Truyền Nhân Thiên Y

Chương 342



Chương 343

Nói thật, giờ ông ta có chút ám ảnh với tiếng cười của Lương Siêu rồi…

“Cậu lại cười cái gì!”

“Không có gì, chỉ là cảm thấy Bạch bộ chủ có chút chậm chạp, tất cả sản nghiệp của nhà họ Long, đã bị các ông chủ lớn của Trấn Giang chia sạch từ sáng hôm rồi.”

“Nhưng mà không hẳn là bây giờ ông dẫn người đi sẽ không thu hoạch được gì, bởi vì mấy ông chủ lớn kia không động đến cha con họ Long, giờ đã trói bọn họ vào trong biệt thự nhà họ Long, nếu Bạch bộ chủ đi ngay còn có thể xử lý bọn họ đấy.”

Nghe xong, Bạch Thiên Nam một cái lảo đảo một cái lảo đảo, thiếu chút nữa đã té sấp mặt!

Thịt thà xương xẩu gì cũng bị người ta chia hết rồi, chỉ chừa lại cho bọn họ hai tên rắc rối!

Không cần hỏi cũng biết, nhất định là do Lương Siêu để lộ tin tức ra ngoài!

Mình đuổi cả nhà họ Long đi không được lợi gì mà ngược lại, nói không chừng tên nhãi này còn được mấy ông lớn đó còn chuẩn bị biết bao nhiêu quà cảm ơn!

“Được, hay lắm!”

“Tên họ Lương kia, cậu hay lắm, tôi sẽ chống mắt lên chờ xem, xem thử ai có thể cười đến cuối cùng!”

Cuối cùng, Bạch Thiên Nam tức giận rời đi, Hạ Tam Hải nhìn thấy một màn này thì lắc đầu thở dài.

“Tiểu Lương, tuy bề ngoài bộ chủ của bọn tôi nhìn như trung hậu hiền lương, nhưng thực tế lại là một người có thù tất báo, cháu…”

“Cái này tôi đã sớm nhìn ra.”

Lương Siêu cười ngắt lời Hạ Tam Hải, nói: “Hạ lão, ông cũng không cần quan tâm những chuyện này.”

“Thiên Sơn Tuyết Liên cũng cực kỳ quan trọng đối với tôi, có thể nói là bắt buộc phải có, cho nên xung đột giữa tôi và Bạch bộ chủ là chuyện khó tránh khỏi.”

“Aizz, cái này cũng đúng.”

……

Đến lúc trở lại phân bộ, Bạch Thiên Nam vẫn âm trầm nãy giờ rốt cục cũng triệt để bộc phát, đầu tiên là đập nát hết đồ trong văn phòng của mình, sau đó lại mắng chửi Bạch Hạo Nhiên một trận!

Đều là người trẻ tuổi giống nhau, tại sao lại để thực lực chênh lệch lớn như vậy!

Quả thực là khác biệt như trời với đất!

Như một bên là sâu một bên là rồng!

Nhìn vẻ mặt hận rèn sắt không thành thép của Bạch Thiên Nam, trong lòng Bạch Hạo Nhiên tràn đầy oàn ức, nhỏ giọng nói thầm: “Chỉ biết mắng con trút giận, không phải ba cũng không phải là đối thủ của người ta sao?”

“Cái gì?”

“Đứa bất hiếu này! Con nói lại lần nữa thử xem!”

Bạch Hạo Nhiên vội vàng nhận sai, lại tiến lại gần xoa dịu tính nóng của Bạch Thiên Nam: “Ba, vì kế hoạch hôm nay, chúng ta phải nhanh chóng nghĩ biện pháp mới đúng!”

“Từ khi thành lập đến nay, phân bộ Võ Minh Trấn Giang chúng ta vẫn luôn chiếm vị trí đứng đầu Đại hội phân bộ trong tỉnh, nếu thật sự để mất đi danh hiệu này trong thời gian ngài nhậm chức bộ chủ, vậy ngài…”