Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 497: Lập uy



Tạ Dao đang làm nhiệm vụ ở thành Nguyên Tố, khó khăn lắm mới xong hai công đoạn, chuẩn bị đi làm tiếp công đoạn tiếp theo thì lúc đi vào bình nguyên đột nhiên nhận được tin thông báo công hội Vĩnh Hằng thanh tràng. Cô nhíu mày, đang chuẩn bị rời đi vì nơi này là thành Nguyên Tố chứ không phải địa bàn của Ngưu Nhân Bộ Lạc, thà bớt một chuyện còn hơn thêm một chuyện nên cô không cần thiết phải đi chọc thêm phiền toái.

Đúng lúc ấy, ở xa xa chợt có tiếng hỗn chiến, một người chơi chạy về phía Tạ Dao, phía sau còn có năm sáu người đang đuổi theo.

Bên đó hình như đang xảy ra xung đột, Tạ Dao liền muốn rời đi nhưng nhìn thoáng qua thấy Phá Hiểu lại có chút quen mặt.

Phá Hiểu thấy Tạ Dao liền hơi ngẩn ra, Tạ Dao là bạn gái của Nhiếp Ngôn, trên dưới Ngưu Nhân Bộ Lạc đều biết. Bọn họ đều đã xem qua video hoặc hình của Yểu Yểu, không nghĩ tới lại gặp nàng ở chỗ này.

Phá Hiểu vội vàng rẽ sang hướng khác, kéo người phía sau rời đi. Trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất đó là dù mình có chết thì cũng không thể làm liên lụy đến Tạ Dao.

Phá Hiểu pm Tạ Dao, la lên: “Yểu Yểu, chạy mau!”

Tạ Dao bây giờ mới nhận ra Phá Hiểu là người của Ngưu Nhân Bộ Lạc, sau lưng hắn đang có mấy Đạo tặc đuổi theo, xem chừng không bao lâu nữa sẽ chết.

Nếu đã là người của công hội thì nàng không thể không cứu.

Tạ Dao vung pháp trượng lên, một đạo Thẩm Pháp oanh kích vào người một tên Đạo tặc sau lưng Phá Hiểu, "ầm" một tiếng, tên Đạo Tặc kia bay ra ngoài.

Miểu sát!

Một thân trang bị của Tạ Dao có hơn bảy món Á truyền kỳ, những món khác cũng đều là thuộc tính ngon, lại khảm một đống cực phẩm bảo thạch, lại còn phụ ma đủ thứ nên pháp công của nàng khá kinh người. Hơn nữa, nàng hiện tại đã cấp 69, người chơi trong cấp 60 bình thường rất ít người chịu được một đòn của nàng.

Không ngờ lại là miểu sát! Mấy Đạo tặc đang đuổi theo phía sau chợt đần thối mặt ra, pháp công qua mức kinh khủng!

Chỉ vài giây ngắn ngủi mà Tạ Dao đã giết chết một Đạo tặc.

“Mẹ nó, con nhỏ xấu xí kia bá thế!”

“Nhanh, Tiềm Hành mau!”

Mấy Đạo tặc rối rít tiến vào trạng thái tiềm hành, chỉ thấy sau đó Tạ Dao liền múa pháp trượng, ngâm nga một đoạn chú ngữ ngắn, từng luồng Thánh Quang Chi Hỏa bay ra ngoài.

"Ầm ầm" ngọn lửa màu trắng nện lên bãi đất trống, chỉ thấy mấy Đạo tặc vừa tiềm hành xong bị đốt cháy hiện hình, sau đó đều bị giết chết tại trận. Bọn họ cho đến chết cũng không hiểu tại sao Tạ Dao lại đoán được phương hướng tiềm hành của mình.

Hỏa Thiên Dực vừa huy một kiếm chém chết Phì Miêu, nhặt trang bị rơi ra lên thì thấy bãi đất trống không xa cũng có hai người nữa vừa nằm xuống, chỉ có một mình Phá Hiểu chạy mất. Sau lưng Phá Hiểu có một mớ Đạo tặc đuổi theo, chắc vài phút nữa là có thể diệt nốt tên đó. Đúng lúc này, gió liền đổi chiều, một nữ nhân mặc áo bào Thánh ngôn pháp sư màu trắng đột nhiên xuất hiện, gọn gàng xử đẹp đám Đạo tặc đang đuổi theo Phá Hiểu.

"Mẹ ơi, đâu ra nữ nhân đẹp vậy.” Hỏa Thiên Dực thấy Tạ Dao xinh đẹp liền ngẩn ra. Bất quá hắn cũng không phải thuộc dạng t*ng trùng lên não, nếu đối phương đã ra tay với phe mình thì hắn tự nhiên cũng không nương tay.

“Lão đại, chúng ta làm gì đây? Con nhỏ đó mang huy chương Ngưu Nhân Bộ Lạc!”

“Giết chết nó! Ngưu Nhân Bộ Lạc thì sao? Ở thành Nguyên Tố mọi chuyện là do Vĩnh Hằng chúng ta định đoạt!”

Tạ Dao bình thường rất kín tiếng, không thường xuất hiện trước mặt người chơi khác, lại ít khi ra tay nên bình thường có xuất hiện trên ảnh hoặc video thì người ta cũng chỉ nghĩ nàng là bình hoa di động mà thôi. Trên mạng không thiếu mỹ nữ, bọn họ căn bản sẽ không quá chú ý đến Tạ Dao. Trong Ngưu Nhân Bộ Lạc, danh khí của Nhất Chuy Định Tình cùng Thập Lý Họa Sa còn lớn hơn Tạ Dao nhiều, cho nên đám người này nhất thời vẫn không nhận ra Tạ Dao.

Hỏa Thiên Dực ra lệnh cho thành viên xung quanh bắt đầu vây giết.

Phá Hiểu không nghĩ tới mình vẫn làm liên lụy đến Tạ Dao, lúc này thế cục đã không còn cách nào nắm trong tay, hắn chỉ có thể huy động pháp trượng bảo vệ Tạ Dao. Nếu Tạ Dao có gì bất trắc ở nơi này thì bọn họ sẽ thành tội nhân mất.

“Yểu Yểu, ngươi mau chạy đi!” Phá Hiểu cắn răng, sử dụng Ma Pháp Khí Định, sau đó là một loạt kỹ năng bắn ra, giết chết một thành viên công hội Vĩnh Hằng đang xông tới.

Đột nhiên từ xa, một đống ma pháp gào thét bay đến, Tạ Dao còn chưa kịp trả lời Phá Hiểu đã phải vội vàng tránh né.

Thực tế nếu vừa rồi Phá Hiểu vội vàng chạy trốn thì hắn còn có thể chạy thoát. Nhưng nàng không nghĩ hắn lại quay về, đối mặt với nhiều kẻ địch như thế nàng cũng không rãnh tay mà bận tâm đến hắn.

Sau hơn 10 phút, Phá Hiểu bỏ mạng, rất nhiều người đuổi theo phía sau Tạ Dao muốn giết chết nàng.

Công hội Vĩnh Hằng lúc này mới thấy được cái gì gọi là thần cấp cao thủ. Tạ Dao vừa lui vừa phản công, giết chết một đống người của Vĩnh Hằng. Pháp công của nàng cao vô cùng, liên tục miểu sát kẻ địch, mắt thấy nhiều người sắp đuổi kịp liền quăng ra một cái Cao cấp Mạn Đằng Triễn Nhiễu. Chỉ thấy từng cây dây leo bò lên, giữ chặt đám người chơi này, sau đó từng cột sáng lóe lên đánh văng sáu người chơi ra ngoài. Miểu sát!

“Mẹ nó, con nhỏ này công kích cao thế!” Hỏa Thiên Dực chửi ầm lên, sau đó giảm tốc độ lại. Hắn cũng không dám đối mặt trực tiếp với Thánh ngôn pháp sư có pháp công cao như vậy, chỉ đứng phía sau chỉ huy người lao lên cản Tạ Dao lại.

“Âm ảnh mục sư, mau dùng Chiến Tranh Gia Tỏa, đừng để nàng thoát! Trang bị của nàng ta tốt như vậy không chừng có Tùy cơ Truyền tống quyển trục!”

Thấy đằng xa Phá Hiểu chết không kịp cứu, Tạ Dao chỉ có thể thở dài, lấy một quyển Tùy cơ Truyền tống quyển trục ra, đang chuẩn bị bay về thành thì đột nhiên phát hiện mình trúng phải Chiến Tranh Gia Tỏa. Nàng quay đầu nhìn về phía một bụi cây thì thấy một tên Âm ảnh mục sư đang đứng, thì ra hắn dùng Ẩn hình dược tề tiếp cận nàng, canh lúc nàng chuẩn bị dùng Tùy cơ Truyền tống quyển trục thì lập tức giữ chân sau đó bỏ chạy.

"Ả trúng Chiến Tranh Gia Tỏa rồi, đừng để nàng thoát!”

Hỏa Thiên Dực chửi thề một tiếng sau đó hối thúc đám thành viên tiến lên. Bọn chúng lần đầu tiên bị một nữ nhân đánh cho khônh kịp thở như thế, khoản nhục này phải rửa mới được.

“Lão đại, nàng có rất nhiều quyển trục, chúng ta chết hơn ba mươi anh em rồi!”

“Nữ nhân này rốt cuộc là ai mà có nhiều quyển trục thế! Chả lẽ quyển trục không phải là tiền sao?”

“Đuổi theo, ta cũng không tin chúng ta đông thế mà còn không thịt được nàng!” Hỏa Thiên Dực chửi ầm lên sau đó cắn răng bật Trùng Phong lao tới.

Hỏa Thiên Dực cũng tự hiểu rằng, cả thành Nguyên Tố tuyệt đối không tìm ra người nào có thể solo nổi Thánh ngôn pháp sư này!

Tạ Dao không nghĩ tới mình lại dính Chiến Tranh Gia Tỏa, xung quanh lại quá nhiều người nên nàng cũng không rãnh tay mà truy đuổi tên Âm ảnh mục sư kia. Nàng đang phải vừa đánh vừa lui, có thể nói nàng nhờ đống quyển trục mà Nhiếp Ngôn đưa cho mới giữ mạng nổi đến giờ này.

Nếu nàng chết thì dù món trang bị nào rớt xuống cũng rất đáng tiếc.

Song thành viên của công hội Vĩnh Hằng xung quanh đây thật sự quá nhiều.

Nhiếp Ngôn đang train thì đột nhiên nhận được tin tức Quách Hoài truyền đến, Tạ Dao chết ở thành nguyên tố Tạp Ốc Địch Ân.

“Chuyện gì xảy ra?” Nhiếp Ngôn cau mày hỏi, chuyện bị giết đối với người chơi bình thường là khá phổ biến, nhưng một thân trang bị của Tạ Dao, hơn nữa hành trang lại giữ rất nhiều quyển trục, nếu không phải gặp cường địch thì căn bản không chết nổi. Người có khả năng giết chết Tạ Dao ở thành Nguyên Tố không vượt quá mười ngón tay.

Quách Hoài gửi hết video cho Nhiếp Ngôn về toàn bộ quá trình Tạ Dao bị đuổi giết, nào là quyển trục rồi ma pháp liên tục oanh xuất, giết hơn 100 người của công hội Vĩnh Hằng, khiến cho công hội Vĩnh Hằng điên cuồng phái ra hơn 100 Đạo tặc cao cấp đuổi giết, đến lúc hao hết mana mới chịu ngã xuống.

“Công hội Vĩnh Hằng, công hội số một thành Nguyên Tố?” Trong mắt Nhiếp Ngôn hiện lên một tia sát cơ.

Quách Hoài đưa cho Nhiếp Ngôn một xấp tài liệu, nói: “Đây là tư liệu về công hội đó.”

Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua kênh công hội thì thấy mọi người đang kịch liệt thảo luận.

“Con mẹ nó, Phá Hiểu, ai bảo ngươi làm liên lụy đến chị dâu vậy?”

Phá Hiểu ủy khuất nói: “Ta lúc ấy không biết chị dâu đang ở đấy.”

“Chuyện này không thể trách Phá Hiểu.” Thấy kênh công hội đang cãi nhau, Tạ Dao đành lên tiếng, nàng bình thản nói:

“Là do ta không cẩn thận trúng phải Chiến Tranh Gia Tỏa, nếu không thì ta cũng đã thoát được rồi.”

Chuyện này cũng không nói được là ai đúng ai sai, nếu lúc Phá Hiểu được Tạ Dao cứu sau đó bỏ chạy thì nàng cũng đã có thể sử dụng Tùy cơ Truyền tống quyển trục thoát đi rồi. Nhưng Phá Hiểu vừa thấy Tạ Dao liền quay lại muốn chặn đường cho Tạ Dao chạy, lại thành ra khiến Tạ Dao trói tay trói chân.

Chỉ có vài người nhìn ra được bản chất sự việc, nhưng không ai trách Phá Hiểu.

“Con bà nó, báo với lão đại một tiếng rồi chúng ta giết sang đó.”

“Chỉ cần lão đại nói một câu, mặc dù công hội Vĩnh Hằng ở tận thành Nguyên Tố chúng ta cũng có thể toàn bộ bay sang, chỉ cần ba ngày là đủ đạp bằng toàn bộ cứ điểm của nó!”

“Chấp hành hội trưởng đang thương lượng cùng lão đại rồi.”

“Chuyện này dừng lại ở đây đi, thật ra không có gì to lớn đâu.”

Tạ Dao vội vàng nói, không khí trong công hội dần dần có dấu hiệu mất khống chế, nàng không muốn Nhiếp Ngôn rước lấy phiền toái, hiện tại phiền toái của công hội đã đủ nhiều rồi.

Bại Hoại Giết Hoài Không Chết gằn giọng nói trên kênh công hội: “Sao lại bỏ được? Nếu người chết là chúng ta thì còn được, chị dâu chết, mà chúng ta không đi đòi lại danh dự thì biết giấu mặt ở đâu?”

Nhiếp Ngôn chợt lên tiếng: “Bại Hoại nói đúng, chuyện này bắt buộc phải tính.”

“Lão đại tới!”

“Lão đại, chỉ cần ngươi hô một tiếng, chúng ta cùng nhau giết qua! Xem bọn khốn đó Vĩnh Hằng kiểu gì!”

Nhiếp Ngôn vừa xuất hiện, kênh công hội thoáng cái sôi trào lên.

“Anh em nghe đây, dạo này không đánh nhau thật sự ngứa tay rồi. Chúng ta đã lâu không hoạt động tay chân, lần này mượn công hội Vĩnh Hằng khai đao!” Nhiếp Ngôn lạnh giọng nói, hắn muốn cho đám người kia biết, có vài người không thể động vào!

Thành Nguyên Tố đang vô cùng hỗn loạn, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ đều có phân hội ở đó. Ngưu Nhân Bộ Lạc há lại chịu thua kém? Lần này là cơ hội tốt để lập uy ở thành Nguyên Tố.