Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 214: Địa Ngục Màu Đen



Nhiếp Ngôn lại đánh chết hai Lân oa, cái cảm giác khác thường đó lại xuất hiện lần nữa.

Hắn có thể cảm giác được rõ, có người đang muốn tới gần hắn.

Lúc quay đầu lại nhìn, rừng cây tĩnh lặng, trống không.

Nhiếp Ngôn đi đến hướng một con Lân oa, đột nhiên sau lưng có một luồng ma pháp dao động dữ dội, một loại lực lượng âm u, phủ xuống đầu của hắn.

Suy yếu! Đau thương!

Nguyền rủa là thuấn phát cho nên có vẻ khá khủng bố hơn, nếu không có trang bị dược tề giải độc, hoặc là bị Mục Sư, Thánh Kỵ Sĩ xua tan, cầu nguyện, nếu như bị dính nguyền rủa thì đó là một việc rất buồn bực.

Trong lòng Nhiếp Ngôn giật mình, người đến không phải Đạo Tặc mà là Mục Sư! Trong đầu lập tức lóe lên một cái tên duy nhất là Địa Ngục Màu Đen! Có thể là dùng dược tề ẩn hình!

Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua thuộc tính của mình, hiệu quả nguyền rủa giảm thuộc tính thật mạnh! Bình thường kỹ năng nguyền rủa có thể làm giảm khoảng 20% thuộc tính mục tiêu cũng đã xem như rất khủng khiếp, nhưng hai nguyền rủa này trực tiếp xử lý 60% thuộc tính của hắn!

Không đợi Nhiếp Ngôn tiềm hành, một luồng Chiếu sáng thuật bay lên trời, ánh sáng chói lọi chiếu xuống dưới.

Ngay sau đó lại là một ký hiệu, khiến cho tung tích của Nhiếp Ngôn lộ hẳn ra ngoài.

Sau đó một luồng ma pháp Ám thực vô cùng mau lẹ bắn mạnh tới hướng Nhiếp Ngôn.

Ma pháp Ám thực là một trong ma pháp mạnh mẽ nhất của Âm Ảnh Mục Sư, có thể tạo thành damage liên tục cho đối phương, mang thêm hiệu quả nguyền rủa rất mạnh.

Mụ nó, công kích thật hung mãnh! Lúc này đã tung ra nhiều ma pháp thuấn pháp vậy rồi, động tác của đối phương cũng thật nhanh!

Nhiếp Ngôn xoay người né tránh, né được Ám thực của Âm Ảnh Mục Sư, một tiếng nổ ầm, Ám thực công kích lên một thân cây, lá cây của cái cái cây nháy mắt khô vàng rơi xuống, cành cây cũng nhanh chóng khô héo, sức mạnh nguyền rủa trong nháy mắt đã làm cái cây kia khô héo.

Nhiếp Ngôn liếc mắt nhìn, một Âm Ảnh Mục Sư mặc pháp bào màu xám đang đứng ở bên cái cây từ xa cách nơi này khoảng chừng 30 thước, vung pháp trượng, rất nhanh một tấm ma pháp ti văn chấn động rớt xuống.

Ma pháp dao động kịch liệt chỉ hơi thoáng lướt qua.

Hắn còn chưa có bước chân, một tấm mạng nhện từ trên bầu trời chụp xuống, bao phủ lấy Nhiếp Ngôn xuống dưới.

Đây là một tấm lưới lơn, hiển nhiên cao cấp hơn sơ cấp Mạng nhện thuật một chút, càng chắc chắn rơi.

Đây là kỹ năng hi hữu của pháp hệ, Mạng nhện thuật. Sơ cấp Mạng nhện thuật mà trước đây Nhiếp Ngôn sử dụng, chính là dựa vào quyển trục Pháp Sư viết ra.

Nhiếp Ngôn mở ra Vội vàng lui lại, tốc độ tăng mạnh, nhanh như tia chớp lùi lại về phía sau, nhảy lùi lại thoát ra khỏi phạm vi Mạng nhện thuật. Mạng nhện thuật chụp xuống nhưng không có bắt được Nhiếp Ngôn.

- Tốc độ và phản ứng rất nhanh.

Địa Ngục Màu Đen vẫn bình tĩnh vung pháp trượng, hắn không thể không thừa nhận, tốc độ của Nhiếp Ngôn quả thật rất đáng kinh ngạc, sau khi trúng nguyền rủa hiệu quả mạnh mẽ của hắn mà còn có thể nhanh như vậy, nhớ tới một kích kinh thế tuyệt đẹp trước đó của Nhiếp Ngôn dành cho Hắc Trác, trách không được ngay cả Ngự Long cũng không ngăn được.

Nếu không phải hắn ra tay trước, thật sự rất khó chiếm được tiện nghi trong tay Nhiếp Ngôn.

Địa Ngục Màu Đen vung pháp trượng, một đường Ám ảnh tiễn bắn thật nhanh tới hướng Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn thừa dịp lúc rỗi sau khi Mạng nhện thuật chấm dứt, uống một lọ dược tề giải trừ, giải trừ trạng thái nguyền rủa trên người, mở ra Âm ảnh vũ bộ, nương theo che chắn của rừng cây gần đây, tránh thoát Ám ảnh tiễn, nhanh chóng tới gần Địa Ngục Màu Đen.

Mặc dù Nhiếp Ngôn thi triển Âm ảnh vũ bộ, Địa Ngục Màu Đen vẫn có thể căn cứ ký hiệu rõ ràng trên người Nhiếp Ngôn phán đoán ra vị trí của hắn, liên tục vung pháp trượng, phát ra từng luồng ma pháp liên tiếp không dứt.

Nhưng mà tốc độ của Nhiếp Ngôn quá nhanh, trong lúc Nhiếp Ngôn chạy vùn vụt, hắn chỉ có thể xuyên qua kẽ hỡ giữa đống lá nhìn thấy những tàn ảnh nối tiếp nhau.

Địa Ngục Màu Đen bình tĩnh lui về phía sau, thối lui đến một bãi đất trống không có cây cối sinh trưởng phía sau.

Phạm vi bãi đất trống này khoảng 10*10.

Hắn và Thiên Đường Màu Đen đi theo phía sau Nhiếp Ngôn đã rất lâu, vừa rồi vẫn không hề động thủ, vì tìm kiếm một địa hình thích hợp. Nếu ra tay trong rừng cây rậm rạp, nếu đánh lén thất bại thì Nhiếp Ngôn có thể nương theo che chắn của cây cối, thoải mái xử lý hắn. Vì thế hắn ở phía sau đuổi theo rất lâu, mãi đến khi phát hiện nơi này có một bãi đất trống mới ra tay.

Hắn vẫn luôn cẩn thận, mặc dù làm chuyện đã có chắc chắn cũng phải tìm được đường lui cho bản thân.

Trên thực tế hắn càng quen chơi Chiến Sĩ, đối với chức nghiệp pháp hệ Âm Ảnh Mục Sư không phải am hiểu lắm, nhưng nhất pháp thông thì bách pháp thông, thường xuyên PK với chức nghiệp pháp hệ, hắn vẫn xem như là khá tinh thông chơi ma pháp của pháp hệ.

- Để ta xem ngươi mạnh cỡ nào, đến đây đi.

Địa Ngục Màu Đen vung pháp trượng, triệu hồi ra một bóng ma, nó ở trước người Địa Ngục Màu Đen từ từ ngưng tụ thành bộ dáng một người, nhưng không nhìn ra hình dạng cụ thể, chỉ là một bóng ma.

Nhiếp Ngôn nhìn động tác của Địa Ngục Màu Đen, trong lòng cả kinh, người này không đơn giản, ngay cả thứ như bóng ma này cũng có. Bóng ma là sinh vật triệu hồi của Âm Ảnh Mục Sư, lực công kích phòng ngự của chúng nó cũng khá, là người thủ hộ Âm Ảnh Mục Sư.

Nhiếp Ngôn lướt nhanh tiến vào bãi đất trống, đánh tới hướng Địa Ngục Màu Đen.

Địa Ngục Màu Đen phất tay lại đánh cho Nhiếp Ngôn đmột nguyền rủa Chậm chạp rồi nhanh chóng lui về phía sau, sau đó một mũi Ám ảnh tiễn. Nhiếp Ngôn trúng chậm chạp, thân ảnh hơi khựng lại, một mũi Ám ảnh tiễn liền bắn thẳng đến, nắm bắt thời cơ có thể nói là rất đúng lúc.

Nhiếp Ngôn mở ra Thần thánh hàng lâm trên huân chương Mười vị Thánh Kỵ Sĩ thượng, hiệu quả chậm chạp trên người biến mất, tốc độ nháy mắt đạt đến mức cao nhất, không chút do dự lao về phía Địa Ngục Màu Đen, một tiếng ầm, Ám ảnh tiễn nổ tung trên người Nhiếp Ngôn, nhưng mà không có tạo ra chút damage và hiệu quả xấu nào cho Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn nhanh như một tia chớp nháy mắt đã đến trước mặt, chủy thủ trong tay dùng Kích vựng đâm xuống cái trán của Địa Ngục Màu Đen.

Tốc độ của Nhiếp Ngôn hình như còn nhanh hơn vài phần so với trong đoạn video khi đánh chết Hắc Trác, trong lòng Địa Ngục Màu Đen kinh hoảng, thân ảnh lóe lên, vung pháp trượng, bóng ma từ bên cạnh nhào lên, thời cơ thật đúng lúc.

Trong lòng Nhiếp Ngôn không khỏi thở dài, người này quả thật có vài phần bản lĩnh, chỉ trong thời gian ngắn như vậy, không ngờ có thể thuận lợi để bóng ma từ bên cạnh nhào lên.

Chủy thủ của Nhiếp Ngôn đánh trúng bóng ma, nó quấn chặt lấy Nhiếp Ngôn. 3 giây trạng thái Thần thánh hàng lâm trên huân chương Mười vị Thánh Kỵ Sĩ nhanh chóng mất đi hiệu quả.

Bóng ma: sinh vật triệu hồi, HP 1200/1200.

Chủy thủ của Nhiếp Ngôn xuyên thủng bóng ma, vạch mạnh xuống, là chiêu Thiết cát.

HP của bóng ma mất hơn 500 điểm, nó vung hai tay tấn công Nhiếp Ngôn, thân thể Nhiếp Ngôn lóe lên, vừa định lách khỏi bóng ma, một lực lượng âm u trói chặt Nhiếp Ngôn lại.

Là Bóng ma trói buộc!

Bóng ma trói phược chỉ có 1 giây, ngắn ngủi đích một lát, Địa Ngục Màu Đen rời khỏi được khoảng 3 thước, một chùm tia sáng óng ánh rơi xuống trên người Địa Ngục Màu Đen, pháp bào của hắn căng lên, toàn thân sáng rực vô cùng, tựa như Thiên Thần buông xuống.

Vung pháp trượng trong tay, hào quang rực rỡ. Là trạng thái gia tăng ma pháp trên Công Chính chi chương! Kỹ năng trạng thái này có thể khiến tất cả chúc phúc của Mục Sư trở nên siêu mạnh, tất cả nguyền rủa trở nên càng khủng bố hơn!

Người này rốt cuộc đã lấy ra con át chủ bài, trong lòng Nhiếp Ngôn khẽ rùng mình, chẳng lẽ muốn dùng Thiên thần trọng tài trên Dũng Khí chi chương sao? Nếu dùng, vậy có nghĩa trong vòng 10 ngày hắn không thể dùng lại dùng Thiên thần trọng tài nữa.

Nhiếp Ngôn bị bóng ma trói lại, trên đầu bay lên một con số hơn 100 damage, Nhiếp Ngôn lách ra sau bóng ma đánh tới hướng Địa Ngục Màu Đen. Hắn đang chuẩn bị vung pháp trượng, thi triển nguyền rủa. Trong tay Nhiếp Ngôn có thêm một trung cấp Thiểm quang trần, một tiếng ầm, ánh sáng mạnh mẽ chói mắt giống như mũi đao nhọn, đâm vào ánh mắt Địa Ngục Màu Đen.

Trước mắt Địa Ngục Màu Đen tối sầm lại, mất đi tầm nhìn. Thân thể Nhiếp Ngôn xoay người, tránh khỏi nguyền rủa suy yếu của Địa Ngục Màu Đen.

Hiệu quả nguyền rủa mạnh mẽ của Địa Ngục Màu Đen trong tình huống bình thường dưới đều giảm một khoảng thuộc tính của đối thủ rất cao, sau khi thi triển trạng thái gia tăng ma pháp, còn mạnh hơn nữa.

Sau khi Địa Ngục Màu Đen trúng hiệu quả trung cấp Thiểm quang trần, mất đi tầm nhìn nhưng tố chất tâm lý quá tốt, cũng không có khiến hắn hoang mang lúng túng, hai tay liên tục vung pháp trượng, căn cứ cảm giác chính mình đánh ra một đống nguyền rủa, bình tĩnh lấy ra một lọ dược tề giải trừ mù mắt.

Hiệu quả nguyền rủa của Địa Ngục Màu Đen rất khủng bố, nếu như bị đánh trúng thì thuộc tính của Nhiếp Ngôn ít nhất phải giảm hơn 90%.

Hơn nữa mặc dù trong trạng thái mù mắt nhưng động tác người này vẫn không chậm hút nào, một đống nguyền rủa ra khỏi tay, càng đáng sợ là phán đoán của người này chính xác đến khác thường, nếu Nhiếp Ngôn chậm hơn một bước thì lập tức sẽ bị hiệu quả nguyền rủa đánh trúng.

Thi triển kỹ xảo bước nhảy Âm Ảnh, tốc độ nhanh đến đỉnh cấp, tránh né qua công kích của Địa Ngục Màu Đen, nhanh chóng lách ra sau lưng Địa Ngục Màu Đen, Muộn kích đâm đến cái ót của Địa Ngục Màu Đen.

Sợ hãi rít gào!

Yết hầu Địa Ngục Màu Đen giật giật, phát ra tiếng rít chói tai.

Muộn kích của Nhiếp Ngôn được một nửa, đột nhiên cảm thấy không ổn, nhận thấy được một âm rung khác thường, là Sợ hãi rít gào!

Sợ hãi rít gào là kỹ năng đáng sợ nhất của đám Âm Ảnh Mục Sư, là một pháp thuật khống chế tinh thần, số Đạo Tặc chết dưới Sợ hãi rít gào cũng không ít, vì vậy kỹ năng này rất khó khăn phòng bị, thi triển thời gian quá ngắn, nếu trúng Sợ hãi rít gào, toàn thân sẽ mất đi khống chế, Âm Ảnh Mục Sư sẽ có thể ung dung xử lý Đạo Tặc.

Nhiếp Ngôn nhanh chóng mở ra miễn dịch tinh thần trên huân chương Sát nhân cuồng ma, một âm thanh sắc nhọn chói tai truyền vào trong óc, trong đầu xuất hiện một ít ảo giác lung tung, động tác Nhiếp Ngôn khựng lại, chủy thủ dừng ở giữa không trung.

Cũng may là khi còn không có bị khống chế hoàn toàn đúng lúc mở ra miễn dịch tinh thần, ảo giác trong đầu biến mất, chủy thủ trong tay Nhiếp Ngôn đâm vào thân thể Địa Ngục Màu Đen.

Nhưng mà Muộn kích đã không còn hiệu quả.

Nhiếp Ngôn dùng Bối thứ thêm Dịch cốt, HP của Địa Ngục Màu Đen chỉ còn lại một chút, trên đầu liên tục bay lên damage xuất huyết và trúng độc.

Địa Ngục Màu Đen vung pháp trượng trong tay lên, một luồng trị liệu vết thương nhẹ, HP hồi phục lại một số lớn, hắn nhanh chóng thoát đi.

Nhiếp Ngôn như bóng với hình, đi theo sau lưng Địa Ngục Màu Đen, lại đâm tới sau lưng một chiêu Công kích chỗ hiểm, HP của Địa Ngục Màu Đen đã cạn, đổ người xuống mặt đất.

Địa Ngục Màu Đen quả thật là một đối thủ khó chơi, nếu không phải vài kỹ năng của hắn đều khắc chế được Địa Ngục Màu Đen, chỉ sợ rất khó xử lý được người này.

- Ta thắng.

Nhiếp Ngôn thản nhiên nói, xoay người nhặt lên Công Chính chi chương và một kiện trang bị khác mà Địa Ngục Màu Đen rớt ra, là pháp bào bóng ma Ám Mục. Công Chính chi chương hắn không chút khách khí nhận lấy, suy nghĩ một chút, còn về pháp bào bóng ma thì trả lại cho Địa Ngục Màu Đen.