Trùng Sinh Nữ Phụ

Chương 77: Nhắc nhở



“Không cần đâu, chỉlà những người không quan trọng, rất nhanh liền rời đi thôi.” Cô cũngkhông hỏi chuyện tại sao cô ta lại chơi chung với Phó Viện, Ninh VânHoan cười gật đầu, vốn cho rằng Lý Phán Phán sẽ quay người rời đi, aingờ cô ta lại cầm túi xách, đứng ở một bên muốn đợi Ninh Vân Hoan.

Hai người cũng không phải bạn thân khuê mật gì, tác phong của cô ta làm cho Ninh Vân Hoan cảm thấy có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôngnghĩ tới nữa, chỉ quay đầu lại nói với Ninh Vân Thành:

”Có tiền không? Không có tiền còn giả bộ làm gì?”

Sắc mặt Ninh Vân Thành đỏ gay gắt, nhìn Lý Phán Phán vừa mới mở lời nói hộNinh Vân Hoan, biểu tình có chút bất thiện: “Ai biết được cô nói là thật hay giả?”

”Không có bản lĩnh trả tiền còn bày ra bộ mặt sưng xỉa cho ai xem? Tôi cảnh cáo chị Cố Doanh Tích, tôi cho chị thời gian mộttuần để trả tiền, nếu không đừng trách tôi không khách khí với chị!”Ninh Vân Hoan uy hiếp Cố Doanh Tích một hồi, sau đó không thèm quản biểu tình của ả ta ra sao, đang muốn quay người rời đi, Cố Doanh Tích liềnvội vàng tiến lên trước kéo cô lại: “Chuyện của chị thì thôi không nóitới nữa, nhưng mấy người thanh thiếu niên này em làm thế nào? Họ đangđợi tiền của em để đi học đó.”

”Họ là ai? Có quan hệ gì tới tôi?” Ngoài dự liệu của mọi người, Ninh Vân Hoan mở miệng liền cự tuyệt không muốn cho tiền.

Lưu Tấn Quân đợi người nhất thời có chút gấp gáp, chuyện này hoàn toànkhông giống như trong tưởng tượng của bọn họ. Lúc Ninh Vân Hoan gửi tiền cho bọn họ được hơn một năm, bọn họ đã từng dùng phương thức thông quatrường học để bày tỏ mức độ thiếu tiền của bọn họ, mấy đứa trẻ đồng thời ấn dấu vân tay lên, liệt kê một đống đồ cần thiết cho trẻ em đi học, cô không để bọn chúng đợi lâu liền gửi tới, hoàn toàn đáp ứng yêu cầu củamọi người, mười năm liên tiếp, Lưu Tấn Quân vô cùng khẳng định cô làngười thiện lương hơn nữa đối với trẻ con có yêu cầu tất đáp ứng.

Nhưng ai ngờ tới, tới thủ đô trực tiếp gặp mặt ân nhân, ân nhân không nhữngkhông hiền từ giống như trong tưởng tượng của bọn họ, ngược lại cô ấycòn rất trẻ và xinh đẹp, nhưng tính cách lại không được tốt, đến nayngoài dự liệu của mọi người mà cự tuyệt không cho bọn họ tiền, Lưu TấnQuân tới tìm người có chút lo lắng: “Chị Ninh, cầu xin chị. Chúng em vào kỳ học ngay rồi, bọn họ muốn đi học............”

”Có quan hệ gì với tôi?” Ninh Vân Hoan cười lạnh, bây giờ đừng nói là Lưu Tấn Quân cónói tới rách mồm rách mép cô cũng không cho tiền, cho dù Lưu Tấn Quân có quỳ trên đất cho tới chết, cô cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái.

”Nhưng, nhưng trước đây đều là chị gửi tiền cho chúng em.” Lưu Tấn Quân nhìnthấy bộ dáng không có khả năng lấy tiền cho bọn họ, trong lòng liềnhoảng hốt: “Chị không cho tiền, chúng em biết làm sao?”

”Khôngphải các người có cha mẹ hay sao? Hiện nay tôi không có tiền, ba tôi còn ở trong bệnh viện đấy, vừa làm phẫu thuật xong, không thể cho các người tiền được nữa. Bản thân tôi cũng phải đi học, cho nên đành phải xinlỗi, các người tự suy nghĩ biện pháp đi.”

Lý Phán Phán đứng ởbên cạnh nghe thấy lời này, trên mặt liền lộ ra thần sắc đồng tình, đang định nói chuyện, Ninh Vân Hoan quay đầu nhìn cô ta một cái, miệng cô ta mấp máy, chưa kịp mở miệng, thiếu nữ duy nhất trong năm người kia liềnnhịn không được hét lên:

”Chị làm sao không có tiền được? Tôimuốn đi học, tôi không muốn gả cho người ta.” Lúc cô ta nói lời này,thần sắc có chút kích động, nước mắt liền chảy ra, Cố Doanh Tích thấy cô ta có chút thương tiếc, nhịn không được ôm cô ta dỗ dành, lúc này mớinhìn Ninh Vân Thành một cái.

”Sao mày lại nhẫn tâm như vậy?” Ninh Vân Thành nhìn thấy ánh mắt của Cố Doanh Tích, không thèm nghĩ ngợiliền nói với Ninh Vân Hoan: “Trước đây mày tùy hứng thì thôi đi, hiệnnay liên quan tới tương lai của mấy đứa trẻ, sao mày có thể làm nhưvậy?”

”Sao tôi lại không thể?” Ninh Vân Hoan nghe thấy lời nàyliền muốn cười, ánh mắt lạnh lẽo: “Tôi cũng không phải cha mẹ của họ,trợ giúp bọn họ 10 năm, tiền trước đây coi như ném xuống sông xuốngbiển, tôi phải có nghĩa vụ phải nuôi dưỡng bọn họ cả đời hay sao? Hơnnữa tôi nuôi bọn họ 10 năm không nhận được một lời cảm ơn thì thôi, hiện nay bày ra bộ dáng tôi thiếu bọn họ cho ai xem vậy?”

”Hơn nữaanh không phải là người tốt hay sao? Trước đây tôi có thể quyên góp tấtcả tiền tích cóp, tôi nhớ rằng hình như tiền tiêu vặt của anh còn nhiềuhơn tôi, anh đi Anh mấy năm ba cho anh không ít tiền, anh liền lấy tiềnnuôi dưỡng Cố Doanh Tích đến trợ giúp bọn trẻ đi, coi như tiền trước đây tôi bỏ ra thay anh tích đức.”

Ninh Vân Thành bị cô nói tới mứcmặt lúc xanh lúc đỏ, một lúc sau mới cắn răng nói: “Mày nói linh tinhcái gì? Mày không biết đi tìm ba vay tiền hay sao?”

”Anh cònkhông vay được tiền từ ba, tôi có thể vay được hay sao?” Ninh Vân Hoanđâm thọc hắn ta một câu, Ninh Vân Thành giống như bị mất đi lý trí, ánhmắt đỏ bừng, giống như muốn giơ tay ra đánh cô, động tĩnh bên cạnh cổngtrường làm cho bảo vệ ở trong trường nghe thấy mà tới, khi nhìn thấyđộng tác của Ninh Vân Thành, liền cau mày, đến khi nhìn rõ người bị đánh là ai, cùng với Lý Phán Phán đứng bên cạnh, thân thể của người bảo vệliền run lên, không chút do dự, quay đầu hô lên một tiếng, lúc này mớichạy tới chỗ Ninh Vân Thành:

”Anh muốn làm gì? Trong trường họccũng dám động tay động chân với sinh viên, không bắt anh vào đồn cảnhsát thì thật xin lỗi mọi người!” Bảo vệ vừa hô lên, vừa bắt lấy tay củaNinh Vân Thành, không đợi Ninh Vân Thành có cơ hội mở miệng, một loạtbảo vệ từ trong phòng bảo vệ xông tới đến phía sau, không bao lâu sauliền thu thập xong Ninh Vân Thành lôi hắn ngoan ngoãn đi vào phòng bảovệ.

”Ninh tiểu thư, cô không sao chứ?” Những bảo vệ này vẫn cònnhớ rõ tình cảnh lần trước hiệu trưởng Tô Doanh dẫn người tới nhưng lạivui vẻ chào hỏi cô gái này cùng bạn trai của cô ấy, đến hiệu trưởng cònđối xử ôn hòa với cô như vậy, bảo vệ làm sao dám coi thường, sau khi xửlý xong Ninh Vân Thành liền muốn thay cô trút giận, nhìn thấy bộ dángkhông hề phản đối của Ninh Vân Hoan, trong lòng càng yên tâm, quyếtđịnh phải cố gắng trừng trị Ninh Vân Thành để lấy lòng cô gái họ Ninhkhông biết có xuất thân như thế nào này một phen, lúc này mới quay đầuchào hỏi Lý Phán Phán.

”Không, không phải vậy..............”Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, miệng nhỏ của Cố Doanh Tích khẽ mở,chưa kịp phản đối, liền nhìn thấy Ninh Vân Thành bị đè cánh tay xuống,giống như lôi tội phạm bị đưa đi, nhất thời kinh ngạc tới mức nói khôngra lời, đợi đến khi ả ta phản ứng lại, cũng không biết Ninh Vân Thành bị lôi vào trong phòng làm gì rồi, ả ta đang định giải thích Ninh VânThành là anh trai Ninh Vân Hoan, hai anh em họ chị nháo vui thôi, nhưngngười bảo vệ kia lại không để cho Cố Doanh Tích mở miệng:

”Tôinói này bạn học Cố, cô cũng dừng lại được rồi, một cô gái vẫn nên giữmình trong sạch thì hơn, hôm nay qua lại với Tạ công tử, ngày mai khôngbiết qua lại với vị thiếu gia nào, ngày kia chỉ cần là người có tiền côliền bồi người ta, Đại học Đế Đô của chúng ta vẫn cần danh tiếng, Tôhiệu trưởng đã nói qua, Đại học Đế Đô không chào đón cô trở lại, nếu như lần sau tôi vẫn còn thấy cô tới đây, tôi sẽ trực tiếp đưa cô tới đồncảnh sát!”

Cố Doanh Tịch bị bảo vệ nói như vậy, nước mắt liền rớt xuống tí tách, ả ta là loại người điển hình, nếu như thích ả ta rồi,bất kể lúc đầu chán ghét ả ta hoặc nhìn ả ta không thuận mắt, cuối cùngcũng sẽ yêu thương ả ta sâu đậm không có biện pháp thoát ra.

Nhưng đồng thời, nếu như chán ghét ả, bất kể ả ta làm gì, đều không thể làmcho người ta yêu thích ả, người bảo vệ này rất rõ ràng là vô cùng khôngmuốn tiếp chuyện ả ta, vừa nghe thấy ả khóc, biểu tình liền có chútphiền chán.

Ninh Vân Hoan thấy Ninh Vân Thành bị đưa đi, tronglòng liền vui vẻ, nói cảm ơn đối với những người bảo vệ liền muốn rờiđi, nhưng Lưu Tấn Quân đợi người vất vả lắm mới gặp được cô lần đầu tiên lại có chút gấp gáp lo lắng, mấy người thanh thiếu niên không hẹn màcùng nhau “phù phù” một tiếng liền quỳ xuống!!

Không chỉ Ninh Vân Hoan bị dọa tới mức nhảy dựng, ngay cả bảo vệ và Lý Phán Phán đứng ở bên cạnh cũng bị dọa theo.

Lúc này nước mắt của Lưu Tấn Quân sắp chảy ra rồi, cảm giác nhục nhã tronglòng, hắn quỳ trước trời trước đất cũng quỳ trước ba mẹ, nhưng chưa từng quỳ trước mặt một người phụ nữ, điều này đối với hắn là một sỉ nhục tolớn, cảm kích đối với Ninh Vân Hoan lúc trước đến bây giờ liền biếnthành oán hận, mấy người bị hắn kéo theo quỳ xuống, cùng kêu lên: “Ninhtiểu thư, cầu xin cô, giúp đỡ chúng tôi.”

”Tôi cũng không có biện pháp nào.” Ninh Vân Hoan không thèm liếc mắt nhìn mấy người này, quayđầu nhìn thấy thần sắc không nỡ của Lý Phán Phán, giống như muốn mởmiệng nói chuyện, cô liền vội vàng lôi Lý Phán Phán đi về phía giảngđường, Lưu Tấn Quân ở phía sau vẫn chưa chết tâm muốn đuổi theo, nhưnglại bị bảo vệ gác cổng giữ lại, Lý Phán Phán bị Ninh Vân Hoan kéo đi vài bước, lúc này mới cau mày:

”Sao cậu lại không giúp đỡ bọn họ?”Quan hệ của cô ta và Tần gia rất tốt, biết rõ Tần gia tìm Ninh Vân Hoanxin lỗi, lấy cách làm người của Tần lão gia, khẳng định là bồi thường 5ngàn 500 vạn của Cố Doanh Tích trước rồi nói sau. Lý Phán Phán chỉ làlàm người thiện lương, quá đơn thuần, nhưng không phải là ngốc, sao lạikhông nhìn ra Ninh Vân Hoan không muốn tiếp chuyện những người kia cơchứ, nhưng cô ta mềm lòng, chung quy vẫn không thể tàn nhẫn với ngườikhác, lần trước cho Ninh Vân Hoan mượn điện thoại cũng vì nguyên nhânnày.

”Phải giúp như thế nào? Giúp ai? Cái cô họ Cố kia sao?” Ninh Vân Hoan nghe thấy lời nói của Lý Phán Phán liền cười ra tiếng: “Ngườitên Cố Doanh Tích kia không phải người tốt, cậu phải cẩn thận một chút,không chừng có ngày chị ta đào góc tường nhà cậu đấy.”

Lý PhánPhán có chút không cho là đúng, nhưng nghe thấy lời này của Ninh VânHoan vẫn đáp lời cô: “Vậy cảm ơn lời nhắc nhở của cậu, nhưng tôi thấychị ta cũng không phải người như vậy, có lẽ cậu nghĩ quá nhiều rồi.”

Hiện nay Ninh Vân Thành vì loại phụ nữ này còn nguyện ý cùng Tạ Trác Doãncùng nhau hưởng dụng ả ta, Lý Phán Phán còn nói ả ta không phải loạingười như vậy, nếu như Cố Doanh Tích không phải loại người như vậy, vậythì trên đời này sẽ không tồn tại loại phụ nữ dâm đãng đó rồi!

Có điều cô cũng chỉ nhắc nhở Lý Phán Phán một chút, nếu cô ta không tin thì thôi.

Trên thực tế nếu không có chuyện Ninh Vân Hoan xuyên không đồng thời trùngsinh, nếu như cô đổi thành Lý Phán Phán, e rằng cô cũng không tin.

Vị hôn phu thanh mai trúc mã Tần Dật, cùng nhau lớn lên luôn có cảm tìnhrất tốt, hơn nữa kiếp trước Ninh Vân Hoan còn nghe nói Tần Dật được xemlà người có tính cách chính nghĩa, Lý Phán Phán tin tưởng hắn cũng không có gì kỳ quái, ngay cả cô cũng không tin tưởng Tần Dật sẽ phản bội LýPhán Phán, nhưng có ngờ tới cái loại hào quang của nữ chính cơ chứ, đốivới ả ta chỉ có không lấy được trái tim sắt đá, chứ không có chuyệnkhông đào được góc tường nhà người ta, nguyên lý Ác-xi-mét nếu đổi thành quan hệ nam nữ, thì nó được ả ta thể hiện một cách hoàn mỹ.