Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh

Chương 66



Lục Ninh ghìm súng sắc mặt trầm ngưng, khi cầm súng, không hiểu sao y có loại cảm giác đặc biệt quen thuộc cùng thân cận với loại vũ khí này.

Đời trước hắn tuyệt đối không có loại cảm giác này.

“Bùm!”

Một mảnh phấn màu tản ra trên người binh lính diễn vai lính tuần tra, khiến mọi người kinh ngạc là, Lục Ninh lại thật sự có thể  bắn trúng vị diễn viên quần chúng này trong phạm vi ngắm bắn.

Hạ Xuy kéo kéo môi, đối với người đã từng thấy Lục Ninh nổ súng vào người trong tộc như hắn mà nói, thuật bắn súng của Lục Ninh có nghịch thiên nữa hắn cũng sẽ không rất kinh ngạc, phải biết, súng bình thường rất khó có thể thương đến đám người trong tộc kia, nhưng mà Lục Ninh một súng một chuẩn, đó lại còn là mục tiêu di động, bây giờ bia tĩnh cho hắn bắn…… Bắn không trúng Hạ Xuy mới có thể thấy kỳ quái một chút.

Mặc kệ nam hay nữ, ở loại thời gian cực kỳ có tính công kích này đều sẽ có một loại khí tràng cực kỳ đặc biệt, nếu không vì cái gì lại nói người tập võ tư thế oai hùng hiên ngang đâu, khi Lục Ninh cầm súng, sẽ có vẻ đặc biệt đẹp mắt.

Giống như hắn trời sinh đã nên như vậy.

Kỳ thật trong [Hắc sa] Lục Ninh cũng đã từng dùng súng ngắm, nhưng lúc ấy y cũng không phải nhân vật chính, màn ảnh này chẳng qua cũng chỉ là nhoáng một cái mà qua, xa xa không có mị lực như nhân vật hiện tại này.

Thật ra tình tiết trong [Thiết huyết dao găm] căn bản không phức tạp, cũng không phải truyền kỳ kinh tâm động phách bách chuyển thiên hồi gì, nói trắng ra chính là cố sự trưởng thành hoàn thiện của vài người bộ đội cho đến khi đủ tư cách làm bộ đội đặc chủng, nó mạnh là mạnh ở chi tiết bắt người, thiết lập nhân vật cực kỳ lợi hại, mới có thể khiến người cảm sáu nam chính người người sinh động.

Lý Hoan do Lục Ninh diễn là tay bắn tỉa của “Chim Sẻ”, hắn có tất cả tố chất của một tay súng bắn tỉa, bình tĩnh, kín đáo, cẩn thận, tay rất ổn, tâm cũng ổn, quan hệ giữa hắn và em trai Lý Nhạc lúc đầu không được tốt, lại cũng không phải thể hiện ở việc tranh cãi ầm ĩ như đàn bà, không hợp nhau cũng không phải đặt ở trên mặt.

Quay phim khép kín gần ba tháng, tính tình có thể nhẫn nhịn như Lục Ninh cũng có chút ít không chịu nổi, may mà Lý Thâm cùng Viên Trừng Giang cắn răng kiên trì được, đợi đến khi quay xong, Hạ Xuy, Lý Thâm cùng Viên Trừng Giang đều đen thêm một tầng, trạng thái tinh thần toàn thân hoàn toàn không giống lúc trước, đều nói bộ đội là nơi rèn người, nhưng không có hai ba năm, cũng không cải tạo được người, bọn họ quay một bộ phim trong ba tháng ngắn ngủi như vậy, mới thật là cái gì khổ cũng thử qua, mỗi ngày chỉ có thể ngủ năm sáu giờ không nói, thời tiết nóng như thiêu như đốt, còn phải nghiền ngẫm nhân vật, khi một lần không qua hai lần không qua phải quay đến lần thứ bảy thứ tám, không chỉ là tra tấn trên thân thể, trên tâm lý cũng đồng dạng là một loại tra tấn.

Lục Ninh tự hỏi đã đóng phim lâu như vậy, có thể so sánh về trình độ vất vả với bộ này lại gần như không có, vì thế khi trở về trường học, cho dù nhiệm vụ học tập của năm ba trở nên nặng nề hơn, bọn họ lại vẫn cảm thấy rất là hạnh phúc!

Hạ Xuy, Lý Thâm cùng Viên Trừng Giang vừa ra mắt đã gặp loại rèn luyện này, khiến cho bọn họ căn bản không giống người mới bình thường, chẳng qua với D.A mà nói, hoàn toàn là một chuyện tốt.

Hiện tại D.A đã không phải chỉ có hai nghệ sĩ là Lục Ninh Lục Viễn, Chung Du Bạch tự nhiên sẽ không lại canh cánh trong lòng với việc bọn họ cố ý muốn đi học nữa, thậm chí hắn nhạy bén nhìn ra, vì loại kiên trì này của Lục Ninh Lục Viễn, khiến cho bọn họ tạo ra hình tượng tốt đẹp chưa từng có ở đại lục, các hãng sản phẩm tìm bọn họ làm người đại diện tăng hơn trước vài lần, mà sau khi nhận quay [Thiết huyết dao găm], đài truyền hình quốc doanh càng là ào ào đưa tới.

Quả nhiên, không hẳn thất chi đông ngung không thể không thu chi tang du(1).

Hơn nữa nhóm nghệ sĩ đầu tiên D.A huấn luyện đã có thể đẩy ra, bao gồm cả Hoàng Bích, Vương Tân Trạch, sau khi ký hợp đồng với đám Hạ Xuy, cũng không thể cứ bỏ đó mà mặc kệ, may mà kịch bản đã chọn không sai biệt lắm, đầu tư tài chính cũng rất đầy đủ, sáu tháng cuối năm là có thể bắt đầu đưa vào hoạt động.

Cho nên Chung Du Bạch rất bận, bận đến mức Trình Thương Thuật cảm thấy bản thân mình quả thực sắp cô đơn lạnh lẽo như tuyết rồi.

Ngày nghỉ quốc khánh tháng 10, Lục Ninh phải đi Mỹ quay [Wolf], khoa y đến năm ba quả thực là tiết tấu bận rộn thành chó, Lục Viễn vẫn ngâm mình trong phòng thí nghiệm không thể đi ra, Chung Du Bạch bận rộn đến mức không thấy bóng người, cuối cùng cùng Lục Ninh đến Mỹ chỉ có Trình Thương Thuật cùng yêu mèo Alice vẫn giúp đỡ Cố Di lúc trước.

Mà lúc này, [Thiết huyết dao găm] đã đang truyền bá rộng rãi, gợi ra phản ứng rất lớn trong phạm vi cả nước, các đài truyền hình lớn đều đặt bộ phim này ở khung giờ vàng mà phát sóng, mà yêu cầu cao của Điền Minh Thắng cũng phản ứng trên bộ phim truyền hình chất lượng cao này.

“Lúc mới bắt đầu xem tôi còn lo lắng, mấy tên tiểu bạch kiểm này có thể diễn tốt vai bộ đội đặc chủng? Xem đến đoạn sau tôi lại cảm thấy, cho dù chỉ nhìn bóng dáng đầy người bùn đất của bọn họ, lại vẫn đẹp trai đến không thể nào hình dung.”

Trên mạng thảo luận lại càng nhiệt liệt, phim truyền hình còn chưa phát hết, các loại dự đoán tình tiết phim cùng bình luận về vũ khí, trang bị, chiến lược trong phim cũng đã khá nhiều.

Nếu nói một diễn viên có thể cho điện ảnh và truyền hình có điểm sáng, như vậy hai người ba người diễn viên ưu tú chủ yếu tập hợp cùng nhau, chỉ cần kịch bản này không phải rất không xong, sẽ tự có điểm bắt người của nó.

Đóng phim không phải một chuyện dễ dàng, nhưng ở cái tuổi của Lục Ninh Lục Viễn này mà có thể có diễn xuất không dư thừa khuếch đại như vậy, đây là điểm đặc biệt khiến Điền Minh Thắng không tiếc lời khen ngợi, mà vì Lục Ninh Lục Viễn ảnh hưởng, diễn xuất của bốn người mới Hạ Xuy, Viên Trừng Giang, Lý Thâm cùng Từ Trạm Giang trong bộ phim truyền hình này đồng dạng có thể nói giản dị tự nhiên, không có gì đó quá phiến tình, không quá cố sức cũng không quá nhẹ nhàng, cho dù còn mang theo một chút ngây ngô, so với mấy người mới diễn xuất khoa trương kia lại vẫn tốt hơn nhiều.

Trong loại phong trào sôi nổi này, Lục Ninh bay từ Thượng Hải qua Los Angeles, rõ ràng y chỉ là khách mời một chút, đại lục lại đưa tin bốn phía, chung quy đầu năm nay ngôi sao đại lục tham gia vào tác phẩm lớn của Hollywood vẫn là tương đối ít.

Thật vất vả tránh thoát fan ở sân bay cùng truyền thông vây đuổi chặn đường, Lục Ninh lên máy bay rồi mới nhẹ nhàng thở ra, thẳng đến khi đối phó xong với nhóm tiếp viên hàng không sắp sửa xin ký tên chụp ảnh chung, y mới có thể thanh tĩnh lại, mở kịch bản [Wolf] ra.

Nhân vật của Lục Ninh chỉ là khách mời, thời gian vài ngày là có thể quay xong toàn bộ vai diễn, nhưng nhân vật người sói phương đông trong kịch bản này lại là không thể thiếu.

Nam diễn viên đóng [HongKong ký sự] đời trước không lấy được giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất trong Giải thưởng Điện ảnh HongKong, càng chưa từng đến Liên hoan phim Berlin, Liên hoan phim Cannes, đối phương vẫn mời hắn diễn nhân vật này, nhưng Lục Ninh lại mẫn cảm nhận ra, trong kịch bản trên tay mình này, vai diễn của nhân vật Lee này nhiều hơn so với vị đời trước kia một đoạn.

Có lẽ là xuất phát từ tôn trọng với mình?

Lục Ninh cũng không quá hiểu, nhưng này đối với y mà nói là việc tốt, chung quy [Wolf] đời trước, thời gian Lee xuất hiện có cộng hết vào cũng chưa tới vài phút, lời thoại lại càng ít, kịch bản trên ta nói cho Lục Ninh, nhân vật này là được tăng phần diễn, nhưng mà cho dù sau khi tăng lên vai diễn lại vẫn rất nhẹ.

Kỳ thật trong season 2 season 3 thậm chí season 4, Lee vẫn sẽ xuất hiện, bởi vì cảm giác tồn tại của nhân vật này ở season 1 không cao, mấy season sau lại vẫn là thuộc về trạng thái xem náo nhiệt, Lục Ninh thực hy vọng có thể thay đổi loại tình huống này, vì thế thái độ xem kịch bản của y lại càng nghiêm túc.

Trình Thương Thuật nhàm chán nhắm mắt chợp mắt, thân là một kiếm tu, tâm chí hắn luôn luôn kiên định, nhưng ngẫu nhiên hắn cũng sẽ có hoài nghi — đến bên cạnh tiểu Bạch như vậy chính là điều hắn muốn sao? Có vẻ như tiểu Bạch chưa bao giờ đặt mình ở vị trí quan trọng, xếp trước mình còn có quá nhiều người quá nhiều chuyện.

Nhưng hắn căn bản không có lập trường đi hỏi, bởi vì hắn biết, hắn lừa gạt càng nhiều, hắn vốn — cũng không nghĩ có thể vẫn luôn cùng người này.

Nhất định tiểu Bạch cũng đoán được đúng không? Trình Thương Thuật yên lặng nghĩ, lấy thông minh của hắn, chắc chắn đã đoán được tám chín phần mười.

Chỉ là giữa bọn họ, ai cũng không đi chọc thủng tầng cửa sổ giấy này mà thôi.

Khi giả vờ như không biết thì còn có thể hôn môi lên giường như tình nhân bình thường, nhưng đây chung quy không phải điều Trình Thương Thuật muốn.

Hắn nghĩ nghĩ, ánh mắt dần dần trở nên kiên định.

Nếu tiếp tục như vậy, chẳng qua là lãng phí thời gian mà thôi, lại có ý nghĩa gì.

Sau khi đến Los Angeles, tự nhiên có người trong đoàn phim đến đón.

Lần này Lục Ninh đến không chỉ để quay [Wolf], đồng thời cũng muốn bàn bạc với nhà sản xuất tiết mục truyền hình thực tế [Người sống sót] một chút, ký hợp đồng, dù sao bọn họ không phải ngôi sao truyền hình thực tế bình dân phổ thông, về trình tự cần phức tạp hơn những người đó một chút.

Người phương đông trong tưởng tượng của người phương tây luôn luôn mang theo vài phần chủ nghĩa thần bí, nhân vật Lee này là một nhân vật phản diện, lại không phải nhân vật phản diện thuần túy độc ác, lý do đạo diễn coi trọng Lục Ninh rất đơn giản, thực tán thưởng y trong [HongKong ký sự] có thể diễn một nhân vật phản diện thực sự có sức hấp dẫn, [Wolf] cần, chính là một nhân vật người sói phản diện như vậy, hắn nhìn xa trông rộng, thần bí, tao nhã, lại thật sự đứng ở mặt đối lập với nhân vật chính.

Hình thức chế tác điện ảnh Hollywood không quá giống đại lục, tuy rằng đời trước Lục Ninh cũng từng quay phim nước ngoài, rốt cuộc lại vẫn là ít, vào đoàn làm phim vẫn có chút không thích ứng, loại cảm giác không hợp nhau này khiến y không điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, sau khi tập trung tinh thần, mới xem như miễn cưỡng khiến bản thân vừa lòng.

“Cám ơn ngài khoản đãi.” Một thanh niên mặc tây trang đen đeo kính không gọng khẽ mỉm cười, ngay sau đó, hắn liền vươn bàn tay trắng nõn thon dài ra, trực tiếp vặn gãy cổ người trước mắt.

Diễn viên phụ nhỏ chỉ có vài màn diễn mềm nhũn ngã xuống, thanh niên tháo kính mắt, dung mạo vừa mới còn ôn hòa thân thiết tuy rằng vẫn thanh lệ nho nhã, lại chợt trở nên lạnh bạc lãnh lệ, cố tình, hắn vẫn đang mỉm cười.

Lục Ninh từng được khích lệ nói “ngay cả trong mắt cũng đang diễn”, hắn hiện tại càng là như vậy, hắn đang cười, lại sẽ không có nửa phần ấm áp.

So với người phương tây, diễn xuất như hắn có vẻ càng nội liễm thâm trầm, bản lĩnh tuyệt đối không phải dễ luyện như vậy.

Đạo diễn Brady hô “Cut”, một cảnh này qua, lúc đầu hắn còn không cảm thấy, đợi đến khi quay lại xem màn ảnh vừa rồi, nhất thời ngẩn ra.

Lúc này mới có chút chân chính coi trọng diễn viên Trung Quốc tuổi trẻ này.

Thời gian vài ngày chớp mắt đã qua, Lục Ninh cũng xem như đã gặp ảnh đế Hollywood, tình huống không khác đại lục cho lắm, ngược lại  phần lớn diễn viên đại bài thân thiết hiền hòa hơn một chút, tuy rằng không phải tuyệt đối, thế nhưng loại tình huống này cũng không hiếm thấy, nhân duyên của vị ảnh đế này trong đoàn làm phim rất tốt, cho dù trước mặt diễn viên tuổi trẻ đến từ Trung Quốc như Lục Ninh, lại không có nửa phần phách lối, trái lại là mấy diễn viên Mỹ nửa hồng không tím, cằm đều sắp vểnh lên tận trời, rõ ràng có thể thấy được sự coi rẻ người Trung Quốc như Lục Ninh.

Lục Ninh căn bản không thèm để ý, những cái này đời trước y đã từng trải qua, có chút chiến trận thế này tính là cái gì? Cho nên đối phương càng quá đáng, y càng lễ phép có tu dưỡng, vì thế tự phân biệt cao thấp, tự nhiên không có người ngu xuẩn vẫn đến tìm không thoải mái.

Lúc về nước, mặc kệ truyền thông đại lục có thổi Lục Ninh lên trời thế nào đi nữa, bản thân y lại im lặng về trường đi học.

Truyền thông chính là như vậy, khi yêu ngươi thì nâng ngươi lên trời là chuyện thường ngày, mà nếu ngươi không nổi, bọn họ căn bản lười phản ứng ngươi, một khi xảy ra chuyện gì, bọn họ đồng dạng cực kỳ thích đạp ngươi mấy phát bỏ đá xuống giếng.

Hí như nhân sinh nhân sinh như hí, truyền thông là một vòng tròn quan trọng trong giới giải trí, nói, cho tới bây giờ lại không phải tình người ý vị cái gì.

Một học kỳ vất vả lại nói tiếng kết thúc, Lục Ninh quay đầu mới phát hiện, thời điểm vào đại học còn thoáng như hôm qua, mà hiện tại năm ba lại đã kết thúc một nửa, thời gian qua nhanh như vậy! Học kỳ này bận rộn đến mức ngay cả thời gian chuẩn bị album mới bọn họ cũng không có, chỉ sợ kế hoạch lại phải kéo đến sang năm.

Mà Lục Ninh Lục Viễn thậm chí không đợi đến khi có kết quả thi, đã trực tiếp bay sang Mỹ, [Người sống sót] sắp bắt đầu thu.

“Kế hoạch thay đổi?” Lục Ninh nhìn về phía Chung Du Bạch.

Chung Du Bạch gật gật đầu, “Kỳ thật cũng không coi như thay đổi lớn gì, chỉ là ngôi sao hiện tại mời đều là diễn viên.”

Lục Ninh nhíu mày, lập tức hiểu, “Diễn viên biết diễn kịch mà.”

Không sai, muốn sinh tồn đến cuối cùng trong tiết mục truyền hình thực tế [Người sống sót] này, không chỉ là thể lực, nhẫn nại cùng vấn đề năng lực sinh tồn, nhiều hơn chính là thử thách EQ của mỗi người, không thì cũng sẽ không trong nhiều quý thi đấu như vậy, số lần nữ tính đoạt được quán quân lại nhiều hơn nam tính.

Ở phương diện thể lực, nữ tính là trời sinh yếu thế, trong vài vị ngôi sao truyền hình thực tế đoạt giải quán quân kia, không thiếu nữ tính EQ cực cao, dựa vào thủ đoạn cùng diễn xuất cao siêu đi tới cuối cùng.

Tìm đến một đám diễn viên chân chính pk cùng với bọn họ mà nói, sẽ có kết quả gì? Khi diễn viên nói dối, ngươi có thể nhìn ra sao? Nếu những diễn viên này coi tiết mục truyền hình thực tế trở thành một màn diễn mà khuynh tình diễn xuất, sẽ sát ra tia lửa như thế nào?

Lục Ninh nheo mắt lại, cho dù là y, cũng cảm thấy đây thật sự là một mánh khóe tốt.

Diễn viên diễn xuất tốt, có thể sắm vai bất cứ nhân vật nào hắn muốn, ba mươi chín ngày mà thôi, chỉ cần bọn họ nguyện ý, hoàn toàn có thể khiến bản thân “nhập diễn” trong khoảng thời gian này.

Lục Viễn có hứng thú nghe, “Thực sự có ý tứ.”

Đúng vậy, thực sự có ý tứ.

Địa điểm quay chụp là ở một quần đảo trên Thái Bình dương, trước khi ký hợp đồng, đoàn làm phim đã xác nhận mấy vấn đề như Lục Ninh Lục Viễn có biết bơi hay không vân vân, là kỹ năng sinh tồn cơ bản, muốn tham gia chương trình thì điểm này là tất yếu.

Tham gia chương trình quý này tổng cộng có mười tám người, chín người có kinh nghiệm từng tham gia [Người sống sót], chín diễn viên chân chính, vừa vặn có ba người da vàng, trừ Lục Ninh Lục Viễn ra, còn có một vị người Nhật quốc tịch Mỹ, hắn đã từng là vai diễn cố định trong một bộ phim Mỹ, ở Mỹ xem như có chút danh khí nhỏ, tuổi tác vị này lớn hơn Lục Ninh Lục Viễn nhiều, nay đã là đầu ba, vóc dáng tuy không tính cao, dáng người lại tương đối không tệ, có thể thấy được là bình thường cũng hay rèn luyện, trong sáu vị diễn viên khác, bốn người là diễn viên bản thổ Mỹ, một người đến từ Anh, người còn lại đến từ Tây Ban Nha.

Bình thường nước Mỹ luôn thích dùng người da đen làm nhân vật chính chỉ để tỏ vẻ mình không kỳ thị chủng tộc, mà đối với chương trình thực tế bản thổ Mỹ [Người sống sót] này, tìm vài ngôi sao châu Á cũng là mục đích tương tự không sai biệt lắm, cho nên có hai vị trí đã là tương đối khách khí, nếu không phải bởi vì năm trước Lục Ninh Lục Viễn liên tiếp xuất hiện ở các lễ trao giải lớn, gợi ra chú ý nhất định ở phương tây, khẳng định tiết mục này sẽ không mời bọn họ, tìm vài diễn viên da vàng ở Mỹ cũng không phải quá khó khăn.

Đương nhiên, có thể xuất hiện ở trong này, điều kiện hàng đầu chính là tiếng Anh phải qua cửa.

MC Jeff nhìn về chín ngôi sao truyền hình thực tế đã đứng vững, “Hoan nghênh mọi người đến với [Người sống sót]!”

Mọi người đều lần lượt chào hỏi với MC.

Jeff mỉm cười: “Mọi người nhất định đang nghi hoặc, nói một quý này là toàn bộ ngôi sao thi đấu, vì sao lại chỉ có chín người các vị đứng ở chỗ này.”

“Đúng vậy, chẳng lẽ để cho mấy người chúng tôi quyết một trận thắng thua sao?” Quán quân Liz của một quý trước nào đó vuốt tay nói.

“Liz, điều này đương nhiên là không có khả năng.” Jeff dừng một chút, “Nếu là toàn bộ ngôi sao thi đấu, đương nhiên quý này mời đều là ngôi sao”

Người phía dưới trợn to ánh mắt, Breton đã đoán được cái gì, không khỏi che miệng lại rướn cổ sang một chút, “Thượng đế của tôi, điều đó không có khả năng!”

chín người nhìn về phía tảng đá cách đó không xa.

“Không sai, một quý này, sẽ có ngôi sao chân chính hoàn thành khiêu chiến lần này với mọi người!” Jeff lớn tiếng tuyên bố.

Trước khi đến, Lục Ninh bọn họ đều ký thỏa thuận giữ bí mật, cho nên những người tham dự này cũng không biết toàn bộ ngôi sao thi đấu lần này trên thực tế là hình thức như vậy.

“Oa!”

“Rất khốc!”

Phần lớn trong chín người đều kêu ra tiếng, lại cũng có người chau mày, không phải bọn họ đã qua tuổi thích ngôi sao, chỉ là lo lắng những ngôi sao được “nâng niu từ nhỏ” này rốt cuộc có thể thích ứng được với loại hoàn cảnh sinh tồn ác liệt của [Người sống sót] hay không?

“Tiếp theo xin mời các ngôi sao tham gia quý [Người sống sót] lần này!”

Từ lúc đến nơi này, Lục Ninh đã bắt đầu quan sát những đồng bạn này, rất nhanh đã phát hiện có hơn một nửa trong chín người kỳ thật cũng không hoan nghênh những tuyển thủ ngôi sao như bọn họ này, chỉ có bốn người trẻ tuổi biểu hiện ra thái độ nhiệt liệt, đương nhiên, độ chân thật trong thái độ này có bao nhiêu vẫn là cần xem xét thêm.

Mục đích của bọn họ rất rõ ràng, chính là hướng về phần thưởng một trăm vạn đô la Mỹ kia mà đến, vì một trăm vạn này, bọn họ sẽ dùng tất cả thủ đoạn, thậm chí dùng phương pháp lừa đảo để đi đến cuối cùng.

Đây là một tiết mục khiêu chiến tràn ngập khắp nơi, khiêu chiến đến từ hoàn cảnh tự nhiên, khiêu chiến đến từ đối lập giữa người với người, mỗi người đều là kẻ địch của ngươi, lại cần phải thông qua hợp tác làm cho mình đứng ở vị trí tương đối an toàn.

Lục Ninh cảm thấy y bắt đầu thích loại bầu không khí này, y chưa bao giờ khiếp sợ khiêu chiến, huống chi, hiện tại y cũng có điều kiện tham gia các loại khiêu chiến.

Nhân sinh luôn phải trải qua các loại phong cảnh không giống nhau mới có thể có vẻ đặc biệt xinh đẹp, Lục Ninh hít một hơi thật sâu, mùi hương độc đáo của biến tràn ngập chóp mũi, không căng thẳng như những người nào đó –

Y không chỉ cảm thấy thoải mái, mà còn vui vẻ.

.

(1) Thất chi đông ngung, thu chi tang du: mất cái này, được cái kia