Trùng Sinh Nữ Phụ

Chương 155: Oán độc



Editor: Gà

Tống Mẫn Nhiên thích Cố Doanh Nặc, nhưng cũng không thể buông bỏ được CốDoanh Tích, cậu ta biết Cố Doanh Tích có hai người bạn trai, tuy trướckia khi biết chuyện này đã phá vỡ tam quan của cậu ta, nhưng sau khihưởng qua thân thể của ả, loại căng đầy xinh đẹp và hấp dẫn đó, khiếncậu ta mê muội, cũng hiểu rõ vì sao tuy diện mạo ả xấu xí, nhưng sau khi đàn ông hưởng qua mùi vị của ả đều sẽ yêu ả.

Cố Doanh Tích vốnmuốn nói gì đó, nhưng Tống Mẫn Nhiên đã sớm không nhịn được, trực tiếpxông vào cơ thể ả. Thân thể ả đã được bôi trơn trước đó, tốn một ít sứclực, nhưng ngón tay hoàn toàn không giống với thứ đó của đàn ông, hơnnữa Cố Doanh Tích đã lâu không được nếm sự trực tiếp và sung mãn này,nhất thời kêu ra tiếng. Theo kích thích của Tống Mẫn Nhiên, thân thể ảbị đâm tràn ra nước, rốt cuộc nói không ra lời, khiến ả tràn ngập sảngkhoái, trong mơ màng Cố Doanh Tích vẫn rên rỉ không ngừng rồi nghĩ: Thực xin lỗi Nặc Nặc, chờ lần sau, lần sau ả nhất định sẽ khống chế tốt bảnthân, không xảy ra quan hệ với Tống Mẫn Nhiên nữa.

Âu Dương ChấnThiên đã rời đi mười ngày, ả không thể dùng tay giải quyết hoài được,hiện tại Ninh Vân Thành lại không dùng được, tuy Cố Doanh Tích thật sựcảm kích anh ta, nhưng ả không có tình yêu với anh ta, tình yêu của ả đã hiến cho Cửu ca, không còn dư thừa để cho Vân Thành, dù sao ả đã khôngcòn thuần khiết rồi.

Ôm cách nghĩ cam chịu này, mỗi khi Cố DoanhTích bị giày vò đến khó chịu, luôn ngầm đồng ý cho Tống Mẫn Nhiên tiếncông. Hai người đều giấu diếm loại chuyện đáng xấu hổ này, nên không aibiết được.

Lần trước ở trường học người bạn ngồi cùng bàn vớiNinh Vân Hoan bị người hạ dược, tuy lúc ấy Tô Doanh nể mặt giáo sưPhương nên không nói thật với Lan Lăng Yến, lúc ấy Lan Lăng Yến cũngkhông nói gì, nhưng thật ra đã ghi chuyện này trong lòng, anh nhìn thấytrò cười dơ bẩn của nhà họ Cố, nên thuận tiện ra tay.

Có thể gầnđây Cố Doanh Tích làm quá nhiều lần với Tống Mẫn Nhiên rồi. Cơ thể CốDoanh Tích lại như mảnh đất phì nhiều, hơn một tháng, ả đã mang thai.

Lần thứ hai xuất hiện tình cảnh nôn mửa, Ninh Vân Thành sợ ngây người, cũng không phải lần đầu tiên chứng kiến cảnh Cố Doanh Tích mang thai, nhưngtrước kia cái thai của Cố Doanh Tích không phải của anh ta, thời gianqua Âu Dương Chấn Thiên không ở cạnh ả, hầu như Cố Doanh Tích chỉ cóquan hệ xác thịt với anh ta. Ninh Vân Thành đương nhiên nghĩ đứa nhỏ này là của mình, anh ta biết được bản thân sắp được làm ba, nên suýt nữavui vẻ muốn điên luôn.

Hiện tại tuổi Ninh Vân Thành không nhỏ,hơn nữa anh ta từng có thân phận phú nhị đại trên cao, bây giờ bị rớtxuống đất, trở thành phế vật đến mức ăn uống đều phải dựa vào nhà họ Cố, bởi vì anh ta cúng một cái thận cho Cố Nhàn, nên bây giờ người nhà họCố không nói gì với việc anh ta ngây ngốc ở nhà bọn họ, nhưng Cố DoanhNgữ lại thường xuyên khinh thường anh ta, thái độ không còn nhiệt tình,Ninh Vân Thành cũng không ngốc, hoàn toàn không biết làm sao, trước kiaanh ta hơi bị khuất nhục, nhưng hiện tại Cố Doanh Tích mang bầu, ba Ninh mẹ Ninh vẫn luôn muốn ôm cháu đã nhiều năm rồi. Nếu Cố Doanh Tích thậtsự có con, nhất định ba Ninh mẹ Ninh sẽ tha thứ cho anh ta!

Chỉcần anh ta trở về nhà họ Ninh, thì sẽ không cần ru rú tại nhà họ Cố nữa. Chỉ cần anh ta có tiền, thì sẽ không bị người nhà họ Cố khinh thường,đến lúc đó Cố Doanh Ngữ phải gọi anh ta một câu anh rể, chứ không phảivề sau nhìn thấy Âu Dương Chấn Thiên mới kêu anh rể. Việc này luôn khiến Ninh Vân Thành cảm thấy vô cùng nhục nhã, nếu anh ta không có chỗ đi,ba Ninh mẹ Ninh lại không tha thứ cho anh ta, chỉ sợ anh ta sớm khôngchịu nổi muốn trở về nhà họ Ninh rồi.

Cố Doanh Tích mang thaikhông những Ninh Vân Thành vui sướng, ngay cả người họ Cố cũng rất vuimừng, lúc Âu Dương Chấn Thiên đi đã để lại chi phiếu 50 vạn, mà lúc nàynhà họ Cố vì nuôi quá nhiều người, nên phải thuê một tòa biệt thự mới có thể trụ được, tiền thuê mỗi tháng ít nhất là tám vạn, lại thêm phí điện nước quản lý, hơn nữa ngày thường Cố Nhàn phải uống dược bồi bổ thânthể, 50 vạn sớm đã vơi bớt rồi.

Âu Dương Chấn Thiên xuất ngoại,không ai biết khi nào thì anh ta trở về, nên nếu Cố Doanh Tích có thểmang thai con của Ninh Vân Thành, Ninh Vân Thành có thể về nhà lấy chúttiền. Lúc này Cố Nhàn đã không còn biện pháp, con gái thứ hai sắp họcđại học, hai ngày trước đã nói với bà ta, muốn vào đại học Đế Đô, họccùng Tống Mẫn Nhiên, Cố Nhàn đau lòng con gái nên đương nhiên không phản đối, nhưng thành tích Cố Doanh Nặc không hề nổi trội như của Cố DoanhTích, thành tích học tập của cô ta chỉ ở bậc trung mà thôi, sau khi kếtgiao với Tống Mẫn Nhiên thì mỗi ngày cậu ta đến nhà họ Cố dạy kèm cho cô ta khiến thành tích của cô ta được nâng lên một ít.

Tuy nhiên thành tích đó của cô ta, có thể vào một đại học bình thường, nhưng muốn vào đại học Đế Đô, chắc chắn không thể.

Nếu điểm không đủ, cũng chỉ có dựa vào tiền thôi, nhưng đây không phải mộtsố tiền nhỏ, Cố Nhàn nghe người ta nói ít nhất phải chuẩn bị cả trămvạn, còn không biết có sinh thêm phí gì không nữa.

Trước đây nghe con số như thế có thể khiến Cố Nhàn bị dọa, khoản tiền một trăm vạn lớn như vậy bà ta nghĩ cũng không dám nghĩ, nhưng khi con gái lớn phát đạt, sau khi quen biết nhiều người đàn ông, không chỉ từ nhà họ Ninh, trướckia còn có con trai nhà họ Tạ từng cho bà ta một số chỗ tốt, mặt kháccòn có Âu Dương Chấn Thiên cũng cho ít vốn, lại thêm nữa trước đó dễdàng mượn nhà họ Mộ đến 20 vạn, những số tiền này đến quá dễ dàng, saunày đến mấy trăm vạn vẫn có, Cố Nhàn đã quen với cuộc sống như vậy, theo bản năng cảm thấy một trăm vạn dù hơi nhiều, nhưng không phải khôngthể.

Cố Doanh Tích mang thai, Cố Nhàn triệu tập mọi người mở mộtcuộc họp: “Vân Thành, hiện tại Tích nhi có thai với con, tóm lại chínhlà cốt nhục của nhà họ Ninh, con nên trở về nói với ba mẹ một tiếng đi.” Bà ta nói đến đây, từ ái nhìn Ninh Vân Thành, sau đó nhìn mấy đứa congái: “Hiện tại Doanh Nặc sắp học đại học, thành tích Nặc Nặc kém hơn chị một ít, nhưng mẹ đã tìm người hỏi thăm, người ta nói phải chuẩn bị mộttrăm vạn, các con đều hiểu rõ hoàn cảnh nhà chúng ta, hiện giờ ChấnThiên không ở trong nước, nếu không mẹ đã không cần da mặt, tìm nó mượnmột ít, về sau làm trâu làm ngựa trả cho nó là được. Nhưng nó không ởđây, hiện giờ, Vân Thành, chỉ có anh rể như con mới có thể giúp đỡ mộtchút thôi.”

Cho dù Ninh Vân Thành coi tiền như rác, nhưng vì muốn ở cùng Cố Doanh Tích, thậm chí vì ả không tiếc trở mặt với ba mẹ, rồihiến thận cho Cố Nhàn, còn hai chị em Cố Doanh Nặc luôn coi thường anhta. Suy nghĩ đến việc Cố Nhàn muốn bản thân giúp Cố Doanh Nặc trả họcphí, trong lòng anh ta trào lên khó chịu.

Nhưng anh ta yêu CốDoanh Tích đã lâu, trả giá vì ả nhiều như vậy, lúc này nếu trở mặt,trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng lỗ lã. Vì Cố Doanh Tích khiến anh takhông thể về nhà, không cần cha mẹ, thậm chí còn cắt mất một quả thận để cứu mẹ ả. Hiện tại muốn buông tay, Ninh Vân Thành không cam tâm, lúcnày anh ta cố nén bất mãn, nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng Cố Doanh Tích,miễn cưỡng đáp ứng:

”Mẹ, con về bàn với ba mẹ con rồi nói sau.”

Vừa nghe lời này, vốn Cố Doanh Nặc tràn ngập ý cười lập tức trở nên hơi tức giận, cô ta muốn quay đầu tìm bạn trai làm nũng, ai ngờ khi quay đầuvừa lúc nhìn thấy Tống Mẫn Nhiên hình như vừa xoay mặt đi, Cố Doanh Tích bên cạnh cô ta đang cúi thấp đầu, hai tay nhẹ run.

”Anh Ninhkhông muốn giúp em phải không? Nếu trước kia em có lỗi gì với anh, thìem xin nhận lỗi với anh, đại học là việc lớn của cả đời em, em mong anhNinh nể tình chị em, giúp em một lần.” Cố Doanh Nặc cố nén bất mãn trong lòng, nhìn Ninh Vân Thành mỉm cười, Ninh Vân Thành còn chưa nói gì, CốDoanh Ngữ bên cạnh đã cười lạnh:

”Chỉ mượn một trăm vạn mà thôi,cũng không phải không trả, anh không muốn cho mượn, còn nhiều ngườinguyện ý mang tiền bạc đến tìm chị của em, hiện tại anh rể em chỉ đang ở nước ngoài thôi, sau khi trở về đừng nói một trăm vạn, một ngàn vạncũng có thể trả lại cho anh!”

Sắc mặt Ninh Vân Thành xanh mét, nắm tay thành đấm vang lên tiếng "răng rắc", biểu cảm vô cùng không tốt.

Cố Nhàn vừa thấy tình huống không ổn, thì kinh hãi, lúc này bà ta đangmuốn vay tiền Ninh Vân Thành, nên không thể để con gái đắc tội với anhta được, vì thế giả vờ khiển trách: “Ngữ Ngữ, sao con dám nói chuyện với anh Ninh như thế.” Nói xong, Cố Nhàn quay đầu cười với Ninh Vân Thành,Ninh Vân Thành đã xanh mặt đứng lên, trực tiếp đi đến phòng Cố DoanhTích, không đáp lại người họ Cố nữa.

Sắc mặt mọi người xanh mét,tính cách Cố Doanh Ngữ mới vừa bị khiển trách khá bướng, ả nhỏ hơn haingười chị kia nhiều, tuy từng nếm qua khổ cực, nhưng vài năm nay thì lại sống khá thoải mái, nhiều người bạn cùng lứa không biết lai lịch thậmchí cho rằng ả xuất thân từ gia đình giàu có, điều này khiến lòng tự tin của ả bành trướng cực độ, hơn nữa hiện giờ ả ta đang tuổi trưởng thành, biết rõ Ninh Vân Thành trả giá rất lớn cho nhà họ Cố, nhưng lúc nàykhông những bị mẹ trách cứ, còn bị Ninh Vân Thành bày cho sắc mặt khôngtốt, nên đứng dậy quay đầu to tiếng nói với Ninh Vân Thành:

”Đồkhông biết xấu hổ, ăn chùa uống chùa ở nhà tôi, suốt ngày còn muốn người ta đến phục vụ anh, còn muốn chiếm tiện nghi của chị tôi, hiện tại đếnlúc trả giá thì lại trốn đông trốn tây, thật không biết xấu hổ!”

Hiện tại ở nhà họ Cố chỉ có hai người ngoài là Tống Mẫn Nhiên, bạn trai CốDoanh Nặc và Ninh Vân Thành thôi, tuy hiện tại Tống Mẫn Nhiên ở nhà họCố, nhưng trước đây không phải ngày nào cậu ta cũng đến, gần đây vì dạykèm cho Cố Doanh Nặc nên mới ở lại, hơn nữa cậu ta giúp Cố Nhàn phối một ít dược và cần phải nhìn Cố Nhàn uống xem có bị kháng lại không, TốngMẫn Nhiên thỉnh thoảng vẫn ra ngoài mua ít đồ ăn, không xem là ăn chùauống chùa, mà người suốt ngày không làm việc, trừ Ninh Vân Thành yếunhược, thì còn ai vào đây.

Lời Cố Doanh Ngữ như một bạt tai tátvào mặt Ninh Vân Thành, anh ta thống khổ quay đầu nhìn lại, thấy vẻ mặtCố Doanh Tích kinh hoảng, và biểu tình không tự nhiên của người họ Cố,trừ một ít chột dạ ra, vậy mà còn tán thành ý của Cố Doanh Ngữ.

Ninh Vân Thành bi thương, anh ta vì Cố Doanh Tích, cam nguyện bỏ đi thânphận đại thiếu gia, tìm mọi cách lấy lòng ả, thậm chí khuất nhục nguyện ý dùng chung người phụ nữ là Cố Doanh Tích này với người khác, thử hỏitrên đời này có người đàn ông nào có thể làm đến như vậy? Trước kia anhta có tiền, có từng keo kiệt với người họ Cố không? Huống chi anh ta vìCố Nhàn mà còn hiến đi quả thận của bản thân, như vậy chưa đủ sao?

Nhưng họ Cố một cước đá văng, hiện tại nói anh ta vô dụng, nói anh ta khôngcó tiền, muốn anh ta cút đi. Nếu không vì Cố Doanh Tích, thì anh ta làmgì không có tiền, làm sao có thể có nhà mà không thể về, phải ở đây nhìn sắc mặt người nhà họ Cố?

”Ngữ nhi...” Cố Nhàn vừa muốn trách cứcon gái, sắc mặt Ninh Vân Thành đã xanh mét từ trên lầu đi xuống: “CốDoanh Ngữ, mày muốn làm rõ ràng à, hiện giờ trên người anh không cótiền, nhưng lúc anh có tiền, không phải đã cho mẹ mày để chữa bệnh sao?Hiện tại anh có nhà nhưng không thể về, là vì người nào mày không hiểuà? Anh không làm việc, vì cơ thể anh không tốt. Mà cơ thể anh không tốtlà vì sao, mày không biết hả? Mày trừ việc mang họ Cố ra, thì mày đã làm gì cho nhà họ Cố? Ngay cả khi mẹ của mày muốn thay thận, mày còn khôngnói sẽ quyên thận, mày có tư cách gì nói anh? Tiền bạc anh từng cho nhàhọ Cố, có thể giúp họ Cố trụ được mười năm đấy.”

”Vân Thành à,Vân Thành. Con bớt tranh cãi đi.” Cố Nhàn vừa thấy dáng vẻ anh ta, trong lòng hốt hoảng, lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt hung dữ của Ninh VânThành, trước kia vì anh ta quá thâm tình với Cố Doanh Tích, nên hai chịem Cố Doanh Nặc hơi khinh thường anh ta, ban đầu trừ thân phận phú nhịđại làm cho người ta có chút kính sợ ra, về sau quen biết lâu, thấy anhta hữu cầu tất ứng với nhà họ Cố, trong lòng đều khinh thường anh ta,cảm thấy tựa như chị đang nuôi chó vậy. Gần đây Cố Doanh Ngữ luôn xemthường Ninh Vân Thành, nhưng lúc này thấy vẻ mặt ác liệt của anh ta,tuổi ả ta vốn không lớn, gần đây lại được người ta tâng bốc lên rất cao, lúc này nhìn thấy sắc mặt Ninh Vân Thành nên trong lòng hơi sợ hãi, run rẩy dựa vào Cố Doanh Tích, không dám lên tiếng nữa.

”Vân Thành,anh muốn làm gì? Những việc anh làm em vô cùng cảm kích, em nghĩ anh vìyêu em nên mới trả giá, chẳng lẽ em sai rồi sao? Anh cũng quan tâm đếnnhững vật chất đó sao?” Tuy tính cách Cố Doanh Tích dịu dàng thiệnlương, nhưng vì ả xuất thân bần hàn, nội tâm quật cường, lúc này lời nói của Ninh Vân Thành tựa như chạm vào vảy ngược của ả, khiến ả nhịn không nổi, không muốn bất kỳ ai xem thường bản thân: “Nếu anh cảm thấy emthiếu nợ anh, thì về sau không cần qua lại với em, tiền trước kia em nợanh, về sau dù phải đi rửa chén bát, em cũng sẽ trả cho anh!”

Trước kia ả kiên cường và có lòng tự trọng như thế nên khiến Ninh Vân Thànhcàng thêm yêu mến, dù sao vì anh ta là đại thiếu gia chưa từng nếm trảicực khổ, đã từng qua lại với nhiều phụ nữ, tất cả bọn họ đều chỉ muốntiền của anh ta để mua được đồ hiệu mà thôi, chỉ có Cố Doanh Tích khôngnhư vậy, mà hơn nữa ả lại rất quật cường, khi hai người cãi nhau ả chưatừng muốn chiếm tiện nghi của anh ta, một khi nói đến chia tay thì bọnhọ đều đề cập đến những chuyện xàm xàm mà thôi, điều này khiến tronglòng Ninh Vân Thành càng ngày càng thích, cảm thấy ả khác xa với nhữngngười phụ nữ trước đó của anh ta, cũng chính vì như vậy, khi Ninh VânHoan nói Cố Doanh Tích không phải thứ gì tốt, thì anh ta mới không hốitiếc quyết tâm đoạt tuyệt với người họ Ninh vì Cố Doanh Tích!

Tuy nhiên, đó là lúc anh ta đang ở trên mây, hiện tại anh ta đã rơi xuốngmặt đất, mà Cố Doanh Tích không còn được như xưa, hơn nữa vợ chồng nghèo khổ thì trăm sự bi thương, trước kia rất xa cách, không thường hay ởchung, bản thân cũng không rơi vào hoàn cảnh hai bàn tay trắng như bâygiờ, tự nhiên phát hiện ra vấn đề lúc anh ta ở cùng Cố Doanh Tích, xathì thơm gần thì thối, cùng ăn cùng ở trong thời gian dài như vậy, tìnhyêu tốt đẹp cũng bị trà gạo dầu muối hao mòn sạch sẽ, đặc biệt khi haingười đều đã không có tiền bạc gì, Ninh Vân Thành càng nhớ đến cái màbản thân mình đánh đổi, càng cảm thấy không thể nhịn được người nhà họCố.

Nhưng quan trọng là, sau khi anh ta hiến một quả thận, thìchuyện phòng the không còn nhiều như trước. Trước kia anh ta luôn tự tin sự dũng mãnh của mình có thể thỏa mãn Cố Doanh Tích, mà lúc này chỉ hai ba lần đã trút ra hết, không những làm Cố Doanh Tích thất vọng, ngay cả Ninh Vân Thành cũng vô cùng tuyệt vọng, khi hai người thân mật ở cùngmột chỗ thì anh ta mới cảm thấy mình là đàn ông, hiện tại anh ta khôngcòn sung sức như xưa mà đã trở thành phế vật, nhất thời cảm giác bảnthân không còn là đàn ông nữa, vốn đã cực kỳ nhạy cảm rồi, cộng thêmbiểu hiện dục cầu bất mãn của Cố Doanh Tích, thì càng khiến Ninh VânThành đau lòng và đa nghi.

Sau một loạt những hoài nghi và bấtmãn, nếu Ninh Vân Thành không cảm thấy tiếc nuối đến khó thể buông tha,thì thật ra anh ta cũng không dám suy nghĩ có phải bản thân đã hối hậnrồi không, hao phí tình cảm của chính mình vào đây, thật sự rất vô dụng. Sau khi thoát ra khỏi tình yêu, Ninh Vân Thành thấy rất rõ ràng, CốDoanh Tích nói những lời này cũng chỉ là nói thôi, ả muốn trả hết nợ cho anh ta, ả trả bằng cái gì đây? Chỉ bằng mỗi tháng ả đi chào rượu, suốtngày bị người chiếm tiện nghi, một tháng kiếm được bao nhiêu tiền? Chính ả xài còn không đủ, chờ đến khi trả hết nợ cho anh ta, kiếp sau chắccũng chưa xong!

Tuy nhiên nói cho cùng đây từng là người mìnhyêu, lúc này dù trong lòng Ninh Vân Thành thất vọng, nhưng cũng không có hoàn toàn tuyệt vọng, bởi vậy anh ta cố nhịn xuống những câu nói ác độc có thể khiến Cố Doanh Tích bị tổn thương, trầm mặt nói:

”DoanhTích, hiện tại anh không muốn cãi nhau với em, anh muốn ra ngoài để bình tĩnh một lát.” Ninh Vân Thành nói xong, trực tiếp kéo cửa ra đi rangoài. Anh ta muốn mượn rượu giải sầu, nhưng mãi đến lúc này, Ninh VânThành mới phát hiện trong người một cắc cũng không có, muốn mượn rượugiải sầu, anh ta cũng không thể làm được.

Cố Doanh Tích ủy khuấtkhóc lên, Tống Mẫn Nhiên cố nén ý định muốn ôm ả vào lòng, cô bé kiêncường mà yếu ớt này, làm cậu ta hơi đau lòng.

Chuyện Tống MẫnNhiên thông dâm với Cố Doanh Tích để Lan Lăng Yến tìm được một cơ hộitrả thù vô cùng tuyệt vời, một người ẩn núp gần đó báo lại những tròcười của nhà họ Cố, khiến Lan Lăng Yến lập tức cười âm hiểm.

Lầntrước người ngồi cùng bàn với Ninh Vân Hoan bị dính phải hóa chất đã bịTô Doanh bỏ qua. Ngoài mặt anh nể mặt Tô Doanh, không truy cứu chuyệnnày, nhưng thật ra Lan Lăng Yến là người có thù tất báo, làm sao sẽ thật sự bỏ qua. Tuy Tô Doanh không nói, nhưng bản thân anh cũng không phảikhông điều tra ra, nhưng hơi phiền một chút mà thôi, kết quả thì anh đãbiết được rồi.

Ngoài mặt cho rằng do một bạn học hệ vật lý làmthí nghiệm xong không cẩn thận mang ra ngoài, trùng hợp người đó lạingồi ở chỗ mà Ninh Vân Hoan ngồi sau đó, nhưng trên thực tế Tống MẫnNhiên không thể thoát khỏi liên quan. Sau khi cậu ta ở cùng với phụ nữhọ Cố, thì nhanh chóng trộn lẫn với Cố Doanh Tích, đoán rằng Cố DoanhNặc từng nói bậy sau lưng Ninh Vân Hoan, Tống Mẫn Nhiên muốn giúp bạngái trút giận, nên sử dụng một biện pháp bỉ ổi như vậy.

Cậu tamuốn dạy cho Ninh Vân Hoan một bài học, nhưng lại không dám làm quá lớn, dù sao nhà cậu ta không có bối cảnh. Nếu chỉ để cho một cô gái bị hủydung không nghiêm trọng lắm nhưng có thể nếm chút khổ sở, giáo sư Phương hệ vật lý rất hay bao che khuyết điểm, khẳng định chuyện này sẽ khôngđược giải quyết. Quá lắm trường học sẽ bồi thường chút tiền thuốc men là xong, sẽ không đến mức chết người, Tống Mẫn Nhiên tính kế vô cùng tốt,cậu ta vốn cho rằng người học hệ điện ảnh và truyền hình về sau đều muốn vào giới giải trí, gương mặt chẳng khác nào sinh mệnh của các cô ấy,chỉ vì trút giận cho bạn gái mà có thể để người ta mất cả tiền đồ.

Người này tính kế vô cùng chính xác, nhưng cậu ta không ngờ sau cùng Ninh Vân Hoan hoàn toàn không trúng kế, ngược lại bứt dây động rừng, để anh chú ý đến kẻ đáng chết như cậu ta!

Lan Lăng Yến có thể thần không biết quỷ không hay trực tiếp giết chết cậu ta, nhưng như vậy thì sẽ lợi chotên đó quá. Nhà họ Tống chẳng có chỗ nào béo bở, giết Tống Mẫn Nhiên như vậy giống như bôi mỡ lên chân gà, rồi không thể bôi tiếp xuống nữa. Vìthế anh chờ thời cơ, muốn Tống Mẫn Nhiên nếm thử mùi vị người trong lòng chịu khổ, cũng muốn cho về sau con gái lớn nhà họ Cố không thể mở miệng nói thành lời!

Vốn nếu Cố Doanh Tích không thông đồng với TốngMẫn Nhiên thì Lan Lăng Yến sẽ tìm cơ hội khác, không ngờ hai người nàyđều đã không còn liêm sỉ gì nữa, dám chủ động làm ra chuyện như thế, nên đã tạo ra cơ hội cho Lan Lăng Yến.

Vừa đến tháng sáu, sắp thivào trường đại học, gần đây Cố Doanh Nặc luôn liều mạng học tập, khótránh khỏi xao nhãng bạn trai, cô ta muốn trước khi thi phải cố gắngthật nhiều, về sau vào đại học Đế Đô sẽ làm bạn với Mẫn Nhiên còn có thể tiết kiệm chút tiền, cũng chính vì như vậy, tháng trước cô ta luôn ởlại căn tin trường để ăn cơm trưa.

Trên cành cây ve không ngừngkêu to, còn lúc này Tống Mẫn Nhiên đang nằm trên người Cố Doanh Tíchliều mạng kích thích, người phụ nữ mềm mại dưới thân khiến cậu ta gầnnhư quên mất Cố Doanh Tích vẫn đang hoài thai cốt nhục của cậu ta. Lúcnày ngoài tiểu khu, Cố Doanh Nặc nhớ lại gần đây bản thân không quan tâm đến bạn trai, trong lòng áy náy, gần đây Tống Mẫn Nhiên đều dạy kèm cho cô ta, mà chính cậu ta cũng có chuyện, thỉnh thoảng còn giúp giáo sưPhương viết một ít luận văn, cậu ta thường xuyên ngủ trễ hơn so với CốDoanh Nặc, lúc này không biết còn thức không.

Khi Cố Doanh Nặctrở về còn mua bánh ngọt cho bạn trai, cô ta nghĩ trở về thì sẽ cùng ănbánh ngọt với Tống Mẫn Nhiên, như vậy sẽ có vẻ đặc biệt ngọt ngào. Mộtđường đi về biệt thự, Cố Doanh Nặc đã chảy đầy mồ hôi, nhưng trong lòngngọt ngào nhớ lại dáng vẻ Tống Mẫn Nhiên cố gắng giúp đỡ giáo sư làm vànghiên cứu luận văn, cậu ta nói sẽ cố gắng mua được một chiếc xe, về sau sẽ đón đưa cô ta, để cô ta không cần phải tự mình đi như bây giờ nữa.

Nghĩ đến những ngọt ngào đó, suýt nữa Cố Doanh Nặc nhịn không được bật cười.

Lấy chìa khóa mở cửa ra, trong phòng im ắng, nhớ đến sáng sớm Cố Nhàn nóimuốn đi bệnh viện kiểm tra lại, lúc này em gái Cố Doanh Ngữ đang ởtrường học, Ninh Vân Thành vô dụng kia đã tranh cãi ầm ĩ với em gái vàotối hôm kia nên giờ luôn đi sớm về trễ, tên đàn ông mặt dày này, khôngcho cô ta vay tiền, vậy mà còn không chịu đi, mặt dày mày dạn ở nhà côta!

Đêm qua Tống Mẫn Nhiên ngủ rất khuya, cậu ta đã ít quan tâmbản thân, lúc ấy Cố Doanh Nặc nhìn cậu ta vội vàng thành như vậy, đaulòng vì cậu ta ăn không tiêu, nên không nỡ làm nũng với cậu ta. Khi đingủ vẫn thấy cậu ta ngồi trước bàn sách bận rộn, thì trong lòng trànngập ngọt ngào.

Cô ta chuẩn bị lên lầu cho Tống Mẫn Nhiên một bất ngờ, nếu cậu ta nhìn thấy bánh ngọt trong tay, nhất định sẽ vui mừngcười rộ lên! Nghĩ vậy, Cố Doanh Nặc nhịn không được thầm mỉm cười, cườikhẽ, trực tiếp đi lên lầu.

”Uh`m a... A...” Vừa lên lầu thì nghetiếng phụ nữ kêu rên thống khổ nhưng tựa như khó chịu rên rỉ. Cố DoanhNặc cũng không phải thiếu nữ nữa, cô ta quen Tống Mẫn Nhiên nên được cậu ta dẫn dắt từ thiếu nữ biến thành phụ nữ, lúc ấy vô cùng đau, nhưng côta cũng rất thỏa mãn, tuy Cố Nhàn tự mình nuôi họ lớn lên, nhưng bà talại không cổ hủ, con gái muốn quen bạn trai, chỉ cần đứng đắn, bọn họ sẽ cổ vũ không ngăn cản. Cố Doanh Nặc lớn lên trong gia đình như vậy, cảmthấy vô cùng hạnh phúc, đồng thời, hoàn toàn không tiếc nuối khi ngủ với Tống Mẫn Nhiên.

Lúc này tiếng kêu càng lớn, tiếng chị Cố DoanhTích kêu đau truyền đến, trong lòng Cố Doanh Nặc hơi nhảy loạn, thân thể cũng mềm xuống. Gần đây bận quá rồi, cô ta vội vàng muốn thi vào trường đại học, Tống Mẫn Nhiên vội kiếm tiền muốn giúp cô ta, hai người đã lâu không làm rồi. Cô ta cũng hơi muốn.

Nhưng chị cũng thật là, tuytrong nhà không có ai, nhưng Cố Doanh Nặc lên lầu mới phát hiện cửa cũng không đóng, cô ta xấu hổ đỏ mặt, vừa định đi giúp Cố Doanh Tích đóngcửa lại, đột nhiên người đàn ông bên trong dựa vào người Cố Doanh Tíchhừ một tiếng, hình như cực kỳ vui thích, nhưng ý cười trên mặt Cố DoanhNặc lập tức cứng lại, lạnh lẽo cả người.

Cô ta vừa nghe thấygiọng nam, không giống Ninh Vân Thành, cũng không giống Âu Dương ChấnThiên, ngược lại, hình như là bạn trai Tống Mẫn Nhiên của cô ta!

Cô ta nhớ đến mỗi lần Tống Mẫn Nhiên đạt được thỏa mãn trên người cô ta,sẽ phát ra tiếng rên rỉ như dã thú hoàn toàn không giống với vẻ lịch sựbề ngoài của cậu ta, mỗi lần cô ta nghe được luôn cảm thấy rất thích thú tựa như có thể bị cậu ta xé nát, nhưng lúc này Cố Doanh Nặc nghe xong,lại cảm thấy lạnh lẽo cả người, tay chân run lẩy bẩy.

Cửa khôngđóng, ngược lại cô ta đẩy mở ra, ánh sáng sáng ngời, hai người kia làmviệc vì đoán rằng trong nhà không có ai, không những không đóng cửa, cảmàn che cũng không kéo xuống, Cố Doanh Nặc nhìn thấy người đàn ông kiaxoay người xuống giường, Cố Doanh Tích chưa kịp khép kín chân, phía dưới chảy ra một dòng nước ấm, giữa hai chân như một cái miệng nhỏ, đangphun ra chứng cứ nhiệt tình của đàn ông.

Nhưng bọn họ không để ý, cô ta nhìn thấy hai người trên giường đang không ngừng ôm hôn môi, vẻTống Mẫn Nhiên thỏa mãn và dã tính, cô ta chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Người chị cô ta xem như thiên thần, tựa như tiên nữ không nhiễm hạt bụi,thuần khiết như tuyết liên trên đỉnh núi tuyết, vậy mà dám quyến rũngười bạn trai mà cô ta yêu!

Cơ thể Cố Doanh Nặc run kinh khủng,nhưng hai người trong phòng không phát hiện cô ta đứng ở cửa, hai ngườitrên giường "hứng khởi" hôn nhau nồng nhiệt, Tống Mẫn Nhiên lại nhanhchóng bừng lên, lại xoay người ngồi dậy.

”Đừng, đau, bảo bảo...”Giọng nói Cố Doanh Tích run run nũng nịu, hình như đã mệt rã rời, CốDoanh Nặc đang tê liệt, Tống Mẫn Nhiên lại bổ thêm một đao:

”Đừng sợ, tôi còn không biết yêu quý con của chúng ta sao?” Nói xong, cậu talật người Cố Doanh Tích, nhẹ nhàng để ả quỳ sấp trên giường, tấm lưngtrắng như tuyết đưa về phía mình, cậu ta từ phía sau lưng lại một lầnnữa tiến vào trong thân thể Cố Doanh Tích. Tiếng va chạm vang lên, trong đầu Cố Doanh Nặc chỉ còn nghe thấy câu nói kia "con của chúng ta", nhất thời trời đất đảo lộn, trước đây cô ta yêu Tống Mẫn Nhiên bao nhiêu,bây giờ oán hận cậu ta bấy nhiêu, trước kia cô ta yêu mến chị mình baonhiêu, hiện tại oán độc bấy nhiêu.

Cô ta che miệng, cả người ngây ngốc chạy ra ngoài, vừa cắn răng khóc, vừa ném bánh ngọt xuống lầu, bản thân "thùng thùng" chạy xuống, hai người trên lầu đắm chìm trong thânmật không hề nghe được tiếng động cô ta cố ý gây ra, Cố Doanh Nặc vôcùng oán hận, hai mắt muốn rỉ máu, thậm chí hận không thể trực tiếp téxuống cầu thang, cô ta muốn nhìn xem vẻ mặt của Cố Doanh Tích sẽ như thế nào, cũng muốn nhìn xem Tống Mẫn Nhiên muốn giải thích ra sao, nhưng cô ta không dám.

Khi xuống lầu cũng không bị té, sau khi cô ta rakhỏi nhà thì đóng cửa lại, khóc chạy ra tiểu khu, mới ra tiểu khu khoảng hai trăm mét, cách phòng an ninh đã rất xa, giám sát của tiểu khu rốtcuộc không thể chụp đến, thì ở chỗ rẽ một chiếc xe việt dã đột nhiên vọt qua, Cố Doanh Nặc vốn đang khóc không chú ý đến đường phía trước. Lúcnày xe va chạm cô ta mới giật mình, cô ta thét chói tai không kịp phảnxạ, cả người đã bị đánh bay, lộn vài vòng trong không trung, rồi bị ngãtrên mặt đất.

Sau khi chiếc xe việt dã đụng người xong lại khôngngừng lại, ngược lại vọt đến Cố Doanh Nặc nằm giữa đường cái, vang lêntiếng "rắc rắc". Cố Doanh Nặc hôn mê kêu thảm thiết, một chân đã gãy,lúc này chiếc xe việt dã không chút hoang mang quay đầu chạy đi.

Bên này vốn là tiểu khu xa hoa, người sở hữu đều là những người có tiền,đang giữa trưa, nên hoàn toàn không có ai ra vào, đợi khi Cố Doanh Nặcđược người phát hiện, đã là hơn hai tiếng sau rồi. Cô ta mất máu quánhiều, hơn nữa còn nằm trên đường khoảng hai giờ đồng hồ như vậy nênthương thế chuyển biến xấu, nhưng phải đợi người ký tên bảo lãnh, lúcnày tình huống vô cùng nghiêm trọng, Cố Doanh Tích và Tống Mẫn Nhiên bền bỉ làm xong, Cố Doanh Tích chỉ cảm thấy trong ngoài cơ thể mình đều đãnhiễm hơi thở của Tống Mẫn Nhiên.

Hai người đang tình cảm, Cố Doanh Tích đang lau sạch phía dưới của ả, còn Tống Mẫn Nhiên thì vừa sờ soạng ngực ả, vừa bắt máy:

”A lô?” Giọng nói của cậu ta khàn khàn thỏa mãn, nhìn thấy dòng nước CốDoanh Tích còn để lại trên người mình, thân thể cậu ta vốn mềm nhũn lạibắt đầu nóng lên, nhìn ả vài lần, lúc này mới cố nén, không kiên nhẫnchuẩn bị cúp điện thoại rồi làm một lần nữa với Cố Doanh Tích, ai ngờtrong điện thoại truyền đến tin tức khiến sắc mặt Tống Mẫn Nhiên biếnđổi.

”Cố tiểu thư bị tai nạn, cho hỏi cố ấy có phải là bạn gáicủa anh không? Chúng tôi phát hiện dãy số này trong điện thoại của côấy, hiện tại cô ấy đang ở trong bệnh viện, anh nhanh chóng đến đấy kýtên để bảo lãnh làm giải phẫu cho cô ấy!” Sau khi người đầu bên kia nóixong địa chỉ, cả người Tống Mẫn Nhiên đều run rẩy, tình yêu của cậu ta,bảo bối của cậu ta, đã bị tai nạn xe sao?

Hiện tại cậu ta khôngmuốn dính vào Cố Doanh Tích nữa, vội vàng mặc quần áo chạy xuống lầu,vừa nãy Cố Doanh Tích không nghe rõ ràng, chỉ thấy Tống Mẫn Nhiên làmxong thì xoay người bỏ đi, trong lòng ủy khuất, theo bản năng muốn giữcậu ta lại, nhưng bị Tống Mẫn Nhiên đẩy ra: “Nặc Nặc bị tai nạn xe cộđang ở trong bệnh viện, tôi muốn đến đó trước!” Cố Doanh Tích nghe xong, hoảng sợ, đè nén chua xót trong lòng, cũng vội vàng run run đi theo.

Hai người không dễ dàng gì đến bệnh viện, lúc này đã bỏ lỡ thời điểm cứuchữa tốt nhất, bác sĩ đã điện thoại rất nhiều lần, nhưng người nhà họ Cố đều không bắt máy, lúc này nhìn thấy sắc mặt hai người họ xanh trắngkhông bình thường, cũng không trách cứ, trực tiếp kêu bọn họ ký tên, sau đó đẩy Cố Doanh Nặc đang sống dở chết dở vào phòng giải phẫu.

Nguyên nhân Lan Lăng Yến cố ý muốn Cố Doanh Nặc bị tàn tật, dù sao cái chếtchỉ là một cách giải quyết đối với cô ta mà thôi, như vậy sẽ thành toàncho Cố Doanh Tích và Tống Mẫn Nhiên, anh muốn để Tống Mẫn Nhiên bị kẹpgiữa hai người phụ nữ, phải trả giá lớn cho sai lầm của cậu ta, chứkhông phải giúp cậu ta lau mông giải quyết hậu quả.

Cố Doanh Nặclàm xong giải phẫu rồi tỉnh lại, đã là ba ngày sau. Cô ta vừa tỉnh dậythì phát hiện đùi phải không có cảm giác, đám người Cố Nhàn canh giữtrước giường bệnh của cô ta khóc đến mắt đỏ bừng, nhưng khi nhìn thấy Cố Doanh Tích, ánh mắt Cố Doanh Nặc lộ ra vẻ oán độc, cô ta cố nén oánhận, vốn muốn làm một trận với Cố Doanh Tích, nhưng sau khi biết bảnthân xảy ra tai nạn xe cộ thì tạm thời nhịn xuống, bây giờ cô ta khôngphải đối thủ của Cố Doanh Tích, không thể trở mặt với ả được. Huống chitrong lòng cô ta thầm hi vọng Cố Doanh Tích có nỗi khổ, cô ta không thểtin được người chị mình sùng bái từ nhỏ đến lớn thật sự là loại phụ nữthích cướp đoạt đồ của người khác.

Lúc Cố Doanh Nặc ngấm ngầm chịu đựng giả vờ ngủ lại nghe được các nữ y tá tán gẫu thì trong lòng lập tức trầm xuống.

”Vị Cố nhị tiểu thư này thật sự quá đáng thương, tuổi cô ấy còn trẻ, vậy mà đùi phải đã bị cắt đứt, nghe nói tuy lúc ấy tai nạn xe cộ nghiêm trọng, nhưng vốn chỉ cần trị liệu đúng lúc thì sẽ không có chuyện gì, nhưngchúng ta gọi cho nhà họ nhiều lần như vậy, lại không ai bắt máy, đặcbiệt là chị và bạn trai của cô ấy, lúc ấy đã hơn hai tiếng rồi, chỉ cầnbọn họ đến sớm hơn, Cố nhị tiểu thư sẽ không bị mất cái chân rồi.”

”Ừ, không biết bọn họ làm gì, Cố nhị tiểu thư thật sự rất đáng thương!”

Cố Doanh Nặc nghe thế, trong lòng oán hận không thể nhịn xuống, tựa như một bóng ma bò lên trong lòng cô ta.

Chân cô ta bị cắt, từ nay về sau trở thành kẻ tàn phế, cô ta tàn phế rồi!Đáng lẽ chân cô ta có thể chữa được, nhưng chỉ vì không ai nghe điệnthoại, nên phải để cô ta bị bỏ lỡ thời điểm trị liệu tốt nhất, mà bắpchân bị hoại tử, còn bọn họ thì đang làm gì? Tống Mẫn Nhiên và Cố DoanhTích đã làm gì, cô ta rõ ràng nhất, bọn họ làm bậy sau lưng cô ta, đôinam nữ chó má kia dám phản bội cô ta, sẽ không được chết tử tế!

Lúc cô ta xảy ra tai nạn cần Tống Mẫn Nhiên nhất, thì cậu ta lại đang nằmtrên người chị mình, bây giờ bản thân bị mất đi một chân, toàn bộ đều do bọn họ làm hại, bọn họ sẽ không được chết tử tế! Bản thân tuyệt đối sẽkhông bỏ qua, cô ta mất một chân, cô ta sẽ bắt Cố Doanh Tích dùng haichân của ả đến bồi thường!!

Trong lòng Cố Doanh Nặc tràn ngập oán hận khiến mỗi ngày đều trầm xuống, vì xảy ra tai nạn xe cộ, nên đươngnhiên cô ta không thể đi thi đại học, chân đã như thế, về sau không thểhọc đại học nữa, hai kẻ không biết xấu hổ, hủy cơ thể cô ta còn khôngnói, vậy mà còn dám hủy đi tương lai của cô ta, cả đời này nếu cô takhông báo thù, cô ta thề không làm người!

Sau khi biết bản thânmất đi một chân, vốn trong lòng Cố Doanh Nặc muốn được chết thì lúc nàyhoàn toàn biến thành oán hận, mỗi ngày cô ta bị thù hận quấn quanh, nhìn Cố Doanh Tích đến mức khiến lòng ả sợ hãi.

May mà người họ Cốxem như đồng tâm hiệp lực, cho dù Ninh Vân Thành đi sớm về trễ tựa nhưdu hồn cũng đến bệnh viện thăm cô ta, nhưng biểu hiện của Ninh Vân Thành vẫn là mỉa mai, không biết có phải phát hiện gì rồi không.

”Ngày hôm đó bị như thế nào? Có phải nhà họ Cố chúng ta đắc tội với thần tiên rồi không, nên mới đến trừng phạt chúng ta?” Mỗi sáng sớm Cố Nhàn đềuđến bệnh viện, ngồi trước giường bệnh của con gái, nước mắt không ngừngnhỏ xuống, những năm gần đây cơ thể bà ta không tốt, không những trongnhà suy sụp, đường tình cảm của con gái lớn không thuận, thậm chí bịngười vấy bẩn, hiện tại mắt thấy con gái thứ hai sắp có ngày lành, đangmuốn khổ tận cam lai, vậy mà đã xảy ra chuyện như vậy, sau này cả đời cô ta, có lẽ sẽ bị hủy!

”Dì Cố, dì yên tâm, Nặc Nặc là bạn gái củacháu, cháu sẽ không ghét bỏ cô ấy, bất kể sinh lão bệnh tử...” Ánh mắtTống Mẫn Nhiên lộ ra thâm tình, cậu ta thật sự thích Cố Doanh Nặc, đâylà người con gái đầu tiên trong đời cậu ta, lại là cô gái cậu ta thíchnhất, đã khắc sâu trong lòng cậu ta, tuy cậu ta tạm thời say mê cơ thểCố Doanh Tích, nhưng trong lòng Tống Mẫn Nhiên rõ ràng, say mê khônggiống với tình yêu thật sự, trong lòng cậu ta muốn yêu muốn chiều cô ta, nhìn thấy sắc mặt cô gái nhỏ trước mắt trở nên trắng xanh, lúc nàytrong lòng cậu ta đau đớn, cảm thấy xót xa.

Tống Mẫn Nhiên nóirất động lòng người, nhưng không thể khiến Cố Doanh Nặc cảm động nhưtrước, nếu không phát hiện chuyện xấu xa của bọn họ, nếu bản thân khôngbiết cô ta bị bọn họ hại cho mất một chân, chỉ sợ cô ta còn ngây ngốcthan khóc cho đoạn tình chết non ấy, nhưng lúc này cô ta oán, cô ta hận, cô ta muốn đôi nam nữ chó má này không được chết tử tế, cô ta muốn đểTống Mẫn Nhiên phải thật thống khổ chết trước mặt cô ta, cô ta muốn CốDoanh Tích phải trả giá gấp trăm gấp ngàn lần, cô ta muốn Cố Doanh Tíchcòn thống khổ hơn mình, xấu xí, tự ti hơn mình!