Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 106: Buồn nôn



"Vâng, vậy anh lái xe cẩn thận."

"Được."

Chung Thiên Thiên không tiện nói nhiều, sợ làm cho Eden không vui, trong lòng mặc dù không nỡ tắt điện thoại, nhưng lại không thể không nói: "Vậy.. Cứ như vậy, em tắt máy đây."

"Thiên Thiên, từ từ."

Chung Thiên Thiên đang muốn tắt điện thoại lại bị Eden gọi lại.

"Làm sao vậy?"

"Khụ khụ.." Eden ở bên kia giống như có chút ngượng ngùng, ho khan hai tiếng mới hỏi: "Anh muốn hỏi xem em hôm nay mặc lễ phục màu gì? Có phải là lễ phục màu đỏ thẫm mà hôm nọ em mua không?"

"Vâng."

"Vậy anh cũng mặc âu phục màu đỏ thẫm, như vậy người ta vừa nhìn liền biết anh là bạn trai em."

Câu trả lời của Eden khiến Chung Thiên Thiên nhịn không được cười ra tiếng: "Anh cũng muốn mặc màu đỏ thẫm? Để cho em suy nghĩ một chút anh mặc âu phục màu đỏ thẫm sẽ như thế nào? Ừ.. Trời ạ Eden, em phát hiện anh mặc kệ mặc âu phục màu gì, phối hợp với nhan giá trị của anh, khẳng định cũng rất đẹp!"

Chung Thiên Thiên học cách nói chuyện của những danh viện cùng hào môn nước ngoài trong TV, thanh âm khoa trương, âm điệu khoa trương, còn một bộ mình rất biết nói chuyện phiếm, cùng người ngoại quốc yêu đương đều không có chút nào chướng ngại.

Selina nghe được cuộc nói chuyện của Eden cùng Chung Thiên Thiên, nhịn không được rùng mình một cái, bộ dáng giống như gặp được quỷ vậy.

"Trong mắt anh, em mới là đẹp nhất, anh chỉ là lá xanh, mặc cái gì cũng là vì phụ trợ em. Thiên Thiên, vậy anh tắt máy đây, chờ anh."

Eden vội vàng nói một câu, sau đó đều không lo được phong độ thân sĩ, nhanh chóng tắt máy trước tiên.

Selina nhìn xem Eden, thật giống như đang nhìn một cái khoai nướng bị 100 con ruồi bay nhảy qua, gọi là một cái ghét bỏ..

"Anh không cảm thấy buồn nôn sao?"

"Buồn nôn!" Eden đem điện thoại hướng bên cạnh ném một cái, giống như là tránh bệnh dịch.

"Buồn nôn anh còn nói chuyện với cô ta như vậy, khẩu vị thật nặng."

"Nâng đến không đủ cao, rơi liền không đủ đau nhức! Lão đại đối cả nhà bọn họ tốt như vậy, bọn họ lại đối xử lão đại như vậy. Coi như không tới phiên chúng ta ra tay giải quyết bọn họ, giúp lão đại thu chút lợi tức cũng là tốt!"

"Đúng vậy, vì lão đại, anh liền liều mạng đi! Vậy bây giờ chúng ta đến nơi đâu chơi?"

"Chơi hắc?"

Selina cười ha ha: "Đi!"

Chung Thiên Thiên hoàn toàn không biết đã bị leo cây, giờ phút này nhìn xem điện thoại đã tắt máy, xuân quang trêи mặt rốt cuộc không che giấu được, cao điệu tiết ra ngoài.

Trước đó cô gọi điện thoại cho Eden, luôn gọi năm lần, đối phương mới tiếp một lần, phát mười cái tin nhắn, đối phương mới trả lời một tin.

Cho nên mấy ngày nay cô áp lực rất lớn, tâm tình thật không tốt.

Buổi sáng nghĩ đến Xích Dương đối với Chung Noãn Noãn tốt như vậy không nói, còn mua cho cô ta lễ phục 750 vạn, cô mới mất đi lý trí.

Hiện tại, Eden một cuộc điện thoại đem tự tin của Chung Thiên Thiên tất cả đều tìm trở về.

Anh nói cô là đẹp nhất, anh mặc cái gì cũng là vì phụ trợ mình.

Cho nên anh khẳng định là thích cô, bình thường cô gọi điện thoại anh không tiếp, khẳng định là bởi vì quá bận rộn.

Dù sao, thân phận của anh cao quý gấp nhiều lần so với thị trưởng của thành phố Giang này.

Chung Thiên Thiên bị một cuộc điện thoại của Eden làm choáng váng đầu óc, hoàn toàn quên đi, nếu như Eden bình thường đều bận rộn, cuối tuần khẳng định càng bận rộn hơn. Bởi vì người bình thường đều là cuối tuần mới dạo phố.

"Thiên Thiên, cậu gọi điện thoại cùng ai vậy?" Tiết Mễ Kỳ nhịn không được tò mò hỏi.

Mặt Chung Thiên Thiên đỏ lên: "Cũng không có ai, chính là một cái người yêu thích tớ. Tớ có thể sẽ thử tiếp nhận anh ấy xem thế nào."