Về Chung Nhà Với Chú

Chương 19: Cũng là do chú "yêu" đến chết (cao H)



Convertor: Vespertine - Editor: An Devy

☆☆☆☆☆

Nguyễn Nhuyễn cắn môi, tiếng rên nho nhỏ tràn qua kẽ răng, người đàn ông mạnh bạo lột bỏ quần đùi cùng quần lót vướng víu của người con gái.

Cô gái nhỏ ngồi quỳ ở trên đùi anh, nhỏ giọng cự tuyệt, "Chú, không thể ở chỗ này đâu..."

"Có thể... Chú muốn em đến sắp điên rồi... Cho tôi sờ một chút..." Ngón tay người đàn ông cọ nhẹ khe thịt, dâm thủy chảy ra làm cho miệng huyệt ướt dầm dề.

"Bé con, ướt nhanh như vậy? Hửm?"

"Ưm... A...~" Nguyễn Nhuyễn cắn lên cổ áo người đàn ông, không ngăn được tiếng ngâm nga khe khẽ.

"Chính mình cho vào đi... hửm?" Phó Thanh Hành hôn lên mặt cô, cởi bỏ quần, dứt khoát đem người anh em đã thức tỉnh phóng thích ra ngoài, quy đầu sưng to màu đỏ tím, xung quanh thân gân xanh nổi lên, phía trên đỉnh đã thấy dính chút dâm dịch.

Nguyễn Nguyễn nắm chặt côn thịt, cọ nhẹ vào miệng huyệt, "Chú... a... vào không được..."

Tay người đàn ông trùm lên tay người con gái, giúp cô dựng thẳng, Nguyễn Nhuyễn theo đà chậm rãi ngồi xuống.

Tiểu huyệt gấp rút bao chặt quy đầu, Phó Thanh Hành cắn răng, thiếu chút nữa bị kẹp đến bắn ra, hung hăng bóp mông đẫy đà của cô, "Mới mấy ngày không chơi em thôi mà."

"A... chú... em..." Cảm giác trướng đau xa lạ làm Nguyễn Nhuyễn không dám lộn xộn thêm, kẹp quy đầu rên rỉ ra tiếng, có chút đau nhưng đa phần là càng muốn nhiều hơn...

Phó Thanh Hành ấn bắp đùi tiểu cô nương, quy đầu phá vỡ xuyên qua tầng lớp thịt bao bọc hướng vào trong ma sát, huyệt nộn ấp áp vỗ về không ngừng, cơ bụng anh căng chặt, cố gắng khống chế chính mình.

"A!!!" Thân xe đi qua chỗ giảm tốc nên xóc nảy một cái, nộn huyệt nhỏ hẹp bị côn thịt thật lớn điên cuồng công phá, cơ thể căng thẳng của cô run rẩy, không khống chế bắt đầu chảy dâm thủy nhiều hơn.

Trên cổ người đàn ông vì khống chế mà nổi đầy gân xanh, thịt non ồ ạt đè ép mút vào, làm cổ họng anh nhanh chóng lăn lộn liên tục, cố gắng hít sâu vài lần, cảm xúc của anh mới dần bình phục.

"Chú... Anh đâm... sâu quá..." Tiếng nũng nịu rên rỉ của cô gái nhỏ làm người nào đó vừa mới ổn định lại hoàn toàn không kiềm lại nổi nữa, nắm chặt mông nhỏ, mạnh bạo thúc eo.

"A... ưm... A!!!" Nguyễn Nhuyễn trầm ngâm ra tiếng, nhưng nhớ tới chính mình còn ở trong xe, liền cố gắng chịu đựng nức nở khẽ khàng.

Côn thịt vẫn thần tốc tiến đánh vào tiểu huyệt, nhiều lần đâm đến tận cùng, Nguyễn Nhuyễn bị "yêu" cả trên lẫn dưới, cả người chỉ còn cách bám vào nhanh đứt đoạn kêu rên.

"Chú... chậm... anh chậm một chút... Nhuyễn Nhuyễn... sẽ chết mất..."

"Vậy cũng là do chú "yêu" đến chết..." Hốc mắt người đàn ông đỏ quạnh, cắn vào cần cổ thơm mềm, hạ thân vẫn đều đặn chuyển động.

"Ô...ô...chú...chú...sẽ thủng mất... chú ơi..." Cô gái nhỏ giãy giụa, cả người như có dòng điện lướt qua, nhịn không được khóc lên.

Dù vậy người đàn ông vẫn trầm lặng mà "yêu" cô, bàn tay vỗ nhẹ hai cánh mông trắng trẻo.

"A... Chú!!! Đừng đánh... anh đừng đánh..." Nguyễn Nhuyễn vùng vẫy cắn lên cổ anh, cả người như lơ lửng trên mây.

Bàn tay to không ngừng nâng lên hạ xuống, cường độ không nặng nhưng lại rất vang, Nguyễn Nhuyễn run run cắn môi, níu chặt người anh nức nở.

"A..." Chỗ giao hợp của hai người dính sát không kẽ hở, cô gái nhỏ bị đau nhíu màu, run rẩy tiết ra dâm thủy.

Phía dưới vì hàm chứa côn thịt mà căng ra, gắt gao yêu thương nó không bỏ qua, bốn phương tám hướng không ngừng hút vào, Phó Thanh Hành nâng mông cô, "Cô bé ngoan, nhìn xem tiểu huyệt của em làm thế nào ăn trọn được đại dương vật."

Cô gái nghe lời cúi đầu, nhìn đến côn thịt đỏ tím phá vỡ tiểu huyệt chính mình, miệng nhỏ mở ra mút vào thân gậy, ở phía ngoài còn lộ ra một phần thân gậy dính nước dầm dề.

"Ô...ô..." Nguyễn Nhuyễn lắc đầu không muốn nhìn, lại tựa vào vai anh khóc lớn.

Người nào đó cười ra tiếng, nâng người cô lên, quy đầu trượt đến miệng huyệt, lại hung hăng ấn đi xuống.

"A..." Người con gái thét ra tiếng, cả người run run khóc, "Chú... sâu quá... đau... anh.... Ô...ô..."

Phó Thanh Hành động đến đau cả thắt lưng, nhanh chóng thúc eo trêu chọc huyệt nhỏ, nó gắt gao vỗ lên côn thịt, Nguyễn Nguyễn xịu lơ cả người nằm trong lòng anh khóc rấm rứt.

Sau khi chăm chỉ cày cuốc hơn trăm lần, hơi thở tiểu cô nương đã không còn bình thường, tiểu huyệt không biết đã chạm đến đỉnh dục vọng bao lần, thịt non điên cuồng bóp chặt.

Phó Thanh Hành bị âm thanh rên nhẹ của cô càng châm lên lửa dục tình, cúi đầu hôn cô, hạ thân tốc chiến đâm mạnh, quy đầu biến đổi góc độ nghiền giã huyệt nhỏ, phá vỡ tử cung dữ dội tiến thật sâu vào bên trong.

Cả người cô gái nhỏ căng lên, tiểu huyệt gắt gao xoắn lấy côn thịt, người bị kẹp kêu lên một tiếng, một luồng nóng bỏng từ miệng quy đầu phun trào vào bên trong.

☆☆☆☆☆