Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 769: Sừng Linh Tê



Phượng Cửu nhẹ gật đầu, hỏi thăm tình hình tổn thương ba người bọn họ một chút.

"Có được phúc từ Phượng công tử, thực lực của chúng ta đều tăng lên, tổn thương cũng đều khôi phục. Tiểu Lưu do đi làm nhiệm vụ không có ở đây, nếu hắn biết ngươi đến, không biết sẽ kích động ra sao." Hội trưởng cười nói.

Một bên Cung trưởng lão cũng vẻ mặt tươi cười cùng Phượng Cửu trò chuyện vài câu, chỉ có Lý trưởng lão muốn chen vào nói đều không chen lọt, ngồi ở một chỗ lúng túng không thôi.

"Được, vậy gần tối ta lại tới a": nàng đứng dậy cáo từ, dự định vào trong thành đi dạo.

"Được, chúng ta tiễn Phượng công tử." Hội trưởng cùng Cung trưởng lão nói, cùng nhau đưa nàng ra ngoài.

Nàng dạo qua một vòng trong thành, mua không ít đồ, đang tính toán còn chờ bao lâu đến hẹn qua chợ đen, thấy phía trước không xa có tiệm châu báu, thế là liền đi tới nơi đó.





"Công tử, không biết có cần gì không ": chưởng quầy cười hỏi, ánh mắt lướt qua áo xanh trên người Phượng Cửu, ánh mắt rơi xuống cây lông vũ bên hông .

Chú ý tới ánh mắt chưởng quầy, Phượng Cửu cũng không để ý dạo qua một vòng phía sau, ánh mắt rơi vào một vật trong quầy bên trên, gõ gõ tủ, nói: "Đem cái này mang ra."

Chưởng quầy nhìn trong quầy đồ vật một chút, tiến lên phía trước nói: "Được, công tử xin chờ một chút." Vào bên trong mở ngăn tủ đem lấy đồ vật ra, mang tới một tấm vải đặt đồ vật ở phía trên, nói: "Đây là sừng Linh Tê, vừa đúng còn lại một nhánh, công tử nhìn xem."

Phượng Cửu nhận lấy xem xét, nhẹ gật đầu: "Ta muốn."

Nghe vậy, chưởng quỹ cười híp đôi mắt: "Bên trong tiệm chúng ta đều có các loại đồ vật, nhất là lầu hai, đều trưng bày loại bảo pháp quý báu, công tử có hứng thú có thể đi xem một chút."



Nghe nói như thế, nàng nhẹ gật đầu, bước đi lên lầu hai, khi đi tới lầu hai, nhìn thấy một món áo bào màu trắng, lúc nhìn thấy món áo bào trắng kia, không hiểu sao lại nghĩ đến áo Thiên Tằm của Mạch Trần bị nàng làm bẩn.

Nghĩ một chút, nàng chỉ vào món áo bào trắng kia nói: "Cái kia ta cũng muốn."

"Công tử thật có mắt nhìn, món này thực ra là áo Thiên Tằm , đông ấm hè mát, nhẹ nhàng như lông vũ, trong tiệm chúng ta chỉ còn một món": Chưởng quầy nói. Cho người lấy món áo bào xuống, cầm xuống lầu dưới sắp xếp gọn.

Dạo qua một vòng, cũng không thấy thêm gì hợp mắt, thế là liền để chưởng quầy tính tiền. Sau khi tính tiền, chưởng quầy còn đưa cho Phượng Cửu món đồ nhỏ tặng dịp đến lần đầu, hi vọng hắn lần sau lại đến.

Nhưng lúc này ở lầu dưới, chỉ thấy hai nam một nữ vây quanh tiểu nhị nói, tiểu nhị thấy chưởng quầy xuống tới, liền bước lên phía trước: "Chưởng quầy, vị cô nương này nói áo Thiên Tằm này là nàng nhìn trúng lúc nãy, không chịu để cho ta bọc lại."



Nghe vậy, chưởng quầy nhìn về phía ba người kia, không nhận ra hai người phía sau, nhưng nữ tử này thì nhận ra, liền cười nói: "Hóa ra là Hà gia tiểu thư."

"Chưởng quầy, ta lúc nãy liền nhìn trúng áo Thiên Tằm kia, chỉ là trên người không mang đủ tiền nên trở về lấy, sao vừa quay đi ngươi liền bán cho người khác" nữ tử kia giận dữ nhìn chằm chằm chưởng quầy.

"Ha ha, Hà tiểu thư bớt giận, Hà tiểu thư cũng không nói ta giữ lại, với lại cũng không giao tiền đặt cọc, ta đương nhiên không biết Hà tiểu thư muốn, vừa đúng lúc vị công tử này cũng nhìn trúng."

"Vậy hắn có thanh toán không"

"Thanh toán." Chưởng quỹ cười nói, đi lên trước, tự mình đem y phục gói kỹ, tính cả sừng Linh Tê, cả hai đều đưa cho Phượng Cửu.

Phượng Cửu cười cười, lúc nhận lấy muốn đem cất vào, lại bị nữ tử kia chặn ngang giữ lại.
Nàng nhìn nữ tử kia đặt tay lên tay nàng, lộ ra ý cười: "Vị cô nương này, nam nữ thụ thụ bất tương thân."