Trọng Sinh Hào Môn: Thiên Kim Ác Ma Trở Về

Chương 32



Editor: Jenny Thảo

Khâu Dật Phàm đã bị sự gan dạ trong thiếu nữ với đôi mắt đầy phấn chấn ở trước mặt làm cho kinh sợ, ở nước M có con đường gọi là Wall Street, nơi đó sản sinh ra rất nhiều công ty lớn bé về phương diện đầu tư, quả thật là nhiều đến đếm không hết, theo số liệu thống kê thì mỗi một ngày ở Wall Street, bạn có thể kiếm được hai trăm triệu đô la Mỹ bằng cách đầu tư vào thị trường chứng khoán hay những công ty đa ngành khác.

Mà ở trong nước, những năm gần đây các công ty về đầu tư cũng bắt đầu được mở rộng, nhưng mà đại đa số các công ty cố vấn đầu tư đều là những nhà môi giới giữa các công ty trong nước với các công ty đầu tư nước ngoài, khiến sản lượng và chất lượng mỗi năm đều theo hướng quốc tế.

Hắn biết Ôn Hinh Nhã đề nghị thành lập một công ty đầu tư không phải là tâm huyết đang dâng trào mà làm, mà là vì có Âu Dương Phong bên cạnh, Khâu Dật Phàm đã điều tra qua Âu Dương Phong, hắn ta là một thiên tài tài chính tốt nghiệp ở học viện hoàng gia Anh Quốc, từ nghiên cứu sinh đến tiến sĩ chỉ mất ba năm, sau khi về nước thì cùng bạn bè thành lập một công ty đầu tư, hai năm đầu tiên tiền đồ của hắn rất tốt nhưng bởi vì bị nghi ngờ có liên quan đến vụ lợi dụng công ty để rửa tiền đen mà thân bại danh liệt, cuối cùng bị phán ở tù, trước mắt hắn mới được ra tù không bao lâu.

Có được một vị thiên tài tài chính bên cạnh, cũng khó trách Ôn Hinh Nhã sẽ sinh ra ý tưởng tự sáng lập một công ty đầu tư cho riêng mình.
Sáng lập một công ty đầu tư bây giờ tuyệt đối có tương lai.

Mà nhìn cô quyết đoán như vậy, cùng ý nghĩa trong đôi mắt cô, mưu lược, gan dạ sáng suốt, tâm cơ đều là hơn người.

Khâu Dật Phàm cảm thấy chính mình nếu đã chính thức là một vị luật sư đại diện cho Ôn Hinh Nhã thì hắn có nghĩa vụ sẽ giúp cô giải quyết những việc có trong khả năng của hắn: "Ôn tiểu thư, ở văn phòng luật sư Siêu Phàm kỳ thật còn một phần di chúc mà đến nay vẫn chưa mất hiệu lực dành cho Ôn đại tiểu thư."

Ôn Hinh Nhã nghi ngờ nói: "Cái gì di chúc?"

Khâu Dật Phàm nói: "Mẹ của cô, Mạc Vân Dao vào ngày 24 tháng 12 năm 1995, đã từng ủy thác cho văn phòng luật sư Siêu Phàm làm một phần di chúc, đem tiền tiết kiệm cá nhân, cùng bất động sản, các quỹ ngân sách cùng cổ phiếu đều để lại cho cô, bất quá nếu cô chưa đủ mười tám tuổi thì không thể nào sử dụng."

Ôn Hinh Nhã khẽ giật mình, ngày 24 tháng 12 năm 1995 không phải là thời điểm mà mẹ mang thai cô bảy tháng sao? Thế nhưng vào lúc ấy mẹ đã lập di chúc, chẳng lẽ bởi vì bà ngoại khó sinh mà chết cho nên mẹ cũng nghĩ mình sẽ như thế..

Ôn Hinh Nhã mũi hơi đau xót, ngày 24 tháng 12 không phải là đêm bình an trước ngày lễ Giáng Sinh sao, một ngày như thế mà mẹ lại lập một bản di chúc dành cho cô, chẳng lẽ là hy vọng cô có thể bình an sống qua ngày..

Ôn Hinh Nhã hỏi: "Phần di chúc này Hạ Như Nhã có biết không?"

Khâu Dật Phàm nói: "Cô ta không biết, phần di chúc này phải lấy giấy xác định DNA giữa hai mẹ con được thành phố công nhận đem tới văn phòng luật sư Siêu Phàm lập hồ sơ thì mới có hiệu lực."

Khâu Dật Phàm nói như vậy thì Ôn Hinh Nhã cũng đã hiểu, bởi vì Hạ Như Nhã sau khi trở lại Ôn gia, vẫn luôn không đi xét nghiệm DNA, nên DNA của cô ta tự nhiên không được văn phòng luật sư Siêu Phàm lập hồ sơ, tự nhiên cũng không có quyền để biết về bản di chúc này: "Tôi phải làm như thế nào mới có thể vận dụng được bảng di chúc này!"

Đứa nhỏ này quá thông minh, cô trực tiếp nhảy qua việc là hỏi chính mình có thể hay không sử dụng số tiền này, mà là hỏi làm như thế nào mới có thể sử dụng số tiền này, đại khái chắc là khi nghe hắn nhắc tới, cho nên cô nghĩ chắc là hắn có cách để thực hiện. Khâu Dật Phàm giả vờ ho khan nói: "Tuy rằng di chúc nói khi cô đủ mười tám tuổi mới có thể dùng được, nhưng mà cái gì cũng có lỗ hổng của nó, pháp luật cũng vậy, cô có thể đem bất động sản trong phần di chúc đến ngân hàng để vay tiền, tuy rằng thủ tục sẽ có một chút phiền toái, nhưng mà chúng ta làm thêm vài hành động nữa thì hẳn sẽ không có vấn đề gì lớn, khụ!"

Ôn Hinh Nhã trừng to đôi mắt, nghiêm túc nhìn Khâu Dật Phàm, không ngờ hắn có thể nói với mình rằng có thể lợi dụng lỗ hổng của pháp luật để thực hiện, cô nghiêm túc cảm thấy mình không thể trông mặt mà bắt hình dong đối với người đàn ông này: "Vậy làm phiền Khâu luật sư rồi!"

Khâu Dật Phàm đẩy gọng kính trên mũi nói: "Bởi vì di chúc đã lập cách đây mười lăm năm, cho nên chúng ta phải đi định giá lại tất cả các tài sản, có khả năng là cần một ít thời gian."

Ôn Hinh Nhã tỏ vẻ đã biết nói: "Tôi phải chuẩn bị những giấy tờ gì?"

Khâu Dật Phàm nói: "Một bảng kế hoạch hoàn chỉnh của việc mà cô muốn làm, giấy tờ mượn nợ của ngân hàng, cái khác thì bây giờ không cần, có yêu cầu gì thêm thì tôi sẽ thông báo cho cô sau."

Ôn Hinh Nhã cười nói: "Tôi sẽ mau chóng chuẩn bị tốt."

Khâu Dật Phàm đã cho cô một sự tin tưởng vô cùng lớn lao, cô nghĩ đến đời trước công ty đầu tư của Âu Dương Phong đã nổi tiếng trong và ngoài nước, trở thành người mở đường cho ngành sản xuất trong nước, thậm chí có được nguồn tài chính nồng hậu, tài sản cá nhân cao tới một trăm năm mươi triệu đô la Mỹ, trở thành một trong mười công ty đầu tư lớn nhất trên toàn thế giới.

Khâu Dật Phàm đứng lên nói: "Nếu không còn chuyện gì khác, thì tôi xin phép đi về trước để chuẩn bị những công việc có liên quan."

Ôn Hinh Nhã theo hắn đứng lên nói: "Khâu luật sư, tôi tiễn anh."

Tiễn Khâu Dật Phàm đi, Ôn Hinh Nhã liền trở lại ghế ngồi với Âu Dương Phong: "Em đối với việc đầu tư thì không có nhiều kiến thức cho lắm, yêu cầu của Khâu luật sư thì liền giao cho anh giải quyết vậy, bởi vì em còn chưa đủ tuổi, cho nên người đại diện pháp lý cho công ty thì điền tên của anh nhé, chờ đến khi em mười tám tuổi thì lại sửa đổi."

Như vậy tín nhiệm làm cho Âu Dương Phong cảm kích vô cùng, lại cảm thấy áp lực gấp bội: "Hinh Nhã, kỳ thật công ty có thể chậm rãi tiến hành, em biết anh còn có tiền án, những người làm trong nghề này đều quan trọng nhân phẩm của đối phương, anh sợ vì anh mà sẽ liên lụy đến em phải hao tổn tiền của."

Âu Dương Phong nghĩ đến việc chính mình mới ra tù không bao lâu, một ít bạn bè thân thích đã cùng hắn đoạn tuyệt, vì họ sợ sẽ rước thêm phiền phức vào mình. Nếu người khác nghe nói hắn đã từng ở tù, thì ánh mắt sẽ trở nên không còn giống như lúc ban đầu nói chuyện với hắn nữa, hắn như thế nào có thể kinh doanh một công ty lớn như vậy.

Ôn Hinh Nhã lắc đầu nói: "Không có đâu, em đã xác định được mục tiêu, tự nhiên sẽ không bỏ gần mà lấy xa, chuyện em tin tưởng anh thì cũng đã rõ ràng, công ty đầu tư đối với em là một bước tích lũy vốn liếng đầu tiên. Điều quan trọng nhất là, chỉ được phép thành công không được thất bại."

Âu Dương Phong bị dã tâm của cô làm cho rung động thật sâu: "Thế nhưng.."

Ôn Hinh Nhã nghiêm túc nhìn hắn: "Có lẽ do tiết tấu của em khá nhanh, làm cho anh cảm thấy em có chút chỉ vì cái lợi trước mắt thôi đúng không?"

Âu Dương Phong gật đầu đồng ý nói: "Đúng là anh có ý nghĩ như vậy."

Ôn Hinh Nhã cười nói: "Đây là điều bất đồng giữa hai chúng ta, anh là một người muốn nắm vững căn cơ trước, dựa vào năng lực của chính mình mà từng bước chinh phục những điều to lớn hơn, sau này cũng dựa vào năng lực của chính mình mà nỗ lực để tiến tới con đường thành công. Nhưng mà em là đại tiểu thư của Ôn gia, từ giây phút trở lại Ôn gia, em đã đứng tại một khởi điểm đối với những người khác là cao hơn rất nhiều, em không muốn phải phí cái khởi điểm đó, em muốn kết hợp cái khởi điểm bắt đầu cao đối với người khác thành con đường để mình thành công trong sự nghiệp."

Âu Dương Phong không khỏi cười khổ, cô nói chính là sự khác biệt giữa hai người, sao hắn có thể đem đạo lý của mình mà áp đặt lên người của cô, kỳ thật không thích hợp: "Anh đã biết."

Ôn Hinh Nhã đột nhiên chống hai tay lên bàn trà, thân thể hơi nghiêng về phía trước, ghé sát vào người Âu Dương Phong, dùng ánh mắt đem hắn cố định lại: "Anh chỉ cần nói cho em biết, anh có lòng tin hay không?"

Ánh mắt của cô trong suốt mang theo những tia sáng lấp lánh, giống như hai viên ngọc quý đang chớp động, lúc nhìn hắn hai mắt đột nhiên giống như hai viên ngọc lưu ly đang tỏa sáng, mỹ lệ làm hắn không thể nào rời mắt được: "Có!"

Bên môi Ôn Hinh Nhã phảng phất như xuân tuyết đang tan vỡ, mang theo nụ cười xuân về hoa nở nói: "Em biết mà, em không có nhìn lầm anh, anh chỉ cần ở phía trước ra sức tiến lên, phía sau lưng cứ giao cho em, em sẽ giúp anh xóa hết những nổi buồn phiền trong anh."

Nhìn cô mỉm cười, trong lòng Âu Dương Phong đột nhiên sinh ra một cổ nhiệt huyết sôi nổi giống như là đang vô cùng hào hứng, hắn kiên định gật đầu: "Tốt!"

Ôn Hinh Nhã đem tay nhẹ nhàng đặt lên trên vai hắn: "Chúng ta nhất định sẽ thành công!"