Tu La Thiên Đế

Chương 77



Sắc mặt bà lão không tốt lắm, Mạc Linh Linh vậy mà lại để thua Tần Thiên, điều này đã làm cho sắc mặt của tôn sư cô ta trở nên rất khó coi.

“Tiếp theo, chúng ta sẽ khảo nghiệm khả năng phân biệt dược liệu của các ngươi.”

“Tuy nhiên, các ngươi phải bịt mắt lại, dựa vào kinh nghiệm để phân biệt ra các loại dược liệu.” Lão bà nói.

Trên thực tế, bịt mắt để phân biệt dược liệu là một việc cũng tương đối khó.

Nếu như nền tảng kém một chút sẽ rất có khả năng sẽ không nhận ra, phân biệt được một số cây dược liệu.

Sở dĩ lão bà làm như vậy là cũng muốn cho Mạc Linh Linh có thể kéo lại một lần thắng.

Thường ngày bà dạy dỗ Mạc Linh Linh rất nghiêm khắc, đặc biệt là trong việc phân biệt dược liệu, hầu như Mạc Linh Linh ngày nào cũng phải luyện tập khổ ực.



“Quá tốt rồi, lần này ta nhất định sẽ thắng!” Mạc Linh Linh vừa nghe rằng là bịt mắt để phân biệt dược liệu, ngay tức khắc trong lòng liền lấy lại được sự tự tin.

Tống Quang Trình cảm thấy ngày thường mình cũng được tiếp xúc với dược liệu rất nhiều, nhất định sẽ không thể thua Tần Thiên.

Còn biểu ca của Mạc Linh Linh hoàn toàn chỉ là vật làm nền, có hắn ta hay không cũng đều giống như nhau cả.

Tiếp theo, Tần Thiên và những người khác đều bị bịt mắt bằng một tấm vải đen đảm bảo không thể nhìn thấy gì.

“Từng người mỗi lần đoán ra năm loại dược liệu, mỗi một lần trôi qua sẽ có một người bị loại, người cuối cùng ở lại chính là người chiến thắng vòng này.” Lão bà nói.

“Ai tham gia trước?” Bà ta mở miệng một lần nữa.

Lần này, Mạc Linh Linh tràn đầy tự tin bước ra nói: “Sư tôn, để con đi đầu làm trước cho ạ!”

Cô ta cũng muốn tạo một chút áp lực cho Tần Thiên thông qua màn thể hiện của chính mình.

Như cô ta thấy, một khi Tần Thiên hoảng loạn thì rất có khả năng hắn ta sẽ gây ra sai sót.

“Được.” Vị lão bà gật đầu, sau đó lấy ra năm loại dược liệu khác nhau từ trong nhẫn trữ vật.

Năm loại dược liệu này đều rất dễ gặp, đối với Mạc Linh Linh mà nói là không khó khăn gì cả.

“Bà ta làm như vậy, rõ ràng là đang thiên vị Mạc Linh Linh, Thật không công bằng!” Trần Thiến nháy mắt nhận ra năm loại dược liệu đó, cho dù có bịt mắt để đoán thì cũng không có khó khăn gì.

“Đừng lo lắng vôi, nếu ngươi đã nói Tần Thiên là thiên tài luyện đan, vậy thì hắn ta sẽ không bị đánh bại dễ dàng như vậy đâu.” Triệu Thiên Phong hờ hững nói.

Mạc Linh Linh bắt đầu nhận biết, cô ta dùng tay cảm nhận hình dạng của dược liệu trước, sau đó dùng mũi để ngửi mùi vị của dược liệu.

Rất nhanh sau đó, khóe miệng cô ta khẽ cong lên, bởi vì năm loại dược liệu này, cô ta hoàn toàn có thể nhận ra tất cả.

“Sư tôn, năm loại dược liệu này lần lượt là Thanh Hà Thảo, rễ Bách Đoạn…” Mạc Linh Linh tự tin nói.

“Không hổ là học trò của lão thân, trả lời hoàn toàn chính xác rồi.” Sau khi nghe những gì Mạc Linh Linh trả lời, lão bà rất hài lòng nói.

Tiếp theo là Tống Quang Trình, tuy nhiên sau khi bịt hai mắt, hắn ta chỉ đoán đúng bốn loại dược liệu.

Ngay sau đó đến lượt Tần Thiên ra sân.

Lão bà lần này lấy ra năm loại dược liệu, trong đó có hai loại cực kỳ hiếm gặp, bà ta cố tình muốn làm khó Tần Thiên.

“Bà già này, rõ ràng là đang phân biệt đối xử.” Triệu Thiên Phong lầm bầm nói.

Nhưng họ đều không biết, ở kiếp trước, Tần Thiên hầu như đều đã hiểu biết tất cả các loại dược liệu, cho dù là linh dược cấp cao hay là dược thảo cấp thấp, hắn ta đều nghe nhiều đến nỗi thuộc lòng.

Vậy nên bất kể lão bà có làm như thế nào cũng không thể làm khó Tần Thiên.

Tần Thiên chỉ dùng khoảng thời gian ngắn là đã có thể kể tên ra toàn bộ năm loại dược liệu của lão bà.

Hơn nữa, một lỗi sai cũng không có.

“Tần Thiên, làm tốt lắm!” Hai thầy trò Triệu Thiên Phong và Trần Thiến vui vẻ kêu lớn.

Đến nước này, Tần Thiên rõ ràng rất bình tĩnh, loại khảo nghiệm này đối với hắn mà nói căn bản là không có tính thử thách nào cả.

Người cuối cùng lên sân là Mạc Hải Sinh, hắn ta cảm thấy vô cùng xấu hổ khi chỉ trả lời được hai loại dược liệu mà trong đó có một loại còn trả lời sai.

Vòng này, người bị loại đương nhiên là hắn ta.

Chỉ còn lại ba người Tần Thiên tiếp tục tiếp nhận thử thách.

Lại qua một vòng, Tống Quang Trình cũng bị loại bỏ, cuối cùng chỉ còn lại Trần Thiên và Mạc Linh Linh.

Tống Quang Trình rất buồn bực, làm sao hắn ta có thể đoán trước rằng người bình thường không có tiếng tăm như Tần Thiên có thể nghiền nát được hắn.

Vốn dĩ Tống Quang Trình còn muốn trước mặt của Trần Thiến thể hiện tài năng, xem ra bây giờ là hoàn toàn mất hết mặt mũi rồi.

“Tiếp theo, thử thách sẽ thêm chút khó khăn. Các ngươi không chỉ bị bịt mắt để phân biệt dược liệu mà còn phải nói ra được đặc tính của dược liệu đó.” Lão bà nói.

Làm như vậy cũng có thể giúp kiểm tra được nền tảng cơ bản của một luyện đan sư.

“Tùy theo bà.” Tần Thiên nhún vai nói.

Hắn đối với thuộc tính và dược lý của mỗi một loại dược liệu đều rất tinh thông, cho dù có biến hóa như thế nào đều không thể làm khó được hắn.

Có cái gọi là trăm khoanh vẫn quanh một đốm*.

Tần Thiên đã nắm chắc những thứ căn bản nhất, vì thế nên cũng không sợ người khác làm khó dễ.

*Hán Việt là VẠN BIẾN BẤT LY KỲ TÔNG, có nghĩa là dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi.