Trường Sinh Giới

Chương 273: Chư thánh giáng trần



Thất Nhạc Viên biến mất, mọi người giật mình mà nhìn tất cả cảnh này nhưng không cách nào ngăn cản. Dần dần mọi người đã không nhìn thấy bên trong, chỉ có thể nhận ra mấy hắc động thật lớn bị trấn phong ở gần Thiên Bi.

Đó là cái gì?Thông đến nơi nào? Là một Tinh Vân ở đầu bên kia? Hay là đến bên bờ hồng hoang của vòm trời? Hoặc là chỗ đang phong ấn ác ma hoặc thần thánh? Không ai biết.

Mấy huyệt động thật lớn giống như là có thêm một phần ma lực kỳ dị, phảng phất có thể chiếm đoạt tâm thần của mọi người.

Một số tu giả đã không tự chủ được cất bước đi về phía trước. Sau khi tới gần thì "Phanh" một tiếng, họ đã hóa thành một bãi máu mà tiêu tan ở nơi này.

Lạnh sống lưng! Tất cả mọi người bỗng dưng tỉnh ngộ lại.

Thật là vực tử vong. Trong tình huống không có pháp lực thần thông thì mấy cái huyệt động quả thật giống vùng đất chết chóc.

Trong Thất Nhạc Viên , Kha Kha đã ngừng khóc thảm. Nó hoàn toàn lâm vào hôn mê, vô vàn luồng hào quang từ bốn phương tám hướng ngưng tụ lại rồi xuyên vào trong thân thể.nó

Đúng rồi. Thất Nhạc Viên thực sự là cha mẹ Kha Kha để lại cho nó. Tiêu Thần yên lặng nhìn tất cả, vì cảnh đời tiểu thú mà thở dài. Vì thấy nó có thể được Thất Nhạc Viên mà tâm tư vui mừng khó có thể bảo trì bình tĩnh.

Hắn thấy trong Thất Nhạc Viên không ngừng có những luồng sáng hội tụ lại rồi cứ thế dung nhập vào trong cơ thể Kha Kha mà không hề hạn chế. Tiêu Thần lẳng lặng bảo vệ trong thời gian dài, khi phát hiện tiểu thú tựa hồ lâm vào một loại trạng thái kỳ diệu liền lặng lẽ bước lùi ra khỏi nhà tranh.

Hắn không biết con đường của mình sẽ ở phương nào, giết nhiều Bán Tổ như vậy có nghĩa là sẽ làm địch với cả thế giới. Đi ra khỏi Thất Nhạc Viên chắc chắn sẽ chết không có chỗ chôn, tựa hồ chỉ có trốn ở chỗ này mà yên lặng tu luyện .

Nhưng mà hắn cũng không phải một người bi quan. Hắn cảm giác được một ngày nào đó sẽ bằng vào thực lực của mình mà đi ra .

Còn sống. Là yêu cầu xa vời duy nhất trước mắt.

Võ ấn ký đã dung nhập vào trong đầu hắn, giờ phút này Tiêu Thần đã hoàn toàn tập trung tinh thần vào trong võ cảnh huyền diệu. Đường tu võ hoàn toàn mới , không cần thần thông, hơn hẳn thần thông.

Chỉ tay phá trời không phải là thần thoại ở trên đường tu võ này. Đó chỉ là khai quật vô hạn đối với bản thân mình , để thân thể vượt lên trên cả thế giới . Lực của bản thân đủ phá vỡ thiên địa, làm nát vụn không gian

Đây sẽ là cực hạn của võ học sao? Còn không phải! Đại cảnh giới được miêu tả trong võ ấn kí e rằng sẽ khiến cho Tiêu Thần nghĩ đó là mộng ảo.

Tu võ. Hắn muốn đi trên con đường này, nhưng mà. . . Lại gặp phải một vấn đề thật nghiêm trọng

Tu võ. Nếu muốn đạt đến cảnh giới tận cùng thì cũng không thể thi triển thần thông, hai thứ tương khắc nhau.

Không tiếc sao?

Hắn có một loại cảm giác rằng thần thông Bát Tướng Thế Giới mà tu luyện tới cuối cùng, có lẽ thật sự có thể làm rung chuyển Lục Đạo Luân Hồi. Có thể nào vứt bỏ, có thể nào không tiếc?

Thần thông cùng đất trời tương quan. Mượn lực của đất trời để khơi thông chính bản thân mình, phát huy ra lực lượng khó có thể phỏng đoán.

Tu võ, hoàn toàn dựa vào chính mình. Lấy lực của bản thân để làm những việc nghịch thiên, vượt qua được lực của thế giới.

Đối mặt với những hướng đi lớn lao thì Tiêu Thần có hơi do dự. Cuối cùng hắn cắn răng từ bỏ thần thông. Trước cứ tu võ như vậy đã, nếu gặp phải lực cản thì lại nghĩ biện pháp.

Tâm pháp trên Thiên Bi cùng võ ấn ký có liên quan gì sao? Khi hắn quyết định làm như thế nào thì liền nghĩ tới vấn đề này. Cùng xuất xứ từ Thiên Bi, rốt cuộc hai thứ liệu có tương đồng hay không? Hoặc là nói tâm pháp của Thiên Bi là trụ cột, võ ấn ký là phương hướng cuối cùng?

Tạm thời thì không hiểu, nhưng có thể khẳng định là hai thứ nàycái tuyệt đối không tương khắc

Giờ phút này, Tiêu Thần đã vận chuyển tâm pháp trên Thiên Bi , so với trước kia thì càng thêm trôi chảy. "Dát băng dát băng" xương cốt cùng huyết nhục đều đang di chuyển. Thần huy lưu chuyển trong huyết mạch.

Công pháp tiến thêm một bước tới hoàn thiện. Khi Tiêu Thần vận chuyển Huyền công thì thân thể xảy ra biến hóa kinh người. Mười sáu huyệt đạo thần hóa trong cơ thể phóng hào quang chói lọi, chói mắt như mười sáu ngôi sao. Nó xuyên thấu qua huyết nhục tỏa ra từng chùm sáng rực rỡ.

Tạm thời, những hệ thống thần mạch thật sự sinh ra. Chúng không yếu ớt nhạt nhòa giống như trước kia mà cùng với năng lượng hóa, hiện tại chúng thật sự mọc dài ra, nối liền mười sáu cái thần huyệt. Dường như muốn tạo ra một hệ thống.tuần hoàn khác.

Đồng thời. Võ ấn ký ở trong đầu Tiêu Thần hiện ra. Hắn bắt đầu thử nghiệm sự tu luyện thật sự. Đây không phải là tâm pháp cơ bản, mà là những dấu ấn của nghĩa lý sâu sắc hằn sâu vào tâm can. Nhưng Tiêu Thần cùng tâm pháp của Thiên Bi giống như nước và sữa hòa nhau nên cũng không tương khắc.

Quầng sáng huy hoàng lưu chuyển bên ngoài thân thể, Tiêu Thần cứ tĩnh tọa ba ngày như thế. Nhưng đến ngày thứ tư rốt cục xuất hiện vấn đề. Thân thể của hắn lại truyền ra tiếng vỡ vụn, xương cốt thì nứt nẻ, máu tươi chảy ra. Thân thể tựa hồ cũng sắp sửa tan rã.

Dong Binh Luyện Thể thần thông tan rã, bảo thể của hắn tựa hồ muốn vỡ vụn .

Võ ấn ký cùng thần thông tương khắc. Nhưng tới nhanh như vậy thì lại ra ngoài dự liệu của Tiêu Thần.

Vào đúng lúc mở ra hai mắt, trong đôi mắt Tiêu Thần ánh lên sự kiên nghị quyết không hề lui, chỉ có thể đi tới. Võ ấn ký tràn ngập tâm hải.

"Dát băng dát băng. . ."

Xương cốt lại vỡ vụn, huyết nhục văng tung tóe. Thân thể hắn đã bị thương nặng tới mức khó tưởng tượng.

Yên lặng cắn chặt hàm răng với Thất Thải Thánh Thụ trên đỉnh đầu, Tiêu Thần ngồi một mình giữa Thất Nhạc Viên mà chịu đựng đau đớn khó tưởng tượng nổi.

Cứ như thế suốt bảy ngày bảy đêm , xương cốt toàn thân Tiêu Thần đều vỡ vụn một lần rồi sau đó lại tái hiện. Huyết nhục không ngừng văng tung toé, trên mặt đất đã xuất hiện một tầng từ da cũ cùng máu khô ngưng tụ lại thành màu đen đáng sợ

Linh hồn hắn như thể lung lay, có thể tận mắt thấy đầu óc đều nát vụn trong suốt bảy ngày bảy đêm. Những điều tàn nhẫn nhất đều phát sinh ở trên người hắn.

Thần thông Dong Binh Luyện Thể bị phế bỏ hoàn toàn, đây chính là thần thông đầu tiên của Tiêu Thần, cho đến lúc này đã hoàn toàn bị phế.

Thân thể đã trải qua một lần biến hóa khó có thể tưởng tượng nổi, từng thần thông tan biến đi. Nhưng thứ chiếm lĩnh lại chính là "Võ thể" đích thực. Thân thể dũng mãnh trình độ càng sâu sắc hơn trước kia, đã sinh ra một lần nhảy vọt về chất. So sánh thân thể lúc đầu thì còn mạnh hơn thân thể đã tan biến. Công bằng mà nói là hắn đã hoàn thành một lần lột xác mới nên thân thể càng thêm cường đại.

Điều này làm cho cảm giác mất mát củaTiêu Thần bình tĩnh trở lại. "Võ" kiêu ngạo với thần thông, vượt qua thần thông hẳn là cũng không phải nói chơi

Có điều là lúc tôi luyện lại thân thể thì có một vài thứ bị cưỡng ép đẩy ra, như hắc thiết tỏa liên dùng để khóa tiểu điểu hay vỏ trứng lúc Kha Kha mới ra đời. Hắn đã không thể dung nạp ngoại vật vào trong cơ thể .

Nhưng mà Hoàng Kim Thần Kích, Điểu Thiết Ấn lại vẫn lưu trong cơ thể hắn. Tiêu Thần nhìn vào trong người thì kinh ngạc phát giác bọn chúng đều bị Thạch Nhân đã sứt mẻ dẫm ở dưới chân, tựa hồ bị trấn ở nơi này. Thạch Nhân chậm rãi ngồi xuống, hai kiện hung khí cũng bị chân Thạch Nhân kiềm giữ chặt.

Thạch Nhân!

Tiêu Thần đã sắp quên lãng nó nếu như không nhìn thấy. Bởi vì cho tới nay nó rất kín tiếng. Hiện tại rốt cục lại thấy nó có cử động.

Có điều là Thạch Nhân không hề động tới mười sáu thanh Chiến Kiếm đã dung nhập vào cơ thể Tiêu Thần. Không biết là bởi vì Chiến Kiếm quá mức cường đại, hay bởi vì nguyên nhân khác.

Mười ngày tu luyện kết thúc, Tiêu Thần đứng dậy đi về hướng nhà tranh. Kha Kha giống như chú nhóc tội nghiệp đang nằm ngủ say ở giữa hai bộ bạch cốt

Lắc đầu. Tiêu Thần đi ra khỏi nhà tranh rồi hướng về phương xa mà đi.

Lại một lần nữa đi tới chỗ các Bán Tổ ngã xuống. Các mảnh tàn thây của các Chí Tôn vẫn còn, chỉ là vết máu đã biến thành màu đen. Nhưng không có một phần thân thể nào bị hư thối, bởi vì bọn họ đã sớm có thân thể bất diệt. Nếu không phải Chiến Kiếm quá mức đáng sợ thì căn bản không chém bọn họ được.

Thất Nhạc Viên đã trở thành một không gian bị phong tỏa và mất đi liên lạc với ngoại giới. Không biết những tu giả ở bên ngoài có chịu rời đi hay không

Có một rung động rất nhỏ từ Thạch Nhân bị sứt mẻ trong cơ thể Tiêu Thần truyền đến.

Thi thể không đầu của Thông Thiên giáo chủ rung động một hồi. Lập tức làm Tiêu Thần bước lui ra ngoài mấy bước. Quả là . . Thật sự có chút kinh khủng.

Xoẹt

Hào quang rực rỡ, một thanh Chiến Kiếm xuất hiện ở trong tay của hắn. Hắn bước dài đi về phía trước, nhẹ nhàng đẩy thi thể của Thông Thiên giáo chủ ra. Một viên đá tròn kỳ lạ trơn bóng lăn ra.

Tiêu Thần liếc mắt nhận ra đây chính là một trong hai món đồ bay ra từ Hữu Sào thị thiên cung: một thanh thạch chủy bị Vũ Thánh Tôn đoạt được, còn kỳ thạch (viên đá tròn kỳ dị)sáng loáng bị Thông Thiên giáo chủ lấy đi.

Vừa mới nắm đến tay , từ trong cơ thể Tiêu Thần liền tỏa ra một lực hút. "Xoẹt " một tiếng, hào quang rực rỡ, kỳ thạch nhẵn bóng biến mất rồi nhập vào trong thân thể hắn. Nhìn vào trong cơ thể hắn phát giác nó đã nằm trong tay Thạch Nhân. Toại Nhân Toản, kỳ thạch Hữu Sào ... tất cả đều xuất hiện ở trong lòng bàn tay Thạch Nhân

Đối với Thạch Nhân thì Tiêu Thần vô cùng coi trọng. Hắn cảm giác đây có thể là một bộ khí giới cổ không cách nào tưởng tượng, nó có uy lực lớn lao.. Nếu là món đồ do Tổ Thần cất dấu , có lẽ nó sẽ có tác dụng không thể phỏng đoán trước

Rồi sau đó. Hắn thu hồi Tru Tiên tứ kiếm cùng với trận đồ, đi tới bên cạnh thi thể Chuẩn Đề Đạo Nhân . Hắn nhặt Thất Bảo Diệu Thụ lên rồi đi tới gần Kim thân của Phật Đà, hắn lại mang đi mười hai cái đài sen.

Những món đồ này tuyệt đối đều là Thánh vật. Nếu như trở lại ngoại giới, đối mặt cả thế giới cường địch, những thánh vật này sẽ phát huy uy lực khó tưởng tượng

Đây là cảnh tượng đủ để làm bất luận kẻ nào đều phải điên cuồng. Phật Đà, Lão Tử, Nguyên Thủy, Thông Thiên, Thái Dương Thánh Thần, Chuẩn Đề Đạo Nhân, phương tây Tam Thánh Linh. . . Người nào mà không có báu vật?

Cuối cùng, Tiêu Thần thân khoác Thái Cực đồ, đầu đội vương miện Tam Thánh Linh, lưng mang Tru Tiên Trận Đồ, eo đeo Tru Tiên tứ kiếm, trong lòng mang Thái Dương thánh thạch, tay trái cầm Thất Bảo Diệu Thụ, tay phải nắm ma trượng ma vương, chân đạp mười hai đài sen. . .

Cả đống thánh vật làm cho người ta nổi điên !

Nhiều thánh vật như vậy trang bị khắp toàn thân, Tiêu Thần cảm giác được nếu cứ như thế mà lao ra. Chỉ cần không phải gặp nhân vật trên cấp Bán Tổ thì muốn giết chết hắn e là khó như lên trời.

Quả thực giống như mộng ảo . Là hoàn toàn không phải sự thực.

Nếu như một ngày kia hắn thực sự mang theo nhiều thánh vật xuất hiện ở Trường Sinh Giới. Chỉ sợ đem đến phong ba cực lớn .

Tất cả như một hồi mộng ảo

Hắn lẳng lặng chờ đợi Kha Kha thức tỉnh trong ngôi nhà tranh. Nhoáng cái lại đã qua hơn mười ngày, nhưng mà tiểu thú vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại

Tiêu Thần tiếp tục tu luyện. Hơn mười ngày nữa, hắn phát giác thân thể đang không ngừng biến hóa.Mười sáu huyệt đạo thần hoá cùng những kinh mạch kéo dài tới càng phát ra ánh sáng lộng lẫy.

Rốt cục, tại một ngày kia, trong thân thể hắn truyền đến âm thanh leng keng. Mười sáu thanh Chiến kiếm lại nhập vào mười sáu huyệt đạo đã thần hoá.

Nhưng như thế ... lại làm cho hắn cảm thấy thật ngoài ý muốn!

Gió nhẹ nhàng phất lên. Phấn hoa theo gió mà bay. Trong địa ngục âm u có ngàn vạn bộ hài cốt đã biến mất. Vô tận bạch cốt thì tất cả đều tan rã thành phấn vụn trắng như tuyết. Gió lạnh thổi ào ào trong mỗi góc nhỏ của Địa ngục Text được lấy tại Truyện FULL

Yên lặng, ở Địa Ngục đã từng có ngàn vạn bộ hài cốt, giờ phút này bạch cốt không còn có mấy. Suốt một tháng qua chúng dần dần vỡ vụn hay phong hoá. Giống như đã trải qua bao năm tháng xa xưa trong muôn đời. Dưới bánh xe thời gian, tất cả đều sắp biến mất.

Hoảng sợ, từng Địa động phủ, từng điện Sâm La, tất cả các kiến trúc do đại yêu ma xây trong địa ngục đều sụp đổ. Tường đổ. Khắp nơi đều là cảnh tiêu điều yên tĩnh vô tận.

Khắp Địa Ngục, yên tĩnh vắng vẻ, giống như tất cả đều đã bị chôn vùi. Trên mặt đất đẫm máu không có gì khác ngoài một màu trắng từ bột xương, và cũng không hề thấy cái gì khác.

Tất cả giống như thuộc về Hư Vô, tất cả đều giống như giống như sắp sửa biến mất vĩnh viễn.

Đúng vậy, gần một tháng qua ở Địa Ngục đã xảy ra biến hóa lớn, đám đại yêu ma đều rút lui, nơi này đã trở thành tử địa xứng với tên thực. Ngay cả hài cốt đều trở thành tro bụi .

Tất cả giống như đều bắt đầu lại. Một lực lượng không rõ vô tình nghiền nát tất cả.

Trên bình nguyên Ma Quỷ , trước sau có gần hai ngàn vạn binh hồn bị người lấy đi. Hồn lực của bọn họ cuối cùng thật sự sáp nhập vào trong địa ngục, phục hồi lại Thiên Địa Đồng Lô đã bị hoang tàn.

Có người nói Địa ngục lại sẽ mở ra, giờ đang trong quá trình tế luyện một lần nữa. Liệu có như thế hay không? Không ai biết.

Bán Tổ gần như tuyệt diệt, làm thiên hạ kinh hoàng. Khắp đại lục Trưòng Sinh đều rung chuyển

Trong đất trời mưa máu liên tục kéo dài ước chừng gần một tháng. Mặt đất đều biến thành màu đỏ. Tên tuổi Tiêu Thần là kẻ giết Bán Tổ truyền khắp đại lục. Đến hiện tại, có thể nói ai ai cũng biết.

Một tháng trước. Vũ Thánh Tôn đại chiến dị giới cường giả, lấy hồn lực tối cao liên tục chấn gãy mười ba thanh kiếm mà đẩy lui cường giả dị giới.

Nhưng mà. Cường giả dị giới cấp Bán Tổ trước khi rút đi thì tuyên bố " Hai mươi bốn Chiến Kiếm đã xuất thế, các cao thủ Nhất Giới chắc chắn sẽ tiến vào Trường Sinh Giới, đoạt lại món đồ của bọn hắn."

Bấp bênh. Bán Tổ Trường Sinh Giới đồng loạt bỏ mạng, cường giả dị giới lại muốn xâm nhập vào đúng lúc này khiến cho lòng ngưòi khắp tu luyện giới đều hoảng sợ

Trên Bình nguyên Ma Quỷ một âm thanh thoang thoảng: "Thật sự có Tổ Thần chưa chết sao? Muốn tế luyện Thiên Địa Đồng Lô mới? Lão bất tử của giáo phái nào đó bị Tôn Vũ đẩy lui, chỉ sợ sẽ đi điều binh. Hắc hắc. . ." Đúng là âm thanh âm lúc đó đã phát ra nghi vấn khi ngàn vạn hồn phách bị lấy đi.

Một con Hồ Điệp nhanh nhẹn bay tới. Xuất hiện ở trong không trung bình nguyên Ma Quỷ rồi vỗ cánh. Lập tức truyền ra tinh thần dao động: "Thiên địa bắt đầu lại. Chớ để thiêu thân lao đầu vào lửa. . ."

"Trang Tử ngươi. . ." Âm thanh mờ ảo trong khoảng khắc bay ra xa.

Ba tháng sau , Kha Kha rốt cục thức tỉnh. Khi nó tỉnh lại thì Thất Nhạc Viên hóa thành hào quang nhảy vào trong thân thể nó. Tiêu Thần cùng tất cả các thi thể Bán Tổ rơi ra ngoài hết.

Đại Hạ Quốc, trong giây lát một đứa trẻ mới sinh thì mây tía báo điềm lành ùa đến. Trong nháy mắt nhập vào bên trong phòng. Không ai thấy lúc đứa trẻ mới ra đời thì trong nháy mắt mở mắt ra. Ánh mắt sâu thẳm như biển cả, không khóc mà cười . . .

Trong Đại Hạ Quốc, trong một gia đinh giàu có. Một đứa trẻ mới sinh lại không khóc không làm ồn. Tay cầm huyết tụ cứng lại cực kỳ giống bốn thanh kiếm. Nhưng rồi huyết tụ lập tức liền biến mất. Không ai thấy tất cả việc này.

Đế quốc La Mã, một vương tộc suy tàn đang mặt cau mày có . Bởi vì khi con tư sinh của hắn sinh ra, trong thoáng chốc hắn thấy được trong phòng kim quang vạn trượng, phảng phất có một vầng thái dương rớt xuống.

Phạm Quốc, ở một gia đình bình thường. Một đứa trẻ vừa sinh ra liền một tay chỉ thiên, một tay chỉ địa. Đông tây nam bắc mỗi hướng đi bảy bước. Đôi mắt lấp lánh nhìn tứ phương: " Trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn!"

Làm hai vợ chồng người kia lập tức ngất đi, tất cả chuyện này không có ai biết ngoài hai vợ chồng họ.

Tại một ngày kia. Tiêu Thần thân choàng Thái Cực đồ. Đầu đội vương miện Tam Thánh Linh, bên hông mang Tru Tiên Trận Đồ, lưng đeo Lục Tiên tứ kiếm. Trong lòng đeo thái dương thánh thạch. Tay trái cầm Thất Bảo Diệu Thụ. Tay phải nắm ma trượng ma vương, chân đạp mười hai đài sen. Lấy thánh khí của chúng chấn vỡ luân hồi rồi chạy ra khỏi Địa Ngục.