Tuần Thú Đại Minh

Quyển 2 - Chương 135: Ta muốn lật lại bản án



Đoàn Phi nhíu mày nhìn hắn, những dân chúng đứng bên cạnh xem cũng cóvài người hò reo cổ vũ. Đoàn Phi còn chưa có biểu hiện gì, Hình BộThượng Thư Tiền Như Kinh đã đập mạnh đường mộc lên mặt bàn, quát lớn:

- Trên công đường không được ồn ào, còn nói leo làm phiền người thẩm án, sẽ phạt đánh rồi đuổi ra ngoài.

Bọn nha dịch cùng hô lên Uy Vũ, đè lại những âm thanh tạp loạn. Tiền Như Kinh nâng tay với Đoàn Phi nói:

- Đoàn đại nhân, mời tiếp tục!

Đoàn Phi hỏi lại câu hỏi ban nãy, Chu An trả lời:

- Hôm đó ca ca đến sáng hôm sau mới quay lại, nhưng ca ca cũng khôngtrực tiếp đi ngủ như thường lệ, mà gọi chị dâu làm chút thức ăn và mangrượu vào phòng. Sau đó lại bảo chị dâu sang láng giềng.

Đoàn Phi trầm ngâm một chút, Tô Dung đột nhiên nói nhỏ bên tai hắn:

- Đại nhân, hỏi hắn đã đính hôn chưa, hoặc là có người trong lòng nào không?

Đoàn Phi hơi nghiêng đầu, hỏi:

- Chu An, ngươi có cô nương trong lòng nào không, hoặc là đã đính hôn chưa?

- Hỏi những câu vớ vẩn không liên quan này làm gì, thật tẻ nhạt. Mặtcòn chưa mọc râu mà đã làm quan to, nhất định có vấn đề. Các ngươi nhìncái gì, không cần đuổi, ta tự đi!

Trước khi nha dịch đuổi, hắn ta vừa nói vừa rời khỏi công đường Hình Bộ.

Dưới sự châm ngòi của người nọ, dân chúng dưới công đường cũng nghịluận không thôi. Tiền Như Kinh lại đập mạnh kinh đường mộc, quát:

- Không được ồn ào, vị Đoàn đại nhân này tuổi tuy còn trẻ, nhưng đãliên tiếp phá được nhiều vụ án, các ngươi có lẽ cũng từng nghe qua, haitháng trước, vụ án giám sinh bị giết ở huyện Thượng Nguyên, chưa đến nửa canh giờ, Đoàn đại nhân đã phá xong, năng lực của Đoàn đại nhân làkhông cần nghi ngờ. Công đường uy nghiêm, nếu còn vô cớ gây sự, sẽ phạtđánh hai mươi trượng!

Ngay khi Tiền đại nhân còn đang giảithích lai lịch của Đoàn Phi, Đoàn Phi đã quay đầu sang nhìn Tô Dung mộtcái, Tô Dung gật đầu với hắn, quay người rời đi. Tuy không có chứng cớ,nhưng Đoàn Phi lại càng ngày càng cảm thấy vụ án này khả nghi. Người vừa rồi cũng rất khả nghi. Đoàn Phi cho Tô Dung đi điều tra lai lịch củahắn.

Khi Tiền đại nhân ra hiệu cho Đoàn Phi lần nữa, Đoàn Phi lại chắp tay với ông ta:

- Tiền đại nhân, bản quan cảm thấy án này có nhiều điểm khả nghi, cóthể tạm thời bãi đường, bản quan và hai vị đại nhân ra sau công đườngthương nghị một lát rồi nói không?

Tiền Như Kinh gật gật đầu, đập mạnh kinh đường mộc nói:

- Tạm thời bãi đường, giờ Mùi thăng đường tái thẩm, người đâu, áp giải phạm nhân về đại lao trông coi cẩn thận!

Đoàn Phi, Tiền Như Kinh, Lâm Hy Nguyên ba người lui về sau công đường, sau đó Tiền Như Kinh nói:

- Đoàn đại nhân có phát hiện gì?

Đoàn Phi nói:

- Không sai, vụ án này có rất nhiều điểm đáng ngờ. Ta hoài nghi Chu Annày là bị hãm hại, đây hoàn toàn chỉ là cảm giác. Hai vị đại nhân khôngcảm thấy mọi chuyện qúa trùng hợp sao? Hơn nữa, Chu An vì sao phải giếthại ca ca mình? Mưu đồ chiếm đoạt tài sản? Lúc đó trong tay hắn có dao,hoàn toàn có thể giết cả con trai ca ca, do đó mưu đồ cướp tài sản làkhông đúng, lật lại hồ sơ vụ án, cũng chưa từng nghe có người nói Chu An và Chu Đăng có thù hận gì, con dao kia cũng lai lịch bất minh, thê tửcủa Chu Đăng cũng chưa từng gặp mặt, lúc đầu phủ Tô Châu tại sao khôngtìm hiểu lai lịch của hung khí!

Tiền Như Kinh vuốt vuốt cằm, nói:

- Cái này quả thực có chút kỳ lạ, ý của Đoàn đại nhân..?

Đoàn Phi kiên quyết nói:

- Nhân chứng, vật chứng, lời chứng liên quan của vụ án này đều phảithẩm vấn lại từ đầu, cần phải tra rõ ràng triệt để. Hai vị đại nhân thấy thế nào?

Lâm Hy Nguyên nhịn không được nói:

- Đoànđại nhân có trách nhiệm giám sát, yêu cầu như vậy cũng là lẽ thường. Cóđiều Đoàn đại nhân nắm chắc mấy phần? Án xảy ra ở Tô Châu, cũng đã quaba năm rồi, muốn triệu nhân chứng lại không phải là việc dễ dàng.

- Ta!

Đoàn Phi trầm ngâm một lát, trả lời:

- Ta có thể nói là nắm chắc mười phần, cũng có thể không nắm chắc phầnnào. Bởi vì trước mắt không có bất kỳ chứng cớ nào, sự nghi ngờ của tacũng hoàn toàn là phán đoán, tuy ta tin vào phán đoán của bản thân nhưng thời gian đã lâu, ai cũng không biết có thể tra ra được gì không?

Lâm Hy Nguyên chế giễu nói:

- Nếu đã như vậy, đại nhân tại sao còn muốn mạo hiểm? Chứ không phải là tân quan mới nhậm chức, đốm lửa nhỏ muốn đốt thành ngọn lửa to trên vụán này sao?

- Không được vô lễ với đại nhân!

Tiền Như Kinh quát lớn một tiếng, sau đó nói với Đoàn Phi:

- Đoàn đại nhân, Lâm đại nhân nhanh mồm nhanh miệng, mong đại nhânkhông để trong lòng. Vụ án này nhân chứng vật chứng đều có đủ, muốn lậtlại vụ án rất khó, đại nhân vẫn là thôi lãng phí tâm tư quá nhiều vào nó đi!

Khi Tiền Như Kinh trách mắng Lâm Hy Nguyên, Đoàn Phikinh ngạc nhìn hắn một cái. Một viên quan bát phẩm nho nhỏ, cũng khôngcao hơn một bộ khoái không có phẩm nào là bao, lại dám ăn nói như vậyvới viên quan tứ phẩm, não nhúng nước rồi sao?

Lại nghe thấy chủ thẩm Hình Bộ Thượng Thư nói như vậy, Đoàn Phi chau mày, nghiêm nghị nói:

- Mệnh người tại trời, đại nhân, xin cho ta chút thời gian, nếu như còn không tra ra được gì, lúc đó kết thúc vụ án cũng chưa muộn.

Nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Đoàn Phi, Tiền Như Kinh khẽ thở dài:

- Hậu sinh khả úy, thôi được, vụ án này ta sẽ giúp đại nhân kéo dàithêm mấy ngày, nhiều nhất là năm ngày, không có chứng cớ xác thực, thìkhông thể gọi nhân chứng đến, bởi vì như vậy chính là đại nhân đang nóivới người khác rằng chúng ta muốn lật án. Nếu đến cuối cùng lại khônggiải quyết được gì, chúng ta sẽ gặp phiền phức!

- Được, nếutrong vòng năm ngày ta không tra ra được bất cứ manh mối có lợi cho ChuAn nào, ta sẽ quay về thỉnh tội với hai vị đại nhân. Thời gian cấp bách, hạ quan xin cáo lui!

Đoàn Phi cáo từ với hai người, quay người rời đi, Tiền Như Kinh ngạc nhiên nói:

- Quay lại quay lại, Đoàn đại nhân, đại nhân không thể cứ như vậy màđi, ít nhất cũng phải đợi buổi chiều thăng đường xong, đại nhân còn phải quay lại Đô Sát viện giao nhận nữa, đổi một vị đại nhân tới nghe thẩmđã. Đoàn đại nhân thật sự muốn tự mình đến Tô Châu điều tra án? Từ trước đến nay chưa từng có tiền lệ, chỉ e Đoàn đại nhân không thể lấy thânphận quan phủ mà đi. Đoàn đại nhân, đại nhân nên suy nghĩ cho kỹ!

Đoàn Phi cảm kích thi lễ với Tiền đại nhân, rồi nói:

- Đa tạ Tiền đại nhân chỉ điểm, vụ án này ta không tự mình đi Tô Châumột chuyến chỉ sợ sẽ lỡ việc. Thời gian này mong Tiền đại nhân và Lâmđại nhân giúp đỡ kéo dài một chút, một khi có được chứng cớ xác thực, ta sẽ lập tức quay về!

Tiền Như Kinh thở dài:

- Mạngngười do trời, Chu An này không màng sống chết một mực đòi phản cung lên trên, ta cũng nghi ngờ, coi như cho hắn một cơ hội đi, Đoàn đại nhân,vụ án này nếu có vấn đề gì, nếu như có người phía sau thao túng, lần điTô Châu này nên cẩn thận một chút!

Đoàn Phi lại bái tạ. Buổichiều sau khi thăng đường, mọi chuyện phô trương như cũ, náo nhiệt đưaphạm nhân lên, Tiền Như Kinh tùy tiện hỏi một vài câu không liên quan,sau đó vỗ án nói:

- Lão gia ta hơi mệt rồi, ngày mai lại thẩm!

Dân chúng dưới đường nhao nhao ầm ỹ lên, Tiền Như Kinh làm như khôngnghe thấy, Đoàn Phi quay người đi ra ngoài, tìm được đám người ThạchBân, nói ngay:

- Các ngươi lập tức về nhà chuẩn bị hành lý và ngựa, đợi ta quay về xuất phát ngay!

Thạch Bân hỏi:

- Phi ca, chúng ta đi đâu? Chẳng lẽ là đi Tô Châu? Tô cô nương đi đâu rồi? Chúng ta không đợi cô nương ấy sao?

- Cô ta tự sẽ quay về tìm chúng ta, không cần đợi!

Đoàn Phi dẫn theo đám nha dịch quay về Đô Sát viện, đi gặp Tả Đô Ngự Sử Ngụy đại nhân. Sau khi nói rõ tình hình, Tả Đô Ngự Sử ngẫm nghĩ mộtlát, chỉ đáp ứng cho bọn họ đi Tô Châu với thân phận cá nhân, Tiền NhưKinh đã nói trước nên Đoàn Phi cũng không miễn cưỡng, đợi sau khi ĐoànPhi vội vội vàng vàng đi, Tả Đô Ngự Sử đại nhân mới cười lạnh một tiếng, nói:

- Tự cho là đúng, không biết lượng sức mình, thôi được,không cho ngươi đụng phải một cái túi, ngươi lại cho là bản quan chặnđường của ngươi, ỷ vào có Hoàng Thượng chống lưng mà đã là giỏi à, taxem ngươi còn ngông cuồng được bao lâu!

Đoàn Phi căn bảnkhông biết người trực tiếp lãnh đạo hắn lại đối xử với hắn như vậy, kích động về nhà, Tô Dung đã đang đợi hắn rồi, ngoài ra, trong nhà còn cóthêm một vị khách.

Đoàn Phi gặp Tô Dung ở nhà sau, Tô Dung không đợi hắn hỏi đã nói:

- Đại nhân, tiểu nữ theo người nọ ra ngoài, chỉ thấy người đó vội vàngtrở về khách điếm, gặp một người. Bọn họ nói chuyện rất cẩn thận, khôngtiết lộ ra lai lịch, chỉ nói án xảy ra vấn đề, một tên quan nho nhỏ còntrẻ hình như có chút bản lĩnh, nếu hắn tra tiếp, chỉ sợ vụ án chắc nhưđinh đóng cột này thật sự sẽ bị lật lại, vào buổi chiều, lại có mộtngười chạy đến gặp người kia, nói buổi chiều khai thẩm một lát đã thôi,chỉ sợ án thật sự đã có vấn đề, người kia cuối cùng cũng quyết định,mang theo đồ đạc đi ra khỏi đó, tiểu nữ đi theo y một lúc thì quay về.

Đối với lời đùa giỡn trong câu nói của Tô Dung, Đoàn Phi cũng không để ý, hắn chau mày nó:

- Chu An này bất tri bất giác rốt cuộc đã đắc tội với nhân vật như thếnào, kéo dài ba năm cũng chưa buông tha, lại còn phái nhiều người nhưthế đến trông coi, thật sự không đơn giản. Thôi được, ta đi gặp ngườiđem lễ tới cửa này trước đã rồi nói!