Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 223: Học viên đặc chiêu!



Theo hơi thở linh lực tăng lên và đánh sâu vào trên người Phượng Cửu, nháy mắt linh lực bùng nổ ra ngoài, hình thành một luồng hơi thở linh lực hùng hậu ở quanh thân nàng.

Cũng ngay tại một khắc này, linh khí bắt đầu khởi động đều bị nàng rút nhập lại vào trong cơ thể. Theo thời gian trôi qua, hơi thở linh lực trên người nàng dần dần bình ổn xuống lại, linh khí tan đi, phảng phất như trước đó chưa từng xuất hiện một màn kia.

Nhưng phẩm cấp linh lực của nàng, lại một lúc nhảy thẳng lên tu vi đại linh sư cấp 3!

Phượng Cửu thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt tràn ngập ánh sáng vui sướng. Tại một khắc này đây, nàng chỉ cảm thấy những gì mình nhìn thấy bằng mắt thường đã trở nên khác biệt. Hơn nữa, ngay cả tiếng côn trùng kêu vang thật nhỏ cũng có thể rõ ràng lọt vào tai. Cả người phảng phất như có một luồng hơi thở linh lực cuồn cuộn không ngừng chuyển động xoay quanh, thập phần thoải mái.

Ánh mắt nàng nhìn về hướng bốn lão giả đang ngồi ở bốn phương hướng, nhìn thấy một đám bọn họ đang ngốc ngốc nhìn nàng, không khỏi lộ ra một nụ cười.

Phủi bụi quần áo, nàng đứng lên từ dưới đất, chắp tay hành lễ đối bốn người, cất cao giọng nói: "Đa tạ bốn vị tiền bối đã hộ pháp giúp vãn bối."

Nếu không phải có bốn người hộ pháp, thời gian ba ngày ba đêm này, sẽ gặp phải sự tình gì căn bản không thể nào đoán trước. Rốt cuộc, nếu như bị quấy rầy trong quá trình tu luyện thăng cấp, hậu quả thật không dám tưởng tượng!

Nghe được lời này, trong giây lát bốn người đều hoàn hồn, nháy mắt nhảy lên và bước về phía Phượng Cửu: "Thiếu niên, ngươi có hứng thú gia nhập vào môn phái chúng ta?"

"Thiếu niên, hãy gia nhập phái Quỳnh Hoa chúng ta!"

"Gia nhập phái Thanh Thành tốt hơn!"

"Gia nhập học viện Tinh Vân tốt nhất! Lão phu có thể cho ngươi trở thành học viên đặc chiêu."

Bốn gã lão giả, người phía sau cố gắng vượt qua người nói trước, e sợ nếu mình chậm một chút sẽ bị người khác giành mất.

Mà nghe được lời bọn họ nói, Phượng Cửu hơi sửng sốt một chút, tiện đà cười: "Thật vinh dự khi được các vị tiền bối để mắt, chỉ là, vãn bối còn có việc trong người, trước mắt cũng không có ý niệm đầu nhập môn phái."

Nhìn thấy bốn người đều nhíu mày, ánh mắt nàng hơi lóe, lại nói: "Bất quá, vãn bối sớm có tâm gia nhập học viện Tinh Vân để tiếp tục tu luyện, chỉ chờ đến lúc Tinh Vân chiêu sinh sẽ tiến đến báo danh."

Nghe được lời này, ba người khác không tránh khỏi thất vọng, nhưng bọn họ cũng biết, Tinh Vân là học viện nổi danh Thanh Đằng quốc, ngay cả môn phái bọn họ muốn so cũng so không nổi. Rất nhiều học viên tu sĩ các nơi, đều hy vọng có thể gia nhập học viện Tinh Vân. Thiếu niên này sẽ lựa chọn Tinh Vân, cũng là chuyện bình thường.

"Ha ha ha ha! Tốt tốt tốt, ngươi có ý niệm tất nhiên là tốt nhất." Lão giả học viện cười ha ha, ánh mắt nhìn Phượng Cửu càng thêm vừa lòng.

Sau đó lão lấy ra một lệnh bài từ trong ống tay áo, đưa cho Phượng Cửu, nói: "Đây là Tinh lệnh của Tinh Vân chúng ta, ngươi hãy giữ lấy. Ngày ngươi tiến đến học viện báo danh hãy mang theo lệnh bài này. Có lệnh bài này nơi tay, không cần trải qua khảo hạch liền có thể trực tiếp đi vào, trở thành ta học viên Tinh Vân chúng ta."

Phượng Cửu tiếp nhận lệnh bài nhìn nhìn, cất giữ nó, sau đó mỉm cười nói: "Đa tạ tiền bối, vãn bối là Phượng Cửu, còn chưa thỉnh giáo đại danh tiền bối?"

"Ha ha ha! Phượng Cửu? Hảo, lão phu sẽ nhớ kỹ tên này, trở lại học viện chắc chắn phải đăng ký báo danh. Lão phu họ Quan, mọi người thường gọi là Quan lão, là phó viện sĩ Tinh Vân." 6

Nghe được lời này, Phượng Cửu có chút kinh ngạc, lập tức cung kính hành lễ: "Gặp qua Quan phó viện, vãn bối nhớ kỹ." Thật không nghĩ tới, đạo sư Tinh Vân mang một đội tới đây cư nhiên là phó viện trưởng.

Ba lão giả một bên nhìn thấy thật sự rất thất vọng. Không nghĩ tới một hạt giống tốt như vậy cư nhiên lại bị Tinh Vân đoạt mất, ài!

"Phượng Cửu đúng không? Nếu ngươi thay đổi chủ ý, có thể tới gia nhập một phái của chúng ta. Nếu ngươi gia nhập phái chúng ta, ta nhất định sẽ giúp ngươi trở thành đệ tử tinh anh!"

Nghe thấy những lời mời gọi trắng trợn như thế, Quan lão quay đầu lại liếc mắt nhìn ba người một cái, nói: "Các ngươi cũng đừng uổng phí tâm tư, hắn a, các ngươi sẽ không có cơ hội."