Trọng Sinh Mỹ Nhân Ngư

Chương 70



Tác giả: Thẩm Tang Du

Editor: Kkoten

Video Nạp Lan Chi phát sóng trực tiếp lập tức trở lên hot trên internet, đài truyền hình cũng muốn nhân cơ hội này quay tiết mục sớm hơn, tiết mục này mời Trịnh Khải Ninh, Mao Lanh Canh, Ngô An, sư huynh Lưu vũ, Trương Triển Bằng, đều là những tuyển thủ đoạt giải quán quân Giải vô địch thế giới lần này.

Mọi người đều không hẹn mà cùng mặc đồng phục của đội, đuổi tới trường quay, trang điểm đơn giản xong liền bắt đầu.

Người chủ trì tên là Lương Hồng, chủ trì cái tiết mục này rất nhiều năm rồi, tiết mục này nói hồng không hồng, nói lãnh cũng không tính lãnh.

Lương Hồng: "Tin tưởng mọi người mấy ngày nay vẫn luôn thấy tin tức của Giải vô địch bơi lội thế giới, đội bơi lội nước Z cũng là đội lấy được một cái thành tích phi thường xuất sắc, huy chương vàng chỉ kém hơn nước M ba cái a, phi thường lợi hại, mọi người cũng biết bơi lội từ trước đến nay không phải cường hạng của nước chúng ta, năm nay quả thật là không dễ dàng. Nói tới đây, mọi người cũng biết chúng ta hôm nay mời ai rồi phải không ạ, đúng vậy, chính là những người chúng ta kiêu ngạo nhất, đội bơi lội nam có Trịnh Khải Ninh, Lưu Vũ và Trương Triển Bằng, đội bơi lội nữ có Mao Lanh Canh, Nạp Lan Chi, Ngô An."

Người xem tại trường quay đều vỗ tay, không ít cô gái trẻ nhanh tay mà chuẩn bị di động, kích động mà nhắm ngay cửa hậu trường.

Cửa lớn hậu trường mở ra, ba người Trịnh Khải Ninh ra trước, tiếng kêu của các cô gái tại trường quay như muốn đem studio xuyên phá, theo sau là mấy người Nạp Lan Chi thanh âm mới nhỏ đi một chút.

Lương hồng từ trên sô pha đứng lên, cười nói: "Hoan nghênh, hoan nghênh các vị tới làm khách của tôi nơi này."

"Hồng tỷ, có thể tới làm khách là vinh hạnh của chúng tôi."

Mọi người bắt tay chào hỏi một chút, sau đó mọi người cùng nhau ngồi xuống, tựa hồ là lấy Lương Hồng làm giới hạn, một bên là ba người Trịnh Khải Ninh ngồi, còn bên kia là ba người Nạp Lan Chi ngồi.

"Vừa rồi Trịnh Khải Ninh lên sân khấu, các cô gái ở đây rất kích động a, như nhìn thấy chồng của mình vậy." Lương Hồng lấy Trịnh Khải Ninh mở màn.

Dưới đài các cô gái đều mặt đỏ mà cười.

Lưu Vũ cùng Trương Triển Bằng đều trêu chọc nhìn hắn, Lưu Vũ nói: "Khải Ninh có hậu cung thiên đoàn a."

Trịnh Khải Ninh ám chọc chọc mà liếc mắt nhìn hai người một cái, xấu hổ cười cười.

"Mọi người cùng người phía dưới chào hỏi một chút đi."

Trịnh Khải Ninh trước bắt đầu: "Chào mọi người, tôi là Trịnh Khải Ninh, cảm ơn mọi người quan tâm."

Các cô gái đều kêu lên, "Lão công, lão công chúng em yêu anh!"



"Nam thần!"

Lưu Vũ: "Chào mọi người, tôi là Lưu vũ, đội viên đội nam đội bơi lội quốc gia, chủ yếu là bơi bướm."

Nạp Lan Chi là cuối cùng một cái, "Chào mọi người, tôi là Nạp Lan Chi."

Phía dưới vỗ tay nhiệt tình không giảm, người xem nam đều kêu "Nữ thần!"

Lương Hồng cười nói: "Nạp Lan Chi mấy ngày hôm trước em ở trên Weibo phát sóng trực tiếp phải không? Hôm nay nói rất ít nha!"

Mao Lanh Canh che miệng cười: "A Chi vẫn luôn là người nói ít nhất trong đội bọn tôi, nghe nói em ấy phát sóng trực tiếp chúng tôi đều rất ngạc nhiên."

Trương Triển Bằng cũng nói: "Cái này là thật, sư muội không thích nói, chúng tôi đều cảm thấy em ấy phát sóng trực tiếp cũng chỉ có thể ngơ ngác mà nhìn thẳng màn hình." Nói khoa trương còn bắt chước một cái, dẫn tới người xem đều cười.

Nạp Lan Chi bất đắc dĩ mà cười: "Tôi không biết nói chuyện."

"Kia ngày thường, mọi người có chuyện thú vị gì hay không cùng mọi người ở đây tâm sự, trên mạng mọi người đều đem Nạp Lan Chi tôn sùng làm nữ thần cao lãnh, nghe nói ngày thường cũng rất cao lãnh."

Mọi người đều nhìn Nạp Lan Chi, không hẹn mà cùng cười, Ngô An cùng Mao Lanh Canh không dám giống mấy nam sinh kia cười đến khoa trương như vậy, nhưng cũng cười đến cong lưng.

Lưu Vũ lanh mồm lanh miệng: "Áo mưa!" Nói xong lập tức che lại miệng mình, hận không thể tát cho mình một cái, 18+ a 18+.

Người xem hưng phấn lên, sôi nổi kêu gào.

"Nhanh nói, nhanh nói!"

"Lưu Vũ không phải sợ, lớn mật nói ra! Ninh Ninh sẽ chém anh đâu."

Lương Hồng nhìn về phía đạo diễn, đạo diễn gật gật đầu, Lương Hồng cũng lập tức hưng phấn lên, thân là người chủ trì, cô ấy tự nhiên muốn tạo điểm nóng cho tiết mục, "Nga? Có thể nói hay không, tới nói nghe một chút?"

Nạp Lan Chi mặt đã bắt đầu phiếm đỏ.

Lưu vũ nói: "Chính là lần bọn tôi đi tham gia Giải vô địch thế giới, vào ở chung cư đã được an bài. Phía ban tổ chức cung cấp cái đồ vật kia, sư muội trước kia không có tới quá, phát hiện trong ngăn kéo có rất nhiều, sau đó liền bỏ hết vào trong túi đem cho chúng tôi, nói, nói," nói tới đây mấy người lại nhịn không được cười.

Trương Triển Bằng nói tiếp: "Em ấy nói, em ấy không dùng đến, tặng cho chúng tôi!"

Mặt Nạp Lan Chi đã đỏ bừng, nhấp môi không nói lời nào.

Trịnh Khải Ninh ý thức được cái đề tài này đối với nữ sinh mà nói thì quá mất mặt, lập tức ngăn bọn họ lại: "Sư muội tuổi còn nhỏ, còn sẽ không biết lái xe đâu."

"Tài xế già Khải Ninh!" Phía dưới có người phối hợp mà hô một câu.

"Có dùng hay không a?"

Lương Hồng cũng biết bọn họ cũng không muốn dây dưa chuyện này nữa, lập tức thay đổi đề tài: "Vậy những người khác thì sao? Cũng không thể chỉ có Nạp Lan Chi bị kể xấu nha."

Trịnh Khải Ninh kể một số chuyện bản thân từng trải qua, xem như tiếp chuyện.

"Khải Ninh, mọi người vẫn luôn rất tò mò tiêu chuẩn chọn vợ của cậu. Cậu có thể nói cho chúng ta biết tình trạng tình cảm hiện tại của cậu không?" Lương Hồng hỏi, người xem đều đánh lên mười hai vạn phần tinh thần.

Trịnh Khải Ninh cười cười: "Tạm thời còn chưa có một nửa kia. Tiêu chuẩn chọn vợ sao, tôi thích là được."

"Thế nào mới xem như người cậu thích?" Lương Hồng không buông tha hắn.

"Không thể nói thích dáng vẻ kia, nếu tôi nói tôi thích cô gái thiện lương dũng cảm rộng rãi hoạt bát, thế thì quá nhiều quá nhiều rồi. Thích người kia khẳng định phải là độc nhất vô nhị, khả năng chính là trên người cô ấy có tính chất đặc biệt nào đó hấp dẫn tôi." Trịnh Khải Ninh nghiêm túc mà nói.



Hắn vừa nói ra, dưới đài liền phát ra tiếng vỗ tay vang dội chỉnh tề.

Lương Hồng: "Xem ra Khải Ninh rất có chính kiến của bản thân, Lưu Vũ, Triển Bằng thì sao?"

Trương Triển bằng nói: "Đồng ý với Khải Ninh, nếu là người mình yêu thích, tôi có lẽ tương đối thích người có cùng tôi chí hướng với mình, quan trọng là hợp nhau."

Nói xong, Trương Triển Bằng giống như trong lúc lơ đãng liếc hướng đối diện, Ngô An nhìn hắn một giây đồng hồ.

"Bởi vì nhà tôi đều theo con đường thể thao, tiêu chuẩn văn hóa trung bình đều không cao, hy vọng đời sau có thể cải thiện gien một chút, thích cô gái có bằng cấp cao." Lưu vũ nói, Lương Hồng cùng người xem đều phát ra thiện ý cười.

Lương Hồng tiếp theo chuyển hướng sang các cô gái: "Các cô gái có ý kiến gì không? Đối một nửa kia có yêu cầu gì?"

Mao Lanh Canh nói trước: "Tùy duyên, chỉ cần hắn là người an toàn đáng tin cậy."

Nạp Lan Chi: →-→ luôn có loại cảm giác mua bảo hiểm.

Ngô An: "Tôi rất thích ăn, có thể bao dung tôi, hơn nữa phải luôn mang tôi đi ăn ăn ăn. Sau đó tốt nhất anh ấy cũng phải biết trù nghệ một chút, bởi vì tôi không biết."

"Nhìn không ra Ngô An thích như vậy, loại hình đàn ông ở nhà phải không?"

Ngô An hào phóng gật gật đầu.

Đến phiên Nạp Lan Chi, Nạp Lan Chi trầm tư nói: "Tôi hy vọng anh ấy có thể lập tức xuất hiện ở trước mặt tôi lúc tôi cần anh ấy nhất, tôi nói ít, nên anh ấy sẽ nói nhiều, không nói lời ức hiếp tôi, sau đó, cũng muốn anh ấy nấu ăn nấu cơm......"

Người ở đây đều cảm giác quái quái, hình dung như vậy liền cảm giác là đang miêu tả một người chân thật tồn tại hơn.

Nạp Lan Chi cúi đầu cười.

"Cảm giác bộ dáng rất tuyệt, xem ra đàn ông bây giờ đều cần phải biết nấu ăn a, bằng không em gái người ta không cần các người đâu!" Lương Hồng nhìn Trịnh Khải Ninh bọn họ trêu ghẹo nói.

Quay hai tiếng, khi kết thúc người xem hiện trường xin ký tên chụp ảnh chung.

Cùng ngày, tổ tiết mục lập tức liền công bố tin tức kỳ này, hấp dẫn một số người xem nội dung.

Xem điểm một: Nam thần nữ thần chia sẻ những câu chuyện chưa từng được biết, Nạp Lan Chi nguyên lai là cái dạng này!

Xem điểm hai: tiêu chuẩn chọn vợ được công bố, Trịnh Khải Ninh thích loại hình gì?

.......

Tổ tiết mục official website lập tức bị fans dũng mãnh vào không ít.

Mặc tấm ảnh nhỏ: Thực chờ mong, nhanh đến ngày chiếu!

2sky: Ở hiện trường xem qua, bởi vì ký hợp đồng bảo mật, tôi cái gì cũng không thể nói. Nhưng mà, chuyện của Nạp Lan Chi thật sự thật sự thực khôi hài!!!

mialy: Người lầu trên đừng đi! Chúng ta ib đi!

Thanh mặc chi nhã: Tổ tiết mục có tâm cơ, cố ý đem ảnh chụp Trịnh Khải Ninh cùng Nạp Lan Chi đặt ở cùng nhau, có ý tứ gì? Kéo cp?

Lăng miếu từ sherry: Sư huynh vẫn là xứng đôi với Chi của tôi, tôi ủng hộ cp này.

Thực mau chính là đại thọ của anh cả Phó lão gia tử, Nạp Lan Chi chọn quà tặng vừa phải, Phó Trí Thành tan tầm, hai người liền chạy đến khách sạn.



Đại thọ của anh cả Phó lão gia cũng không quá long trọng, chỉ là mời một ít thân thích, ở khách sạn làm ba bàn.

Phó Trí Thành cùng Nạp Lan Chi tới không tính là muộn, tiến vào phòng, thời gian đều tụ tập ở hai người trên người.

Mẹ của Phó Trí Ninh bác gái cả Phó đứng lên hướng hai người vẫy tay: "Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, tới, nhanh tới gặp ông cả, nhắc mãi, thật lâu."

Tuổi anh cả của Phó lão gia tử đã cao, chân cẳng không được tốt, đôi mắt cũng xám xịt, như là nhìn không thấy. Ông nheo lại đôi mắt đánh giá hai người, mới nói: "Tốt, tốt, tiểu cô nương rất được."

Con dâu cả của ông hỏi: "Bác, tốt chỗ nào a?"

Lão nhân gia nói chuyện cũng không quá nhanh nhẹn: "Xứng đôi, hai người xứng đôi."

"Nói hai đứa xứng đôi!" con dâu thứ hai của anh trai Phó lão gia tử cười nói.

Nạp Lan Chi đi theo Phó Trí Thành đi qua, cười hướng bà ấy gật gật đầu, đem quà tặng đưa qua.

"Còn mang qua a, A Thành cũng thật là, không cùng A Chi nói rõ ràng." Biểu thẩm Kia oán trách Phó Trí Thành.

Phó Trí Thành hơi hơi ngồi xổm xuống, "A Chi có chút tâm ý, ông cả thích chứ?"

Lão nhân gia phản ứng rất chậm, vài giây sau mới chậm rãi gật gật đầu, "Đều thích, đều thích."

Phó lão gia tử cũng đau lòng anh cả, thời trẻ sống không tốt, già rồi trúng gió, liệt nửa người, hiện tại phản ứng rất chậm.

Một ít người lục tục tới, Phó lão gia tử còn có em gái, Nạp Lan Chi hẳn phải theo Phó Trí Thành kêu tiếng bà cô, còn lại chính là thân thích của hai người con dâu ông cả.

Cửa lại mở ra, tiến vào là Tạ Văn Phượng, sau đó là một quý phu nhân khác, mang theo hai cô gái.

Quý phu nhân hướng Phó Trí Thành, cười nói: "Hóa ra A Thành đã tới rồi! San San vẫn luôn nhắc cháu mãi, nha đầu này vẫn luôn sùng bái A Thành, San San, nha, con sùng bái A Thành ca ca ở bên kia, người trẻ các còn tuổi cùng ngồi đi!"

Dương San một đầu tóc quăn màu vàng, khuôn mặt giảo hảo, đôi mắt phiết quá Phó Trí Thành lại có chút e lệ.

Tạ Văn Phượng tươi cười chậm rãi nhạt dần, vừa định mở miệng nói chuyện.

Phó Trí Thành đã nói trước......