Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 440: Bị cưỡng hôn



“Ưm…”

Nàng khẽ kêu một tiếng khó chịu, kinh ngạc mở to mắt nhìn tức giận trừng hắn, nhìn thấy Diêm chủ bỏ mặt nạ xuống, một tay che mắt nàng, ngăn không cho nàng hừng hực nhìn hắn… Kìa, ánh mắt nóng giận.

Hơi thở lạnh lẽo chỉ thuộc về hắn xông thẳng lên mũi nàng, đôi môi mỏng tràn đầy hơi thở nam nhân không lưu loát dán lên đôi môi hồng trơn bóng của nàng, mang theo đôi chút cuồng nhiệt cùng nghiêm phạt, hung hăn hôn…không phải, là gặm cắn. 

Khuôn mặt nàng nổi lên hắc tuyến, một bụng không nói được gì cùng kinh ngạc, nàng đang bị cưỡng hôn? Bị sói hôn? Hung hăng điên cuồng giống sói nhưng cắn người giống như gặm xương này rốt cuộc là có ý gì?

Môi truyền đến cảm giác đau đớn cùng với sự đau nhức dưới eo khiến nàng nhăn mặt, nhưng hai tay bị giữ khư khư, môi bị phủ kín, ngay cả mắt cũng bị che lại, mặc dù nói Diêm chủ là một mỹ nam, muốn vóc dáng có vóc dáng, muốn tướng mạo có tướng mạo, không phải bắt bẻ nhưng việc hôn loạn này rốt cuộc là cái quỷ gì?

Phản ứng và cảm giác không giống với Phượng Cửu, Diêm chủ không lưu loát mang theo sự kích động cùng hưng phấn khó kiềm chế nổi. Hắn đã muốn làm thế này từ lâu rồi! Chính là vẫn không tìm được cơ hội cùng ngượng ngùng, hôm nay bị nữ nhân này chọc giận, trực tiếp hôn xuống. 

Hơn nữa mùi vị của nàng… thực sự rất tốt, vừa mềm mại vừa thơm ngọt, đôi môi trung hòa làm lòng hắn có chút khẩn trương, có chút thấp thỏm lại có chút hưng phấn, nói chúng loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu, khiến hắn không nỡ buông nàng ra.

Mãi đến khi rất lâu sau đó, rốt cuộc cũng nhận thấy nữ nhân bị hắn hôn hơn nửa ngày dường như thân thể vẫn cứng ngắc không phản ứng mới có chút nghi hoặc, bỏ bàn tay đang che mắt nàng ra liền nhìn thấy đôi mắt trừng lớn dường như nóng giận, mà lúc này môi của hắn vẫn dán lên môi nàng, nhưng trong lúc sửng sốt lại thấy nàng tức giận mở miệng cắn.

“A!” 

Không kịp phản ứng hắn hơi hít ngụm khí lạnh, hơi lui ra, cảm giác được trên môi hơi mặn mùi máu tanh mới ngẩn ra, ánh mắt kỳ lạ nhìn nàng.

Đây là nàng đang hôn đáp trả hắn sao?

Nếu như Phượng Cửu biết suy nghĩ lúc này của hắn, nhất định sẽ mắng to một tiếng: Đáp cái đầu ngươi! Ngươi đang hôn đó sao? Rõ ràng đang gặm! 

“Còn không mau buông ta ra!”

Nàng tức giận mắng, thấy vẻ mặt hắn vẫn mang theo dư vị kỳ dị, không khỏi tức giận lớn tiếng: “Eo ta đang bị thương!”

Vừa nghe đến câu eo của nàng bị thương, Diêm chủ ngớ ra, thần sắc hoảng hốt, vội vàng buông ra đỡ nàng dậy: “Để ta xem, sao lại bị thương?” Sau khi đỡ nàng ngồi lên từ trên giường, lúc này mới nhìn thấy dưới tấm thảm mỏng trên giường là một bình thuốc, cũng khó trách nàng nói bị thương. 

“A! Đau chết ta rồi.”

Gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng nhăn lại, ngược lại hít khí lạnh, cẩn thận xoa xoa thắt lưng. Cả người không chút đề phòng bị đẩy ngã đè lên bình thuốc, lại còn tên chết tiệt này đè lên, có thể không bị thương sao?

Đối với mọi thứ trong căn phòng này, Khôi Lang và Ảnh Nhât canh giữ ngoài viện vẫn luôn tò mò vểnh tai nghe, chỉ là bởi vì khoảng cách hơi xa, hơn nữa lại còn đóng cửa nên không nghe thấy rõ, nhưng lúc này nghe thấy âm thanh Phượng Cửu hút khí cùng với tiếng kêu đau, hai người không khỏi ngơ ngác nhìn nhau.  

“Cái này, ban ngày ban mặt, ngươi nói xem chủ tử và Quỷ đóng cửa làm gì bên trong?” Hai mắt Khôi Lang hiện lên tia hưng phấn, tuy rằng đang hỏi Ảnh Nhất nhưng biểu tình hưng phấn của hắn đã nói rõ ý nghĩ lúc này trong lòng hắn.