ thịt nàng từng nấc một cho đến khi lút cán. Anh để im một lúc để Caroline quen lại cái cảm giác sự hiện diện của anh bên trong nàng mà năm năm trước khi nàng mới mười một tuổi đã cùng anh làm tình với nhau khi cả hai mới quen lần đầu và yêu nhau từ đấy.
Caroline so sánh một cách thú vị: "Anh làm chuyện này với em thì anh là chồng em."
Hội trưởng nựng: "Em chịu không?"
Caroline âu yếm trả lời: "Chịu…"
Bảo hỏi nhẹ nhàng: "Có đau không?"
Nàng khẽ đáp: "Không…"
Hội trưởng nói: "Anh làm mạnh nghen."
Nàng trả lời: "Dạ."
Hội trưởng bắt đầu nhịp, Caroline bám chặt lấy anh, hai chân vẫn banh ra cho Bảo nắc. Cái eo thon thon của nàng là nơi để anh vịn vào lấy điểm tựa mà nắc cho mạnh, cho sâu vào bên trong tử cung cô người yêu.
Hội trưởng nói: "Thấy của anh bự vậy mà vừa khít lỗ âm đạo em không… vậy mà chê của anh bự."
Caroline thều thào cãi lại: "Em đâu có chê."
Hội trưởng mỉm cười: "Em thích không?"
Caroline trả lời, mắt nhắm nghiền hưởng thụ: "Có… Mình làm tình như vầy thường xuyên nghen anh."
Gia Bảo đáp: "Uh… lỗ thịt em đẹp vầy phải “đâm” thường xuyên thôi, mà không sợ chị em bắt gặp chúng ta như thế này á?"
Nàng trả lời: "Kệ chị ấy, miễn chúng mình “làm” kín đáo là được."
Rồi nàng thẹn quay mặt đi khi nói: "Em cũng thích cái của anh lắm…"
Không còn vẻ mặt nhăn nhó, chỉ có nhớt và những tiếng rên đầy thỏa mãn. "Bạch bạch bạch… Ư ư ư ư…"
Hội trưởng bỗng nói: "Anh làm mạnh vầy em có đau không?"
Nàng đáp: "Có hơi thốn thốn trong bụng."
Hội trưởng gật đầu: "Uh… tại của anh dài, đâm sâu nên nó vậy."
Nàng khẽ thốt một tiếng: "Dạ…"
Hội trưởng ngập ngừng: "Vậy anh nên làm nhẹ hay mạnh?"
Nàng cố gắng hít một hơi đáp trong khi lỗ thịt của nàng đang đón nhận những cú thúc từ người yêu nàng: "Sao cũng được… thốn nhưng em thích lắm."
Ép hai chân Caroline lên bụng, Bảo nắc lút cán, mỗi cái đóng vào là một cái nhăn mặt trong tiếng rên đầy thỏa mãn của nàng. Hai bộ phận sinh dục va chạm nhau vang lên những tiếng bạch bạch đầy đam mê, dâm dịch từ lỗ thịt cô bé ra nhễ nhại, miệng lỗ thịt bị dập tả tơi chỉ có Hội trưởng và nàng là đầy sự thích thú của trò chơi tình ái.
"Caroline ơi…" Hội trưởng rống lên rồi đổ xụp xuống người Caroline, côn thịt của anh giật mạnh bắn tung tóe chất dịch vào trong âm đạo nàng. Gia Bảo ngã ra thở, nàng cũng hì hục thở bên cạnh, chất dịch từ trong lỗ âm đạo nàng trào ra chảy đầy.
Trọng Tuấn mặt đỏ bừng lặng lẽ ra khỏi chỗ núp, Uyên thấy thế liền bước ra khỏi chỗ núp theo cậu tới chỗ bờ sông. Cả hai đỏ mặt vì chứng kiến cảnh tượng hồi nãy, khi cả hai quay mặt lại nhìn nhau thì vội quay qua chỗ khác. Một lúc sau, cảm thấy bớt ngượng ngùng, Tuấn mở miệng: "Thành thật xin lỗi cậu chuyện hôm đó."
Phương Uyên đang đỏ mặt nhưng khi nghe câu xin lỗi của Tuấn ánh mắt cô mở to đầy bất ngờ rồi mỉm cười nói: "Thật ra là lỗi của tôi mới đúng vì đã ngờ oan cho cậu. Thêm nữa tôi biết điều đó là do anh tôi bày trò làm khổ cậu, tôi thay mặt anh ấy xin lỗi cậu và bản thân tôi cũng có lời xin lỗi gửi đến cậu, học sinh mới ạ!"
Trọng Tuấn nghe Phương Uyên nói thế thấy lòng mình êm đềm và ấm lòng khiến cậu mỉm cười quay mặt lại thì thấy Hội phó hôm nay tươi tắn, xinh đẹp khác lạ so với mọi ngày khiến cậu không còn chút dè dặt khi trò chuyện với cô.
……
Đến lượt Caroline dịu dàng cho côn thịt của Hội trưởng vào trong lỗ âm đạo của mình rồi nhún nhẩy liên tục, Hội trưởng ngắm người yêu mình, cô người yêu xinh đẹp, đáng yêu.
Rồi anh cười, đặt nàng nằm ngửa rồi đẩy côn thịt của mình vào sâu tận cùng bên trong âm đạo nàng, Caroline cũng hòa nhịp một cách nhiệt tình hơn, lỗ thịt của nàng ra nước nhiều hơn. Caroline run bần bật, thều thào những từ ngữ vô hồn… Nàng ra một cách mạnh mẽ, Bảo ôm nàng, thúc mạnh và cùng ra với cô người yêu, máu của họ cuồn cuộn chảy, chất dịch của anh tràn vào tử cung của nàng ào ạt như thác đổ…
Mấy phút trôi qua, Caroline còn đang mệt nên hơi thở còn gấp, Hội trưởng thì xoa nắn hai bầu vú nàng, những ngón tay anh mân mê hai đầu núm vú đỏ hồng của nàng, bỗng Hội trưởng lên tiếng hỏi: "Em còn nhớ lúc chúng ta gặp nhau và làm tình cùng nhau lúc em mười một tuổi không?"
Caroline quay sang nhìn anh đáp: "Em cũng chả nhớ rõ nhưng cảm giác lúc đó thật lạ lẫm, nó khiến em mụ mị một thời gian cho đến khi chúng ta làm lại chuyện này."
Gia Bảo mỉm cười nói: "Để hôm nào anh kể cho em nghe, cô bé ngốc của anh. Còn bây giờ anh phải đi xem hai đứa kia làm lành với nhau chưa sau khi chúng xem màn làm tình của chúng ta."
Caroline đỏ mặt ngạc nhiên: "Ớ…"
Hội trưởng phì cười trước biểu cảm của cô người yêu bèn đưa miệng xuống mút ngậm đầu vú nàng khiến nàng rên ứ lên một tiếng, rồi cả hai mặc lại đồ và tạm biệt tại đây.
……
Phương Uyên đề nghị: "Phải rồi, còn chuyện này chúng ta chưa làm xong."
Nói rồi cô nắm tay Trọng Tuấn lôi đứng dậy, hai người đứng đối diện nhau. Phương Uyên đặt tay lên người mình tự giới thiệu: "Tôi là Phó chủ tịch Hội học sinh học viện Hòa Phong, hoan nghênh cậu tới đây học tập và hy vọng cậu sẽ xem nơi đây là ngôi nhà thứ hai của mình."
Nói xong, Hội phó giơ bàn tay ra phía trước như muốn bắt tay như lần trước. Trọng Tuấn đưa tay ra tính bắt tay Hội phó nhưng còn chần chừ sợ giống như sự cố lần gặp mặt đầu tiên vậy. Nhưng rồi thấy gương mặt trong sáng như ngọc ấy mỉm cười đầy chân thành và tiếp thêm ý chí cho cậu, lòng quyết tâm đã sẵn sàng, cậu bắt tay Hội phó không còn e dè nữa. Phương Uyên nói: "Hy vọng cậu sẽ có những buổi học tuyệt vời."
Trọng Tuấn như được tiếp thêm động lực và trả lời: "Mình cũng mong thế."
Bỗng có tiếng nói làm hai người giật mình: "Oh, làm lành với nhau rồi à?"
Trọng Tuấn và Phương Uyên quay đầu hướng về giọng nói đó: "Hội trưởng, anh trai."
Gia Bảo hướng ánh mắt toan tính về phía Trọng Tuấn nói: "Trọng Tuấn, tôi có một đề nghị này với cậu."
……
Tại phòng đọc sách của gã linh mục tên Thanh Phong...
Gilgamesh đang chơi cờ vua một mình với Trinh rượu đậm chất nền văn minh Uruk thuở xa xưa: "Ngươi đang nghiền ngẫm gì vậy, Thanh Phong?"
Phong đáp: "À, ta đang tìm phương thức để triệu hồi thứ ấy để phục vụ cho kế hoạch lớn của ta."
Nhướng mày lên khó hiểu, Gil nói: "Thứ ấy là cái gì?"
Phong trả lời: "Thần Dra."
Gil tỏ ra không quan tâm: "Vậy ư? có vẻ bọn Vampire và Phoenix kia không hề có manh mối nào về ngươi."
Phong nói: "Đúng, còn ngươi không phải ta đã dặn không được sinh sự bên ngoài rồi mà, để chúng biết và đang tìm hiểu."
Gil đáp: "Trong nhà thờ này chán bỏ mẹ ra nên ta mới kiếm niềm vui bên ngoài đó chứ."
Thanh Phong ngước lên nhìn và nói: "Thế à, vậy ngươi có sẵn lòng đi lấy thứ này về cho ta không, King of Heroes?"
Gil đáp: "Có việc để giải trí cũng được. Vậy cái đó là gì vậy?"
Phong trả lời: "Chén thánh."​