Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe

Chương 104



Thôi Canh Kiến nhìn về phía Thôi Đình.

Ông ta biết rõ đứa con gái này gần đây mờ ám, trước kia có thể bỏ qua, thậm chí phóng túng, nhưng bây giờ không được.

Thôi Đình không dám phản bác, vội vàng gật đầu, ý đồ trong lòng tạm thời buông bỏ.

Thôi Canh Kiến vội vã mà trở về là muốn lấy một ít tài liệu.

Sau khi nói xong những lời này ông ta liền bước lên lầu, sau đó lại lập tức quay về công ty.

Mọi chuyện còn chưa xong.

Đợi đến lúc trận đấu trí tuệ nhân tạo người máy Microblogging Website Games đem mọi chuyện công khai, hơn nữa không lâu sau bị các ngành liên quan điểm danh phê bình, cổ phiếu tập đoàn Thôi thị tụt xuống, lỗ lã nghiêm trọng...

Điều đó ngược lại không quan trọng với cư dân mạng, họ dũng mãnh lao vào website chính thức của tập đoàn Thôi thị phỉ nhổ một phen, sau đó một quả dưa lớn xuất hiện.
—— Đỗ Thầm Vi bởi vì ở nước ngoài hại một nữ sinh uất ức, tiếp theo lại hại một nữ sinh khác cùng anh ta kết giao phí hoài bản thân mình mà tự sát, may mắn về sau được cứu trở về.

Bởi vì ở nước ngoài không thể tố, cuối cùng đều bị Đổ Thầm Vi dùng tiền uy hϊếp xử lí sạch sẽ.

Những chuyện này đều là lời nói của nữ sinh tự sát kia được cứu trở về.

Cô ấy rất kiên cường, hiện tại đã thoát khỏi rồi, hơn nữa cô cùng nữ sinh khác kết giao bạn bè, có thời gian thuận tiện sẽ đến bên an ủi.

Hai người trên mạng biết được Đỗ Thầm Vi dĩ nhiên là người phụ trách CW Studio, nhưng tham gia trận đấu lại hãm hại đối thủ cạnh tranh...

Sau khi hai người thương lượng, quyết định đem đồ cặn bã Đỗ Thầm Vi, diện mạo đạo đức bại hoại ra vạch trần.

Bình luận trên mạng tạm thời không đề cập tới.
Tài liệu chi tiết hơn được người đưa tới trước mặt người con gái đang kết giao với Đỗ Thầm Vi —— thì ra là cháu ngoại của Thôi Canh Kiến.

Đỗ Thầm Vi hưởng thụ chinh phục phái nữ, làm cho các nàng thuần phục tại dưới chân nhanh • cảm giác, nhưng đó là chỉ là một đứa con gái bình thường, mà không phải một cô cháu gái chủ tịch tập đoàn.

Đỗ Thầm Vi còn không dám sử dụng loại thủ đoạn này với cô ta.

Trừ khi cô ta đã yêu anh ta đến không thể tự kiềm chế, bằng không thì đến lúc đó người không may lại chính là anh ta.

Từ khi bị hủy bỏ tư cách tham gia trận đấu, sau đó bị cưỡng chế giải tán CW Studio, Đỗ Thầm Vi vẫn đều không có khởi động máy, anh ta đem tất cả đồ vật có thể đập ở trong phòng đập phá, mượn rượu giải sầu.

Buổi sáng hôm nay, Đỗ Thầm Vi vừa tỉnh rượu, giữa lúc đau đầu có ý định đi tắm rửa, ai ngờ chuông cửa rất gấp gáp mà vang lên.
Anh ta bực bội đi qua mở cửa, là một người đàn ông trung niên đeo kính.

Đỗ Thầm Vi biết ông, là quản gia của bạn gái anh ta.

Thấy thế, thần sắc trên mặt Đỗ Thầm Vi quan sát một chút, giữa lông mày không kiên nhẫn bị anh ta đè xuống bớt.

Anh ta hỏi: "Có chuyện gì?"

Người đàn ông trung niên: "Tiểu thư mời Đỗ tiên sinh đi ra ngoài một chuyến."

Đỗ Thầm Vi níu quần áo nghe xong liền thấy hứng thú, lập tức bộ dáng giả vờ tươi cười nói: "Vậy làm phiền chờ tôi, tôi thay quần áo trước đã..."

"Không cần, Đỗ tiên sinh như vậy đi là được."

Người đàn ông trung niên không đợi Đỗ Thầm Vi nói xong, cơ thể tránh ra đứng bên cạnh.

Đỗ Thầm Vi lúc này mới phát hiện ra đứng bên cạnh anh ta còn có hai gã vệ sĩ thân hình cao lớn.

Hai gã vệ sĩ này thừa dịp Đỗ Thầm Vi ngu ngơ đi tới, một tay kéo anh ta đi ra ngoài, cửa lớn "Phanh" một tiếng đóng lại...
Đỗ Thầm Vi không biết chuyện gì xảy ra.

Nhưng anh ta bị cưỡng chế • tính • đưa đến một kho hàng nhỏ khá xa vắng vẻ.

Trên đường, anh ta nghe người đàn ông trung niên phan phó hai gã vệ sĩ ít lời, nghe được anh ta hãi hùng khϊếp vía, thấp thỏm lo âu.

Đỗ Thầm Vi run giọng hỏi tại sao phải đối với anh ta như vậy.

Người đàn ông trung niên cũng không có giấu diếm gì, đem văn kiện trong tay hướng về phía người anh ta quảng tới, biểu lộ khinh miệt nói: "Đỗ tiên sinh, ngài ở nước ngoài làm chuyện tốt, hôm nay cơ hồ đều truyền khắp trên mạng."

"Chúc mừng ngài, ngài nổi danh rồi."

"Nhưng ngài ngạn vàn lần không nên đem chủ ý đánh lên người tiểu thư của chúng tôi, đó là người mà ngài có thể trêu đùa hay sao? Lá gan của ngài thế mà thật lớn..."

Đỗ Thầm Vi nghe vậy sắc mặt tái đi.
Ngón tay anh ta run rẩy đem văn kiện mở ra, đợi sau khi xem, khuôn mặt lại càng căng thẳng sợ hãi, lúc này không còn cách nào mà nói xạo nữa.