Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe

Chương 57



Hai cậu trai nói xong, thấy vẻ mặt Liễu Hạ Huy khó coi, liền không khỏi cầm sách lên một lần nữa, nhỏ giọng rời đi.

Kỳ Hạo vuốt cằm nói: “Chẳng trách Hứa Mộng Ngưng nhìn có vẻ luôn để ý Lê Khinh Châu nhiều như vậy..."

Khúc Quân Phàm bước qua vỗ vỗ bả vai Liễu Hạ Huy nói: "Nếu cậu lo lắng, chúng ta đến học viện y xem."

"Chuyện này hẳn là có người cố ý nhằm vào Hứa Mộng Ngưng, muốn tra một chút không?"

Lần trước Thôi Đình đã bị Liễu Hạ Huy cảnh cáo như vậy...Chắc không phải do cô ta làm đâu.

Tâm trạng Liễu Hạ Huy lên xuống thất thường, khuôn mặt lạnh lẽo rời khỏi thư viện, Quân Phàm cùng Kỳ Hạo vội vàng thu dọn đồ đạc đuổi theo phía sau.

....

Chuyện xảy ra ở đại học Yến Kinh, Lê Khinh Châu không biết.

Bây giờ cậu đang gửi mail cho giáo sư Buffet—— hy vọng sau khi ông ấy nhìn đến nội dung có liên quan tới nghiên cứu người máy trí tuệ nhân tạo, có thể gặp mặt mình một lần.
Tốc độ hành động của Dương Hoán Lư rất nhanh chóng.

Anh ta có bạn ở nước Y, bạn cùng trường, có thể nhờ người đó hỏi thăm về phương thức liên hệ của giáo sư Buffett.

Không lâu sau, bạn anh ta trả lời. Dương Hoán Lư lập tức đưa địa chỉ hòm thư của giáo sư Buffett cho Lê Khinh Châu.

Gửi mail xong, Lê Khinh Châu nhận được tin nhắn của Cát Nhạc.

Cát Nhạc gửi cho cậu một ảnh chụp màn hình fanclub truyện tranh của cậu ta, bên trong không ngờ có một bức ảnh của Lê Khinh Châu trong cuộc họp báo ô tô công nghệ AI, cũng nói——

【 Tôi là người sao Hoả: Bây giờ rất nhiều fans đều cảm thấy anh là bản người thật của vai phản diện Mộ Lân trong bộ truyện tranh mới 《 nhập bộ 》của em, ha ha, sức quan sát của họ mạnh thật đấy, anh vốn dĩ chính là nguyên mẫu của nhân vật Mộ Lân mà. 】
【 Nhưng mà, trước mắt mấy cô ấy quá kích động, quá nhiệt tình, còn có người theo dõi weibo của anh và nhắn tin...Anh có muốn em ra mặt ngăn lại một chút không? Nếu không có thể sẽ quấy rầy đến anh. 】

Theo dõi?

Lê Khinh Châu suy nghĩ một chút, chẳng trách cậu cứ cảm thấy gần đây weibo của mình lại có thêm fans

【Một diệp Khinh Châu: Không cần, không cần đâu. 】

【 Một diệp Khinh Châu: À, phải rồi, cậu nhận được thư mời anh gửi chưa?】

【 Tôi là người sao Hoả: Đương nhiên em nhận được rồi, tiệc mừng của anh em chắc chắn sẽ tới……】

Tiệc chúc mừng ô tô công nghệ AI đã tổ chức một lần ở công ty, lần này là tổ chức tiệc tối để mời người trong giới kinh doanh ở Yến Kinh.

——Đặc biệt tổ chức vì sự hợp tác thành công của Lê Khinh Châu và Liễu Bạc Hoài.

Địa điểm tổ chức tiệc tối là ở khách sạn Cẩm Hiên Các của Hạ Giản Tầm, thời gian là hai ngày sau,
Lê Khinh Châu cũng không định đưa em trai và em gái tới tham gia, hiện tại chưa phải thời điểm thích hợp.

Cho nên đêm đó, Lê Khinh Châu thay một bộ tây trang màu xanh ngọc bích, sau khi gọi điện thoại cho ông cụ Lê, cậu đưa em gái và em trai tới nhà họ Trang.

Lê Khinh Châu vốn dĩ không định gửi thư mời cho nhà họ Thôi.

Nhưng những hiềm khích giữa cậu và nhà họ Thôi đều diễn ra một cách âm thầm, bên ngoài không có bao nhiêu người biết được...

Mà dù sao nhà họ Thôi cũng có uy tín danh dự ở Yến Kinh, nếu không cho họ chút mặt mũi, ngược lại có vẻ như Lê Khinh Châu cậu keo kiệt.

Chỉ là, Thôi Canh Kiến lại cũng có thể mặt dày tới tham dự tiệc tối.

Khách sạn Cẩm Hiên Các được Lê Khinh Châu bao toàn bộ.

Cậu vừa chạm mặt Liễu Bạc Hoài trong sảnh lớn, Thôi Canh Kiến đã giơ chén rượu bước tới bắt chuyện.
"Chúc mừng, Liễu tổng, Lê tổng, doanh số bán xe ô tô thông minh rất lớn, lần này hẳn thu được rất nhiều tiền." Thôi Canh Kiến tươi cười đầy mặt nói.

Ông ta không chỉ tới đây một mình, phía sau ông ta cong mang theo Thôi Đình với vẻ mặt không tình nguyện và Thôi Mậu vẻ mặt âm u.

[Cáo chúc tết gà, chắc chắn không có ý tốt...Không đúng? Mình lại không phải gà."

——Người tí hon trong bong bóng vòng tay, vẻ mặt không vui, ngay sau đó nó ngồi xếp bằng xuống đất, nắm một cái gối ôm hình gà vàng đập đập đập.

Thôi Canh Kiến hoàn toàn không thèm để ý vẻ thờ ơ của Lê Khinh Châu và sự làm lơ của Liễu Bạc Hoài.

Vẻ mặt ông ta không thay đổi nói: "Chuyện lần trước ở khu Nam đều là Thôi Mậu sai, thằng bé không biết vị Hứa tiểu thư kia là người quan trọng với Lê tổng."

"Tôi dẫn thằng bé tới xin lỗi Lê tổng, hy vọng chuyện trước đó có thể xí xóa toàn bộ, còn không qua đây...."
Thôi Canh Kiến nói xong, quay đầu nhìn về phía Thôi Mậu.

Thôi Mâu mặt trầm xuống tiến lên, nói: “Lê tổng, tôi……”

Lê Khinh Châu: “Không cần, con trai Thôi tổng hoàn toàn không xin lỗi."

"Chuyện giữa chúng ta đã chấm dứt, chỉ cần anh ta không chạm vào điểm mấu chốt của tôi một lần nữa, tôi đương nhiên cũng sẽ nể mặt Thôi tổng và con trai ông."

Ngụ ý là——đừng mong lấy lại ảnh chụp.

Thôi Canh Kiến nghe vậy, nét tươi cười trên mặt dần dần phai nhạt.